Chương 4: Quả mận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mọi người đâu hết cả rồi?" Potts liếc nhìn căn phòng khách trống trải, rồi nói với Lance, người đang mang bánh sandwich "Vui lòng đợi một chút!"

Lance gật đầu, sau khi Potts rời đi, cậu thả lỏng thân thể căng chặt, lúc này mới nhàn nhã nhìn xung quanh.

"Thật lớn!" Lance cảm thán thốt lên, nguyên một phòng khách, không, một nửa phòng khách đều lớn hơn nhiều so với nơi cậu sống.

"Thưa ngài, ngài có cần một cốc nước không?" Jarvis đột ngột lên tiếng, làm Lance giật mình, theo phản xạ nắm chặt dây đai ba lô.

"Thành thật xin lỗi, dọa đến ngài!" Jarvis nói một cách hối lỗi.

"Không sao, không cần, cám ơn!" Lance vội vàng xua tay nói với Jarvis, người không biết đang ở đâu.

Sau đó bầu không khí lại yên tĩnh trở lại, Lance liếm môi, tự hỏi mình sẽ đứng ở đây bao lâu.

"Booy ~" Eevee nhẹ nhàng di chuyển trong ba lô, khẽ gọi.

Lance ôm ba lô trên ngực, lương tâm cắn rứt nhìn chung quanh, sau đó an ủi vỗ vỗ ba lô.

"Xin lỗi, để cậu chờ lâu!" Lúc này Potts thanh âm truyền đến, vẻ mặt hối lỗi đến trước mặt Lance.

Tony đi theo sau với vẻ mặt bất mãn, thay vì mặc bộ vest lịch sự bên ngoài, Tony lại mặc một chiếc áo sơ mi màu xám bình thường, tay đút túi quần.

"Xin chào ngài! Đây là bánh sandwich ngài đã gọi!" Lance đưa bánh sandwich cho Tony.

"Tôi không thích người ta đưa đồ cho tôi!" Tony nói với Lance, hai tay vẫn đút trong túi quần "Để bánh mì sandwich lên bàn đằng kia!"

Lance thu tay lại, mang theo sandwich đi đến bàn bên cạnh.

"Jarvis, trả tiền!" Tony búng tay.

"Tốt! Sir!"

"Thưa ngài, bánh mì đã giao, vậy tôi..." Lance định rời đi ngay khi cậu nói, nhưng chưa kịp nói xong, một người khác từ cửa thang máy bước vào.

Người đàn ông mặc quân phục chiến đấu với ngôi sao màu xanh trên ngực và hai cánh nhỏ trên mũ giáp.

Steve vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, chưa kịp thay đồng phục, anh sững sờ khi nhìn thấy ba người trong phòng khách.

"Cap... Captain!" Lance đứng tại chỗ, nhìn thần tượng của mình từ cửa đi vào, vẻ mặt lập tức trở nên hưng phấn!

"Ồ! Không phải chứ, hóa ra là hâm mộ lão băng côn!" Tony vẻ mặt "Cậu thật không có phẩm vị!" nhìn Lance

Nếu vị trí thần tượng của Satoshi trong lòng Lance được xếp hạng nhất, thì Captain America chắc chắn đứng thứ hai, không còn nghi ngờ gì nữa!

Sau khi đến thế giới này và biết thế nào là siêu anh hùng, Lance ngay lập tức có ấn tượng rất lớn về con người có tinh thần quên mình, phẩm chất cao đẹp, bảo vệ tổ quốc.

Lance làm sao có thể không phấn khích khi nhìn thấy thần tượng của mình vào giờ phút này.

"Captain, anh có thể ký tên cho em được không!" Lance xấu hổ nói.

"Tất nhiên." Steve mỉm cười gật đầu, anh đặt chiếc khiên ra sau lưng, cố tình giải phóng tay mình.

"Em... em sẽ lấy giấy và bút!" Lance đột nhiên nhớ đến Eevee vẫn còn tại trong ba lô, nhưng may mắn là giấy và bút ở túi ngoài của ba lô.

Cẩn thận mở khóa kéo, Lance cẩn thận lấy giấy và bút ra, nhưng vẫn là...

"Booy ~" Eevee kêu một tiếng, may mà nó không nhúc nhích.

"Cái gì thế?" Tony nhướng mày, đi tới chỗ Lance.

"Gấu bông vải! Tôi mua nó... gấu bông..." Lance cầm giấy bút đứng tại chỗ "Gấu bông... sẽ kêu, haha​​..." Lance cười khô khốc nói, mồ hôi lạnh trên trán đều chảy ra.

Tony nhìn cậu đầy hoài nghi "Cậu bao nhiêu tuổi rồi! Còn chơi với gấu bông?!" Sau đó nhìn lên nhìn xuống đánh giá Lance "Chưa đủ tuổi?"

"Không, không, tôi thành niên!" Lance thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng vừa rồi người này phát hiện cái gì!

"Gấu bông... chỉ là sở thích cá nhân..." Lance thừa nhận.

"Vậy thì sở thích của cậu thật sự rất đặc biệt!" Tony cong môi nói không còn bận tâm nữa.

"Haha... Vâng..." Lance chỉ có thể gật đầu với một nụ cười khô khốc.

Cuối cùng để Captain America ký tên, Lance rời khỏi Stark Tower đầu đầy mồ hôi lạnh, quyết định sẽ không đến nữa trong tương lai! Ngay cả khi muốn giao hàng, chỉ cần giao nó cho quầy lễ tân! Tuyệt đối không đi lên!

Ôm theo Eevee, Lance nhanh chóng trở về nhà.

"Cậu về rồi!" Bucky ngồi trên ghế sofa nhìn Pikachu và Chansey đang chơi với món đồ chơi mà anh mang về, trông thấy Lance bước vào, anh đưa mắt nhìn cậu.

"Chansey làm cơm, hâm nóng liền có thể ăn!" Bucky nói, chỉ vào bếp.

Lance mỉm cười gật đầu "Cảm ơn Chansey!"

"Chansey!" Chansey vui mừng kêu một tiếng.

"Pikachu?" Pikachu đặt món đồ chơi trong tay xuống, tò mò chạy đến bên cạnh Lance, sau đó nhảy lên vai Lance, ngửi ba lô.

"Pika ~?" Pikachu vươn bàn tay ngắn ngủn của mình ra chỉ vào chiếc ba lô với vẻ mặt khó hiểu.

"Bị em phát hiện! Khâu Bảo." Lance xoa đầu Pikachu, sau đó đặt ba lô xuống, mở khóa kéo "Đi ra đi, Eevee."

"Booy ~" Non nớt tiểu thanh âm vang lên, Eevee bước đoản chân từ ba lô nhảy ra tới, đầu tiên là quơ quơ lỗ tai, sau đó lắc lắc phía sau đuôi to.

"Lại đến một con?" Bucky đứng dậy đi đến bên cạnh Eevee, Eevee lùi ra sau, nghiêng đầu nhìn Bucky.

"Phải, đây là Eevee." Lance đối với Bucky giới thiệu.

"Pikachu ~" Pikachu nhảy xuống đất, vòng quanh Eevee vài vòng rồi vui vẻ kêu "Pika ~!"

Cái đuôi như tia chớp phía sau hữu hảo chạm vào chiếc đuôi đầy lông của Eevee.

"Thật dễ thương." Bucky nhìn Eevee nói.

"Nhân tiện, Bucky, hãy đoán xem hôm nay tôi đã gặp ai!" Lance hào hứng nói.

Sau đó, không đợi Bucky trả lời, cậu vừa nói vừa lấy chữ ký của Steve từ trong ba lô ra "Không phải tôi đã nói với anh rằng thần tượng của tôi là Captain America sao? Lần này, tôi xin được chữ ký của anh ấy!"

"Anh xem!" Lance hưng phấn đem chữ ký của captain phóng trước mặt Bucky.

Bucky: ............

Đôi mắt xanh xám không nói lên được cảm xúc, Bucky nhìn chằm chằm vào chữ ký trên tay Lance một lúc rồi xoay người.

"Bucky?" Lance tỏ vẻ khó hiểu nhìn Bucky bước vào bếp, rồi bước ra với một mâm mận.

"Tôi có thể đổi nó không?" Bucky giơ lên mâm mận trước mặt Lance.

"Đổi? Đổi cái gì?" Lance sững sờ trước những gì Bucky nói, rồi nhìn theo tầm mắt của Bucky...

"Anh cũng thích Captain America sao?!" Lance nhướng mày ngạc nhiên giơ giơ lên trong tay ký tên, Bucky tầm mắt tùy theo biến động.

Không ngờ Bucky cũng thích Captain America, Lance nghĩ đến vẻ ngoài lạnh lùng thường ngày của Bucky, điều duy nhất anh thích là ăn mận.

Thấy Bucky rất muốn có chữ ký của đội trưởng, Lance nghĩ tốt hơn là nên đưa nó cho anh, hiếm khi thấy Bucky sẵn sàng đổi mận.

"Vậy thì tôi sẽ giao cho anh, Bucky, anh có thể giữ mận cho mình, tôi không..." Lance chưa kịp nói xong, Bucky đã lấy chữ ký của đội trưởng, sau đó nhét mận vào người Lance, xoay người bước vào phòng của mình.

Lance bưng mâm mận, ngơ ngác nhìn bóng lưng Bucky "Anh vội vàng như vậy muốn xem chữ ký của đội trưởng sao?" Ngay cả mận cũng không nương tay?

Lúc này, Lance cảm thấy ống quần của mình bị kéo.

Cúi đầu, ba tiểu tinh linh đang ngồi xếp hàng, háo hức nhìn mâm mận trên tay Lance. Nói chính xác thì đó là sự háo hức của Pikachu và Eevee, còn Chansey thuần túy là bồi.

"Pikachu ~"

"Booy ~"

Pikachu ngồi dưới đất, hai béo chân chân rũ ở trước ngực làm ngoan ngoãn trạng thái, Eevee học theo cũng ngồi xổm ngồi dưới đất, hai bên lỗ tai sụp xuống, vẻ mặt ngoan ngoãn.

Lance:... Cho cho cho đều cho mấy đứa!

Lance ngồi trên mặt đất nở nụ cười, đem mâm đặt ở giữa "Có thể ăn, nhưng không thể ăn nhiều hơn, biết không!" Lance giơ một ngón tay lên nói.

"Pika ~!" Pikachu giơ hai tay lên vui vẻ hoan hô, sau đó cầm một quả mận đưa cho Lance "Pika ~ Pi!"

"Cảm ơn em, Khâu Bảo!" Lance nở nụ cười tươi rói nhất rồi xoa đầu Pikachu. Pikachu tai cụp sang một bên, hai mắt híp lại sung sướng, nắm chặt hai tay, miệng phát ra âm thanh hưởng thụ "Pika ~~ Chu ~~"

Sau đó Pikachu đưa cho Eevee một quả mận, Chansey một quả. Lance đầy mặt tươi cười gật đầu, vừa định khích lệ Pikachu ngoan ngoãn, liền thấy Pikachu lóe đôi sáng lấp lánh đôi mắt bế lên mâm "Pika Pika!"

"Khâu.Bảo!" Lance ấn đầu Pikachu khiến nó đình chỉ bước chân.

"Pikachu?" Pikachu nghiêng đầu, sao vậy?

Lance: ............

"Không phải anh đã nói em chỉ được ăn một quả mận sao!" Lance cảm thấy trên đầu mình như muốn toát ra gân xanh.

"Pikapi ~ Pi ~ Chu ~" Pikachu duỗi móng vuốt chỉ vào Lance, sau đó chỉ vào Eevee và Chansey.

Là một a! Đúng rồi! Pikachu gật đầu khẳng định.

Lance: ..................

Anh nghĩ em là thiếu giáo dục!

Lance đối với Pikachu nở nụ cười.

"Pika...?" Pikachu lùi lại một bước nhỏ với vẻ mặt sợ hãi.

Cuối cùng, Lance tịch thu mận của Pikachu, đặt cái mâm trở lại bếp, rồi nắm lấy hai cánh tay mập mạp của Pikachu mang nó vào góc.

"Đứng! Đứng trong năm, hai phút!" Nghĩ nghĩ, Lance vẫn là mềm lòng quyết định chỉ hai phút liền hảo.

"Pika... Pi..." Pikachu cúi đầu quay mặt vào tường, tai cụp xuống, bàn tay mũm mĩm cào cào trên mặt đất.

Lance ngồi xếp bằng phía sau khoanh tay trông chừng, đuôi Pikachu vẫy sang trái sang phải, cái đầu nhỏ ngập ngừng muốn quay lại.

Lance "Khụ!"

Pikachu đứng thẳng lên ngay lập tức!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro