Chương 18 : Bé Được An Ủi ( 21+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng nói của Thế Thiên khàn khàn, khi bàn tay nhỏ bé kia vừa chạm đến là đã khiến tiểu Thiên đã căng lại càng căng.

" Um... Thiên "

Song Y giờ đây chữ đều bị nuốt vào trong, đây là lần đầu cô đụng đến tiểu Thiên của anh, kiếp trước anh chỉ biết tìm đến cô trực tiếp đâm vào mặc cho cô đau hay không. Còn bây giờ đụng đến thật ngượng chết người mà. Song Y tay lên rồi lại xuống nhẹ nhàng theo từng nhịp, Thế Thiên bởi cái sự lỗi tả không điêu luyện này của cô mà lại thoả mãn lần đầu rên lên một tiếng.

Song Y nhìn biểu hiện của anh, biết mình làm đúng nên cứ tiếp tục. Thế Thiên chịu không nổi liền dụ dỗ cô gái nhỏ thêm một chút.

" Tiểu Y, có thể an ủi tiểu Thiên có được không? Nó thật nóng, em có thể làm cho nó mát được không? "

Miệng vừa nói, tay vừa để sau gáy của Song Y đưa đầu cô đến gần tiểu Thiên, muốn được cô an ủi. Song Y như thế nào cũng hiểu anh muốn gì, cô cũng đã từng bị ép coi phim tình dục có thấy qua cảnh nữ chính dùng miệng giải quyết cho nam chính, nhưng chỉ mới học mà chưa thực hành, hôm nay anh lại lần đầu bắt cô thực hành có chút lúng túng. Nhưng rồi ngước lên nhìn vẻ mặt mong chờ của anh, cô như bị thôi miên, há cái miệng nhỏ của mình ra ngậm lấy tiểu Thiên lần đầu tiên. Cô chợt biết rằng, của anh thật là cực đại. Cô không nghĩ nó lại có kích thước khủng đến thế. Cái miệng nhỏ của cô vừa ngậm vào đã khiến Thế Thiên không nhịn được mà ưỡng người ra phía sau, thở rên ra một tiếng rất thoả mãn với điều này. Tuy không làm ngay huyệt lại làm vòng vòng nhưng nó lại khiến cho Thế Thiên ngày phát điên hơn. Đến cuối cùng chịu không nổi, Thế Thiên nhấn đầu của Song Y nhanh hơn mạnh hơn đến khi bao nhiêu tinh lực đều đem hết vào trong khoang miệng của Song Y, Thế Thiên thoả mãn đến rùng mình, hả miệng ra thở dốc. Song Y ở đây có chút bị sặc, đem tinh lực nhổ hết ra ngoài, ho sặc sụa.

Nhiêu đó thôi cũng đâu thể làm Thế Thiên thỏa mãn, anh liền đè cô ở thân dưới mình, ra vào nơi mật huyệt đáng yêu kia mà thâu đêm. Hành hạ cô gái nhỏ đến khi cô mệt lả mà vẫn cứ duy trì một tư thế cho đến khi tinh lực của anh thả hết vào người của Song Y, lại một chút nữa ham muốn nhưng lại nhìn cô gái nhỏ này đã không thể thở tốt được nữa nên cố nhịn dục vọng xuống. Đem cô gái nhỏ cùng bản thân đi tắm rửa rồi quay lại phòng ôm cô ngủ đến trời sáng hẳn.

Hôm nay, lại là một ngày rảnh rỗi của hai cô gái nhỏ, ăn sáng xong, cả hai lên kế hoạch để đi chơi nhưng dòm tới dòm lui cả một tuần hơn hai cô đi gần hết các khu trung tâm thương mại rồi, đâu còn nơi nào nữa để đi. Buồn chán nằm trên sopha, mỗi người một cuốn tiểu thuyết đọc cho qua một ngày rảnh rỗi. Khúc gây cấn đang đến thì tiếng điện thoại bàn vang lên, Lương quản gia đi đến bắt máy Thế An liếc nhìn quản gia có chút hiểu cái cách ông cung kính kia thì chỉ có thể là anh hai gọi về. Sau khi đợi quản gia nghe điện thoại xong Thế An liền cất tiếng

" Anh hai gọi về sao? "

Cô bé vốn dĩ không kiên nể ai từ nhỏ, được sự yêu chiều của lão gia và phu nhân nên khá là tùy ý trong việc giao tiếp. 

" Vâng! Thiếu gia gọi về, cậu ấy để quên hồ sơ ở nhà bảo tôi mang đến cho thiếu gia "

 " A! vậy để đó đi, con và Song Y sẽ mang đến cho anh hai, Song Y chuẩn bị đi thôi "

Cơ hội đến là phải bắt cho kịp, từ rất lâu rồi Thế An không đến công ty nữa, để xem nào, là từ lúc ba giao công ty cho anh hai thì cô không còn cùng ba đến nữa nên cũng khá nhớ chỗ này. Song Y bỏ quyển sách xuống, có chút còn mơ hồ trong truyện luyến tiếc mắt vẫn không rời sách mà đầu thì gật đồng ý đi chung với Thế An đến công ty anh. Trên xe, mắt Song Y vẫn dán chặt vào quyển tiểu thuyết, Thế An thì ngáp ngắn ngáp dài, ngã hết đầu xuống nằm trên đùi mềm mại của Song Y đánh một giấc. Từ biệt thự anh đến công ty quả thật khá xa, phải mất hơn một giờ mới đến được.

Song Y quá quen thuộc với cái tòa cao ốc này, nó là nơi cô cũng từng bị sỉ nhục bởi anh. Chút vết thương lòng lại hiện lên nhưng rồi cũng tắt vội bởi vì bây giờ anh đã thay đổi, không còn như trước nữa nên cô yên tâm mà giao phó mình cho anh . Đến bàn lễ tân, hai cô gái nhỏ sánh vai nhau đi đến, Thế An tự tin bước đến trước.

 " Thế Thiên có trên phòng không? "

 Vốn cách ăn nói đã tùy tiện nên không phân biệt được lúc nào nên để mặt mũi cho người nhà.

" Cô bé! giám đốc không rãnh! "

Tiếp tân đang nhập dữ liệu trong tuần, nghe tiếng nói mềm mại lại có phần vô phép kia khẽ nhíu mày nhìn lên lộ vẻ phiền toái.

" Được! " Thế An không muốn tranh cãi với tiếp tân này làm gì, dù sao thì cô ta đang làm đúng quy tắc nhưng câu nói có phần khinh mỉa. Nên không so đo nữa quay lưng lại móc điện thoại trong túi ra nhấn một dãy số.

 " Anh hai! Tụi em đến rồi!

 Rất nhanh đầu dây bên kia bắt máy nhưng Thế An đã nói trước. Chưa đến năm phút, một thân hình cao lớn tuấn kiệt bước ra từ thân máy chỉ dành cho giám đốc, vẻ mặt vẫn cứ lạnh ở trước mặt mọi người.

___________

Mọi người có ai dùng Manga Toon   thì ghé vào thăm bộ truyện Cảm Ơn người Tôi Từng Thương của mình nhé, cho mình xin 1 thích ở mỗi chương để mình có thêm động lực nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro