Chương 10:Độc chiếm(caoh,SM)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit:Yuu

Diệp Mặc cúi đầu nhìn thân thể Sở Thanh run rẩy, hắn bắt lấy đôi tay cô, cầm lấy một bên cà vạt đem đôi tay cô gắt gao trói chặt. Dưới thân động tác không ngừng, thô dài côn thịt thẳng cắm đến tử cung khẩu.

Sở Thanh còn đắm chìm trong cao trào, tiểu huyệt mềm thịtt một chút một chút co rút lại, cô đầu ngưỡng về phía sau, há to miệng không được mà thở dốc. Thân thể phảng phất không thuộc về cô, theo động tác Diệp Mặc vô lực đong đưa.

Diệp Mặc thấy dáng vẻ này của cô, bắt lấy cánh tay cô đem thân hình mềm mại cô kéo đến trong lòng ngực. Hắn xoay người dựa vào bàn làm việc, làm đôi tay Sở Thanh vờn quanh trụ cổ hắn. Hắn nâng mông cô, dùng sức ấn hướng chính mình, côn thịt hoàn toàn cắm vào tiểu huyệt, không lưu một tia khe hở.

Hắn mạnh mẽ đỉnh hông, đem Sở Thanh đỉnh thân mình trên dưới biên độ lớn mà đong đưa. Ngực tròn trịa Sở Thanh cũng theo động tác trên dưới hoảng mà đong đưa theo.

“Ách... Ân… Lão sư... Ha a… Không cần…” Sở Thanh đôi tay bị trói trụ, duỗi ở không trung bất lực mà bắt lấy không khí. Côn thịt ở tiểu huyệt ra ra vào vào, đem dâm dịch mang theo ra tới vẩy ra trên mặt đất, côn thịt mỗi một lần cắm vào đều “Phốc kỉ” một tiếng, rút ra khi còn đem tiểu huyệt mềm thịt mang ra một chút, lại tiếp theo cắm vào trở lại bên trong tiểu huyệt.

Sở Thanh thân mình lại một lần nổi lên phản ứng, khuôn mặt nhỏ bị tình dục chiếm lĩnh, làn da lộ ra phấn hồng. Diệp Mặc thấy bộ dáng động tình của cô, tàn nhẫn chụp mông cô, “Khóa đại biểu cũng thật tao… Lưu nhiều nước như vậy, ngày hôm qua nam nhân không có thỏa mãn em sao?”

Sở Thanh mông nhỏ thượng lập tức hiện ra màu đỏ dấu tay, cô đau đến toàn thân run rẩy một chút, phe phẩy đầu nhẫn nại chính mình rên rỉ.

“Em không phải... Ân… Không có...” Thân mình bị mạnh mẽ thao, tiểu huyệt truyền đến kích thích làm cô sắp tới cao trào, liền lời nói cô đều nói không rõ, hai chân vòng quanh eo Diệp Mặc, mũi chân banh thẳng điểm ở trên bàn.

Diệp Mặc dưới thân nhanh chóng thọc vào rút ra, khi cô lập tức muốn đạt c tới cao trào thì đem côn thịt rút ra, theo sau đem cô đặt ở trên mặt đất, duỗi tay đè lại đầu cô, côn thịt phun ra nùng tinh toàn bộ vào cái miệng nhỏ Sở Thanh.

Sở Thanh thoát lực mà quỳ trên mặt đất, tiểu huyệt mềm thịt co rút lại, từng luồng dâm dịch từ giữa hai chân chảy ra, làm ướt bóng loáng sàn nhà. Thô to côn thịt còn nhét ở trong miệng cô, không ngừng phun ra tinh dịch còn lại.

Thẳng đến khi tinh dịch toàn bộ bắn ra, Diệp Mặc mới buông đầu cô ra, rồi lại mạnh mẽ nắm cằm cô đem khuôn mặt nhỏ cô nâng lên, côn thịt cọ bên miệng cô, đem tinh dịch tràn ra toàn bộ cọ đến trên môi cô.

“Nuốt vào.” Diệp Mặc thanh âm không có bất luận độ ấm, Sở Thanh hai mắt mê mang, bị bắt ngửa đầu đem tinh dịch trong miệng một chút nuốt vào. Diệp Mặc nhìn khoang miệng cô không có dư lại tinh dịch, vừa lòng mà đem côn thịt đỉnh ở khóe miệng cô, “Đem nó liếm sạch sẽ.”

Sở Thanh vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm, mùi tanh nồng tràn ngập khoang miệng cô, cô vươn đôi tay loát động côn thịt, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, không dám dừng lại động tác liếm láp.

Diệp Mặc làm cô liếm láp một hồi, lại đem cô nâng dậy, ấn ở bên cửa sổ  Sở Thanh ghé vào trên tường, trước mặt là mặt tường lạnh băng, lạnh làm thân mình cô không nhịn được run rẩy.

Diệp Mặc từ bàn làm việc bên kia cầm thứ gì, xoay người nâng lên một chân cô, từ phía sau tiến vào thân mình cô. Thô to côn thịt lại một lần đem tiểu huyệt cô căng ra, Diệp Mặc kề sát sau lưng cô, một bàn tay từ sau vòng đến phía trước cầm một bên vú no đủ.

Ngón tay hắn mạnh mẽ vuốt ve nhũ thịt mềm mại, dùng khe hở ngón tay kẹp lấy đầu vú cô đùa bỡn. Sở Thanh bị động tác dưới thân đâm làm cho thân mình không ngừng lay động, bên kia đầu vú thỉnh thoảng cọ vào mặt tường thô ráp, hai vú kích thích làm cho cô nhịn không được rên rỉ.

“A… Lão sư… Cầu xin thầy.... Đừng lộng… Ân a...” Sở Thanh bất lực mà cầu xin Diệp Mặc, nhưng mà Diệp Mặc dùng lực lớn hơn nữa mà đỉnh cô. Cô cơ hồ muốn đứng không vững, bị trói trụ hai tay đỡ không được mặt tường, thân mình cô giống như thuyền nhỏ giữa biển rộng, không ngừng loạng choạng.

“Ta trước liền không nên làm em ra trong văn phòng này, ta hẳn là đem em ấn ở trên bàn thao.” Diệp Mặc dựa vào bên tai cô, cắn lỗ tai cô, “Đem em thao đến không sức lực ra cửa, chỉ có thể quỳ gối dưới bàn liếm côn thịt ta.” Hắn dùng sức hướng lên trên đỉnh đỉnh, Sở Thanh run rẩy khóc kêu, đạp lên trên mặt đất chân bị hắn đỉnh điểm lên.

“Ô ô… Đừng nói nữa... Lão sư...” Sở Thanh nức nở, phát ra guọng râđên rỉ giống như  mèo nhỏ kêu. Tiểu huyệt lại nổi lên phản ứng, cô quả thực sắp chán ghét thân thể mẫn cảm chính mình rồi.

Diệp Mặc lại làm lơ lời nói cô, đem chân cô nâng đến càng cao, “Ta sớm sẽ đem em thao đến thoát lực, tinh dịch toàn bộ rót vào tử cung em, làm em về sau liền mang hoài tử ta, vĩnh viễn chỉ thuộc về ta.” Hắn dùng thanh âm lạnh lẽo, dâm đãng lại đáng sợ nói, dưới thân thọc vào rút ra lực độ dần dần tăng lớn.

Sở Thanh bị hắn nói sợ tới mức cả người run rẩy, nước mắt như thế nào cũng lưu bất tận. Diệp Mặc mạnh mẽ đỉnh cô vài cái, ở trước ngực cô nắn bóp bàn tay to duỗi đến phía dưới, đem một chân khác của cô cũng nâng lên.

Sở Thanh hai chân đều bị hắn nâng mở ra, chỗ giao hợp dưới thân bại lộ ở trong không khí, hắn nâng cô hướng bên cạnh đi vài bước, làm thân mình cô áp đối cửa sổ.

“Khóa đại biểu nói xem người bên ngoài có thể hay không thấy? Nơi này là lầu sáu, cũng không tính quá cao, nếu là có người thấy khóa đại biểu ở ta trong văn phòng bị thao thành cái dạng này, em đoán bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?”

Diệp Mặc mỗi một lần rút ra liền đem thân mình cô nâng lên, khi cắm vào lại đem thân mình cô phóng đi xuống. Sở Thanh bị thao lộng đến phát không ra âm thanh, miệng mở lớn mà thở hổn hển. Đôi tay che ở trước ngực, nhưng mà lại không thể ngăn trở đầy đặn của cô. Bụng nhỏ bị đỉnh nhô lên một cái, theo côn thịt ra vào trên dưới di động.

“A... Lão sư... Không...” Cô ngẩng đầu lên, tiểu huyệt co rút lại kẹp chặt côn thịt, hai luồng tròn trịa ở không trung đong đưa, đôi mắt dần dần thất thần, thân thể  bắt đầu run rẩy, tiểu huyệt phân bố ra dâm dịch tưới ở côn thịt thượng. Cô lại một lần cao trào. Diệp Mặc cũng hung hăng thọc vào rút ra vài cái, côn thịt đỉnh khai miệng tử cung, đem tinh dịch bắn đi vào.

Chờ đến cao trào qua đi, Sở Thanh mềm mại ngã vào lòng ngực Diệp Mặc ôm  hắb. Diệp Mặc làm cô ghé vào bàn làm việc, côn thịt vẫn là cắm ở tiểu huyệt cô, mới vừa phóng thích qua côn thịt thực mau đã bị tiểu huyệt khẩn hẹp mà kẹp đến ngạnh lên.

Sở Thanh ghé vào trên bàn, muốn làm hắn đem côn thịt rút ra, nhưng mà bị Diệp Mặc thao nhiều như vậy, cô liền ngẩng đầu nhưng sức lực đều không có.

Diệp Mặc cầm lấy một cái bình nhỏ, vói vào ngón trỏ cùng ngón giữa đào đào, lấy ra tới nhắm ngay tiểu cúc hoa trên mông Sở Thanh.

Sở Thanh cảm nhận được hắn ngón tay dựa gần vị trí, kinh hoảng mà kêu hắn, “Lão sư…! Nơi đó không được… Không được... A!”

Diệp Mặc không chờ cô đem nói cho hết lời, ngón giữa trực tiếp thọc đi vào. Sở Thanh cúc huyệt bị hắn mạnh mẽ căng ra, mãnh liệt đau đớn làm Sở Thanh hét lên một tiếng, thân thể kịch liệt run rẩy, nước mắt chảy đầy mặt.

Cô co rút lại mặt sau thông đạo, nhưng mà ngón tay Diệp Mặc vẫn luôn cắm ở bên trong, cô chỉ có thể chậm rãi thích ứng. Nhưng mà cô còn không có kịp thích ứng, Diệp Mặc trực tiếp đem ngón trỏ cũng cắm vào.

Sở Thanh đau đến chết đi sống lại, cơ hồ muốn ngất xỉu. Khuôn mặt nhỏ cô trắng bệch, mồ hôi lạnh từ trán trượt xuống. Cô mồm to thở hổn hển, thanh âm nửa điểm cũng phát không ra. Diệp Mặc ngón tay bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, mỗi một lần đều làm thân mình cô run rẩy.

“Nơi này còn không có bị khai phá qua… Còn không tính không xong.” Diệp Mặc cảm thụ được thông đạo khẩn trí, ngón tay ở bên trong hơi hơi gập lên, kích thích mềm thịt.

“Lão… Sư... Mau đi ra... Cầu thầy...” Sở Thanh thanh âm run rẩy, cầu xin Diệp Mặc buông tha cô. Cảm nhận được ngón tay rời đi, cô cảm kích mà quay đầu lại nhìn Diệp Mặc.

Nhưng mà Diệp Mặc một lần nữa dính một ít nhuận hoạt tề(ad không rõ nghĩa, cầu cao nhân~) , lại lần nữa cắm đi vào, hai ngón tay trực tiếp bắt đầu ở trong thông đạo thọc vào rút ra.

“A... Không...…” Sở Thanh bị hắn lộng mặt sau thông đạo, mềm thịt dần dần thích ứng ngón tay, cảm giác kỳ dị làm cô  vắt đầu thch ứng được.

“Khóa đại biểu còn nói chính mình không tao? Mới như vậy một hồi liền thích ứng.”

Diệp Mặc cảm giác được trong thông đạo biến hóa, lại gập lên ngón tay moi moi vách trong. Côn thịt cũng một lần nữa bắt đầu ở trong tiểu huyệt cô thọc vào rút ra.

“Ân... Ha a...” Sở Thanh trước sau hai cái thông đạo đều bị thọc vào rút ra, song trọng kích thích làm cô nhịn không được rên rỉ lên.

Diệp Mặc đem ngón tay từ trong cúc huyệt lấy ra, từ bên cạnh trong ngăn kéo cầm một cái gậy an ủi kích cỡ bình thường. Hắn đem cây gậy dùng nhuận hoạt tề, đối với cúc huyệt Sở Thanh cắm đi vào.

Sở Thanh bị bất thình lình bị kích thích kích thích đến nâng mông lên, mặt sau thông đạo bị nhét đầy, đè ép tiểu huyệt, kịch liệt kích thích làm cô trực tiếp đạt tới cao trào.

Diệp Mặc bắt lấy eo cô, mạnh mẽ mà đụng phải cô. Sở Thanh khóc kêu rên rỉ, tiểu huyệt co rụt lại co rụt lại mà kẹp chặt côn thịt, thân thể bị hắn đâm cho không ngừng đi phía trước, lại bị hắn vững vàng bắt lấy eo ấn trở về.
Sở Thanh bị thao lộng đến hai mắt trắng dã, thân mình run rẩy, rốt cuộc vẫn là chịu đựng không nổi, ngất đi. Diệp Mặc mạnh mẽ đụng phải cô hơn mười hạ, bắn ở trong cơ thể cô.

Diệp Mặc đem côn thịt cùng cây gậy tự an ủi rút ra, rút khăn giấy bên cạnh giúp Sở Thanh lau chất lỏng hạ thân. Hắn đi ra ngoài đánh một hồ nước ấm, rửa sạch sạch sẽ cô.

Hắn đem quần áo trên mặt đất thu thập lên, nhét vào cặp sách Sở Thanh. Cầm lấy một bên tây trang áo khoác giúp cô mặc vào, ôm cô trực tiếp từ thang máy phòng giáo viên nhân chức xuống đến gara, đem cô bỏ vào hậu tòa, lái xe đem cô đưa về nhà.

Sở Thanh mơ mơ màng màng mà trợn mắt, phát hiện chính mình đã nằm ở trong phòng nhỏ trên giường. Cô quay đầu nhìn về phía Diệp Mặc ngồi một bên trên sô pha, há mồm muốn nói chuyện, lại phát hiện chính mình giọng nói đã nghẹn.

Diệp Mặc chú ý tới cô, đứng lên bưng chén nước cho cô, cô cố sức mà ngồi dậy, tiếp nhận nước cái miệng nhỏ uống. Uống xong nửa ly, cô mới mở miệng.

“Lão sư...”

"Ngày hôm qua em giao tư liệu ta thấy được địa chỉ.” Diệp Mặc thanh lãnh thanh âm vang lên, cô đem ly nước đặt ở trên tủ đầu giường, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng ở mép giường. Trong lòng đột nhiên thực ủy khuất.

“Thầy vì cái gì muốn… Muốn đối với em như vậy…” Cô nức nở hỏi hắn, nước mắt theo gương mặt chảy xuống tới, nhỏ giọt ở chăn.

Diệp Mặc cúi người, nắm cằm cô, “Ta đã nói rồi, em chỉ có thể thuộc về ta.” Hắn lạnh băng đôi mắt nhìn chằm chằm cô, đôi môi phủ lên cánh môi mềm mại của cô, mạnh mẽ mút vào. Hắn hôn đến Sở Thanh thở hồng hộc, mới rời khỏi môi cô.

“Em hảo hảo nghỉ ngơi.” Ném xuống những lời này, Diệp Mặc xoay người đi ra cửa.

Sở Thanh bất lực mà ôm lấy đầu gối, khắp thân thể đều là dấu vết nam nhân lưu lại, cô nhỏ giọng khụt khịt, thân mình run run lên.

Diệp Mặc đi ra cửa, nghe thấy tiếng thiếu nữ khóc, hắn dừng lại một chút, đóng cửa lại. Quay đầu phát hiện đối diện có cái nam nhân  nhìn chằm chằm hắn.

Lục Chu mắt đào hoa mị mị, cười lạnh một tiếng, trước hắn một bước đi vào thang máy. Diệp Mặc lạnh mặt cũng đi vào cùng bộ thang máy.

“Anh tốt nhất đối bảo bối nhỏ tốt một chút, bằng không… Tôi sẽ không bỏ qua cho anh.”

Lục Chu lười biếng mà dựa vào góc thang máy, đôi mắt lại nhìn nam nhân phía trước. Hắn nghe thấy được, bảo bối nhỏ khóc.

“Nga? Tôi đây chờ.” Diệp Mặc sửa sửa cổ áo, đi ra thang máy.

Lục Chu chậm rãi đi ra thang máy, một khuôn mặt hiếm thấy mà không có ý cười. Thật lâu sau, hắn mới đi vào gara, lái xe rời khỏi tiểu khu.
ーーーーーー

ヽ(*´∀´*)ノ Bạch Kiêu cùng Diệp Mặc đều là chiếm hữu dục rất cường… Nhưng là Diệp Mặc hoàn toàn chính là biến thái s .Bạch Kiêu thiên về tiểu chó săn một chút ngẫu nhiên sẽ s một chút…
(ง •̀ω•́)ง

--------------------------------

Ngừng seen chùa đi a~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro