Chương 10: Trà Xanh Tiến Công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Edit: Oanh

    Beta: Ngọc

-----

    Công ty đã nhận đại ngôn của thương hiệu của Nimo, một thương hiệu trang điểm trong nước.

    Ngoài Lâm Thiều, còn có hai nghệ sĩ khác cũng tham gia quay chụp.

Vui lòng không reup dưới mọi hình thức, truyện được đăng tải duy nhất tại wp mayynho và group kín NĐMNĐY.

    Đầu tiên là Trần Uyển Ngưng, một nữ diễn viên cũng với danh phận người đại diện thương hiệu này, nếu nói về người này thì thật ra nguyên chủ cũng có quan hệ.

    Trần Uyển Ngưng là một nữ diễn viên với phong cách quyến rũ, từng nổi đình nổi đám ở đại lục, cô đã ỷ vào sắc đẹp và vóc dáng của mình mà dính cây đại thụ Phó Triều Dịch, nhưng tiếc rằng cô không được như ý muốn.

    Vì vậy, sau khi nguyên chủ và Phó Triều Dịch công khai mối quan hệ, lúc cô ấy đứng trên sân khấu với Trần Uyển Ngưng trong một bữa tiệc, cô ấy đã chế nhạo Trần Uyển Ngưng.

    Sau đó, Thiên Khải tuyên bố Lâm Thiều và Phó Triều Dịch chia tay, thời thế thay đổi, Trần Uyển Ngưng đã đăng một bài viết ẩn ý về cô trên weibo.

    Tóm lại, quan hệ giữa hai người không tốt lắm.

    Nhưng Lâm Thiều không quan tâm, cô đến làm việc để kiếm tiền chứ không phải để giao lưu kết bạn.

    Không vừa mắt thì không vừa mắt cứ tránh mặt nhau đi. Tránh đụng chạm đến nhau là được.

    Ngoài Lâm Thiều và Trần Uyển Ngưng, xuất thân của nghệ sĩ thứ ba còn lớn hơn nhiều.

    ACE toàn năng của nhóm nhạc nam nổi tiếng SG, và thần tượng có lưu lượng truy cập hàng đầu với vô số người hâm mộ Úy Tư Dương.

    Lâm Thiều và Trần Uyển Ngưng chỉ có thể là *bạn thân thương hiệu, trong khi anh ta lại là **người phát ngôn toàn cầu, sự khác biệt về vị trí cũng rất rõ ràng.

[*BRAND FRIEND - Danh phận này sẽ tương đối linh hoạt, và những ngôi sao có danh phận là bạn thân thương hiệu thường sẽ mang các mặt hàng theo mùa của thương hiệu đến tham dự các hoạt động liên quan và trực tiếp thực hiện các hoạt động mang hàng cho thương hiệu.]

[**BRAND SPOKESPERSON - danh phận người phát ngôn là cấp cao nhất trong tất cả các danh phận của các thương hiệu luxury]

    Thật trùng hợp, giới giải trí là một vòng tròn, Úy Tư Dương và Tống Dịch Xuyên là thành viên cùng một nhóm.

    Nghĩ đến vẻ ngoài vô hại của Tống Dịch Xuyên, Lâm Thiều cũng không lo lắng cho đồng đội của mình, chắc hai người họ ở chung với nhau khá hòa hợp đi.

    Sau hậu trường.

    Lâm Thiều và Trần Uyển Ngưng ở chung phòng thay đồ, bầu không khí khá khó xử.

    Lâm Thiệu nhắm mắt dựa lưng vào ghế, để nhân viên trang điểm tự do chơi đùa trên mặt.

    Còn Trần Uyển Ngưng thì nhìn cô hồi lâu, âm dương quái khí nói: “Trạng thái của cô Lâm hôm nay khác với buổi họp báo tối hôm trước.”

    Ý nói Lâm Thiều bị Phó Triều Dịch bỏ rơi là chuyện không tốt.

    Trần Uyển Ngưng rất tin vào điều này, nếu không, Lâm Thiều sao có thể không đóng giả trà xanh, đi show tạp kỹ làm điên làm khùng để gây chú ý?

    Lâm Thiều không nhấc mi, lễ phép khen ngợi: “Cô Trần cũng vậy, làn da non nớt này làm người ta nhìn mà ghen tị đấy."

    Trần Uyển Ngưng: “...”

    Nếu lúc Lâm Thiều nói có thể nhìn cô ta một cái, may ra cô ta còn tin.

    Không đúng, cô ta không khen Lâm Thiều, sao phải để tâm đến những gì mà Lâm Thiều nói!

    Trong quá trình trang điểm sau đó, dù Trần Uyển Ngưng có cố gắng chế nhạo Lâm Thiều thế nào đi chăng nữa, Lâm Thiều cũng đáp rất ngắn gọn, chỉ cố ý giả ngu mà thôi!

    Cuối cùng sau khi đợi chuyên gia trang điểm rời đi, trong phòng thay đồ chỉ còn lại Lâm Thiều và Trần Uyển Ngưng.   

Trần Uyển Ngưng cũng không diễn nữa, lạnh lùng nói: "Cô đừng có giả bộ nữa, cô tới đây vì Úy Tư Dương đúng không?"

Lâm Thiều mờ mịt nhìn cô ta: "Hả"

Trần Uyển Ngưng lộ ra vẻ mặt như đã nhìn thấu tâm tư của cô, giễu cợt nói: "Vừa chia tay Phó tổng xong, đã chạy tới chỗ Thẩm Phi Bạch, giờ lại muốn cọ nhiệt của Úy Tư Dương.

Lâm Thiều như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu: "À!"

À cái mẹ gì!

Thái độ này của Lâm Thiều làm cho Trần Uyển Ngưng càng thêm tức giận, "Lâm Thiều, cô luôn luôn diễn bộ dáng thanh cao cho ai xem? Nhìn rõ hiện thực đi, càng diễn lâu cô càng cho rằng chính mình vẫn là mối tình đầu quốc dân như xưa sao?"

Lâm Thiều nhìn cô ta, nửa ngày lại nói: "À."

Ở nói như thế trước mặt quả là rất đả thương người khác, ngoại trừ Lâm Thiều.

Trần Uyển Ngưng đang tức giận nhưng đột nhiên có tiếng gõ cửa, cô ta chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Thiều, tạm thời kìm nén lại tính tình của mình.

Truyện được dịch và đăng tải duy nhất tải chính chủ watt @mayynho. Đọc ở trang chính chủ để ủng hộ công sức của team nhé!

Mà cửa bị đẩy ra, nhân viên công tác vào giải thích: "Chúng tôi sẽ ghi một số mẩu tin nhỏ lại thuận tiện phỏng vấn mấy câu rồi đăng lên Weibo để tuyên truyền."

Mà ở trong đám nhân viên công tác đang vây quanh, một thiếu niên đi vào ăn mặc rất hip hop.

Đỉnh đầu đội mũ ngư dân lộ ra một sợi tóc màu vàng kim, khuôn mặt có phần hơi lưu manh, nụ cười phóng đãng không bị trói buộc, thoạt nhìn, đó là dáng vẻ của nam chính giáo bá trong tưởng tượng của các cô gái.

Anh ấy chính là nghệ sĩ Úy Tư Dương của SG.

Nơi này là giới giải trí, căn cứ vào nguyên tắc đối phương so với mình nổi hơn nên Lâm Thiều vẫn là chủ động đứng lên, cùng hắn chào hỏi.

Nhưng mà Lâm Thiều ngoài ý muốn là, vẻ mặt tươi cười của thiếu niên nhìn thấy cô nháy mắt cứng ngắc, sợ tới mức chân lảo đảo.

Úy Tư Dương tay chống vào tường, rồi mới miễn cưỡng đứng vững vàng, đáy mắt tràn đầy vẻ không thể tin, "Lâm... Lâm Thiều?"

Lâm Thiều: "?"

Làm sao mà sợ cô? Cô ăn thịt người sao?

Trần Uyển Ngưng cũng đã nhận ra không khí vi diệu giữa hai người, cô suy nghĩ rồi nhìn về phía Úy Tư Dương, "Tiểu Úy biết Lâm Thiều sao?"

"Trước kia đã gặp qua một lần." Úy Tư Dương ý thức được mình thất thố, lập tức đeo kính lên, lần nữa lộ ra vẻ tươi cười chuyển hướng đề tài, "Chị Uyển Ngưng, đã lâu không gặp."

Lần cbụp ảnh tiếp theo, Úy Tư Dương hiển nhiên quen thuộc với Trần Uyển Ngưng hơn một chút, phần lớn thời gian cùng cô ta nói chuyện.

Úy Tư Dương không chủ động bắt chuyện với Lâm Thiều, hơn nữa Trần Uyển Ngưng cũng cự tuyệt cô, rõ ràng là ba người cùng chụp ảnh nhưng Lâm Thiều có vẻ đặc biệt dư thừa.

Lâm Thiều nhìn ra, không chỉ Trần Uyển Ngưng chán ghét cô mà Úy Tư Dương cũng rất bài xích cô?

Cô không đắc tội hắn mà? Chắc do lưu lượng tiểu sinh đều như vậy đi, sợ dính líu với cô!

Lâm Thiều tỏ vẻ có thể lý giải, dù sao cô cũng không để ý, cô lại không muốn cọ nhiệt Úy Tư Dương.

Vì thế Lâm Thiều tự co rúc ở góc hẻo lánh, chóp lấy thời cơ tốt khi anh Hứa không có ở đây, cắn nuốt gặm xong ba cái chân gà bự.

Chuyện chụp ảnh kế tiếp cũng rất đơn giản, chính là tạo dáng với sản phẩm đại ngôn, tạo mấy dáng trực tiếp qua.

Mino tặng cho các cô mỗt người một thùng đủ dòng trang điểm, dù là phấn mắt hay son môi đều đủ loại.

Làm việc kiếm được tiền, còn có đồ trang điểm miễn phí rất tốt.

Lâm Thiều ôm một thùng đồ trang điểm trở lại phòng nghỉ, chờ anh Hứa đến đón cô.

Tiếng gõ cửa rất nhanh liền vang lên.

"Mau vào đi." Lâm Thiều ngẩng đầu, có chút oán giận mở miệng, "Anh Hứa, sao bây giờ anh mới đến..."

Cô còn chưa nói hết, vẻ mặt có chút giật mình.

Bởi vì mở cửa đi vào không phải anh Hứa, mà là Úy Tư Dương.

Lâm Thiều ngồi thẳng người, nghi ngờ hỏi: "Có chuyện gì không?"

"Lâm Thiều." Úy Tư Dương kêu tên của cô, khó chịu cởi mũ xuống, ba bước hai bước đi tới trước mặt cô, trong giọng nói tràn đầy chất vấn, "Cô tại sao lại ở chỗ này?"

Lâm Thiều trả lời: "Do công việc."

"Trước kia không phải nói nên tận lực tránh nhau sao? Vì sao chụp ảnh với tôi đều không thông báo cho tôi?"

Lâm Thiều mờ mịt , "Hả?"

"Cô ở nơi này tính giả ngu với tôi hả?" Úy Tư Dương tức giận trực tiếp nắm tóc của mình, mang theo cảnh cáo nhìn về phía Lâm Thiều, "Tôi nói 800 lần rồi, khi về đến nhà chúng ta liền *kiều quy kiều lộ quy lộ![Kiều quy kiều, lộ quy lộ : 桥归桥, 路归路 : diễn tả chuyện 2 người không thể đi chung 1 đường làm chung 1 chuyện mà phải nghiêm ngặt phân chia ra. Gần nghĩa với câu Nước sông không phạm nước giếng] Ở giới giải trí hỗn loạn này, tôi thật vất vả mới đi cho tới hôm nay! Cô đừng nghĩ muốn kéo tôi xuống nước vì gia đình! Cũng đừng nghĩ muốn cọ nhiệt tôi!"

Lâm Thiều cảm giác mình rất đau đầu.

Vì sao Úy Tư Dương nói mỗi một câu cô đều biết, nhưng nguyên một đoạn lại hoàn toàn nghe không hiểu.

Gia đình? Cô cùng Úy Tư Dương chẳng lẽ... Còn có quan hệ? Cái gì vậy?

Dựa theo nội dung cốt truyện gốc, Úy Tư Dương rõ ràng là người qua đường giáp có tên thôi, cùng nguyên chủ cũng không giao tiếp hay qua lại gì.

Lâm Thiều cúi đầu không nói một lời, cẩn thận lục lọi trong trí nhớ tìm kiếm thông tin về cái tên này, mà thiếu niên không được đáp lại thì giống một dã thú nhỏ, vẻ mặt càng thêm táo bạo.

Cho đến khi tiếng di động Úy Tư Dương reo lên, trên màn hình hiện tên là Mẹ.

Úy Tư Dương nháy mắt sắc mặt liền thay đổi, khẩn trương nhìn về phía Lâm Thiều, kinh ngạc nói: "Cô còn gọi điện thoại cho mẹ tôi để cáo trạng ?"

Lâm Thiều: "?"

Khá lắm, cô còn gặp qua phụ huynh của Úy Tư Dương? Đã đi đến bước này ?

Thần sắc do dự cùng thống khổ trên mặt Úy Tư Dương không ngừng đan xen, giờ phút này hắn giống như một tên tra nam bị gia đình bắt buộc phải chịu trách nhiệm.

Một giây sau ——

Úy Tư Dương trực tiếp ngồi xổm ở bên chân Lâm Thiều, nguyên bản thiếu niên cuồng duệ nháy mắt liền khóc lóc nức nở, "Dì ba của con ơi! Con van xin dì! Dì xem con nơi nào không vừa mắt con sẽ sửa không được sao? Có chuyện gì chúng ta lén giải quyết, đừng làm phiền đến mẹ con và ông mà!"

--------
Ỏ lì xì đầu năm cho các tình yêu 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro