Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Phong, vô ăn cơm!"

Nghe thấy giọng nói của mẹ mình, Hiểu Phong mở mắt ra. Trước mặt cậu là bức tường trắng đổ nát quen thuộc với tấm áp phích của vận động viên chạy nước rút của tỉnh G, treo trên đó

Hiểu Phong có năng khiếu thể thao tốt và được các giáo viên thể dục yêu thích từ khi còn học tiểu học. Bắt đầu từ trung học cơ sở, cậu đã tham gia đội điền kinh của trường và dễ dàng về nhất ở nội dung chạy 100 mét, chạy vượt rào và nhảy cao tại đại hội thể thao của trường

Huấn luyện viên ưu ái tài năng của cậu, bản thân Hiểu Phong đã chuẩn bị để trở thành một vận động viên trong tương lai, vì vậy cậu đương nhiên chú ý nhiều hơn đến vận động viên chạy nước rút hàng đầu trong nước

Hiểu Phong ngơ ngơ ngác ngác nhìn tấm áp phích cũ, cậu nhận thấy nó có vẻ khá mới

Trên bàn có một chồng giấy tiếng Anh, kèm theo chiếc điện thoại di động đang phát một bài hát tiếng Anh

Từ dưới nhà, cậu nghe thấy tiếng cười của trẻ con. Cậu đứng dậy và nhìn qua ô cửa sổ màu xanh lá cây, quan sát một đứa trẻ hàng xóm đang chơi cầu lông với bạn bè. Đứa trẻ đen và gầy

Tuy nhiên, trong ký ức của Tần Hiểu Phong, đứa trẻ sau đó bị bệnh thận nặng, rồi sau khi uống thuốc nội tiết tố, khi lớn lên đã nặng tới hai trăm cân

*Cốc cốc*

Có người gõ cửa, bên ngoài truyền đến một giọng nói trong trẻo: "tiểu Phong, bố mua súp gà về cho chúng ta nè. Ra ăn đi"

Tần Hiểu Phong phản ứng theo bản năng, đi ra mở cửa thì nhìn thấy chị gái mình trong bộ đồng phục trung học. Đã bảy năm kể từ lần cuối cậu nhìn thấy cô trong bộ đồng phục này

Tần Hiểu Kỳ trực tiếp đưa em trai xuống lầu ăn trưa, vừa đi vừa nói:

"Em có thể giải quyết bài kiểm tra tiếng Anh không? Nếu có chỗ không hiểu thì hỏi chị. Con đường dành cho học sinh thể thao quá hẹp. Nếu xảy ra sự cố, giới hạn của em sẽ bị hạn chế. Học tập chăm chỉ sẽ mở đường cho em"

Một cuốn lịch treo trên tường, ngày 1 tháng 6 năm 2016, Ngày Quốc tế Thiếu nhi

Hiểu Phong đã trở về bảy năm trước!

Lúc này, còn hai tháng trước khi đội bóng chuyền nữ giành chức vô địch ở Rio, và còn chưa đầy 20 ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh trung học của cậu

Vụ tai nạn máy bay kia, giống như một giấc mơ, không để lại dấu vết, ngay cả khi hình ảnh chân thực như vậy, như thể Lục Huyền Đông, người đã hy sinh thân mình để cứu cậu, ngay sau khi họ gặp nhau, chỉ là ảo ảnh

Kỳ thi tuyển sinh cấp ba trở thành tâm điểm trong suy nghĩ của cậu

Hiểu Phong chìm đắm trong suy nghĩ, cậu xuất sắc trong các môn toán, vật lý và hóa học, ít nhất đủ để đảm bảo được nhận vào một trường đại học danh tiếng nhờ nỗ lực của chính mình

Trình độ cậu trong những môn học đó không tệ, và tiếng Anh cũng đã được cải thiện từ thời trung học cơ sở. Nhưng còn tiếng Trung, hệ tư tưởng và đạo đức thì sao?

Trong ký ức, vẫn còn 60 điểm cho câu hỏi mở về tư tưởng, đạo đức. Vượt qua bài kiểm tra không phải là vấn đề, nhưng cậu đã quên nội dung của bài kiểm tra tiếng Trung từ lâu!

Điều duy nhất cậu nhớ là một chút câu hỏi về thành phần

Sống lại là một điều tốt, nhưng nếu không đúng thời điểm, nó có thể trở thành một thảm họa

Cậu đã từng có thể tự mình vào một trường trung học danh tiếng, nhưng bây giờ thì không chắc liệu mình có thể đạt được số điểm giới hạn hay không, haha

Tần Hiểu Kỳ nói chuyện một lúc, nhưng không thấy phản hồi từ em trai, cô trao đổi ánh mắt với cha, Tần Lĩnh. Ông hỏi nhỏ với con gái mình, "Ủa nó sao vậy?"

Nhận thấy Tần Hiểu Kỳ khẽ lắc đầu, Tần Lĩnh cảm thấy hơi đau đầu. Ông là một nhà nghiên cứu chưa bao giờ rời khỏi khuôn viên trường

Những năm 1990, ông cùng đồng nghiệp đến Viện Nghiên cứu Duyên hải và chuyên tâm nghiên cứu

Kinh nghiệm duy nhất của ông trong việc đối phó với lũ trẻ là làm tất cả công việc nhà khi chúng về nhà vào dịp lễ và mua đồ ăn ngon cho chúng

Nhưng khi một đứa trẻ gặp vấn đề về cảm xúc, ông cũng không thể làm được gì nhiều

Đúng lúc đó, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vã, ba người đồng loạt quay đầu lại, thấy bà chủ Tần Triều, đang mạnh dạn mở cửa, dùng điều khiển từ xa bật TV lên

Tần Lĩnh kiên nhẫn nói: "Em yêu, không phải em nói chúng ta không được phép vừa ăn vừa xem TV sao?"

Cả hai đứa trẻ đều tham gia kỳ thi tuyển sinh cấp ba và kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay. Để bọn chúng tập trung vào việc học, không chỉ bọn trẻ mà cả hai người lớn cũng ít bật TV

Bà Tần vội vàng trả lời: "Hôm nay là một ngoại lệ. Em muốn xem một trận đấu bóng chuyền."

Bà Tần, Tần Triều sinh sau năm 1975. Khi còn nhỏ, bà đã tận mắt chứng kiến 5 lần vô địch liên tiếp của đội tuyển bóng chuyền nữ. Bà có duyên đặc biệt với bóng chuyền

Bà nghe nói rằng cựu binh đã giành được năm chức vô địch liên tiếp hiện đang huấn luyện đội tuyển bóng chuyền nữ quốc gia

Sự nhiệt tình của bà khi theo dõi các trận đấu bóng chuyền trong hai năm qua có thể được mô tả là "không bao giờ bỏ lỡ một trận đấu nào"

TV đã được chuyển kênh, và đúng lúc đó, họ nghe thấy giọng nói của bình luận viên Lôi nói, "Ngọc Mẫn đang bật! Lạc Tử Liên tấn công từ hàng sau, lốp bóng! Điểm!"

"Bắt đẹp đấy!"

"Đỉnh!"

"Thật đáng tiếc khi một số cầu thủ chủ chốt bị chấn thương trong năm nay. May mắn thay, Ngọc Mẫn đã giải quyết tốt áp lực khi vào thay người. Tôi hy vọng những cầu thủ trụ cột sẽ sớm bình phục và cống hiến hết mình ở Rio."

Bà Tần nghe điều này đã vỗ đùi, "Này, ta đã nói rằng đừng làm việc quá sức với các cầu thủ chính trước Thế vận hội. Huấn luyện viên của hiệp hội bóng chuyền không hiểu, nhưng giám đốc Lân luôn hiểu, phải không? Tại sao họ vẫn bị thương? Làm sao họ có thể cạnh tranh huy chương vàng Olympic nếu điều này cứ tiếp tục?"

Tần Hiểu Kỳ thở dài, "Mẹ ơi, Giám đốc Lân mới chỉ phụ trách đội tuyển quốc gia chưa đầy ba năm. Mẹ đừng quá mong đợi anh ta tạo ra một đội vô địch ngay lập tức, được chứ?"

Trong khi họ đang thảo luận về bóng chuyền, Tần Hiểu Phong, người chưa bao giờ quan tâm đến, đột nhiên nói: "Họ có thể giành chức vô địch. Đội bóng này đang ở trong tinh thần chiến thắng."

Người khác không nhìn ra được, nhưng Hiểu Phong vẫn không biết rằng mặc dù đội bóng chuyền nữ năm nay một số cầu thủ chủ chốt bị chấn thương, nhưng có bao nhiêu con ngựa đen trên băng ghế dự bị? Họ thực sự có thể làm điều đó trong năm nay!

Cũng giống như Lão Ngưu (huấn luyện viên), người đã tìm kiếm những cầu thủ trẻ và triển vọng trên khắp đất nước và tập hợp họ vào đội tuyển quốc gia bất chấp mọi khó khăn. Ông muốn xây dựng một đội lọt vào cửa sổ vô địch, Tần Hiểu Phong là một trong số đó

Thật bất ngờ, tất cả họ đã đều phải chịu đựng cùng nhau mà giờ như vầy, phải bắt đầu lại từ đầu

Nghĩ về điều này, Hiểu Phong ăn hết vô nổi. Cậu đứng dậy và nói, "Con no rồi, con đi học đây"

Tần Lĩnh đưa tay ra và nói: "Ăn thêm đi, tiểu Phong. Nếu không học sẽ mệt"

Tần Hiểu Kỳ nhìn vào bàn ăn tối trống rỗng:

"Bố, hôm nay bố ăn nhiều hơn bình thường, thức ăn đã hết."

Tần Lĩnh nhìn, kinh ngạc nói: "Thật là, hết sạch rồi! Em yêu, anh sẽ nấu mì cho em"

Tần Triều không quay đầu lại xua tay, "Sao cũng được, nhanh lên. Em vẫn còn một chiếc ô tô chưa sửa đang đợi."

Mẹ Tần điều hành một cửa hàng sửa chữa ô tô

Bố Tần lập tức đứng dậy, ngâm nga một bài hát rồi cầm bát đũa vào bếp vui vẻ nấu mì cho vợ

Trong khi đó, Tần Hiểu Phong đã bí mật mở chiếc máy tính duy nhất ở nhà, thuộc văn phòng của cha cậu

Cậu không lên mạng, mà chỉ tìm kiếm một cái tên— Mai Huyền Đông

Đúng vậy, lúc này đối phương vẫn mang họ Mai, chưa được Lục gia công nhận

Một số mục trên trang web

Mục đầu tiên nói về việc Mai Huyền Đông phát hành một bài hát mới tên là "Đừng quên Lãnh Sơn."

Mục thứ hai nói về việc anh bị một tên tội phạm bắt trong buổi biểu diễn của mình, điều này đã gây được sự đồng cảm từ người hâm mộ của anh ấy

Mục thứ ba viết về mẹ nuôi của Mai Huyền Đông tự tử, và cha nuôi của anh mắc nợ cờ bạc rất lớn

Mục thứ tư nói về vụ bê bối giữa Mai Huyền Đông và cô gái bán hoa nhỏ, Trần Yêu Tư, xuất thân từ một gia đình trí thức, cho thấy gia đình cô không cho phép cô có mối quan hệ với người có học vị thấp hơn thạc sĩ

Nếu không có tin cô bị phát hiện gian dối luận án thì Hiểu Phong đã tin rồi

Đợi đã, Lục Huyền Đông không phải là Tiến sĩ Quản trị Kinh doanh sao?

Tần Hiểu Phong gãi đầu, sau đó nghĩ về người vẫn là một cậu bé nghèo đã bỏ học cấp ba để theo đuổi sự nghiệp ca hát

Lục Huyền Đông, người rất có thể là tri kỷ của cậu, năm nay mới 18 tuổi. Trên màn hình, anh mặc một bộ âu phục màu trắng, đứng ở giữa sân khấu, tay cầm micro

Ai đã phù phép cho người này sở hữu ngoại hình giống đến 70% với cựu ca sĩ Hong Kong Triệu Chiêu Yến? Ngay cả khi anh chỉ đứng đó và không làm gì cả, người hâm mộ vẫn sẽ phát điên vì anh

Nhân tiện, chồng của Triệu Yên là Lục Hạo, người sáng lập Zheyue trị giá hàng chục tỷ đồng, và họ là cha mẹ ruột của Lục Huyền Đông

Anh chàng này có ngoại hình nổi bật, chiều cao 1,9m, quá hoàn hảo với giọng nói tự nhiên hay ngất ngây

Trong quá khứ, Tần Hiểu Phong chỉ nghĩ về anh như một người khốn khổ

Nhìn vào bức ảnh, Tần Hiểu Phong tự nghĩ

"Lục Huyền Đông, anh thật là xui xẻo. Ngay cả khi cuối cùng cũng thoát khỏi tuổi thiếu niên vụng về, vượt qua những tranh cãi và chế giễu của giới giải trí, đồng thời phát hiện ra cha mẹ ruột của mình, cuộc đời anh không những không xoay chuyển được mà còn đi đến hồi kết."

_Tôi cũng khá xui xẻo. Cái chết đã đưa tôi trở lại thời điểm tôi chuẩn bị thi vào cấp ba. Chúng ta thực sự nên cùng nhau phàn nàn về cái chuyến bay đó_

"Bây giờ tôi không thể chăm sóc cho anh, và anh không cần phải dựa vào một học sinh cấp hai để vượt qua khó khăn. Chờ cho đến khi tôi hoàn thành kỳ thi tuyển sinh cấp ba"

Cậu tắt máy tính, thu thập tất cả sách khoa học, thở dài và bắt đầu chép các công thức. Không phải cậu sẽ chép những thứ này trong phòng thi, nhưng trí nhớ tốt không đáng tin bằng một cây bút

Đối với những nội dung cần tốc ký và không thể quên, cậu thích ghi nhớ theo cách này hơn

Sau đó, cậu dự định lấy một vài bộ tài liệu thực hành nghệ thuật tự do để xem lại, sau đó học thuộc lòng tất cả các bài thơ và bài văn cần học

Chỉ còn mười ngày nữa, nên cậu phải làm việc chăm chỉ trước kỳ thi tuyển sinh cấp ba

Hiểu Phong thực sự quyết tâm. Cậu có rất nhiều sức chịu đựng về thể chất và tràn đầy năng lượng từ khi cậu 15, 16 tuổi

Giống như một cỗ máy chuyển động vĩnh viễn, cậu dành phần lớn thời gian để học

Ăn ba bữa một cách nhanh chóng, chẳng hạn như bánh mì, trứng luộc và bánh bao hoặc xíu mại

Khi ta dồn hết tâm sức vào việc học tập ở mức độ cao, kết quả tự nhiên sẽ trở nên đáng mừng

Hiểu Phong rất chăm chỉ, và Tần Hiểu Kỳ, người sắp tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, cũng không thể bất cẩn. Cô là một học sinh đứng đầu nghiêm túc và được các giáo viên coi là nhà vô địch tiềm năng trong môn nghệ thuật tự do trong năm nay

Coi hai đứa đã học tập chăm chỉ, với tư cách là cha mẹ, họ đương nhiên hết lòng ủng hộ chúng. Tần Lĩnh đã mua một chiếc máy tính mới và đặt nó ở nhà để các con tra cứu thông tin thuận tiện hơn

Bà Tần đếm số tiền tiết kiệm của mình và đi mua rau. Bà đặt bào ngư và hải sâm vào rổ rau, đồng thời chuẩn bị món cá vược yêu thích của bọn trẻ bằng cách loại bỏ gai. Bà cũng đã mua loại sữa tốt nhất hiện có ngày hôm đó

---
Các vận động viên thường tập thể dục rất nhiều và ăn uống điều độ để duy trì vóc dáng

Một khi họ ngừng tập thể dục và ăn uống vô độ, tốc độ tăng cân sẽ như là thổi một quả bóng bay

Khuôn mặt của Hiểu Phong đã hơi tròn trịa khi bước vào phòng thi, nhưng đôi mắt rất kiên định và kiên quyết, như thể cậu sắp ra trận. Vẻ mặt của cậu cực kỳ nghiêm túc

Khi trưởng thành, những người khác có thể không hiểu tầm quan trọng của kỳ thi tuyển sinh cấp ba và kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng cậu đã nhận thức rõ. Đối với hầu hết trẻ em trong các gia đình, đây là một sự kiện lớn quyết định tương lai của chúng

May mắn thay, với sự sống lại của mình, cậu vẫn có một chút lợi thế

Hiểu Phong mở tập sách kiểm tra tiếng Trung và xem tiêu đề của bài soạn

Viết một bài luận về chủ đề "Tôi thực sự muốn...", với tối thiểu 500 từ

Chủ đề sáng tác cho kỳ thi tuyển sinh trung học phổ thông đã không thay đổi với cậu, người đã chết một lần

Cậu thở phào nhẹ nhõm, cậu đã thực hành chủ đề này mười lần trước kỳ thi, vì vậy bây giờ chỉ cần điền vào nó. Điều này giúp tiết kiệm vô số thời gian so với những người khác, cho phép cậu tập trung hơn vào các chủ đề không chắc chắn khác

Cậu tập trung và nín thở, mở hộp bút đã kiểm tra hai mươi lần trước kỳ thi, và bắt đầu trả lời các câu hỏi một cách nghiêm túc

Cầu thần kiểm tra phù hộ, cầu các loại thần phù hộ, được chư Phật trên trời phù hộ...

Hiểu Phong đã làm việc thiện và tích đức. Mỗi lần muốn uống trà sữa, cậu sẽ tự đấm mình và quyên góp tiền cho các dự án phúc lợi công cộng

Cậu hiến máu hàng năm vào ngày sinh nhật của mình, và thậm chí còn điền vào thẻ hiến tặng cơ thể

Cậu đã chiến đấu với côn đồ trên xe buýt dũng cảm hơn cả đội tuyển quốc gia

Hiểu Phong đã làm bài kiểm tra mà không bị phân tâm. Sau khi rời phòng thi, cậu chào thầy và lên chiếc xe Geely cũ. Trước khi về đến nhà đã ngủ thiếp đi trong xe

---

Sau khi thức dậy vào ngày hôm sau, bà Tần đã chúc mừng con trai mình: "tiểu Phong, chúc mừng con đã vượt qua kỳ thi. Đến đây, mẹ đã mua bánh bao tôm cho con"

Hiểu Phong gạt một lọn tóc mái che khuất tầm mắt của cậu và nói: "Mẹ ơi, hôm nay con muốn đi cắt tóc."

Tần Triều đáp: "Được, con cứ làm bất cứ kiểu tóc nào con muốn. Mẹ sẽ cho con tiền. Nhưng hãy ăn bánh bao tôm trước đã"

Hiểu Phong lắc đầu, cậu đã không uống một ngụm nước, phải đảm bảo rằng mình ở mức nhẹ nhất trong ngày

Sau đó, cậu lấy một chiếc cân điện tử trong góc, bước lên nó

Cậu cao 1,72 mét. Là một người thường xuyên tập thể dục, cân nặng của cậu luôn khoảng 65 kg, được coi là gầy đối với một vận động viên

Cân điện tử hiển thị một con số

71,3

Có gì sai sai?

Hiểu Phong bước xuống cân, kiểm tra pin và đặt nó ở giữa khu vực bằng phẳng nhất trong phòng khách

Lại dẫm lên nó lần nữa

Vẫn là 71,3

Tần Hiểu Phong: "..."

Khoảnh khắc mỡ trên cơ thể cao nhất trong hai đời đến thật bất ngờ!

Hiểu Phong ôm đầu và khóc thét , "Á! Mẹ ơi! Con muốn mua một quả bóng chuyền!"

Cậu phải giảm cân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro