Chương 9: hơi h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Yuu

Đôi mắt thoáng hiện lên một tia vui mừng, cô cũng có cảm giác! Nhận thấy người con gái mình yêu không hoàn toàn cự tuyệt hắn cầu hoan, hắn kích động lại thành kính mà hôn môi cô mồ hôi thơm rơi trên ngực cô, ấn trên các dấu hôn bắt mắt.

Bàn tay phủ lên toàn bộ nơi riêng tư xoa nắn, ngón tay tách hoa môi đang nhắm chặt ra, đi vào hoa phùng cọ xát, phát ra càng nhiều hương thơm mật nước.

Doãn Sơ bị động tác trêu đùa của hắn làm cho ý thức mê ly, đầu óc choáng váng, môi đỏ hé mở, mơ mơ hồ hồ mà phát ra lời nói vô ý thức: “Ân… Không…”

Thanh âm kiều mị kia đối với Cố Thượng Kỳ mà nói có thể so với xuân dược còn mạnh hơn, tay xoa nắn nơi riêng tư càng thêm dùng sức, thẳng xoa đến eo liễu dần thả lỏng, cả người hư nhuyễn.

Lòng bàn tay xoa bóp hết sức, dần dần cảm nhận được có một viên thịt viên sưng to để ở  bàn tay cọ xát. Cố Thượng Kỳ đứng dậy quỳ sát ở giữa hai chân Doãn Sơ, hắn không màng Doãn Sơ kháng cự, khăng khăng đem đùi cô mở ra, vùi đầu để sát vào nơi tư mật cô, đôi mắt hẹp dài xinh đẹp mang theo một chút tò mò cùng kinh ngạc cảm thán nhìn chăm chú vào  cánh hoa bị hắn xoa đến đỏ tươi.

Ẩn trong cánh hoa hoa hạch ngượng ngùng theo ngón tay Cố Thượng Kỳ khảy mà dần dần nhô đầu ra, mặt trên đã dính một chút mật nước. Nơi thần bí mà kiều mỹ của cô gái này làm hắn mê luyến, cầm lòng không đậu mà đem môi để sát vào, dò ra đầu lưỡi liếm vật nhỏ đáng yêu mê người kia.

Hô hấp nóng rực phun vào nơi mẫn cảm nhất, đầu lưỡi thô ráp liếm hoa hạch yếu ớt, Doãn Sơ khó nhịn mà vặn eo rên rỉ, tay nhỏ dài len lỏi vào tóc hắn, hai chân không khống chế mà kẹp chặt đầu hắn.

Ý thức dần mất đi, khoái cảm tê dại len lỏi toàn thân, Doãn Sơ cảm thấy thân thể như bị đặt giữa không trung, không thể đi lên lại không thể hạ xuống, khó chịu vô cùng.

Cố Thượng Kỳ ngậm lấy hoa hạch, hàm răng gặm cắn, môi mỏng thỉnh thoảng kẹp lấy thịt viên nhấp động. Thẳng đến khi thịt viên vừa hồng vừa sưng còn động lại ánh nước kiều diễm.

“Không… Không cần… Buông tớ ra… Á~”

Eo cuồng loạn mà đong đưa, khoái cảm quá mức mãnh liệt, cô giương môi anh đào, kiều suyễn không thôi, khoái cảm quá bá đạo làm cô nói không thành tiếng. Nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, tay không khống chế mà đem đầu hắn áp sát vào nơi riêng tư chính mình, ngón chân đáng yêu cuộn tròn lại.

Hắn không để ý tới cô, môi lưỡi động tác càng thêm hung ác, đối với hoa hạch non nớt lại gặm lại cắn.

“Không cần… Quá, quá… Ô! A Kỳ, nhẹ chút…” Doãn Sơ quả thực muốn điên mất rồi, hoa hạch truyền đến khoái cảm mãnh liệt, cơ hồ muốn đem cô bức điên.

Cảm xúc kỳ lạ ngừng lại tại bụng dưới, đầu óc cô trống rỗng, tiếng rên rỉ không kiềm được mà từ trong miệng phát ra, đôi mắt đọng nước mị hoặc.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro