Nhật ký nuôi mèo của thầy Cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: 龚老师养猫记
Tác giả: pimaomao
Link: https://archiveofourown.org/works/35491537/chapters/88470355

-═══════-

Chapter 1:

Cung Tuấn có một con mèo, là một bé mèo lông dài với bộ lông trắng tinh. Đệm thịt cũng rất đều nhau hai hồng hai đen. Chỉ cần một viên ô mai hoặc sô cô la, có thể khiến bé mèo vui vẻ cả ngày.

Bé mèo này nhìn qua cũng không biết là giống mèo gì, chính là đầu mùa đông năm nay, Cung Tuấn đi ngang qua một cửa hàng thú cưng và nhìn trúng em nó. Từ lần đầu tiên nhìn thấy, Cung Tuấn đã nghĩ hắn nhất định phải nuôi bé mèo kia.

Lúc hắn mới mang về bé mèo chẳng hề lạ chỗ, nghênh ngang đi tuần tra một vòng quanh nhà. Từ nóc tủ cho tới gầm ghế sofa đều nhìn qua một lần, nhưng không thấy dấu vết của bất kỳ vật nhỏ nào khác, mèo con rất hài lòng. Nó nhảy thẳng lên cái giường duy nhất trong nhà, tìm vị trí êm ái nhất ở giữa tấm nệm, ôm cái đuôi rồi chìm vào giấc ngủ một cách ngọt ngào.

Mèo con cái gì cũng tốt, cho nựng cho ôm, không cào sofa, lúc đi tắm cũng đặc biệt ngoan ngoãn, híp mắt tận hưởng sự phục vụ ân cần của chủ nhân.

Vấn đề duy nhất là em ý không ăn thức ăn cho mèo.

Cung Tuấn đã mua thức ăn nhập khẩu tốt nhất cho mèo, tỷ lệ dinh dưỡng được cân đối hoàn hảo, lại cắt nhỏ rồi trộn đều, không ăn.

Lại mua thịt hộp đắt tiền nhất, còn mua mỗi vị một hộp, xếp thành hàng để ở trước mặt mèo con. Bé mèo thậm chí còn không thèm ngửi, quay đầu bỏ đi.

Một đống thức ăn đắt tiền cuối cùng đều béo lũ mèo hoang trong tiểu khu.

Nỗ lực cuối cùng... Cung Tuấn thử luộc một quả trứng, cẩn thận nghiền nhuyễn lòng đỏ, giống như cống bảo dâng lên cho bé mèo. Lần này cuối cùng em nó đã miễn cưỡng ăn hết một nửa.

Cung Tuấn vui vẻ ăn nốt lòng trắng trứng còn thừa, sau đó lại cắt nhỏ miếng bít tết để làm bữa ăn cao cấp cho mèo con.

Mấy ngày liên tiếp, ngày nào hắn cũng phải tìm cách thay đổi thực đơn, cuối cùng đống đồ ăn cũng lọt vào mắt bé mèo, tuy rằng trông có vẻ hơi miễn cưỡng, nhưng cuối cùng mèo con vẫn ăn sạch sẽ.

Vào tháng đầu tiên mèo con đến, trước khi mùa đông trôi qua, buổi sáng Cung Tuấn bị tấm chăn bông còn chưa đổi sang loại chăn dày đè cho tỉnh dậy. Mở mắt mới phát hiện, không phải chăn bông dày, mà là một chàng trai đang ngồi trên người hắn, không muốn tỉnh dậy cũng không được...

Nhưng không biết tại sao, trực giác của Cung Tuấn nói rằng chàng trai này chính là bé mèo nhỏ của hắn... Được rồi, mèo, quả thực không nhỏ.

"Mèo con?"

"Cái gì mèo con mèo con, tôi không có tên sao? Ông đây tên Trương Triết Hạn!"

"Ừ... Hạn Hạn. Có chuyện gì vậy?"

"Anh không kinh ngạc sao? Quên đi, tôi muốn đồ ăn cay! Cay! Đúng! Đồ ăn cho mèo của anh sắp hết rồi!"

"Được được được! Cay cay."

"Ừm, không sao, tôi ngủ tiếp đây."

Trương Triết Hạn còn chưa kịp biến về thành mèo, đã bị một đống lông xù ấn trở về trên giường, "Thứ quỷ gì!... Cái gì một con chó ~"

"Gâu! Em không ăn thức ăn cho mèo, nhưng anh có thể ăn thức ăn cho chó!"

Chapter 2: Làm thế nào để ăn thức ăn cho chó R

Sau đó Trương Triết Hạn để ý, rõ ràng trong nhà cũng không có lông của những con vật khác... Nhưng một con Samoyed, loài vật này rụng lông giống như là không rụng không lấy tiền vậy.

Hóa ra khi đó Trương Triết Hạn không thấy có lông động vật, bởi vì so với Samoyed thì Cung Tuấn thích duy trì hình người hơn. Sau khi Cung Tuấn phát hiện ra Trương Triết Hạn không phải là một con mèo bình thường, thì suốt ngày nài nỉ anh biến thành hình người để hắn cưng nựng, nói là muốn đem những năm thành tinh mà hắn đã bỏ lỡ đều ôm qua một lần để bù đắp.

Một mèo một chó càng thích sống ở hình dáng nguyên thủy của chúng, đầu đông gặp nhau, giữa đông yêu nhau. Có thể do sự chênh lệch về hình thể, cho nên hai người ở bên nhau cực kỳ trong sáng. Hai cục bông trắng trắng mềm mềm dựa sát vào nhau thực sự là một hình ảnh ấm áp, cứ thế duy trì đến đầu mùa xuân.

"Trương... Hạn Hạn, sao em lại đi tiểu trên sofa... anh vừa mới thay hồi đầu năm..." Nửa câu sau bị Trương Triết Hạn lườm một cái đành phải nuốt trở về, "Không sao! Anh vốn cũng không thích cái sofa này, nhìn nó chẳng hợp với phong cách trong nhà mình chút nào!"

Mèo con khịt mũi một cái, quay đầu tiếp tục liếm bàn chân của mình. Việc để lại dấu vết ở khắp mọi nơi trong thời kỳ động dục không phải là điều nó có thể kiểm soát, nhưng chẳng lẽ cứ vài ngày Cung Tuấn lại phải thay sofa sao... Cún nhỏ kiếm tiền cũng đâu có dễ dàng.

Ghi chép trong điện thoại của Cung Tuấn lại có thêm nội dung "Nhà có bé mèo phát tình thì làm thế nào?" "Phải làm gì với một em mèo đực đi tiểu khắp nơi?" Câu trả lời đều rất quái lạ: triệt sản, đánh một trận... cái gì cũng có. Triệt sản - không thể nào, trứng của bà xã làm sao mà cắt được? Đánh một trận, Cung Tuấn cảm thấy mình bị đánh một trận nghe có vẻ thực tế hơn.

Cuối cùng, trong topic về kỳ động dục của mèo cái hắn cũng tìm được một đáp án "Dùng tăm bông để giúp mèo giải quyết", Cung Tuấn nhìn vào câu trả lời thì đồng ý gật đầu một cái. Đúng vậy, chẳng phải có câu là 'chặn không bằng khai' sao. Chuyện này hắn giúp bà xã một chút là được mà! Còn có thể thuận tiện giải quyết kỳ động dục của mình, làm sao hắn lại có thể quên cái phương pháp lợi cả đôi đường thế này nhỉ?

Buổi tối hôm đó, Cung cún liền nóng lòng muốn thử, trực tiếp tìm bà xã để cầu hoan chắc chắn sẽ bị từ chối. Hay là cứ giữ nguyên hình dáng một mèo một chó, Cung Tuấn giả bộ liếm lông Trương Triết Hạn, chỉ là liếm liếm rồi liếm tới bụng dưới luôn.

Dương vật của mèo con thật sự rất xinh xắn, bên trong co rút lại thành một cục nhỏ mềm mại. Dù sao cũng đang trong kỳ động dục, cún nhỏ chỉ cần dùng cái lưỡi thô ráp và nóng ướt liếm qua mấy lần, lại dùng cái lỗ mũi ướt nhẹp ủn ủn vào lỗ sáo, chỉ chốc lát cái miệng nhỏ đã kêu lên

"Ô ô ô... Tuấn Tuấn... khó chịu..."

"Biến thành hình người có được không? Liếm liếm là thoải mái ngay."

Trương Triết Hạn vẫn muốn kháng cự, Cung Tuấn lại liếm vào hậu huyệt của anh một chút, mèo con bùm một cái hóa thành hình người. Màu da trên thân thể đều ửng hồng, không biết do vừa mới tắm xong hay vì động tình.

Samoyed cũng biến thành một anh chàng đẹp trai, thấm chất lỏng từ đầu nấm của mèo con, cẩn thận xoa mở miệng huyệt, xoa tới các nếp nhăn cũng mềm xốp. Kỳ động dục quả nhiên rất khác biệt, hai ngón tay dễ dàng chen vào, mèo con uốn éo cái mông tham lam muốn nuốt ngón tay vào sâu hơn.

Hai ngón tay của Cung Tuấn mở ra thành hình cắt kéo để khuếch trương, lại phát hiện cái miệng nhỏ này đã sớm chuẩn bị kỹ càng, căn bản không cần hắn phải thương hoa tiếc ngọc. Hắn cũng không nhẫn nhịn thêm được nữa, kề dương vật cứng rắn ở miệng huyệt của Trương Triết Hạn

"Hạn Hạn, anh vào nhé!"

"Ừ... nhanh lên."

Dương vật thô dài đâm một phát lút cán, hai người cùng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn. Sau đó, chỉ nhàn nhạt rút ra đâm vào mấy cái, Trương Triết Hạn đã không nhịn được bám vào lưng Cung Tuấn, run rẩy cao trào một lần.

"Còn muốn... tiếp đi, nhanh hơn chút nữa..."

Mèo con trong kỳ động dục căn bản không biết giới hạn là cái gì, chỉ mù quáng đi theo lửa dục kích thích, muốn cho khoái cảm càng kéo dài hơn.

Cún nhỏ ngoan ngoãn giúp Trương Triết Hạn giảm bớt sự khó chịu trong kỳ động dục, còn cố gắng lấy lòng liên tục đỉnh vào những vị trí khiến mèo con thoải mái, cả bụng dưới và trước ngực của hai người đều dính đầy tinh dịch của Trương Triết Hạn bắn ra.

Trương Triết Hạn đã sớm không thể phân rõ thời gian đã trôi qua bao lâu, cũng không biết rốt cuộc mình đã bắn bao nhiêu lần, chỉ cảm thấy càng làm càng sảng khoái, đầu óc vốn mơ mơ màng màng lúc kỳ động dục vừa bắt đầu, hiện giờ lại càng ngày càng thanh tỉnh. Anh ôm lấy Cung Tuấn, tận tình hưởng thụ mùa xuân làm cho mèo vui vẻ.

Một lần cuối cùng, Cung Tuấn lật người Trương Triết Hạn nằm úp sấp xuống, dùng tư thế yêu thích nhất của mèo con và cún con, từ phía sau xâm nhập vào thân thể anh. Lúc Trương Triết Hạn chuẩn bị cao trào Cung Tuấn liền đâm mạnh để dương vật vùi vào chỗ sâu nhất. Bụng dưới dính chặt vào mông Trương Triết Hạn, hai cánh tay ôm chặt lấy người đang bị đè trên giường.

"A! Cái... cái gì... Cung Tuấn! Cung Tuấn, mau tránh ra!... Sâu quá!"

Trương Triết Hạn giãy giụa một hồi mới phát hiện toàn thân đều đã bị Cung Tuấn khóa chặt bên dưới người hắn, "Tôi không muốn! Không muốn... sắp bị đè chết... hức... không muốn..."

"Ngoan, chờ một chút thôi, bây giờ anh không rút ra được."

Cún nhỏ cũng không có cách nào, thành kết cũng không phải là chuyện cún nhỏ có thể kiểm soát được. Ít nhất thì, vào mùa xuân tới, mèo con cũng không đi tiểu trên sofa nữa, Internet đúng là không lừa cún nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro