Chương4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên lai là Trì Việt bất tri bất giác đẩy toàn bộ cánh cửa ra. Trì Gia Thụy sau phút cao trào liền lấy lại tinh thần, hoảng hốt nhìn Trì Việt đứng ở cửa.

"Tiểu Việt"

Trì Gia Thụy nhanh chóng dùng chăn bọc quanh thân thể.

"Ngươi.... Ngươi làm sao lại ở đây?" Trì Gia Thụy hồn bay phách lạc nhìn hắn.

Trì Việt nhẹ giọng giải thích: "Ta nửa đêm muốn đi WC"

"Vậy ngươi thế nào lại ở đây? " Gia Thụy lo lắng hỏi hắn.

Trì Việt giống như không nghe Gia Thụy hỏi tiếp tục bồi một câu"Baba, vì cái gì cơ thể ta và ngươi không giống nhau?"

Trì Gia Thụy sắc mặt tuyệt vọng, nửa ngày cũng không ra một chữ.

"Baba ngươi là nữ nhân sao? " Trì Việt tiếp tục truy vấn Gia Thụy.

"Đương nhiên không phải" Trì Gia Thụy thẹn quá hóa giận sắc mặt đỏ bừng đáp. "Ta chính là baba của ngươi, vì cái gì không giống nhau"

"Chính là baba..." Trì Việt thoát quần ra, lộ ra căn thịt đã sớm cương cứng" Vì cái gì nơi này chúng ta lớn lên không giống nhau? "

Trì Gia Thụy nhìn căn thịt nổi đầy gân xanh thô to kích thước bằng cánh tay trẻ con. Trong lòng cả kinh. Mặt trên căn thịt nổi đầy gân xanh, sẫm màu ước chừng là vì chủ nhân ít đụng đến. Phía dưới hai túi thịt căng phồng bị lông mao che phủ, thoạt nhìn đậm chất nhục dục.

Xấu hổ buồn bực mà bỏ qua ánh nhìn của Trì Việt. Gia Thụy lúng túng nói: "Ngươi..... Ngươi còn nhỏ, không hiểu"

Trì Việt không cầm lòng nổi đi đến trước mặt baba hỏi: "Baba ta đây là thế nào? "

Trì Gia Thụy nhìn căn thịt đã ngẩng cao đầu, trong lòng đã sớm khó chịu, nhưng lại nghĩ Trì Việt chỉ là thiếu niên 16 tuổi, không hiểu cũng bình thường(bé thụ nghĩ ổng không biết tự thẩm) trong lòng lại dâng lên một cỗ trách nhiệm của người làm cha.

"Ngươi... Đây là hiện tượng bình thường."

Trì Việt nghiêng đầu: "Không hiểu"

"Nam nhân đều như vậy" Trì Gia Thụy gian nan giải thích nói" Này là chứng minh ngươi đã trưởng thành"

"Nhưng ta nhìn baba mới có thể lớn như vậy(cương lên á) chẳng lẽ chỉ có baba mới có thể làm ta lớn như vậy? " (Một thanh niên ngây thơ cho hay)

Trì Gia Thụy đỏ bừng mặt" Mới không phải"

"Ngươi về sau trước mặt người khác đều sẽ như vậy, đặc biệt là người ngươi thích" Ngoài mặt Gia Thụy nói vậy nhưng trong lòng lại khó chịu. Nghĩ đến Trì Việt sẽ có người yêu, sẽ có một người nắm tay hắn đi hệ quãng đường còn lại. Gia Thụy lại khó chịu, có lẽ đây là tâm lý của người làm cha.

"Ta không thích người khác. Chỉ thích baba." Trì Việt nhẹ giọng nói.

Gia Thụy nghe vậy trong lòng lại có chút an ủi.

"Baba ta thật khó chịu ngươi giúp ta được không? " Trì Việt cầm tay hắn.

"Giúp ngươi?" Gia Thụy nghi hoặc" Thế nào giúp? "

Trì Việt chuyển tay Gia Thụy xuống háng, đặt tay hắn lên căn thịt đã cương cứng.

Đến khi lòng bàn tay cảm nhận được khí nóng hầm hập, Gia Thụy mới tỉnh táo lại" Này, ngươi có ý tứ gì?"

"Baba ngươi giúp ta, giúp ta đi" Trì Việt cọ mặt vào vai hắn làm nũng" Baba ngươi nắm ta thực thích, thực thoải mái a. "

"Này.... Không đúng" Trì Gia Thụy lắc đầu, sau đó dùng sức rút tay mình ra.

"Có chổ nào không đúng? Ta thích baba, cũng chỉ ở trước mặt baba mới có phản ứng. Cũng chỉ có baba mới làm ta khó chịu như vậy." Trì Việt ủy khuất bồi thêm: " Chẳng lẽ baba chán ghét ta như vậy sao? Từ nhỏ đã không cùng ta tiếp xúc, hiện tại cũng... cũng. Ta thực sự đáng ghét vậy sao?"

Trì Gia Thụy theo bản năng phản bác: " Ta thế nào có thể ghét ngươi, không có khả năng ghét ngươi."

"Vậy giúp ta." Trì Việt hai mắt long lanh nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro