Chương 23 : Meo Meo Meo ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : 2/1/2023

Số chữ : 4138 từ

Editor : MinnThor

Lời của editor : Đầu tiên mình xin gửi lời xin lỗi tới những bạn đã đọc truyện của mình vì mình đã không đăng truyện đúng như lịch ra chương , nguyên nhân là vì tình trạng bệnh của bà mình chuyển nặng , mình không có thời gian để edit nên không thể đăng chương đúng lịch . Mong nhận được sự thông cảm của mọi người . Tiếp theo chúc mọi người một năm mới thật bình an và hạnh phúc .

___________minthor____________

Trong không khí hoàn toàn yên tĩnh.

Nam nhân kia duy trì tư thế một tay thắt cà vạt , nghiêng mình dựa vào ghế xoay , chân trái đi giày quân đội trực tiếp gác thẳng lên mép bàn trước mặt , nhìn chầm chầm vào Cố Dữ Miên . Theo cách nói trên tinh võng , tư thế này thật đặc biệt a , người bình thường thật sự đều không thể bắt chước , không cẩn thận liền thành một tên lưu manh .

Nhưng người này thì không , không chỉ có vậy , tùy tiện tìm một nhiếp ảnh gia chụp một tấm , nhất định sẽ là ảnh bìa tạp chí.

Bề ngoài hắn nhìn qua hơn hai mươi tuổi , làn da trắng nõn lạnh lùng , sống mũi cao thẳng , đôi môi mỏng khẽ mím lại , nếu không phải có vẻ u sầu và thiếu kiên nhẫn trên đôi lông mày tuấn mỹ , thật khá giống một bức tượng thần ngọc không dính khói bụi trần gian .

Cố Dữ Miên từ trước tới nay chưa từng gặp qua nam nhân nào cường đại đến vậy .

Đó là một loại khí chất vô cùng hấp dẫn , mang theo một chút kiêu ngạo không coi mọi thứ hay gì và im lặng , như là ngồi ở vị trí cao nhiều năm nhuộm dần đi ra.

Nam nhân dùng đôi mắt xanh xám cẩn thận nhìn Cố Dữ Miên , một lát sau mới hơi nheo lại.

Cố Dữ Miên: "..."

Cặp mắt kia phút chốc làm cho cậu có chút hoảng hốt , cảm giác như bọn họ là một đôi bên nhau sớm chiều -- trong lòng cậu nghi hoặc , nhưng rất nhanh loại suy nghĩ này cũng khiến cậu cảm thấy vô lý mà rất khoái ý nghĩ thế này liền để bản thân cậu cũng cảm thấy hoang đường.

Trước hết , Tuyết Đoàn cũng chưa thức tỉnh dị năng , vô luận là ở đâu bên trong đo lường đều là như thế này , trừ phi tất cả mọi người liên thủ lại lừa gạt cậu .

Còn nữa , Tuyết Đoàn nhà cậu chỉ là một đứa trẻ phản nghịch ngổ ngược , tính tình thất thường , làm sao có thể như vậy... Người sống chớ tiến gần , thậm chí bạo lực tàn ác tới mức khiến người ta sợ hãi.

Không có ai ngờ tới Cố Dữ Miên sẽ quay lại , mười mấy giây sau , là đại công tước Phân Ni Khắc đầu tiên phản ứng lại.

Ông cẩn thận liếc nhìn người ở giữa , hắng giọng rồi bình tĩnh hỏi: "Cố tiên sinh , có chuyện gì sao ?"

Lão giáo sư cũng là một người thông minh , sau một giây sững sốt , ông cũng nhanh chóng đem đầu đuôi câu chuyện liên kết lại , phản ứng lại là tình huống thế nào . Ông chậm rãi thẳng sống lưng , vỗ vỗ hông , bước tới rót nước cho Cố Dữ Miên .

Cố Dữ Miên cũng nhìn nam nhân kia vài giây , nhìn hắn cười một cái , rất nhanh liền lễ phép thu hồi tầm mắt .

Người kia còn đang nhìn cậu , ánh mắt kia không chút làm Cố Dữ Miên cảm thấy khó chịu , ngược lại còn có cảm giác mặn nồng khiến Cố Dữ Miên có chút không dễ chịu.

"Xin lỗi , làm lỡ một ít thời gian của mọi người . Tôi tới hỏi... Không , tôi đến xem thủ tục của Tuyết Đoàn tiến triển như thế nào rồi , " Cố Dữ Miên bình tĩnh thử dò xét nói , " Đã bắt đầu đi học sao ?"

Vốn đã gần mười phút kể từ khi cậu rời khỏi văn phòng lần trước , nên đây là lí do rất hợp lý .

Lão giáo sư đáp :

"Vâng , tôi vừa kêu giáo viên chủ nhiệm dẫn thằng bé về lớp ."

Ngoại trừ trợ lý giáo sư còn có chút bối rối , những người khác đều đã nhanh chóng điều chỉnh trạng thái . Phân Ni Khắc - người đã tồn tại trong giới chính trị lâu năm , là người thuận tiện nhất để quân chủ sử dụng .

Phân Ni Khắc đẩy đẩy kính mắt , hỏi: "Hiện tại cũng đã đến phòng học , Cố tiên sinh muốn nhìn một chút không?"

"Được , " Cố Dữ Miên gật gật đầu, "Làm phiền rồi ."

Màn hình ánh sáng giữa không trung chiều tình hình lớp học , Tiểu Báo Tuyết cùng giáo viên chủ nhiệm đi vào phòng học , miễn cưỡng đi tới trên bục giảng , liếc mắt nhìn camera một cái.

Cố Dữ Miên cẩn thận quan sát nửa ngày.

Không sơ hở gì , quả thật là tiểu nhóc con nhà cậu , bên kia tựa hồ đã tiến hành giới thiệu bạn học mới .

Mọi người đánh giá thần sắc của cậu , đều là thở phào nhẹ nhõm , cho rằng chấm dứt ở đây.

Không nghĩ tới , Cố Dữ Miên dừng một chút , sau đó nhìn về phía nam nhân luôn trầm mặc từ đầu đến cuối , có chút xin lỗi hỏi :

"Tôi có chuyện quên nói với Tuyết Đoàn , hiện tại có thể gặp thằng bé không ?"

"..."

Người kia tùy ý để Cố Dữ Miên đánh giá , đem quang não trong lòng bàn tay xoay xoay .

"Có thể , " Sắc mặt Phân Ni Khắc hơi thay đổi , rất nhanh lại nở nụ cười , "Ta sẽ yêu cầu giáo viên chủ nhiệm mang thằng bé tới đây ."

Cố Dữ Miên gật gật đầu , Phân Ni Khắc ra hiệu chờ một lát .

Phân Ni Khắc lấy ra quang não , bấm số giáo viên chủ nhiệm , động tác cũng không có do dự gì , bên kia rất nahnh kết nối . Cố Dữ Miên có thể nhìn thấy trên màn hình giám sát giáo viên chủ nhiệm cùng học sinh nói gì , sau đó giáo viên chủ nhiệm bước ra phòng học nghe :

" Ấy , Phương lão sư , có chuyện gì sao?"

Phân Ni Khắc liếc mắt nhìn Cố Dữ Miên một cái: "Ân , phụ huynh học sinh Tuyết Đoàn muốn gặp em ấy , phiền lão sư hiện tại dẫn em ấy đến đây một chuyến."

"Được ." Giáo viên chủ nhiệm nói cần phải cúp quang não , rồi quay về phòng học .

Cố Dữ Miên mãi cho đến một giây sau cùng mới buông ra :

"Được . Phương lão sư , tôi sẽ nói chuyện với Tuyết Đoàn vào buổi tối , trước hết không quấy rầy bọn họ giới thiệu bạn học mới ."

"Vậy cũng tốt... Lão sư, thật không tiện , " Phân Ni Khắc bất đắc dĩ mà liếc mắt xem Cố Dữ Miên một cái, điều chỉnh ống kính quang não bên kia nói , "Hiện tại không cần nữa ,mọi người tiếp tục lên lớp."

Ông thầm nghĩ , người mà bệ hạ thích quả thực có trực giác nhạy bén , may là bọn họ đã chuẩn bị hoàn hảo .

Tuy rằng trời sinh Cố Dữ Miên xác thực làm cho bọn họ yêu thích, không cần nói động vật khác , chính Phân Ni Khắc lần đầu tiên nhìn thấy cậu đều muốn lắc lắc đuôi muốn Cố Dữ Miên cùng ông chơi đuổi bắt , lại không nghĩ tới bề ngoài cậu thoạt nhìn vô hại hiền lành lại là cao thủ giấu kim , không trêu chọc nổi.

Ngắt kết nối quang não .

Cố Dữ Miên nhìn người trong phòng này , cũng cảm thấy được chính mình có chút lỗ mãng . Cảm giác quá không hợp tình hợp lí , chỉ đành ngượng ngùng gật gật đầu : "Xin lỗi , tôi vừa rồi nóng lòng không hiểu rõ . Vậy tôi đi về trước , không quấy rầy các người nói chuyện."

Vốn là muốn hỏi một chút thông tin về những con gấu trúc , nhưng thấy họ bận rộn như vậy , Cố Dữ Miên cũng không tiện quấy rối.

Phân Ni Khắc liếc mắt xem người chính giữa người kia một cái , mới vừa muốn gật đầu : "Được , khu vực này rất khó tìm huyền phù khí , cần người đi cùng ngài không ?"

Cố Dữ Miên sao dám : "Không..."

"Tôi đưa."

Nam nhân trầm mặc kia đứng lên, thấp giọng nói.

Cố Dữ Miên lúc này mới phát hiện hắn rất cao , dĩ nhiên so với mình một mét tám còn cao hơn nửa cái đầu . Hắn nhấc đôi chân dài , vài bước đã đi tới bên cạnh Cố Dữ Miên , rũ mắt liếc nhìn Cố Dữ Miên , ném lên không trung thẻ điều khiển huyền phù khí .

Khí thế uy thế mãnh liệt kia kéo dài có vài giây đã làm Cố Dữ Miên thiếu chút nữa không thở nổi , nhưng rất nhanh biến mất , cậu không còn cảm thấy nữa .

Cố Dữ Miên còn muốn từ chối , người kia lại không nói lời gì mà đi thẳng ra cửa .

Lúc đi tới cửa , nam nhân nghiêng người , nhìn Cố Dữ Miên đang đứng hình hai giây , trầm mặc chốc lát, cười lạnh một tiếng: " Sợ ta ?"

Cố Dữ Miên: "..."

Rất dở phép khích tướng.

Được rồi , đi thôi .

Phân Ni Khắc cùng giáo sư cũng không ngăn cản, Phân Ni Khắc vốn muốn nói cái gì , lại nhìn thấy ánh mắt của bệ hạ liền toàn bộ nuốt xuống , khom người nhìn theo hai người đi ra khỏi cửa.

.

Cố Dữ Miên là lần đầu tiên nhìn thấy loại huyền phù khí này , không khỏi cảm khái hội người có tiền chơi nó . Giống như những chiếc mô tô (1) , chẳng qua là bay trên không trung , nam nhân với chân dài mang giày quân đội , hất cằm về phía cậu .

Đúng là một người lạnh lùng .

Người nọ từ trên không ném xuống cho cậu một thứ giống như là kính bảo hộ , Cố Dữ Miên giơ tay bắt lấy . Sau khi mang xong , toàn thân đều cảm nhận được công nghệ tiên tiến -- đây cũng không phải là kính bảo hộ bình thường . Chúng còn có một loạt chức năng như điều chỉnh tránh chống mặt , đo tốc độ và còn cả theo dõi nhịp tim , gói khẩn cấp...v.v , để an toàn khi ở trên không .

Cố Dữ Miên đúng quy đúng củ mà ngồi trên ngồi sau, không có tay vịn, hắn lại không tốt ôm nhân gia cái đoạn kia hẹp khẩn eo, cũng chỉ hảo thẳng tắp ngồi.

Nam nhân liếc cậu một cái , ra lệnh nói: "Ngươi ngồi phía trước."

Cố Dữ Miên: "?"

Người này nói gì cũng có cảm giác ra lệnh , làm cho người ta tin phục , Cố Dữ Miên chưa kịp hỏi tại sao , liền khó giải thích được mà làm theo lời hắn . Nam nhân cùng cậu đổi vị trí , ngồi ở phía sau Cố Dữ Miên , khi hắn vươn tay nắm lấy tay lái phía trước , vô tình đem Cố Dữ Miên ôm vào trong lòng .

Cố Dữ Miên: "... !"

Cố Dữ Miên là một thanh niên mảnh khảnh và hơi gầy  , người này hiển nhiên xuất thân từ quân đội , khung xương so với Cố Dữ Miên còn lớn hơn .

Mùi thuốc lá nhàn nhạt xen lẫn với khí tức tuyết tùng  , Cố Dữ Miên có thể nhìn thấy ngón tay của hắn đang cầm tay lái , thon dài tái nhợt , đầu ngón tay có chút siết chặt , tựa hồ so với Cố Dữ Miên còn khẩn trương hơn chút .

" Này không hay lắm a , " Cố Dữ Miên có chút hối hận rồi , tuy rằng nam nhân không có chiếm tiện nghi hay làm gì cậu , cậu cũng không có hiểu sai , nhưng cậu trời sinh liền không quen cùng người khác thân cận tiếp xúc như thế ... Hơn nữa , khi nghĩ về việc một lúc nào đó chiếc mô tô này sẽ bay lên , ngẫm lại cũng làm người ta sợ sệt :

"Tiên sinh , đã làm phiền ngài rồi , tôi vẫn là dùng huyền phù khí công cộng thì tốt hơn  -- "

Giọng nam nhân ngắt lời cậu :

"Sóc Hàn."

Cố Dữ Miên: "Hả?"

Tư thế nam nhân này từ phía sau ôm Cố Dữ Miên ôm vào trong ngực , nam nhân lười biếng nghiêng đầu , ghé vào bên tai Cố Dữ Miên thấp giọng nói : "Tên ta là Sóc Hàn."

Từ góc nhìn này , Sóc Hàn có thể nhìn thấy trên chiếc cổ trắng nõn và sạch sẽ của thanh niên có một nửa dấu răng , đó là dấu vết mà hắn đã tạo ra vào hôm qua khi còn ở hình dạng ấu tể , là dấu vết đánh dấu đồ thuộc về mình .

-- Nó làm hắn hài lòng .

Khoảng cách quá gần , Cố Dữ Miên thậm chí có thể cảm giác được làn môi mát lạnh của đối phương chạm vào mình .

Nam nhân này có chút khác so với lần đầu tiên gặp mặt với Cố Dữ Miên mười mấy phút trước , khi đó ở văn phòng là người sống chớ gần , hắn có chút táo bạo tràn ngập lệ khí , lúc này lại trở nên lười nhác bất cần , giống như bị bắt quả tang vậy .Bởi một người nào đó , như một con sư tử đực được người bên cạnh an ủi vậy , cảm giác này khiến Cố Dữ Miên có một loại quen thuộc khó có thể miêu tả .

"Sóc Hàn." Cố Dữ Miên lập lại cái tên này. Từ "Sóc" có vẻ hơi quen thuộc .

"Ừm " nam nhân nhướng mày nói , "Đi thôi ."

Cố Dữ Miên lúc này mới ý thức được đại sự không ổn : "Cái kia, chờ đã -- "

Sóc Hàn nắm chặt tay lái , đạp côn .

Cảm giác không trộng lượng trong nháy mắt dâng lên , tiếng gió thoảng qua tai , vạn vật xung quay nhanh chóng nhỏ lại !

Cố Dữ Miên: "A a a! ! !"

Cậu tuy rằng thể lực cùng lá gan đều không nhỏ , cũng không sợ độ cao , mà đi công viên trò chơi sợ nhất chính là đi tàu cao tốc . Mà cảm giác này so với đi tàu cao tốc còn kinh khủng hơn gấp mấy trăm lần , trong giấy lát đầu óc cậu trống rỗng , từng tế bào đều đang kêu gào !

Sóc Hàn không nghĩ tới phản ứng cậu lớn như vậy, có chút bối rối mà cụp mắt nhìn cậu , nhưng việc cơ thể con người đột ngột dừng lại trong giai đoạn tăng tốc thật là không thể chịu nổi . Một lúc sau , Sóc Hàn theo thói quen nghiêng đầu hôn lên vành tai cậu , ôn nhu trấn an nói : "Ta đây , đừng sợ."

Sau nụ hôn , cả hai người như đông cứng lại .

"..."

Hai mươi phút sau .

Nhanh như chớp mô tô hạng nặng đã dừng ở cửa nhà Cố Dữ Miên , Cố Dữ Miên leo xuống xe , toàn thân cứng đờ như gỗ .

Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau phải không ? Hắn ? Ta ? ? ?

Cố Dữ Miên tự nhận mình thẳng tắp , cậu cũng không phải kỳ thị đồng tính , nhưng Sóc Hàn tựa hồ không giống như... Chúng ta bình thường nữ độc thân nam thẳng có thể chơi như vậy sao a ? Nhưng phản ứng đầu tiên của cậu là , có thể hỏi hay không ? Không được , đây cũng quá xấu hổ rồi .

"Vậy tôi về nhà đây , Sóc tiên sinh , ngày hôm nay cảm ơn ngài , " Cố Dữ Miên như ở trong mơ , lễ phép ngỏ lời " Có thời gian ngài có thể đến chơi ."

Sóc Hàn cụp mắt xuống nhìn hắn , môi mỏng khẽ mím lại : "Được."

Hắn vẫn luôn nhìn chăm chú vào bóng lưng Cố Dữ Miên , mãi đến khi cậu rẽ lối cũng không thể nhìn thấy nữa , hắn mới nhắm mắt lại , đạp côn lần thứ hai khởi động huyền phù khí.

Không thể nóng vội .

.

Trong biệt thự.

Tiểu nam hài mặc quần yếm cầm trên tay quang não , sau khi mở khóa vân tay , anh lập tức nhìn thấy hàng trăm cuộc gọi gỡ từ người quản lý của mình . Anh đặt ngón tay lên phím quay số , nhưng một giây trước khi anh định bấm , trên mặt lại từ từ hiện lên vẻ do dự.

Bây giờ , rời khỏi đây có đúng không ?

Lý tính mà suy nghĩ một chút , tình hình hiện tại của anh không ổn định , cũng không biết khi nào sẽ biến trở về trạng thái ấu tể  , có lẽ phải rất lâu mới có thể khôi phục hoàn toàn -- kết hợp với ký ức , anh mơ hồ nhớ tới trước đây phụ thân từng nói , trước đó cái cabin khẩn cấp hình trứng anh chọn trên phi thuyền năm xưa vừa vặn là cabin khẩn cấp hình trứng cuối cùng đang ở trạng thái bất ổn .

Những người họ hàng khác của Nồi gia đều sống trong Phật môn ở Thượng thành , thỉnh thoảng mới ra ngoài hỏi thăm tin tức của tổ tiên , cha mẹ anh cũng đang đi nghỉ phép ở Địa Cầu cổ , trong thời gian ngắn không thể liên lạc được.

Trạng thái ẩu tể không an toàn , không có năng lực tự vệ.

Người quản lý đương nhiên là mình , nhưng so với khỏe mạnh cùng an toàn của mình , người quản lý càng muốn hướng về lợi ích , nếu như biết tình huống mình bây giờ người quản lý sẽ làm thế nào ?

Ít nhất có thể khẳng định , quản lý sẽ không để cho anh giống như hiện tại ở bên Cố Dữ Miên mà trải qua giai đoạn đặc biệt này một cách vô tư vô ưu .

Hơn nữa quan trọng nhất chính là --

Thật vất vả mới nhìn thấy Cố Dữ Miên , tuy rằng vẫn không có trăm phần trăm xác định chính là vị kia , nhưng từ tư tâm mà nói... Căn bản không nỡ đi a!

Còn lý do nào để dựa vào thân phận của mình hơn là một đứa bé không biết gì sao ?

Không có.

Tóm lại , biện pháp tốt nhất bây giờ là tiếp tục ở lại với Cố Dữ Miên , thử liên lạc với ba mẹ cùng họ hàng ở Thượng thành . Tận lực tránh cho bị Cố Dữ Miên cùng người quản lý phát hiện , tốt nhất cũng đừng tại thời điểm livestream để bại lộ làm người hâm mộ suy đoán , đợi đến khi ổn định hơn sẽ làm bước tiếp theo .

Nam hài chín tuổi ngồi khoanh chân trên mặt đất với vẻ mặt nghiêm nghị , khuôn mặt thanh tú dễ thương lại nghiêm nghị , đôi lông mày cau lại đầy chua xót .

Sau năm phút , anh đã nghĩ ra tất cả những ưu và nhược điểm . Nam hài nhanh chóng đứng dậy , bật quang não để xâm nhập hệ thống an ninh và xóa các ghi giám sát đi kèm với biệt thự , đồng thời để quang não chiếu màn hình ánh sáng lên không trung và bắt đầu nhón chân gõ màn hình ánh sáng .

Cùng lúc với tiếng bước chân mơ hồ từ ngoài cửa truyền vào , nam hài cũng đã gõ xong đoạn cuối , thời hạn trở lại thành người cũng đã đến .

Cảm giác mệt mỏi cùng buồn ngủ nhanh chóng dâng lên đại não --

Sau mười giây .

Chú gấu trúc con mũm mĩm nằm trên tấm thảm mềm mại , cuộn tròn thành chiếc sủi dìn nhỏ , ngủ mê man không biết gì . Robot gia đình còn chu đáo mà đắp chăn cho anh , ánh nắng gần trưa chiếu vào làm anh trông thật đáng yêu khả ái  .

"Sao lại ngủ dưới đất a ?" Cố Dữ Miên đi vào phòng khách , khom lưng ngồi xổm bên cạnh Hùng Miêu Bảo Bảo , nhẹ nhàng xoa xoa đầu , " Viên Viên ?... Thật sự ngủ rồi ."

Cố Dữ Miên còn không biết mình đi ra ngoài nửa ngày , cuộc sống của mình suýt chút nữa thì phát sinh thay đổi long trời lở đất , may mà hết thảy đều dừng bước trước bờ vực.

Cậu ôm viên sủi dìn mè nhỏ béo của mình , liền nhìn thấy cái quang não dành cho người trưởng thành đã tự động khóa trên mặt đất , chính là quang não mà Tiểu Thang Viên mang theo thời điểm mới đến .

Cố Dữ Miên: "?"

Cậu cầm quang não lên quan sát một lúc , không nhìn ra có gì khác , lại cất vào trong ngăn tủ.

Xế chiều hôm ấy .

Sau khi đón Tiếu Báo Tuyết từ trường học về , xác định đứa nhỏ vẫn như bình thường , Cố Dữ Miên liền đăng nhặp vào nền tảng Tinh Không .

Capital Star và Tucker Star không ở cùng trên một server , tài khoản ở Capital Star mới được Tinh Không cấp cho cậu . Sau nửa ngày trôi qua , cậu chỉ mới bắt đầu livestream trong buổi tổng duyệt hôm qua , nhưng nó đã có hàng nghìn lượt theo dõi của người hâm mộ .

Cố Dữ Miên rất khó hiểu :

"Mình biết một phần là người Tucker Star leo tường qua , vậy phần còn lại ... ?"

Cố Dữ Miên xem một vòng xung quanh .

Trong danh bạ của tài khoản mới cũng đã có đánh dấu là người quản lý , nick name là Đường Đường , chức danh này là chức danh độc quyền của nhân viên chính thức Tinh Không . Cố Dữ Miên vừa lên mạng , tin nhắn riêng của Đường Đường này lập tức được gửi đến .

【 Đường Đường : Chào Miên Miên nhoa , tôi là Đường Đường - người quản lý tạm thời của bạn , sau này xin chỉ giáo nhiều nha =3= 】

Đây hẳn là một cô gái dễ thương .

Cố Dữ Miên gửi đến một tin nhắn thoại : "Ân , chào Đường Đường , xin chỉ giáo nhiều ."

【 Đường Đường : A a a a a Miên Miên gọi tên của ta ! a a a a đời ta đáng giá ! 】

Cố Dữ Miên: "? ? ? ?"

Tiểu Thang Viên còn đang ngủ say như chết. Tiểu Báo Tuyết nếp vào trong ngực Cố Dữ Miên , liếc mắt nhìn màn hình ánh sáng , có chút mất hứng duỗi móng vuốt tóc Cố Dữ Miên , bị Cố Dữ Miên nắm chặt móng vuốt nhỏ xoa xoa đệm thịt .

Đường Đường rất nhanh liền thu hồi tin nhắn kia .

【 Đường Đường : Xin lỗi , muội muội song sinh vừa mới cướp quang não , không phải tôi . 】

【 Đường Đường: Miên Miên , hôm nay liên lạc với bạn kỳ thực là vì chúng tôi hy vọng bạn có thể quay một video . Cũng giống như một buổi livestream bình thường , bạn thậm chí có thể quay video trong khi livestream và chỉnh sửa video đó sau -- có một video là "tác phẩm tiêu biểu" , điều này sẽ thuận tiện nhơn cho việc quảng bá sau này . Tinh Không sẽ chính thức công bố bạn vào tối nay .】

Cố Dữ Miên tương tự đời trước giống như YouTube , gật gật đầu.

Nhắc mới nhớ , quả thực trước đây trên Internet lưu truyền những video livestream của cậu , trong đó một số rất nổi tiếng , nhưng việc ghi hình từ góc độ người hâm mộ vẫn khác với việc vậu tự quay , có rất nhiều thứ đều nhìn không tới .

【 Cố Dữ Miên: Được , tối nay tôi sẽ thử làm. 】

Livestream và quay video quả thực có thể thực hiện cùng lúc , dù sao thì chúng đều là cùng một nội dung .

Hùng Miêu Bảo Bảo nằm ngủ trên đùi Cố Dữ Miên , Cố Dữ Miên ôm Tiểu Báo Tuyết , nhẹ nhàng giúp tiểu tổ tông  này vuốt lông từ sau tai đến đuôi , vừa làm vừa nghĩ . Đêm nay livestream nội dung gì a ?

"Mùa hè, buổi tối..."

Cố Dữ Miên rất nhanh có ý tưởng .

Từ Tucker Star đến nay , tất cả các buổi livestream của cậu về cơ bản đều là trong nhà và vẫn luôn là nhưng nội dung đó sẽ khiến khán giả cảm thấy chán về mặt thẩm mỹ . Hơn nữa vừa vặn ngày mai sẽ cuối tuần , Tiểu Báo Tuyết cũng không cần đi học , cậu luôn bận rộn không có cơ hội dẫn bọn nhỏ ra ngoài chơi , không bằng thừa cơ hội này --

"Chúng ta lên trên núi dã ngoại đi , cắm trại thuận tiện ngắm sao cùng đom đóm , Tuyết Đoàn muốn đi không a ? Viên Viên ?"

Tiểu Thang Viên còn đang ngủ , nhưng tiềm thức biết Cố Dữ Miên đang nó , liền rất nịnh nọt phát ra âm thanh "Hừ hừ" một tiếng . Tiểu Báo Tuyết tuy rằng không biết người của hắn đang nói gở gì , nhưng nó luôn luôn dung túng cậu , lười biếng ngáp một cái .

Vì thế liền quyết định như vậy.

Cố Dữ Miên là một người rất năng động , kỳ thực trước đó cậu cũng nghĩ tới điểm này , cậu đã âm thầm bí mật kiểm tra chiến lược trước khi đến Capital Star , hiện tại chỉ cần bổ sung lại một ít vật tư có thể xuất phát .

Chạng vạng sáu giờ , Cố Dữ Miên đúng giờ mở phòng livestream .

Trong vòng nửa phút , số lượng người xem không ngưng tăng lên và vô số bình luận dâng lên !

___________minthor____________

(1) Mô Tô Bay :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro