Mobius

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: 莫比乌斯
Tác giả: willyoustillloveme
Link: https://archiveofourown.org/works/40116066
Cảnh báo: song tính, liếm huyệt

• Tuấn Tuấn xuyên về mười năm trước, ăn thịt Tiểu Triết 18t
• Cung Tuấn lại bị mèo cắn

-═══════-

Tiểu đội trưởng đội bóng rổ vừa mới tan học. Trên người cậu mặc áo Klein blue rộng rãi — Đáng tiếc, danh từ Klein blue chưa tồn tại ở thời đại này. Bên dưới mặc quần đùi thể thao màu đen cũng rộng thùng thình. Đeo tai nghe màu sáng và ngâm nga [Hương lúa] của Châu Kiệt Luân, vừa đi vừa nhàm chán đá mấy viên sỏi dưới chân. Hai thằng bạn thân đều phải ở lại quét dọn vệ sinh, chỉ có một mình cậu đi về.

Một người đàn ông mặc bộ vest màu xám tro không biết đã đứng ở bên đường từ khi nào, trong tay còn cầm một ly đồ uống. Có vẻ như anh ta đang bối rối không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này, hết nhìn đông lại nhìn tây. Mãi cho đến khi nhìn thấy Trương Triết Hạn đi tới, mắt anh ta đột nhiên sáng lên.

Bạn nhỏ cảm thấy người này dường như rất quen thuộc. Lúc đầu cậu chỉ thấy tò mò vì dáng vẻ người kia hình như không biết nơi này nhưng bỗng nhiên bị ném tới đây, lại còn dáo dác nhìn lên nhìn xuống khắp xung quanh. Nhưng lần này, khi người đàn ông đột nhiên ngoảnh lại cùng với cậu bốn mắt nhìn nhau, cậu cũng kinh ngạc một chút, hai chân lại không tự chủ bước tới.

"Anh biết tôi?"

"Trương Triết Hạn."

"... Cái này cho em."

Người đàn ông cầm một ly đồ uống màu tím có chia vạch ml đưa cho cậu.

Bạn nhỏ nhận lấy uống một ngụm, hai mắt sáng rực lên "Uống thật là ngon nha!"

"Em cứ như vậy uống luôn, nhỡ đâu tôi bỏ thuốc thì sao?"

Ánh mắt người đàn ông nhìn cậu nồng đậm cưng chiều, nhưng vẫn tỏ ra không đồng tình.

"Vậy anh là ai? Anh tìm tôi à?

"Tôi là chồng tương lai của em."

"Phốc... khụ khụ khụ khụ!"

Bạn nhỏ bị sặc tới đỏ bừng cả mặt, nhưng không có vẻ sợ hãi. Cậu lùi lại nửa bước, nhìn người đàn ông một lượt từ đầu đến chân, trong ánh mắt lộ ra tia nghịch ngợm.

"Nhìn một chút... Hình như đúng là khẩu vị của tôi."

Lần này đến lượt Cung Tuấn nghẹn. Hắn sống ba mươi năm, chưa bao giờ nghĩ rằng dirty talk với Trương Triết Hạn mười tám tuổi mà vẫn bị rơi vào thế yếu.

Trương Triết Hạn mười tám tuổi thấy tai của người đàn ông đỏ bừng sau khi bị cậu bật lại thì vui vẻ cười to, khuôn mặt thoắt cái biến thành tiểu hồ ly vừa đáng yêu vừa vênh váo: "Này, không phải chứ, anh như vậy nếu qua lại cùng tôi, không phải sẽ bị tôi bắt nạt tới chết sao?"

Cung Tuấn bước qua muốn bắt cậu, nhưng lại bị bạn nhỏ dễ dàng tránh thoát, hai người vừa cãi nhau ầm ĩ vừa đi về hướng nhà Trương Triết Hạn.

Bước vào hành lang lờ mờ tối, Cung Tuấn nhìn vành tai đỏ ửng của bạn nhỏ dám đưa người lạ về nhà, giống như thật sự nghe được sự tò mò bên trong cậu đang sôi ùng ục tới sắp nổi bọt. Hắn dùng trưởng thành để bình tĩnh chờ đợi, thậm chí ngay cả khi bạn nhỏ dùng chiếc chìa khóa đeo trên cổ để mở cửa chống trộm hắn cũng không vội vàng đi lên, chờ cho bạn nhỏ không kiên nhẫn được nữa túm tay hắn kéo một phát, Cung Tuấn mới không vội không hoảng bước vào.

Vừa vào cửa đầu tiên là hít sâu một hơi — ừm, hình như là mùi hương nhàn nhạt trên người Trương Triết Hạn, cũng không biết có phải do trong lòng hắn tự sinh ra hay không, nhưng hình như còn thoảng một chút mùi sữa.

"Mẹ em đâu?"

"Đi — công — tác —" dài giọng nhả từng chữ.

Cung Tuấn chăm chú nhìn ngắm từng động tác của cái người giống hệt như một em mèo sữa còn đi chưa vững, trong lòng âm thầm gào thét ĐÁNG YÊU CHỚT TUI. Nhưng hoàn toàn không biểu hiện lên mặt, một mực chờ bạn nhỏ chủ động bắt chuyện.

"Vậy — anh làm gì?"

Cung Tuấn bày ra vẻ mặt trầm tư "Lúc chúng ta mới quen, em gọi tôi là thầy Cung."

"Thầy ~ Cung, thầy trò yêu nhau sao? Tôi chơi lớn như vậy à?" Bạn nhỏ chậc chậc hai tiếng, ánh mắt lóe lên một chút.

"Vậy... tương lai của tôi có tốt không? Có tiền không? Có rất — nhiều — rất — nhiều — tiền sao?"

Đồng tử của Cung Tuấn chợt co lại một chút. Hắn suy nghĩ hai giây, không trực tiếp trả lời câu hỏi của Trương Triết Hạn, mà lấy điện thoại từ trong túi quần ra. Đầu tiên, để Trương Triết Hạn nhìn thoáng qua màn hình khóa. Là ảnh hai người chụp chung. Không phải dịp chính thức nào đó. Chỉ là một ngày hai người họ ở nhà nghỉ ngơi, cùng nhau nằm ỳ trên giường đến mười hai giờ. Cung Tuấn cảm thấy thực sự không thể nằm thêm được nữa, Trương Triết Hạn lại vẫn ăn vạ kêu không thể dậy nổi, sau khi bị hắn ôm lên cả người giống như không có xương dựa vào trong ngực Cung Tuấn kêu hắn giúp mình cạo râu. Cung Tuấn liền xoa kem cạo râu lên mặt anh rồi chụp một tấm.

Mở khóa màn hình, lại mở album ảnh, có một folder cá nhân tất cả đều là ảnh Cung Tuấn chụp Trương Triết Hạn. Có ảnh chơi với Luffy, có ảnh mặt đầy ghét bỏ vì bị Luffy giẫm lên bụng. Có ảnh người nào đó muốn thể hiện tài năng nấu nướng nhưng lại biến nhà bếp thành bãi chiến trường bị Cung Tuấn chụp lén. Còn có...

Còn có hai tấm ở trên giường. Một tấm là khuôn mặt đang ngủ, mái tóc hơi dài mềm mại xõa trên gối. Người đang ngủ mi mắt nhu hòa, khóe miệng hơi cong thoạt nhìn có lẽ là một giấc mộng đẹp.

Một tấm khác là đang làm tình... Thật ra là có hẳn một đoạn video, nhưng Cung Tuấn đã cất nó vào folder có đặt mật khẩu. Tấm này là cắt ra từ đoạn video lúc Trương Triết Hạn cao trào. Trên màn hình cả người anh giống như hoa đào, gò má, vành tai, trước ngực tất cả đều ửng hồng một mảnh. Hai tay bị Cung Tuấn giữ trên đỉnh đầu, những ngón tay cuộn lại. Đôi môi hé mở, có thể nhìn thấy cả đầu lưỡi phấn nộn bên trong. Mắt đen nửa khép. Nhìn qua dâm đãng không chịu nổi, cứ như đã bị chơi hỏng.

Trương Triết Hạn mười tám tuổi sau khi nhìn thấy thì giật mình rụt người lại một cái, lắp bắp đánh giá: "Nhìn... nhìn anh... chăm... chăm sóc tôi cũng không tệ..."

Cung Tuấn buồn cười nhìn ngón tay cậu xoa xoa đường chỉ quần, lại gãi mặt một cái, vẻ ngoài non nớt lần đầu tiên xuất hiện một vết nứt, móng vuốt mềm mại vươn ra rồi lại rụt vào cứ như bị bỏng.

Hắn nghe được Trương Triết Hạn mười tám tuổi đưa ra đánh giá đối với Trương Triết Hạn ba mươi tuổi, đột nhiên có cảm giác như thể mình đã được ân xá.

Trương Triết Hạn không hiểu làm sao mà câu chuyện lại đi tới bước này. Người đàn ông sau khi nghe thấy cậu đánh giá thì kinh ngạc một chút, lại giống như xuyên qua cậu nhìn vào một thời không nào đó, nhìn mấy chục giây cũng không chớp mắt, sau đó vành mắt lại đột nhiên đỏ lên.

Trương Triết Hạn cũng không biết có phải câu nói này đã chạm đến chuyện thương tâm của hắn không. Vì muốn xoa dịu cái không khí ngượng ngùng này, bạn nhỏ sờ sờ mũi một cái quyết định tán gẫu vài thứ không phù hợp với lứa tuổi của mình.

Cậu do dự mở miệng: "Nhìn anh ta... Có vẻ rất thoải mái... ?!"

Bỗng nhiên trời đất quay cuồng, cậu bị người đàn ông lót một tay sau gáy xô ngã lên chiếc giường lớn. Người đàn ông đè xuống, cách rất gần, hơi thở giao hòa với cậu, sau đó thấp giọng hỏi cậu: "Em muốn thử một chút sao?"

"Tôi không... ưm!"

Môi lưỡi nóng bỏng ập tới, một nụ hôn che trời lấp đất. Ban đầu Trương Triết Hạn vẫn còn tâm tư thưởng thức hàng mi dày rậm như chiếc quạt xếp của đối phương. Sau đó, bị người đàn ông cạy môi bắt đầu dò xét, cậu rốt cuộc cũng không rảnh quan tâm chuyện khác nữa. Đầu lưỡi của Cung Tuấn giống như một con rắn xảo quyệt, sau khi cạy mở được hàm răng của cậu, trước tiên hắn đi tuần tra một vòng lãnh thổ của mình, sau đó dùng đầu lưỡi tấn công dữ dội vào hàm trên nhạy cảm.

Trương Triết Hạn cũng không phải chưa từng nói chuyện yêu đương với con gái, nhưng ở trường cho dù yêu sớm cũng chỉ để hưởng thụ cái cảm giác vui vẻ và kích thích, ở cái tuổi mà ngay cả nắm tay nhau cũng đỏ mặt, cùng đối phương chạm môi một chút đã giống như ăn vụng trái cấm. Dĩ nhiên, cậu chưa từng gặp người nào hôn môi mà như muốn nuốt đối phương vào bụng thế này, hàm trên bị hôn liếm vài cái liền mẫn cảm đến không chịu nổi, eo nhỏ vô thức ưỡn lên.

Cuối cùng, người đàn ông còn lưu luyến ngậm lấy môi dưới đầy đặn của cậu một chút, sau đó mới hài lòng chống người dậy, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cậu lại càng cười đến vui vẻ. Trương Triết Hạn cảm giác được một tay hắn nắm ở bên hông của mình, một tay kia theo đường cong trên cơ thể cậu trượt xuống.

Chỉ thấy bé con nhắm chặt hai mắt vội vàng đè lại lưng quần của mình, dáng vẻ trinh tiết liệt nữ, hét lên "Không được." Tiếp sau là một câu không hề có chút khí thế nào: "Tôi còn chưa... chưa tắm đâu..."

Cung Tuấn đã bị sự đáng yêu này đánh gục, cúi đầu cắn một cái lên chóp mũi ửng hồng, bàn tay hơi dùng sức cường ngạnh phá vỡ phòng tuyến của bạn nhỏ một đường đi xuống.

"Chỉ vì chưa tắm thôi sao?"

"Nếu anh thực sự là chồng tôi... Vậy tôi có cái gì chắc chắn anh đều biết. Đừng có trêu chọc tôi nữa."

Người đàn ông bởi vì bạn nhỏ buột miệng nói "chồng tôi" mà ánh mắt tối lại một chút. Thứ đang ngủ say bên dưới lớp quần tây cũng chậm chạp tỉnh dậy, chỉ cảm thấy một Trương Triết Hạn thẳng thắn, trực tiếp như vậy, ánh mắt sáng lấp lánh lại chỉ có thể phản chiếu hình ảnh của một mình hắn để cho hắn yêu đến điên cuồng. Sau khi tin tưởng hắn thật sự là chồng tương lai của cậu, rõ ràng là một đứa trẻ mới lớn, nhưng lại thẹn thùng bày ra một ít phóng túng mặc người muốn làm gì thì làm, giống như nàng dâu mới gả trong đêm động phòng hoa chúc, gần như muốn tra tấn hắn đến chết, ngay cả gân xanh trên trán cũng đều đang nhảy nhót.

Cung Tuấn một bên cố gắng kiềm chế xúc động muốn đem người chịch hỏng, liều mạng nhắc nhở bản thân mình không thể làm như vậy. Một bên luồn tay vào chiếc quần lót nho nhỏ. Đúng vậy, hắn đã sớm biết giữa hai chân của bạn nhỏ có một nụ hoa bí mật. Lòng bàn tay trước tiên phủ lên toàn bộ hoa huyệt xoa nắn mấy vòng coi như chào hỏi.

"Đã bao giờ tự mình sờ chưa? Hửm?"

"Không... không có..." bạn nhỏ vươn một cái tay bắt lấy cánh tay của Cung Tuấn đang xoa nắn, bởi vì khoái cảm xa lạ mà trong mắt hiện lên một chút mê mang.

Cung Tuấn còn chưa bắt đầu lạt thủ tồi hoa (không biết nhẹ tay, phá hư cái đẹp). Trước tiên dùng bàn tay bao lấy toàn bộ hoa huyệt mà xoa bóp mới chỉ là món khai vị, đã để cho Trương Triết Hạn không nhịn được vặn vẹo ở dưới thân hắn. Cung Tuấn gần như tàn nhẫn cúi xuống muốn dò xét từng thay đổi nhỏ nhất trên khuôn mặt thiếu niên của Trương Triết Hạn, xoa tới chỗ nào cậu sẽ không nhịn được hé miệng thở dốc, muốn từ chối nhưng lại cố gắng tự kiềm chế. Hắn tưởng tượng nụ hoa bên dưới của Trương Triết Hạn chưa từng có người chạm qua, cái miệng nhỏ mềm mại kia có lẽ đang lặng lẽ rỉ nước vì hắn.

Cung Tuấn dùng một ngón tay, nhẹ nhàng tách mở hai cánh môi, quả nhiên đúng như hắn nghĩ, miệng sò mềm mụp dưới sự kích thích xa lạ đã sớm chảy nước tràn trề. Nhưng Cung Tuấn lại phớt lờ cái miệng nhỏ đầy nước, thay vào đó sờ lên âm đế mềm mại như hạt lựu được lột ra khỏi lớp vỏ của Trương Triết Hạn. Hắn nở một nụ cười tự mãn như một thợ săn dày dạn kinh nghiệm.

"Bảo bối ngoan, sẽ làm cho em thoải mái ngay bây giờ."

Sau đó hắn không chút do dự cúi người, ngậm lấy âm đế non nớt kia —

Giống như một quả hồng mát lạnh bỗng nhiên bị bao bọc trong cái lồng hấp nhiệt độ cao, Trương Triết Hạn "A — " một tiếng sợ hãi, một tay nắm chặt tóc Cung Tuấn. Hắn ngẩng đầu muốn nhìn vẻ mặt của cậu, nhưng lại thấy Trương Triết Hạn đang dùng tay nhỏ đè ép dương vật đã dựng đứng của mình sát vào bụng dưới, ánh mắt lập tức trầm xuống. Trương Triết Hạn lo lắng mình vừa mới vận động xong mà còn chưa tắm, không biết hạ thân sẽ có mùi vị gì. Bị Cung Tuấn nhìn thấy nhưng hắn lại đưa tay giải cứu hạ thể đỏ mọng non nớt ra khỏi lòng bàn tay cậu, bọc ở trong tay hắn, cứ như vậy vừa giúp cậu tuốt lộng, vừa liếm mút âm đế.

Gấp bội khoái cảm chen chúc nhau mà tới, Trương Triết Hạn trước sau đều thất thủ, trong lúc nhất thời không biết nên ngăn cản bên nào. Cung Tuấn dùng mặt lưỡi thô ráp và hơi xù xì để liếm láp từng tấc da thịt đỏ mọng của hoa huyệt, sau đó lại dùng đầu lưỡi đầy đặn hung hăng giống như cuồng phong mưa rào vỗ lên âm đế. Bàn tay to phía trước cũng dùng lực mạnh hơn, lòng bàn tay quấn chặt lấy dương vật của cậu mà lộng từ gốc lên đỉnh. Trương Triết Hạn không khống chế được cong eo, yếu ớt đánh vào bàn tay của Cung Tuấn đang nắm dương vật của mình, đổi lại người đàn ông còn ác liệt cào nhẹ vào rãnh quy đầu.

"Aaaaaa — "

Cung Tuấn nhìn dáng vẻ sắp nở rộ của cậu, chậm rãi mở miệng, tựa như một con sói nhẹ nhàng buông con mồi đang hấp hối trong miệng của nó ra. Lời nói ra lại giống như đang dỗ trẻ con, một tràng 'Bảo Bảo, Hạn Hạn, ngoan, sẽ thoải mái ngay thôi, chờ ca ca một chút, ngoan.'

Lần đầu tiên trong đời, Trương Triết Hạn nếm trải hương vị cao trào lại đột nhiên bị gián đoạn như vậy, vẻ mặt vừa mờ mịt lại ngơ ngác nhìn Cung Tuấn, tựa như chim non vừa mới nở lần đầu tiên trông thấy thế giới bên ngoài, khiến trái tim của hắn lập tức nhũn thành nhân sủi cảo.

Cung Tuấn đưa tay tìm đến miệng huyệt đang ngượng ngùng khép chặt của Trương Triết Hạn, hai ngón tay thon dài dò xét đi vào. Trương Triết Hạn chỉ cảm thấy dưới người chợt lạnh, cố gắng nâng eo lên nhìn một chút, chỉ thấy chiếc nhẫn của Cung Tuấn chợt lóe lên, theo ngón tay hắn dần dần chui vào bên trong. Chẳng hiểu sao lại vụng trộm cảm thấy kích thích, hạ thân bỗng kẹp lại một cái.

Ánh mắt của Cung Tuấn nhìn cậu mang theo ý cười, hai ngón tay làm động tác cắt kéo để mở rộng hoa huyệt mềm mại. Nhận ra Trương Triết Hạn bỗng nhiên cau mày có vẻ hơi khó chịu, hắn lặng lẽ dùng ngón tay cái xoa nắn đầu nhũ vừa bị cắn sưng đỏ. Thấy cơ bắp của Trương Triết Hạn đã dần thả lỏng, hắn đổi ngón tay thành lòng bàn tay, bắt đầu đổi phương thức, lòng bàn tay vỗ nhẹ lên hoa huyệt đỏ hồng của cậu.

Mới vài lần Trương Triết Hạn đã không chịu nổi, ở dưới thân hắn vùng vẫy muốn chạy trốn. Bạn nhỏ thực sự rất ngoan, ngay cả khi nãy đã sắp leo lên đỉnh rồi mà bị Cung Tuấn ngang ngược kéo xuống cũng không oán giận câu nào, chỉ trừng mắt vừa tò mò lại dung túng mà nhìn hắn. Chỉ có hiện tại, bị khoái cảm giống như từng con sóng mãnh liệt dội tới mới yếu ớt phản kháng một chút.

Âm thanh của lòng bàn tay vỗ vào hoa huyệt từ thanh thúy dần dần trở nên sền sệt dính nhớp. Hai mắt Trương Triết Hạn đờ đẫn, tay cũng không nhịn được vung lên, cậu chỉ cảm thấy một trận tê dại ngứa ngáy chạy dọc xương sống, như cột nước đánh thẳng vào bụng dưới, ngay cả lỗ sáo cũng ê ẩm, không nhịn được hét lên "Đừng đánh... hức... Ưm a a a không được muốn tiểu — "

Cặp đùi rắn chắc không nhịn được kẹp chặt lấy tay của Cung Tuấn, cố gắng xua đuổi kẻ xâm lược kia. Cung Tuấn chỉ dùng một cánh tay cứng như gọng kìm, liền dễ dàng tách mở hai đùi của cậu, sau đó ôm người xoay lại để Trương Triết Hạn quỳ bò ở trên giường, thừa dịp đối phương đang cực khoái mà hung hăng đỉnh vào!

"Ưm a a a a a a a — "

Trương Triết Hạn không nhịn được cánh mông chổng lên thật cao, eo nhỏ lại hung hăng sụp xuống. Lần xuất tinh âm đạo đầu tiên: đẹp nhất, thuần khiết nhất, mãnh liệt nhất ở trước mặt Cung Tuấn nở rộ. Một dòng chất lỏng từ phía đối diện phun xối xả lên quy đầu của hắn. Thậm chí còn có mấy giọt phun cả lên mã mắt. Dương vật bị tưới ướt sũng, hắn "hừ" một tiếng, bàn tay vươn tới trước mặt Trương Triết Hạn, đỡ lấy cần cổ mềm mại để cậu quay lại cùng với hắn hôn môi.

"Tôi tên Cung Tuấn, bảo bảo, chồng em là Cung Tuấn, phải nhớ đó!"

Người đàn ông hài lòng ôm lấy cần cổ thon dài của chú cừu non mềm mại ngoan ngoãn, tâm tình vui thích đến mức muốn ngâm nga một bài hát. Ở bên này Trương Triết Hạn không có dễ chịu như vậy, hành lang nhỏ hẹp bị căng ra hết mức, ủy khuất lẩm bẩm: "Đau quá... bị căng hỏng rồi..." ở sau lưng cậu Cung Tuấn ngay lập tức ngọt ngào dỗ dành "Bảo bảo thật giỏi, ăn hết rồi!" Trương Triết Hạn thật không dám tin, tay nhỏ mò mẫm vươn ra sau chạm vào nơi hai người gắn kết, đầu ngón tay hơi lạnh không cẩn thận đụng phải tiểu Cung Tuấn vẫn còn một đoạn ở bên ngoài, sợ tới trợn tròn hai mắt giãy giụa

"To quá... không vào được... đừng... A..."

Thấy bạn nhỏ bị dọa sợ, Cung Tuấn còn vui vẻ cầm tay của cậu kéo trở lại, đè ở miệng huyệt, để cậu cảm nhận được mình đang từng chút một tiếp tục ăn dương vật của hắn. Trương Triết Hạn không quỳ nổi nữa, nửa thân trên vùi trong đệm giường mềm mại, ở nơi mình đã ngủ mười mấy năm bị cướp mất lần đầu tiên. Cậu oa oa khóc lớn, mềm mại cầu xin đều chẳng có chút tác dụng nào. Dương vật giống như một cây gậy sắt nóng bỏng từng chút một mở ra hoa huyệt mềm mại hồng nhuận, ủi phẳng từng nếp thịt trong thân thể cậu, giống như muốn huấn luyện cho vách huyệt mềm mại ghi nhớ hình dáng của hắn.

"Đã chuẩn bị xong chưa, bảo bảo?"

Cung Tuấn từ phía sau nhìn kỹ Trương Triết Hạn mười tám tuổi. Thiếu niên vừa trổ mã, thân thể vẫn có chút mềm mại, trên đùi còn chưa phủ lên một lớp mật ong khỏe khoắn, lại hơi gầy một chút. Bởi vì thường xuyên vận động, một tầng cơ lưng mỏng manh cùng đôi xương bướm xinh đẹp lúc này đều đã khá rõ nét, eo nhỏ run rẩy, cả người xinh đẹp đến không tả nổi, giống như một chú bướm nhỏ bị giam cầm, liều mạng đập cánh giãy giụa nhưng không thể chạy thoát dù chỉ là nửa centimet.

Hắn nhìn Trương Triết Hạn thật sự không quỳ nổi nữa, tiện tay rút một cái khăn lông dài trên tủ đầu giường, trói chặt phần bụng dưới của cậu, dùng một tay siết chặt hai đầu khăn. Sau đó giống như cưỡi ngựa, chậm rãi, không cho kháng cự bắt đầu đưa đẩy cắm rút.

"Quá... quá sâu ca ca... đừng... A a a... ..."

Trương Triết Hạn ban đầu còn có thể nhẫn nhịn được một lúc, nhưng khi Cung Tuấn bắt đầu tăng tốc liền không thể chịu nổi. Cậu vùi mặt vào khuỷu tay của mình làm đà điểu, tới khi Cung Tuấn dần dần tăng tốc giống như lắp động cơ điện mà chịch cậu, hai cái tay nhỏ thiếu điều muốn vò nát ga trải giường thành cái giẻ, muốn tránh lên phía trước lại bị khăn lông dài quấn chặt bụng dưới. Dương vật thẳng đứng của Trương Triết Hạn theo động tác đâm rút của Cung Tuấn liên tục cọ xát lên mặt khăn lông sần sùi, nhột lạ thường, chỉ cần cậu muốn trốn ra, khăn lông sẽ hung hăng siết vào bụng. Cung Tuấn gần như là mãnh liệt đỉnh vào, rốt cuộc dương vật suýt chút nữa chạm tới một lớp màng thịt mỏng manh, dọa Trương Triết Hạn sợ hãi hét lên, cũng không dám chạy nữa, nửa thân trên giống như cam chịu toàn bộ đều vùi vào đệm giường.

Cung Tuấn cảm thấy dáng vẻ làm đà điểu của cậu thật sự rất đáng yêu, thế là mềm lòng, duỗi tay ném chiếc khăn lông dính đầy chất lỏng xuống giường. Dùng trọng lượng cơ thể vững vàng bao phủ Trương Triết Hạn dưới thân. Trương Triết Hạn so với hắn nhỏ hơn một vòng, bị hắn bao phủ chặt chẽ, chỉ có thể nhìn thấy bàn tay nhỏ bé nắm chặt ga trải giường tới nổi gân xanh, cùng với bắp chân không ngừng giãy giụa, quẫy đạp. Cung Tuấn đè cậu muốn trốn cũng không thoát ra được, liền mượn tư thế này đem đầu nấm đặt ở miệng tử cung, trên dưới trái phải đung đưa một vòng. Trương Triết Hạn chỉ cảm thấy tất cả những điểm mẫn cảm không chịu nổi đều bị đối phương ác liệt mài ép, vùng đất bí ẩn chưa từng có người ghé thăm đang nhiệt tình ngậm lấy dương vật của Cung Tuấn, giống như muốn cùng hắn chào hỏi. Cậu không biết tại sao mình lại bộc phát ra sức mạnh lớn như vậy, thực sự tiến lên phía trước được một đoạn. Nhưng ngay sau đó lập tức bị Cung Tuấn nắm lấy bả vai dùng sức kéo mạnh về đằng sau, dương vật đỉnh vào càng sâu liền đụng trúng một cái lỗ nhỏ mềm mại. Trương Triết Hạn che bụng, cảm thấy bụng dưới vừa đau vừa ngứa, cái miệng nhỏ bên dưới giống như không tự chủ được điên cuồng chảy nước miếng, cố gắng lấy lòng cây gậy nổi đầy gân xanh không biết thỏa mãn kia.

"Không được... ca ca... Ô ô ô... Chỗ đó không được... A a a a... chồng à không muốn, Tiểu Triết... Tiểu Triết không ăn được..."

Cung Tuấn một bên "Bảo bảo", "sẽ thoải mái ngay mà bảo bảo" giống như dụ dỗ trẻ con. Một tay chen vào giữa thân thể Trương Triết Hạn với nệm giường, mò mẫm đi lên tóm lấy đầu vú non mềm của cậu, một tay hướng xuống, không đụng vào dương vật đang chảy nước dầm dề liên tục cọ xát vào ga giường, mà đi vòng ra phía trước hoa huyệt, trực tiếp nắm lấy âm đế nhô ra vuốt ve xoa nắn mười mấy lần. Chỉ thấy thắt lưng của bạn nhỏ run lên, những ngón tay co quắp, cào loạn ga trải giường, không có cách nào tiếp nhận dương vật ở phía sau giống như máy đóng cọc liên tục ra vào với tốc độ cao như vậy, hung hăng mở ra một lối đi bí mật ở nơi sâu nhất trong cơ thể cậu.

"Đừng... Ô ô ô không được... đâm hỏng mất... haaa, ưm a a a a a a — "

Cung Tuấn không chút do dự đâm mở cái miệng nho nhỏ kia, cảm nhận được một dòng nước ấm phun ra từ nơi sâu nhất trong cơ thể Trương Triết Hạn, bao lấy hắn, thật giống như vừa mới đào trúng mạch suối nước nóng.

"Suỵt... Không có việc gì bảo bảo, chỉ là cực khoái thôi mà, tuyệt lắm!"

Cung Tuấn nói xong, liền vững vàng ấn cậu vào trong lòng, dùng sức đến nỗi để lại một dấu tay đỏ hồng trên ngực Trương Triết Hạn. Sau đó hắn kiên quyết đâm mở cái miệng nhỏ đang co rút ngậm chặt của cậu, áp chế mọi phản kháng trên tay và đùi của Trương Triết Hạn, cắm ở nơi sâu nhất của cậu rót vào.

"— "

Trương Triết Hạn mười tám tuổi bị cơn cực khoái mà cậu chưa từng trải qua bao phủ, sướng đến trợn trắng mắt, ở trong ngực Cung Tuấn run rẩy không ngừng, nước bọt nhỏ xuống ga giường rối tinh rối mù ở bên dưới. Nước dâm cũng theo bắp đùi chậm rãi chảy xuống, trên bụng dâm loạn một mảnh, tinh dịch, tiền dịch, nước dâm hòa lẫn vào nhau, thật giống như mới vừa đi tiểu ở trên giường vậy.

Không biết qua bao lâu, Cung Tuấn vẫn ôm bạn nhỏ trong ngực khi có khi không vỗ nhẹ để giúp cậu thuận khí. Môi dưới bỗng cảm thấy đau nhói một cái. Cúi đầu nhìn, bạn nhỏ hai mắt mờ sương, ánh mắt thật giống như vừa được giũ qua nước vậy tỏa sáng lấp lánh lại mang theo một chút công kích. Nhìn cậu mềm mại như vậy, rõ ràng vẫn còn chìm đắm trong dư âm cực khoái, hoa huyệt đang bao lấy hắn thậm chí vẫn còn vô thức co rút từng đợt. Nhưng ánh mắt nhìn hắn lại kiên định như vậy, dứt khoát như vậy.

"Đánh dấu một cái, đừng khách khí."

Trương Triết Hạn liếm liếm đôi môi dính máu, nhìn hắn cười.

— —

Mười năm sau, lúc Trương Triết Hạn dạy cún ngốc cách thực hiện cảnh hôn, trong đầu chợt thoáng qua một buổi trưa mùa hè nào đó năm mười tám tuổi.

Lúc dạy cún ngốc, anh bắt chước dáng vẻ của đối phương trong trí nhớ mút vào cắn môi dưới của hắn, sau đó, ở nơi Cung Tuấn không thấy được vụng trộm nở một nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro