Chương 7 Điều trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vâng. Em sẽ chuẩn bị và quay lại vào ngày mai."

Sau khi nói và chào cô cùng Bleon, Philia rời phòng Công tước. Phialia có đi ra ngoài hay không, Bloen chỉ ôm cô từ phía sau. Cô nhẹ nhàng chạm vào tay anh ấy.

" Bleon chúng ta cần nói chuyện,"

Khi chỉ có hai người cô đã có thể nói chuyện một cách thân thiện hơn. Theo kinh nghiệm của cô cho đến nay, việc tiếp cận tình huống một cách thân thiết hơn khiến anh ấy hiểu và thuyết phục đúng cách là rất hiểu quả.

"Được thôi, vợ..."

Bleon rút tay ra khỏi cơ thể cô một cách chậm rãi, tỏ vẻ cực kỳ hối tiếc. Cô lập tức nhìn sang anh ấy và nói.

" Ngày mai chúng ta phải bắt đầu trị liệu, nhưng nếu Bleon cứ như thế này, việc điều trị sẽ trẻ nên khó khăn đấy..."

"Anh không muốn ai khác chạm vào người mình ngoài vợ đâu...."

"Sẽ tốt hơn nếu điều trị cho anh nhanh chóng và trở nên khỏe mạnh có đúng không? Philia là một bắc sĩ giỏi. Nếu anh tin tưởng và làm theo lời cô ấy, anh sẽ khỏi bệnh nhanh thôi."

" Nhưng ..."

Cô biết Bleon định nói gì. Đó là lý do cô nói việc này có chủ đích ngay từ đầu.

"Nhớ lần trước em nói anh là nếu anh dám nhìn người phụ nữ khác,em sẽ giết anh và cả chính em nữa... Anh nhớ chứ"

"... Có nhưng...em nói cái đó dành cho anh..."

" Không, Bleon. Lúc đó là do em đã không suy nghĩ chín chắn. Em thực sự không biết tại sao mà bản thân lại quá quan tâm anh. Bleon nói rằng trái timem cũng biết đau, nên em đoán đúng là vậy. Bây giờ em cũng chuẩn bị điều trị. Nó sẽ không bao giờ xảy ra trong tương lai nữa. Đừng nhớ những gì em đã từng nói trong quá khứ nữa."
Cô cẩn thận nói từng chữ, chắc rằng nó nghe không giống như bị cưỡng ép và anh ấy có thể hiểu được.

"Và bây giờ em muốn Bleon gặp những người khác và giao tiếp nhiều hơn với họ. Em xin lỗi. Em đã phá hỏng thời khắc quan trọng trong cuộc đời anh chỉ vì sự ích kỷ của mình."

Kể từ bây giờ, anh phải sống một cuộc sống trọn vẹn. Anh ấy vẫn còn đủ trẻ để làm diều đó. Vậy nên cô mong anh ấy có thể sống như những người quý tộc khác.

Bleon không nói gì mà chỉ nhìn cô. Cái biểu cảm này cô đã thấy nhiều lần lắm rồi. Bleon nhìn cô ngơ ngác như anh không hiểu cô đang nói cái gì.

"Em đã hứa là bảo vệ anh, nhưng thay vì che chở cho anh, em càng hủy hoại nó hơn. Em chỉ nghĩ đến nỗi đau của mình và lợi dụng anh để bảo vệ bản thân khỏi điều đó. Nếu em có thể làm thời gian quay trở lại, nếu em có thể, em muốn quay lại khoảng thời gian đó. Trước khi gặp anh... Em ước mình có thể...như vậy có ổn không?"

" Không ... anh không chấp nhận...!"

Bleon hiếm khi nói vậy, giọng nói đầy kiên quyết.

" Đừng nói vậy. Có phải em đã hối hận lúc đó, Vợ ơi! Có phải em hối hận vì đã lấy anh?"

" Không...! Em không hối hận....! Nhưng em...e-em hối hận vì đã làm anh thành như ngày hôm nay."

Cô cố gắng thuyết phục Bleon, nhưng có vẻ lại càng gây tổn thương cho anh ấy hơn.

" Anh đã hơi lo lắng, nhưng anh đã đúng... Vợ đã bất ngờ thay đổi và anh tin rằng mình không nên lo lắng... Em muốn vứt bỏ anh. Bởi vì em ghét anh, anh quá phiền phức, anh không đử tốt và em muốn bỏ rơi anh...?"

" Vậy tại sao em lại làm điều này...?
Anh đã nói anh thích làm như vậy..."

" Chúng ta đều bị bệnh. Và đây là những gì chúng ta cần phải làm để trị bệnh. Chúng ta đang cố gắng tiến về phía trước."

" Anh luôn lo lắng... Anh sợ rằng mình sẽ phát điên vì nỗi lo này... Anh nghĩ rằng vợ sẽ rời xa anh bỏ anh đi một nơi nào đó thật xa... vào một lúc nào đó!"

Thật kì lạ khi dù cho cô nghĩ về điều này như thế nào. Bleon vẫn không chấp nhận sự thay đổi của mình cho thứ tốt hơn, nhưng cũng vô cùng lo lắng về điều đó trong khi anh đang kháng cự lại hết sức có thể.

"Không, em sẽ không bao giờ làm vậy."

Dù sao chăng nữa, cô vẫn không có ý định rời xa Bleon trong tình trạng này. Cô phải đi và anh ấy sẽ hiểu ra, dù cho thế nào cô cũng phải ra đi sau đó để thoát khỏi cái chết bằng cách nào đó.

"Bleon. Anh có tin em không? Tin tưởng và làm những gì em nói. Đừng lo lắng. Từ giờ trở đi, chỉ còn những ngày tháng hạnh phúc sẽ đến."

" Vậy làm ơn hãy cho anh biết."

" Cho anh biết?"

" Làm ơn hãy để anh ôm em...Anh muốn ôm em...Anh muốn biết rằng mình được vợ yêu thương."

" Hửm .~"

Hơi khó đây...
Chỉ với một cái chạm nhẹ, lưng cô nóng lên, và một tiếng rên khe khẽ bật ra từ phía cô. Và như một dấu hiệu, Bleon ôm cô và bắt đầu âu yếm vuốt ve cơ thể cô.

Trái với vẻ ngoài ngập ngừng thường ngày, cử chỉ của anh khá hung hăng. Biết rằng lưng của Astell rất nhạy cảm, Bleon nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng cô, cô nhắm mắt trước cảm giác choáng váng này.

Rồi, sau khi chạm nhẹ môi lên cổ cô, điều mà anh đã làm trong một lúc, Bleon nhìn lên và cúi xuống hôn cô. Sau đó cô nhận ra anh ấy đang nhẹ nhàng kéo khóa chiếc váy và anh ấy đang định làm gì, níu chặt mặt Bleon bằng cả hai tay để ngăn hành động sau đó của anh ấy.

" Đừng Bleon, dừng lại."

Nó sẽ là một mớ hỗn độn lớn. Astell cố gắng không nghĩ đến những điều đen tối. Bleon nhìn cô với vẻ khó hiểu trước sự từ chối đột ngột của Astell, nhưng cô nhanh chóng nghĩ trong đầu tại sao anh ấy lại làm vậy.

Bleon muốn sống như trước đây hơn là thay đổi để tốt hơn. Như trước đây, anh ấy muốn sống trong dinh thự đơn độc của riêng chúng tôi chỉ có dành cho hai người chúng tôi,chỉ nhìn nhau và thèm muốn nhau. Nhưng cô đã đọc qua cuốn tiểu thuyết. Điều này chỉ là do Astell trong tiểu thuyết gốc đã uốn nắn Bleon kỹ lưỡng- Đó không thực sự là mong muốn của riêng anh.

Bởi vì anh ấy nghiện loại độc dược, cơ thể của anh của anh sẽ bị điều khiển và anh ấy sẽ cố chìm sâu thứ tình yêu với cơ thể đó. Bleon đã không thể suy nghĩ đúng đắn. Tuy nhiên, nếu cô chấp nhận anh ấy như vậy, anh ấy có thể phá hỏng những nổ lực của cô và những kế hoạch tương lai mà cô đang dần thay đổi theo hướng mà cô muốn. Vì những điều cô đang bân khuân, cô dã ngăn anh lại.

" Bleon. Thế này không đúng. Đừng chạm vào em."

Điều này sẽ chẳng bao giờ tốt cho cả cô và anh ấy. Vậy nên trong tương lai, cô phải nói với anh ấy một cách chắc chắn rằng phương pháp này sẽ không bao giờ có tác dụng với cô nữa. Bleon do dự khi cô nói kiên quyết, rồi anh buông tay và tách khỏi cô, với vẻ mặt vô cùng đau đớn như thể anh cảm thấy bị từ chối hoàn toàn.

" Nếu anh đã làm gì sai, xin hãy nói cho anh biết. Anh sẽ sửa đổi... vậy nên đừng giận .... Vợ ơi..."

Lúc giọng cô đột nhiên trở nên lạnh lùng, Bleon lại bộc lộ sự yếu đuối của mình và cúi dầu. Thật khó cho cô khi làm như này, trái tim cô đang trở nên dịu xuống. Vì thế, cô đưa tay lên và xoa đầu anh một cách nhẹ nhàng.

" Anh không làm gì sai cả. Em nói đây hoàn toàn là lỗi của em. Và bây giờ em cố sửa chữa điều đó."

Theo lời cô, Bleon hơi ngẩng đầu lên và nhìn cô. Nhưng anh ấy buồn bực đến mức nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cuốn hút ấy.

" Không. Vợ không làm sai... anh, anh đã sai...!"

Và dù không làm gì sai, anh vẫn cầu xin sự tha thứ.

" Em phải làm gì với anh đây..."

Cô đứng dậy và ôm anh ấy. Anh ấy và cô có chiều cao khá khác nhau vì vậy cô đã ôm anh ấy đang ngồi và anh đặt trên ngực tôi. Khi cô níu lấy Bleon, anh ấy đặt tay ra sau lưng cô và ôm cô một cách tuyệt vọng như thể không bao giờ có thể tách khỏi cô. Cô đau lòng khi thấy Bleon khóc lóc bày tỏ nỗi thống khổ mà anh ấy đang cảm thấy trong lòng.

Anh vẫn như một đứa trẻ. Sau cái chết đột ngột của cha mẹ, anh ấy ngừng phát triển. Mặc dù cơ thể của anh đã trưởng thành, nhưng dường như sự phát triển về tinh thần của anh đã dùng lại ở năm mười tuổi.

" Em sẽ sắp đặt lại tất cả mọi thứ. Em thực sự muốn nhìn thấy anh được hạnh phúc."

Sau khi cha mẹ Bleon qua đời, người duy nhất trên thế giới mà một đứa trẻ bị tổn thương có thể phụ thuộc vào chỉ có thể là vợ anh ta Astell, người mà cố gắng giao lưu với anh.
Bleon đã bị mù quáng Astell. Nhưng nó không có nghĩa là cảm xúc Bleon dành cho Astell là yêu.

Sự ham muốn này cũng chỉ yếu đuối, và sẽ không đời nào nó có thể đến từ trái tim của Bleon.

Và không giống Astell gốc, cô nghĩ rằng điều này không giống kiểu tình yêu giữa người dàn ông và người phụ nữ tí nào. Bleon quá trẻ để hiểu theo hướng đó. Cô cảm thấy thương hại và đồng cảm cho anh theo kiểu một người với người khác.

" Bây giờ, sau khi trị liệu kết thúc, đừng nghĩ đến em mà hãy làm những gì anh muốn. Em không muốn nói điều gì làm tổn thương đến anh nữa chỉ bởi vì anh đã làm điều đó. Vậy nên, hãy chăm chỉ điều trị bắt đầu từ ngày mai. Hiểu chứ?"

Bleon gật đầu nhẹ rồi ôm cô, sau lời cô nói.

"Cảm ơn anh. Và xin lỗi anh!"

Cô xin lỗi Bleon lần nữa. Với tư cách là Astell, người đã không còn tồn tại nữa.
Ngày hôm sau, Philia đến. Cô cùng với Bleon đã đợi Philia trong phòng ngủ.

" Kính chào Công tước và phu nhân Công tước của Einer."

"Hoan nghênh."

" Vậy thì em sẽ bắt đầu trị liệu. Công tước, xin người hãy cởi trang phục và nằm lên giường."

' Cô nghĩ là mình nên đi thôi.'

Khi Philia kêu anh ấy cởi bỏ y phục ra, cô có chút khó xử vì không biết mình có nên ở lại không. Nếu cô ở lại, cô sẽ trở thành vật cản, và có vẻ như mối quan hệ giũa họ sẽ không thể nào phát triển trong quá trình điều trị.
Cô nhìn sang Bleon một lúc nghĩ xem nên làm gì, nhưng anh ấy cũng nhìn chằm chằm cô với biểu cảm hoàn toàn không biết phải làm sao. Cô gật đầu nhẹ nhàng, nhắc nhở Bleon nhớ phải theo chỉ dẫn của Philia.

Nhưng mặc dù cô giải thích với Bleon ngày hôm qua là quá trình điều trị trong như thế nào, anh ấy vẫn kiên quyết và lạnh lùng. Cô cười khẽ và tiếp tục nhìn anh ấy với biểu cảm thư thái.

Và rồi, Bleon tỏ vẻ không hài lòng và miễn cưỡng cởi áo. Khi tôi nhìn lướt qua làn da trần trụi, cô quay đầu nhìn sang hướng khác.

' Cô nghĩ tốt hơn mình nên đi bây giờ'

Cô chờ đợi thời cơ rời khỏi phòng, rồi nhẹ nhàng hướng về phía cửa ra vào. Và khi cô từ từ xoay nắm cửa, Bleon gọi cô ngay tức khắc.

" Vợ...! Em định đi đâu vậy?"

Sau tiếng gọi của Bleon, cô quay lại nhìn anh ấy. Bleon nhìn cô với ánh mắt bân khuân và hoài nghi, anh tiến lại với chiếc áo không cài khuy và thân hình vạm vỡ lồ lộ trước mặt.

" Em chợt nhớ ra có vài chuyện cấp bách nên em nghĩ mình nên rời đi thôi. Anh có thể diều trị một mình mà dúng chứ?"

" Vợ....!"

" Chú ý cẩn thận và hẹn gặp lại anh và Philia sau, làm phiền cô chăm sóc tốt cho Công tước nhé."

Cô dịu dàng cười và dặn dò Philia việc điều trị và nhanh chóng rời khỏi phòng khi cả hai kịp đáp lời.

' Phùu .....'

Cô hầu như đã thấy điều này ngoài đời thực. Cô bước ra càng nhanh bao nhiêu, cô thở phào nhẹ nhõng vì đã tránh được những giây phút xấu hổ đó. Dù cho việc trị liệu có như thế nào đi chăng nữa, có vẻ như cô sẽ không thể tiếp tục xem được nữa. Thực tế nhìn thấy quá trình Philia điều trị cho Bleon được mô tả trong cuốn tiểu thuyết sẽ hoàn toàn khác với việc đọc nó.

' Tạ ơn chúa'

Nhân tiện, cô cảm thấy thật tốt khi Philia chăm sóc cho Bleon trong tương lai mà không cần phải lo lắng về việc điều trị khi cô rời khỏi dinh thự Công tước. Tuy nhiên, không giống như thâm tâm cô nghĩ rằng điều đó đã an toàn, khoảnh khắc cô nhớ lại hai người họ ở cạnh nhau, trái tim cô lại đập mạnh, giống như cô từng cảm thấy trước đây.

' Mình làm sao vậy nhỉ?'

Có vẻ như trái tim của Astell và của cô đã hoàn làm một với nhau.

" Sẽ ổn thôi!"

Cô lấy một hơi thật sâu một lúc và giải toả cơn đau và thở một hơi nhẹ nhàng. Đó là điều không thể tránh khỏi bởi vì gần đây cô đã chiếm cơ thể của Astell và tất cả ký ức của cô ấy. Sau đó cơn đau hết ngay lập tức.

" Như dự đoán"

Khi tim cô cảm thấy ổn hơn, cô lùi lại và đi xuống cầu thang. Đó là để có một chút thời gian uống trà trong khi Bleon đang được điều trị. Trà ở đây ngon hơn cô mông đợi rất nhiều. Cô vốn dĩ rắt thích uống trà, nên uống trà từ khắp nơi trên thế giới là một trong những sở thích của cô. Vì vậy, ở đây cũng vậy, thưởng thức nhiều loại trà khác nhau là một phần thói quen hàng ngày của tôi.

Đặc biệt, trà cô thưởng thức những ngày này có những cánh hoa khô đỏ nổi lên trong đó. Ý nghĩ uống một tách trà sẽ làm cô thấy dễ chịu hơn, vì vậy cô vội vã đi xuống cầu thang và thấy người quản gia vừa đi lên cầu thang.

" Thưa phu nhân!"

Jace bước đến gần cô như thể ông ấy có điều gì đó với cô.

" Chuyện gì vậy?"

" Tôi có vài điều muốn nói với người về việc thuê thêm một hiệp sĩ, đã được lệnh từ Công tước phu nhân vào ngày hôm trước."

" Nói đi"

" Ngài McCain Holster, người đã nộp dơn xin cấp bậc Chỉ huy Hiệp sĩ, Đang đợi trong phòng trà thưa phu nhân."

" Bây giờ ư?"

" Vâng. Mặc dù cô đã nói với ngài ấy rằng hãy đặt lịch hẹn trước nhưng ngài ấy từ chối và muốn gặp người, vì vậy tôi không còn cách nào khác ngoài việc đưa ngài ấy đến phòng trà."

Mc Holsterr? McCain... McCain... cô chắc chắc mình đã nghe nói về nó... Cái tên này rất quen thuộc, vậy nên cô đang lục lại những ký ức của Astell, nhưng người ấy không có ở đó.
Nếu vậy... Có vẻ như người này là ai đó trong tiểu thuyết.... cô dã cố nhớ ra cái tên McCain Holster trong cuốn tiểu thuyết. Và ngay lập tức, cái tên McCain Holster vụt qua tâm trí cô, và thông tin về người đó xuất hiện trong đầu cô.

' Ah...!'

Cô nhớ ra rồi. Nhưng tại sao anh ta lại đến đây ? Cô rất bối rối, nhưng cô không thể đuổi đi mà không gặp. Vậy nên cô quyết định gặp anh ta trước.

" Được rồi, ta sẽ đến ngay."

" Vâng"

Cô đi thẳng đến phòng trà để gặp McCain, một người mà cô không ngờ lại đến đây. Tóm lại, McCain Holster là một người dàn ông rất tuyệt vời, người sớm khẳng định mình là anh hùng của Đế chế.

' Nhưng tác giả dã đề cập rằng cuối cùng anh ta sẽ bị giết. Trong tương lai?'

Thật không may anh ấy đã sống một cuộc đời ngắn ngũi sau khi bảo vệ nhiều chiến binh trong cuộc chiến. Những hành động anh dũng của anh thường dược nhắc trên chiến trường, và đối với một người xuất hiện thoáng qua trong tiểu thuyết, anh dã được kể nhiều chi tiết. Và McCain Holster có mối quan hệ với Philia.

Trong câu chuyện gốc, Philia gặp Bleon khi anh 24 tuổi, nhưng trước đó, chiến tranh đã nổ ra trên lục địa và điều này khiến các quý tộc và hiệp sĩ phải đầu quân cho cuộc chiến.

Philia và McCain Holster gặp nhau lần đầu tiên ở đó, vì cô ấy cũng ở trên chiến trường điều trị cho các hiệp sĩ trong cuộc chiến như một người bác sĩ và chăm sóc các hiệp do anh ta lãnh đạo. Bleon không tham gia vào cuộc chiến vì đối với những ngôi nhà không có người thừa kế, như anh, Đế chế đã có một ngoại lệ.

" Nhưng người đó đã nộp đơn xin trở thành chỉ huy hiệp sĩ ở đây?"

McCain Holster là một người mang linh thần tự do vô cùng mãnh liệt. Vì vậy việc bất khả thi nhất là biết anh ta sẽ đi đâu và làm gì, anh ấy chính là loại người vô cùng tùy hứng. Mặc dù vậy, các kỹ năng của anh ấy rất đặc biệt, và nhờ vào tính cách của mình, anh ấy đã dắt cuộc chiến đến thắng lợi bằng một chiến lược mà người khác không thể nghĩ ra. Anh chính là thần tượng của tất cả các hiệp sĩ.

Cô không biết anh ấy đã nghĩ gì khi nộp đơn xin trở thành hiệp sĩ của dinh thự Công tước, nhưng rõ ràng dù sao thì đó cũng không phải là một vị trí phù hợp với anh ấy.

" Tôi nên gặp anh ta trước."

Cô không kiên quyết về việc thuê anh ta, nhưng đồng thời, anh ta không phải là một người đàn ông có thể bị đuổi đi một cách dễ dàng. Cô đến phòng trà để gặp anh ta. Ngay khi bước vào phòng, mặc dù anh ta đang ngồi, cô đã chạm mắt với người đàn ông có vóc dáng to lớn hơn so với Bleon một chút.

'Tất cả đàn ông ở đây ăn gì để họ lớn như vậy?'

Người đàn ông nhìn cô và đứng dậy. Sau đó, anh ấy dùng một tay vuốt lên mái tóc đen của anh ta và mỉm cười chào cô.

" Tôi là McCain Holster."

" Astell Einer."

Cô hơi lo lắng vì anh ta đang tung tăng đây đó trong tiểu thuyết, nhưng anh ta có vẻ là một ngươi lịch sử vì anh ta là một quý tộc.

" Mời ngồi."

Cô mời anh ngồi xuống và cô ngồi đối diện với anh ấy.

" Anh đã nộp đơn xin trở thành hiệp sĩ tại dinh thự Công tước chúng tôi?"

" Vâng đúng vây."

" Nghe có vẻ như là một vị trí không phù hợp đối với con trai ngài Hầu tước Holster.!"

Ngay cả khi vị trí là một Hầu tước thấp hơn một bậc so với một Công tước, đó là một nơi tồi tệ cho một lãnh chúa trẻ của Hầu tước làm việc. Cô cố gắng tìm hiểu lý do tại sao anh ấy lại ứng tuyển vào vị trí chỉ huy của một gia đình Công tước.

" Vì đã được một thời gian kể từ khi gia đình chúng tôi hợp tác các hiệp sĩ, tất nhiên chúng tôi muốn một người tử tế dẫn dắt họ. Nhưng anh quá đủ tiêu chuẩn."

"Tốt rồi, cô có đối xử tệ với tôi cũng không thành vấn đề."

Nói rồi, anh ta cười teo toét. Nghĩ lại, người đàn ông này dường như đang đặt nặng nó với nụ cười. Anh ấy lên tục mỉm cười khi nói chuyện với cô.

" Lương không quá cao?"

Cô cố tình đưa ra vấn đề tiền bạc.

" Trông tôi có giống một người cần tiền không? Nếu cô đang ở trong tình trạng tài chính tồi tệ, cô không cần phải trả tiền cho tôi."

Hầu tước Holster là một gia đình quý tộc với khối tài sản lớn đến mức có một mỏ ngọc đắt giá trong khu đất của họ.

"Vì vậy, tôi thậm chí không hiểu nhiều hơn nữa. Anh dã nói rằng anh không cần tiền, vậy tại sao anh lại muốn trở thành người dứng dầu hiệp sĩ của gia dình chúng tôi?"

" Đó là vì tôi bị hấp dẫn."

"Có mưu đồ?"

Thật thú vị, cô đã phá lên cười ngay lúc đó, ý anh ta là anh ta muốn trở thành chỉ huy hiệp sĩ của gia đình quý tộc khác chỉ vì sở thích? Anh ta, người cũng là một quý tộc?

"Tôi đã quan tâm đến Công tước Einer, nơi đã không có chức tước Holster "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro