Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơ hội kiếm thịt nhanh chóng tìm đến cửa.

Ban đêm sau khi đội săn bắn trở về, Cung tổng bị người đào từ ổ chăn lên.

Cung tổng vô cùng buồn bực. Để hắn làm quen với cuộc sống đi nghỉ ngay khi mặt trời lặn khó lắm có biết không? Hắn vất vả lắm mới lừa bản thân mình buồn ngủ!

"Ân ~" Sói xám đem đầu dựa vào đùi Cung tổng, cẩn thận liếc mắt nhìn rồi lại nhìn Cung tổng một cái.

Sói xám nên thấy may mắn vì hiện tại trời còn chưa tối, nếu không tối om lại nhìn thấy hai mắt sói xanh lục sâu kín, mạng nhỏ cũng bị dọa rớt nữa cái.

Cung tổng thở dài một hơi, xuống giường.

Sói xám cao hứng .

Vừa ra khỏi cửa, Cung tổng đã bị cái đầu ngăn nắp chỉnh tề trước cửa... Được rồi, hắn không biết đây là động vật gì, dù sao cũng có một thân bốn chân, da cũng bị cạo sạch sẽ, đã sơ chế xong.

Vì thế, sói xám vẫn chưa ăn cơm tối?

Hắn nhớ đến thời điểm đội săn bắn ra ngoài, lúc đó trời thậm chí còn chưa sáng. Sói xám có ngậm đi mấy cái bánh hương cầu trên tay mình, nhưng mà mấy cái bánh hương cầu đó đủ sao? Cung tổng biết sức ăn của sói xám, về điểm này thứ đó ngay cả lót bụng cũng không đủ. Thời điểm ra ngoài săn thú, bọn họ hẳn là cũng không thời gian ăn cái gì.

Đây là đói bụng cả một ngày?

Cung tổng một bên thuần thục cắt thịt nấu cơm, một bên mày càng nhăn càng chặt.

Sói xám vốn còn muốn đi đến gần, co móng vuốt, thành thật ngồi chồm hổm ở phía sau Cung tổng.

Đem thịt ninh lên, cung tổng rửa tay, sờ sờ bụng sói xám, quả nhiên tóp rọp.

Sói xám bị động tác của tiểu á thú dọa sợ, nhấc một chân trước lên, quẹt hai cái vào không trung, nhìn thấy tiểu á thú đã xoay người đi, lại ngốc ngốc mà đem móng vuốt buông xuống. Y cảm thấy tiểu á tâm tình không tốt, vẫn nên ít trêu chọc đi thì hơn.

Cung tổng bắt đầu rán mỡ, con mồi này rất to mập, thịt mỡ không ít. Rán mỡ xong, hắn phi thường keo kiệt cho sói xám một miếng mỡ rán.

Sói xám đói đến nỏng nảy đặc biệt nóng lòng ở sau lưng hắn đi vòng vòng.

Cung tổng rang một miếng thịt lớn, xếp mấy khối thịt chiên, lại ninh một nồi thịt.

Thời điểm ninh thịt, Cung tổng bỗng nhiên nghĩ đến miến thịt heo*. Hương cầu có hàm lượng tinh bột cao như vậy, hẳn là có thể làm miến nhỉ?

(*)Miến thịt heo: một món ăn nổi tiếng ở cả Tứ Xuyên và Đông Bắc, xuất hiện vào thời nhà Đường. Nguyên liệu gồm có miến hoặc bún bột khoai, thịt heo, khoai tây, hành lá, tỏi, đại hồi, quế.

Miến làm như thế nào, Cung tổng chỉ biết đại khái. Dù sao hiện tại hương cầu cũng không phải thức ăn chính thức, hắn đem mấy khối hương cầu "hiến thân" cho việc đa dạng hóa thức ăn hẳn là không có ai nói gì đâu nhỉ?

Sói xám cả người căn tròn toàn thịt, đặc biệt thỏa mãn mà đem đầu gác ở trên vai Cung tổng, nhìn thấy tiểu á thú rửa sạch nồi niêu xoong chảo, lại tung ta tung tăng theo sát người về nhà.

Cung tổng nhìn nhìn đống con mồi giống như cái núi nhỏ, vừa rồi ăn một chút như vậy cũng mới ăn một cái chân sau thôi. Hắn chần chờ nhìn thoáng qua sói xám, nhưng miệng lại hợp tình hợp lý: "Ta muốn một ít thịt, vừa rồi giúp ngươi nấu thịt, ngươi cho ta một ít."

Sói xám nghiêng đầu nhìn tiểu á thú. Còn lại đều là cho tiểu á thú, không phải hắn muốn tất cả sao?

Cung tổng thấy vẻ mặt của sói xám, giải thích một phen khái niệm của chế biến cùng phí dịch vụ.

Sói xám hai mắt tròn tròn gật đầu: "Còn lại đều là của ngươi."

Cung tổng tuy rằng không phải lần đầu tiên được nghe "Cẩu phun tiếng người", nhưng vẫn phải dừng lại chầm chậm nói: "Không cần. Cho ta chừng này là được rồi." Hắn bày ra công phu sư tử ngoạm, ngồi chờ sói xám trả giá.

Sói xám nhìn nữa cái xương sườn mà Cung Tổng ra dấu, trực tiếp đều đem toàn bộ xương sườn đều để lại. Sói xám cảm thấy tiểu á thú thật sự rất thiện lương rất tốt bụng. Xương sườn toàn là xương cốt, lại ít thịt, ăn còn rất phiền toái, nào có ăn ngon như thịt chân đâu?

Thấy sói xám ra hiệu phần còn lại đều là đồ ăn của hắn vào ngày mai, Cung tổng liền yên tâm thoải mái mà đem xương sườn sắp xếp để lại, số xương đó vẫn còn thịt thăn dính liền với xương sống! Ừm, thịt thăn rất mềm, vừa vặn có thể cho Lam mài răng.

Sau một bận làm việc thì trời đã bắt đầu tối đen Cung tổng vẫn chưa quen với nhà mới, phải dựa tường lần mò mà đi. Sói xám bám theo, không biết làm bằng cách nào, Cung tổng chỉ cảm thấy một trận di chuyển vị trí rất nhỏ, liền ngồi ở trên người sói xám, còn thập phần vững chắc.

Sói xám vững chắc đem Cung tổng đặt lên giường.

Trong phòng ngủ, Lam nằm cuốn trong ổ chó của mình mở to mắt, lông dựng thẳng lên, phát ra âm thanh ô ô nguy hiểm. Nhưng mà dù sao Lam vẫn còn quá nhỏ, nghe thế nào cũng giống như đang làm nũng.

Cung tổng nhìn thấy đôi mắt nhỏ xanh lục yếu ớt, trấn an nói: "Lam ngoan, ngủ đi."

Lam rầm rì hai tiếng, quay về ổ chó nằm úp sấp, ánh mắt vẫn tỉnh táo nhìn về hướng sói xám.

Sói xám vẫn không đi, trực tiếp nằm úp sấp trên mặt đất ở trước giường.Thói quen nhiều năm của Cung tổng đó là đặt trước giường một tấm thảm trước giường để sáng sớm đi chân trần không bị nhiễm lạnh. Hiện tại trực tiếp đổi thành da thú, xi măng ẩm ướt, bên dưới cũng lót tạm thời một tấm ván gỗ

Cung tổng nhìn nhìn sói xám, cũng không đuổi, sờ sờ đầu, nhẹ giọng nói: "Ngủ đi."

Sói xám biết phải nghe lời cọ cọ bàn tay nhỏ bé của tiểu á thú, nhắm mắt lại.

Cung tổng cũng thật sự là mệt mỏi. Sau khi xây nhà, hắn cũng phải làm một lượng lớn công việc chân tay, cho dù tố chất thân thể này so với trước kia tốt hơn rất nhiều, vẫn không thể tránh việc cảm thấy mệt nhọc. Không lâu sau, hắn liền ngủ.

Lam thấy thế, tuy rằng lòng có bất an, nhưng dù sao vẫn còn rất nhỏ tuổi, chống đỡ một hồi cũng ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Cung dưới một trận liếm láp ướt sũng tĩnh lại. Mắt còn chưa mở thì đã theo trực giác lấy tay đẩy ra, không đẩy ra liền trực tiếp trở tay, ôm lông mao nhung nhung, cọ cọ tiếp tục ngủ.

Sói xám bị tiểu á thú ôm chỗ yếu hại ở cổ, cả người cứng đờ, lập tức lại bị cọ đến toàn thân như nhũn ra, bất đắc dĩ trừng mắt nhìn tiểu á thú âm thầm nghĩ: tiểu tử này sao còn chưa trưởng thành vậy? Nếu tiểu tử này trưởng thành, hắn là có thể đem tiểu tử này làm cái này cái kia*, xem hắn còn dám tùy tiện cọ loạn nữa không. Thật là, không có việc gì sao lại ngon miệng như vậy làm gì?

(*)Tương tương nhưỡng nhưỡng: làm chuyện lén lút xấu hổ.

Sói xám căm giận liếm hai cánh môi của tiểu á thú, đột nhiên phát ngốc.

Sau khi phát ngốc như vậy, lúc tỉnh thần là do tiểu sói con đánh thức. Sói xám nghiêng đầu, nhìn nhóc con trăng trắng do tiểu á thú thu dưỡng dang ở bên giường nghịch ngợm. Tiểu nhãi con xoã tung một thân tóc máu, đã không còn dáng vẻ gầy trơ xương như lúc mới thu dưỡng nữa, ngược lại có vẻ rất cường tráng. Nhưng cho dù cường tráng như thế nào thì chân ngắn vẫn là chân ngắn, cố gắng như thế nào cũng không thể đến bên mép giường, càng miễn bàn đến việc nhảy lên trên giường .

Tiểu á thú đem tiểu nhãi con dưỡng rất khá. Thời điểm vừa mới bắt đầu, tiểu nhãi con ngay cả đứng cũng không vững. Sói xám không chút để ý lắc lắc cái đuôi, quả nhiên lập tức hấp dẫn được lực chú ý của tiểu nhãi con.

Vì thế, thời điểm Cung tổng tỉnh lại, nhìn thấy sói xám nguyên bản đang ngủ ở bên giường đang thuận theo bị hắn ôm, còn đang vẫy cái đuôi chơi đùa cùng Lam.

Cung tổng rời giường rửa mặt, đồng thời cũng chăm sóc Lam, thuận tay chăm sóc luôn cho sói xám. Trừ bỏ vệ sinh ngoài khoang miệng, còn cần rửa mặt, mắt là vị trí quan trọng, Cung tổng còn chải lông cho Lam mỗi ngày.

Sói xám thoải mái đến muốn rầm rì.

Lam là người đầu tiên vệ sinh sạch sẽ xong, một lần nữa đem lực chú ý tập trung đến cái đuôi lớn của sói xám, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, hơi hơi hạ thấp, xoay mông, phốc!

Sói xám vô tiết tháo nằm ngang trên mặt đất, hở ra cái bụng trắng muốt, co móng vuốt, cũng không quên vẫy đuôi đùa giỡn với tiểu nhãi con.

Hình thể của thú nhân trưởng thành cùng ấu tể có chênh lệch vô cùng lớn. Cung tổng nhất thời thuận tay, lại khiến bản thân mềm lòng. Điểm tâm cũng đã chuẩn bị xong.

-----------------------------------

Có ai biết cách lấy raw trên Tấn Giang không? Hồi trước chỉ cần copy paste là được mà giờ hình như họ nâng cấp web rồi hay sao á.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro