Chương 4: Ban ngày tuyên dâm (cao H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

Edit&Beta: Yuu

Sáng sớm dương quang chiếu sáng phòng nhỏ, Sở Thanh bọc chăn mỏng nằm ở trên giường. Cô cảm thấy ánh sáng, hơi hơi mở mắt. Quay đầu cầm lấy di động nhìn thoáng qua, 8 giờ rưỡi. Cô mới vừa sốt ruột rời giường, đột nhiên nhớ tới hôm nay là thứ bảy, an tâm mà thở phào nhẹ nhõm.

Cô muốn đứng dậy đi rửa mặt, lại phát hiện thân mình lại toan lại mềm, dưới thân bộ vị còn ẩn ẩn đau. Sở Thanh xốc chăn lên, thấy toàn thân mình đều có dấu vết ái muội, còn có đầu vú cùng miệng huyệt sưng đỏ, Tiểu Đậu Đậu cũng bị đùa bỡn đến ẩn giữa môi âm hộ. Bên cạnh còn có chưa khô thấu tinh dịch cùng chất nhầy, thoạt nhìn vô cùng dâm mĩ.

Ký ức tối hôm qua dần dần khôi phục, Sở Thanh vừa xấu hổ lại vừa tức giận, oán hận mà đánh xuống giường.

"Hai tên biến thái!"

Cô kéo thân mình mệt mỏi đi vào phòng tắm, mở vòi sen cọ rửa chính mình. Nhìn trong gương ngực cùng cổ tinh tinh điểm điểm che kín dấu hôn, tối hôm qua mọi sự phát sinh từng màn thoáng hiện ở trong đầu. Cô tắt vòi sen, ủy khuất mà khóc lên.
Lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên.

Sở Thanh bị hoảng sợ, vừa muốn đi ra ngoài mở cửa, đột nhiên nhớ tới chính mình còn không có mặc quần áo. Vội vội vàng vàng từ tủ quần áo kéo xuống một kiện váy ngủ tròng lên, chân đi xiên vẹo đi hướng cửa hỏi,

"Ai nha?"

Cô mở cửa, nhìn người đàn ông đang đứng, lập tức liền đóng cửa lại.
Nhưng mà Lục Viễn như thế nào cho cô cơ hội, cánh tay dài duỗi ra chống được cửa muốn đóng lại, tiếp theo cả người đẩy đi vào, bắt được tay nhỏ Sở Thanh đặt ở then cửa, đem cô kéo đến lòng ngực mình.

"Biến thái! Anh buông tôi ra! Đừng chạm vào tôi!" Sở Thanh đối với Lục Viễn vừa đá vừa đánh, nước mắt lại một lần chảy ra. Người đàn ông này ngày hôm qua cùng Lục Chu thao lộng cô đến nửa đêm, buổi sáng lại tới nữa! Như thế nào còn có mặt mũi tới!

Một bàn tay Lục Viễn ôm lấy eo cô, một cái tay khác đặt ở góc tường, dễ như trở bàn tay bắt lấy tay nhỏ của cô, cố định ở trước ngực mình. Hắn đem thân mình cô ra sức áp hướng chính mình, đem đôi tay đè thân thể cô giữa hai vách tường. Sau đó buông đôi tay chế trụ ra dùng bàn tay to, chế trụ cái ót cô.

Hắn đem đầu cô nâng lên, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ Sở Thanh, không ngừng mút, thường thường trừng phạt mà khẽ cắn môi phấn nộn cô.
Sở Thanh bị hôn dần dần mất sức lực, dựa vào lòng ngực đàn ông, dưới thân lại không biết khi nào mà phân bố ra một cổ chất nhầy.

Lục Viễn ôm lấy cô xoay người, đem cô đè ở trên cửa, cúi đầu nhìn cô.
Khuôn mặt nhỏ cô che kín nước mắt, há miệng bị hôn sưng đỏ, môi nửa mở ra hơi hơi thở hổn hển. Đôi tay để ở trước ngực hắn, đẩy ra nhưng lại không thể tách khỏi hắn nửa phần. Hai luồng tròn trịa đè ở ngực hắn, bị đè đến bẹp bẹp. Trên người ăn mặc đai đeo váy ngủ khó khăn lắm mới che khuất háng, mông nhỏ lộ một nửa ở bên ngoài.

Hắn nhẹ nhàng lau khô nước mắt trên mặt Sở Thanh, đem bàn tay tiến váy ngủ sờ sờ, sờ đến thân dưới cô ướt át, hắn cười khẽ hai tiếng. Cảm nhận được thân mình cô gái nhỏ trong lòng ngực cứng đờ, hắn đem tay cô từ dưới thân cầm đi lên, ở môi cô cọ xát. Tay đặt ở trên eo cô cũng dời xuống, cầm nửa bên mông thịt, nhẹ nhàng vuốt ve.

"Mèo nhỏ, thật mau ướt? Xem ra tối hôm qua còn không có sảng đủ a."
Sở Thanh hoảng sợ mà mở to hai mắt, vừa định mở miệng nói chuyện, ngón tay ở trên môi cọ xát lại vói vào khoang miệng cô, cô chỉ có thể phát ra âm thanh "Ô ô", nước miếng theo khóe miệng chậm rãi chảy ra.

Đai đeo váy ngủ trên người Sở Thanh bởi vì vừa mới giãy giụa, một bên đai đeo cũng chảy xuống đầu vai, lộ ra tảng ngực tuyết trắng. Lục Viễn đem tay gắt gao ngăn chặn ở thân mình Sở Thanh rời đi một ít, dừng lại động tác vuốt ve mông, ngược lại cầm một đoàn nhũ thịt kia. Bộ ngực no đủ một bàn tay cũng cơ hồ muốn cầm không được, theo ngón tay đầy dật ra tới.

Hắn rất có hứng thú mà nhìn ngón tay ở miệng nhỏ Sở Thanh ra ra vào vào, mang ra nước miếng dính nhớp; vuốt ve nhũ thịt tay cũng cách bóng loáng vải dệt, đùa dai mà cọ xát đầu vú xưng đỏ của cô.

Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại wattpad, ad không muốn thấy bất kỳ trang web nào reup lại cả; nếu có ý định reup thì thông cảm nhé:) đếch được)

"Ách ân... Ô ô... Không..." miệng Sở Thanh bị ngón tay tắc trụ, lời nói cũng giảng không ra, ngực thượng kích thích càng ngày càng cường liệt, dưới thân cô không ngừng phân bố ra dâm dịch, không có quần lót ngăn cản, dâm dịch theo đùi cô chậm rãi chảy xuống.

Đôi tay cô vô lực mà đặt ở eo Lục Viễn, nhẹ nhàng bắt lấy quần áo hắn.
Lục Viễn rút ngón tay đang quấy ở miệng cô ra, phóng xuất cự vật dưới thân. Hắn đem ngón tay đầy chất nhầy đều bôi trên cự vật thượng, thẳng lưng tiến lên miệng tiểu huyệt Sở Thanh cọ cọ.

"Đừng... Tôi chịu không nổi... Buông tha tôi đi..." Tiểu huyệt truyền đến kích thích khiến thân thể cô run rẩy, cô biết chính mình không thể lại làm đi xuống, nhưng mà đôi tay lại vô lực đẩy ra trước mặt đàn ông.

Lục Viễn nhìn khuôn mặt nhỏ cô dần dần nhiễm tình dục, thấu tiến lên liếm liếm vành tai cô. Hắn mạnh mẽ mà bóp nhẹ nhũ thịt cô vài cái, đem cô xoay người, ghé vào trên cửa. Tiếp theo trực tiếp thẳng lưng, đem côn thịt cắm vào tiểu huyệt.

"A... Ha a... Không... Ân ân..." Sở Thanh khóc kêu lắc đầu, tiểu huyệt lại bị đàn ông phía sau mạnh mẽ thọc vào rút ra. Cô ghé vào trên cửa, đôi tay chống cánh cửa, phần eo lại vô lực nâng lên, thân chậm rãi đi xuống.

Lục Viễn mạnh mẽ mà thọc vào rút ra hơn mười lần, cảm thấy còn không tận hứng, liền đem váy ngủ cô kéo đến xương quai xanh, nhìn vú cô theo động tác hắn lung tung lay động. Hắn nâng một chân cô lên, làm dương vật càng thâm nhập mà thọc vào rút ra tiểu huyệt. Một cái tay khác đỡ lấy eo cô, phòng ngừa cô thoát lực té ngã.

Sở Thanh thân mình bị đỉnh không được mà lay động, mặt cô chảy đầy nước mắt, khóc kêu đến giọng nói đều ách.

"Mèo nhỏ... Khóc cái gì... Lại không phải lần đầu tiên, ân?"
Lục Viễn cảm nhận được tiểu huyệt từng đợt chặt lại, biết Sở Thanh sắp đạt tới cao trào. Hắn thả chậm tốc độ, chậm rãi trừu động.
"Ân... Ân a..." Sở Thanh khó nhịn kêu lên, vặn vẹo mông nhỏ muốn hắn kịch liệt thọc vào rút ra muốn đạt tới cao trào, nhưng mà hắn lại càng ngày càng chậm, giống như đang giả vờ yếu kém.
" Mèo nhỏ có thoải mái hay không?"
"Ân... Thư... Thoải mái..."
"Muốn tôi tiếp theo thao như thế nào, ân?"
"Ân... Ha a...!" Thấy Sở Thanh lắc đầu không nghĩ trả lời, Lục Viễn hung hăng một đĩnh, dương vật trực tiếp trên đỉnh miệng tử cung.
"Mèo nhỏ, ngoan ngoãn trả lời tôi vấn đề."

Lục Viễn cũng không nóng nảy, cứ như vậy chậm rãi trừu động, trêu chọc đến Sở Thanh sắp bị tình dục bao phủ.
"...Muốn... Tôi muốn... Ân a..." Sở Thanh đỏ bừng mặt, nhỏ giọng mà trả lời.
Ngón tay Lục Viễn đè ở lưng cô, chậm rãi trượt xuống, dẫn tới Sở Thanh từng đợt run rẩy, tiểu huyệt cũng kẹp chặt côn thịt.
"Nói rõ ràng, mèo nhỏ muốn cái gì?" Lục Viễn bị tiểu huyệt kẹp chặt, côn thịt lại trướng đại một vòng. Hắn cũng mau nhịn không được.

"Ô ô..." Sở Thanh lắc lắc đầu, cắn chặt môi.
"Bang!" Lục Viễn trực tiếp một cái tát chụp đến mông nhỏ Sở Thanh, Sở Thanh khóc kêu một tiếng, nước mắt lưu không ngừng.
"Mèo nhỏ ngoan ngoãn, mau nói muốn muốn cái gì?" Lục Viễn đôi mắt phiếm hồng, bắt lấy đùi Sở Thanh tay cũng dần dần dùng sức, nặn ra vài đạo hồng ấn.
"Ô.....Muốn... Muốn..Lục Viễn... Côn thịt... Thao tôi... Ô ô..." Sở Thanh đứt quãng nói xong, cảm thấy mặt đều không phải chính mình.
"Mèo nhỏ thật ngoan."
Lục Viễn cúi người ở trên lưng khẽ cắn một ngụm, lưu lại một hồng ấn. Bàn tay to đỡ lấy eo nhỏ cô, bắt đầu mãnh liệt thọc vào rút ra, tinh hoàn đụng phải bắp đùi Sở Thanh, phát ra tiếng bạch bạch. Côn thịt ở tiểu huyệt ra ra vào vào, âm thanh phụt phụt nghe tới vô cùng dâm đãng, mang ra dâm dịch tích trên sàn nhà, lộng ướt một mảnh.

"Nga... Ân... Ha a..." Sở Thanh rên rỉ, sáng sớm ánh nắng xuyên thấu qua cửa kính ban công chiếu vào trên người cô, tinh tế lông tơ trên người đều có thể tinh tường nhìn thấy. Đôi tay cô đã muốn chịu đựng không nổi cánh cửa, chỉ có thể dùng sức bái trụ then cửa cùng tủ giày bên cạnh. Mông cao cao nhếch lên, vô ý thức mà vặn vẹo, đón ý hùa theo người đàn ông thọc vào rút ra.
Lục Viễn mạnh mẽ mà thọc vào rút ra, đột nhiên từ trong huyệt nhỏ rút ra, phát ra một tiếng "Ba", lại đem thân mình Sở Thanh xoay lại, chính diện đối mặt hắn, hắn nâng mông Sở Thanv, đem cô hướng về phía trước nâng lên.

"Chân đáp tới, mèo nhỏ."
Sở Thanh nghe lời mà đem chân quấn lên eo hắn, đôi tay chống tủ giày ở phía sau. Lục Viễn lại lần nữa thẳng lưng, đem côn thịt hoàn toàn đi vào tiểu huyệt, sau đó hắn giữ chặt cánh tay Sở Thanh, làm cô ôm lấy cổ chính mình. Hắn ôm lấy Sở Thanh, đem cô đè ở trên cửa, hạ thân điên cuồng kích thích.
Sở Thanh mị nhãn như tơ, cái miệng nhỏ cô thở phì phò, đôi tay ôm chặt đầu Lục Viễn, bộ ngực dán ở trước ngực hắn, cái miệng nhỏ thỉnh thoảng phát ra hai tiếng rên rỉ.

Lục Viễn quay đầu trên cổ thon dài tinh tế toát lộng, lưu lại một chuỗi mới mẻ dâu tây. Hạ thân thọc vào rút ra tần suất càng lúc càng nhanh, đỉnh thân mình Sở Thanh trên dưới điên.

"Ha a... Ân..." Sở Thanh run rẩy tới cao trào, tiểu huyệt cô một trận một trận co rút lại, miệng tử cung cũng hút lấy đỉnh côn thịt. Lục Viễn thiếu chút nữa liền bắn ra tới, nhưng mà hắn lại không có dừng lại thọc vào rút ra, đôi tay nâng mông Sở Thanh, đem cô mang đến cạnh cửa, cứ như vậy vừa đi vừa thao.

"Không... Ân... Từ bỏ... Tôi từ bỏ..." Sở Thanh khó chịu mà rên rỉ, cao trào còn chưa hoàn toàn qua đi, một vòng kích thích mới lại làm cô nổi lên phản ứng.
"Mèo nhỏ thật là ích kỷ ... Chính mình sảng liền mặc kệ tôi?" Lục Viễn trừng phạt mà cắn cắn cô vành tai, Sở Thanh sợ tới mức ôm chặt hắn, vùi đầu vào trong ngực hắn.

Lục Viễn nâng thân mình cô, hạ thân mạnh mẽ mà va chạm. Thân mình Sở Thanh mỗi một lần đều bị cao cao vứt khởi, lại thật mạnh sáp nhập, cô làm sao chịu được kích thích như vậy thao lộng, chỉ chốc lát lại khóc kêu rên rỉ, tiểu huyệt mềm thịt lại một lần kẹp chặt thô to côn thịt.

Lục Viễn đem cô đè ở trong lòng ngực, hạ thân nhanh chóng mà thọc vào rút ra, bụng nhỏ va chạm miệng tiểu huyệt, phát ra âm thanh dâm mĩ bạch bạch, mang ra dâm dịch chảy đầy đất.
Sở Thanh đột nhiên ngẩng đầu, nửa giương miệng, toàn thân run rẩy, hai chân ra sức mà cuốn lấy eo Lục Viễn, tiểu huyệt phân bố ra từng luồng dâm dịch, tưới ở côn thịt. Lục Viễn rốt cuộc nhịn không được, đem thân mình cô áp hướng chính mình, côn thịt cùng tiểu huyệt dính sát vào hợp, không lưu một tia khe hở, đỉnh côn thịt đứng vững ở miệng tử cung, đem tinh dịch toàn bộ rót đi vào.

"A... Ha a......" Sở Thanh ánh mắt thất tiêu, qua nửa phút mới buông Lục Viễn ra, dần dần thoát lực mà chao đảo, đôi tay vô lực ngầm hoạt, đáp ở đầu vai Lục Viễn. Mà Lục Viễn ngăn chặn mông nhỏ cô, côn thịt còn phun ra tinh dịch còn thừa, một bàn tay từ dưới nách cô xuyên qua, nâng phía sau lưng cô.
Thẳng đến khi Lục Viễn đem tinh dịch toàn bộ bắn vào tử cung Sở Thanh, hắn mới ôm cô ngồi vào trên sô pha, đem côn thịt chậm rãi rút ra. Miệng huyệt đã bị thao ra một cái lỗ nhỏ, tinh dịch cùng dâm dịch cùng chảy ra. Hai chân cô mở ra, váy ngủ còn liêu ở xương quai xanh, vú nhẹ nhàng run, đầu vú sưng đỏ đứng thẳng, Lục Viễn một ngụm ngậm lấy một bên, bên kia dùng tay xoa nắn.

Sở Thanh bị đầu vú truyền đến kích thích làm cho tỉnh lại, đôi tay cô ra sức muốn đẩy người đàn ông trước ngực đang toát lộng đầu vú chính mình ra, người đàn ông theo động tác đẩy của cô mà ngẩng đầu, lại lần nữa hôn lên môi cô.

Sở Thanh tay nhỏ vô lực mà đấm đánh chạm đất xa bả vai, lại bị Lục Viễn bắt lấy cố định ở sau người. Cô cảm nhận được bụng nhỏ lại bị một cái vật cứng đứng vững, hoảng sợ mà lắc đầu muốn thoát đi, lại bị Lục Viễn chặt chẽ ấn ngồi ở trên đùi hắn.
"Không cần... Cầu anh... Không cần lại lộng..." Sở Thanh sợ tới mức thanh âm đều đang run rẩy, nước mắt từ khóe mắt chảy ra, cả người bất lực lại đáng thương.

Lục Viễn ngẩng đầu đem nước mắt cô đều liếm đi, bắt lấy một bàn tay cô đặt ở cự vật. Sở Thanh tay đụng tới côn thịt, sợ tới mức muốn lùi về. Nhưng mà Lục Viễn nắm chặt tay nhỏ cô, làm tay cô bao bọc lấy đỉnh cự vật.

"Giúp tôi lộng mềm... Mèo nhỏ."
Sở Thanh vừa định lắc đầu, đối ánh mắt tràn ngập dục vọng của Lục Viễn, cô chân tay luống cuống, ủy khuất mà nhìn hắn.
"Mèo nhỏ nếu không muốn tôi cắm vào thao em, nhanh liền giúp tôi lộng mềm nó, ân?" Lục Chu tiến đến bên tai cô, liếm liếm vành tai, thấp giọng nói.

Sở Thanh không có cách nào, đành phải trên dưới dùng sức vút ve thật lớn côn thịt. Thẹn thùng mà dựa vào đầu vai Lục Viễn. Lục Viễn một tay đỡ lấy eo hắn, một tay an ủi mà vuốt ve sau lưng cô.
Sở Thanh lộng nửa giờ, Lục Viễn mới phóng thích ra tới. Cô chạy đến trong phòng tắm điên cuồng mà dùng dịch rửa tay xoa xoa tay đau nhức chính mình, nước mắt lại chảy đầy mặt.

"Mèo nhỏ thật là thích khóc..." Sau khi phóng thích Lục Viễn lười biếng mà từ sau lưng ôm lấy cô, giơ tay hủy diệt nước mắt cô.
"Anh là sắc quỷ, lưu manh, biến thái!" Sở Thanh giống như mèo nhỏ xù lông, nức nở xoay người đánh hắn, lại bị hắn ôm vào trong ngực. Sở Thanh không lùn, nữ sinh vóc dáng 170 lại bị 187 Lục Viễn ôm vào trong ngực giống như ôm một cô nhóc nhỏ.

Lục Viễn vuốt ve tóc cô, miệng ghé vào bên tai cô, nhẹ giọng trấn an, "Mèo nhỏ ngoan..." Hắn hôn hôn lỗ tai Sở Thanh, khom lưng đem cô công chúa bế lên, đi đến bên bàn ăn đem cô đặt ở trên ghế. Khom lưng sờ sờ đầu cô, "Hảo hảo đợi, đừng chạy loạn."

Hắn đi đến cửa, đem bửa sáng đặt ở góc tường cầm lại đây, bỏ vào lò vi ba đun nóng, chuẩn bị cho tốt lúc sau bưng lên bàn. Sở Thanh quy quy củ củ mà ngồi trên ghế, đôi mắt nhìn hắn mang bữa sáng sang tới, bụng không biết cố gắng kêu hai tiếng.

Theo sau cô bị Lục Viễn ôm đến trên đùi hắn, đôi tay cô đáp ở trước ngực hắn, cả người súc ở lòng ngực hắn. Lục Viễn rất vừa lòng bộ dáng ngoan ngoãn này của cô, sờ sờ cằm cô, kẹp lên một cái bánh bao nhỏ đút cho cô.

Sở Thanh cái miệng nhỏ cái miệng nhỏ mà ăn, đương khi cô đem bánh bao nhỏ dư lại một ngụm ăn vào trong miệng , Lục Viễn đột nhiên cúi đầu hôn lên cô, đầu lưỡi vói vào khoang miệng cô, nhấm nháp hương vị của cô, thật lâu sau mới buông ra. Sở Thanh hơi thở phì phò, sinh khí mà nhìn hắn.

"Anh..."

"Hương vị không tồi." Lục Viễn hôn hôn vành tai cô.

Sở Thanh xấu hổ đến đầy mặt đỏ bừng, nhưng Lục Viễn lại không cho cô động thủ, đành phải thuận theo hắn sợ bị một ngụm liền nhanh ăn cô luôn.

Cuối cùng lại là một cái hôn lớn hơn làm Sở Thanh thở không nổi, động tay động chân muốn chạm đất. Thẳng đến Sở Thanh bị hôn đến cả người vô lực ngã vào trên sô pha, Lục Viễn mới buông tha cho cô.

-------♡♡♡-------

Tâm sự tác giả(không edit)

ps: Cầm di động đánh chữ không hề cảm giác... Bất tri bất giác liền 3k+... Nói như vậy ta đại khái có thể làm được ngày càng! Bất quá như thế nào lại là thịt! dbq ta sẽ nỗ lực viết cốt truyện, nhưng là thịt thật sự ăn quá ngon ta @%*#" @! ( bị tiểu Sở Thanh che miệng lại ném đi ra ngoài )

Chương này vốn dĩ mở đầu vẫn là Lục Chu nhưng là viết đến một nửa cảm thấy ca ca cũng quá thảm bá! Rõ ràng tối hôm qua là ca ca thuyết minh thiên thấy như thế nào lại là Lục Chu a! Vì thế liền khẽ meo meo đổi thành Lục Viễn (. )

Hai huynh đệ kỳ thật tính cách gì đó đều không sai biệt lắm, nhưng là ca ca sẽ thay quần áo quan cầm thú một chút ( ta sẽ không thừa nhận ta lười đến tưởng nhân thiết việc này )

Sau đó ban đầu ý tưởng là mỗi cái nam nhân đối tiểu Sở Thanh đều sẽ có đặc thù xưng hô hơn nữa cũng sẽ phù hợp bọn họ giả thiết, nhưng mà... dbq Lục gia này hai ta thật sự không biết muốn như thế nào kêu Sở Thanh, cho nên cho hai cái thực cảm thấy thẹn xưng hô... Ta chính mình viết thời điểm đều nhịn không được mặt già đỏ lên phảng phất đang xem bá đạo tổng tài văn...

Sở Thanh trong nhà bố cục kỳ thật rất đơn giản bởi vì chính là cái phòng đơn nhỏ... Nhưng là viết thời điểm như thế nào tổng cảm thấy giống như cùng Lục gia giống nhau đại...

pps: Nội tâm Sở Thanh mèo nhỏ os: Ách ách ách ách ách ách ta muốn sặc chết!!! Rác rưởi Lục Viễn cút cho ta đi ra ngoài!
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro