Chương 1: Đệ tử ngoại môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời đêm đầy sao, trăng tròn treo trên cao với ánh sáng lạnh lẽo chiếu xuống, từ phía xa chân trời tích tụ cửu sắc lôi quang vô cùng chói mắt.

"Thiên hàng dị tượng, chắc chắn có thần thể hàng lâm."

Đại lục Cửu Châu , trên đỉnh hoàng thành, một vị lão nhân mặc Kim Y chắp tay sau lưng nhìn về phía bầu trời đêm xa xa.

Phía sau lưng hắn là mấy vạn Cẩm Y Vệ đang nửa quỳ trên mặt đất, hình như là đang chờ đợi một mệnh lệnh nào đó.

"Ông "

Đột nhiên, lôi quang ngưng tụ, lại hóa thành một tia cửu sắc thần lôi, từ trên chín tầng trời giáng xuống.

Trong chốc lát, đêm đen biến ban ngày, thần lôi còn chưa rơi xuống, đại địa đã là bắt đầu ầm ầm rung động, kịch liệt run rẩy.

Khoảnh khắc mà cửu sắc thần lôi tiếp xúc với mặt đất cũng không tạo thành phá hoại như trong tưởng tượng mà nó lại đột nhiên tiêu thất.
Truyện do Đường Đèo edit tại wattpat.

Cùng lúc đó,trên trời dưới đất lại bị màn đêm dần dần bao phủ, tựa như ánh sáng bị hút đi, khôi phục lại yên tĩnh, tăm tối như có chuyện gì xảy ra.

Nhưng giờ phút này lão nhân hai mắt lại dị thường sáng ngời, thậm chí kích động làm thân thể đều đang run rẩy, hắn đưa ngón tay chỉ hướng nơi Thần Lôi đánh xuống: "Thanh Châu cảnh nội, tất cả hài tử sinh ra trong đêm nay, mang toàn bộ về hoàng thành !"

"Tuân mệnh!"

Sau tiếng hô ứng lệnh vang lên, tựa như tiếng sấm vang vọng phía chân trời, thì mấy vạn tên Cẩm Y Vệ tiến về cảnh nội Thanh Châu, mang theo quyết tâm tìm được Thần thể mang về cho Hoàng triều sử dụng.

Thời gian đảo mắt trôi qua đã năm thứ năm kể từ khi một màn kinh thiên đó xảy ra, tuy mọi người còn nhớ rõ chuyện đó, nhưng không ai biết việc Hoàng triều sở tác sở vi.

Đại lục Cửu Châu, cảnh nội Thanh Châu, các tông môn mọc lên san sát như rừng, trong đó có một tông môn tên là Thanh Long Tông.

Hôm nay chính là ngày tuyển nhận đệ tử hàng năm của Thanh Long Tông, làm bên ngoài tông lại có cảnh người người tấp nập kéo đến.

Bất quá, bận rộn nhất phải kể đến chính là các đệ tử Ngoại Môn, bởi vị họ phải chịu trách nhiệm việc tiếp đãi khách nhân.

Ngoại môn đệ tử là thứ mà không ai muốn làm, không chỉ địa vị trong tông môn thấp mà ngay cả ngoại nhân cũng khinh thường bọn họ.

Truyện do Đường Đèo edit tại wattpat

Lý do rất đơn giản bởi vì là đệ tử ngoại môn thì nói rõ hắn tư chất kém cỏi, cả đời khó có thành tựu lớn, vậy nên tất nhiên là nhận đủ các loại khinh bỉ.

"Này, ngươi có thái độ gì vậy, có biết ta là ai không ?" Một phụ nhân mặc bộ quần áo hoa lệ, mang cạnh bên là một  tiểu nam hài, chỉ tay thẳng mặt một thiếu niên rồi quát.

"Trời đã tối rồi, thật sự xin lỗi, hai vị có thể ngày mai lại đến không ?"  Thiếu niên khuôn mặt thanh tú lộ vẻ non nớt, bất quá trên mặt hắn lại tỏa ra một khí thế hào hùng, thật kỳ lạ.

Hắn tên là Sở Phong, năm nay mười lăm tuổi, là một trong hàng nghìn hàng vạn tên đệ tử ngoại môn của  Thanh Long tông.

Mặc dù là đệ tử Ngoại môn nhưng Sở Phong lại rất khác biệt, hắn luôn mang tới cho người khác một cảm giác tự tin, không sợ hãi, không hề trầm luân như những đệ tử khác.

"Ngươi coi ta là ngu ngốc sao, ngày mai lại đến, vậy tại nơi thâm sơn cùng cốc này, mẫu tử chúng ta qua đêm như thế nào ?"

"Ngươi phải an bài cho mẫu tử chúng ta ở lại, nếu không ta sẽ đi tìm Trưởng lão để nói cho ra nhẽ" Phụ nhân nắm lấy vạt áo của Sở Phong kêu lớn không chịu buông tha.

"Sở Phong sư đệ, đệ gặp phiền toái sao?" Nhưng vào lúc này, một thanh âm ngọt ngào vang lên.

Quay người nhìn lại, một thiếu nữ mặc tử y chậm rãi đi tới, mặc dù trên môi nở nụ cười nhưng đôi mắt ác liệt lại nhìm chằm chằm vào phụ nhân đang đứng đó.

Nhìn thấy thiếu nữ, phụ nhân sắc mặt lập tức tái mét, vẻ sợ hãi hiện lên trên khuôn mặt đó.

Bởi vì thiếu nữ mặc Tử y, điều này cho thấy nàng là nội môn đệ tử.

Phu nhân thầm kêu không tốt, dùng thân phận của mình nàng có thể gây khó dễ cho một tên đệ tử ngoại môn nhưng không ngờ tên thiếu niên này lại có hậu trường là đệ tử nội môn, là người mà nàng không thể trêu vào.

"Không có việc gì, không có việc gì, ta chỉ là cùng vị tiểu huynh đệ này, hỏi thăm một ít sự tình mà thôi." Phụ nhân cười giải thích.

Thiếu nữ trừng  mắt với nàng, rồi sau đó thốt ra một chữ: "Cút."

Giờ khắc này, phụ nhân sắc mặt tái mét, thân thể run lên, bất quá nàng không chút do dự mang theo tiểu nam hài rời khỏi đây, do quá vội nên hai người đã vấp ngã lăn mấy vòng trên mặt đất, trông thê thảm tới cực điểm.

Sở Phong thấy thế, bất đắc dĩ lắc đầu, mỉm cười với thiếu nữ rồi thi lễ nói: "Đa tạ Sở Nguyệt sư tỷ "

"Đều là người một nhà, ngươi còn khách khí với ta." Sở Nguyệt giọng có chút không vui.

Nàng nói không sai, Sở Phong với nàng thực sự là người một nhà, bọn họ đến từ cùng một gia tộc, Sở gia.

Vị sư tỷ này chính con gái của nhị bá của Sở Phong, nên hắn phải gọi nàng là biểu tỷ, mặc dù vậy nhưng nàng chỉ hơn hắn có một tuổi.

Tuy là đồng trang lứa nhưng ba năm trước Sở Nguyệt đã thông qua khảo hạch và trở thành đệ tử nội môn. Hiện tại, nàng đã trở thanh cao thủ Linh Vũ tứ trọng.

"Đây là quy củ Tông môn a, phải luôn tuân thủ chứ." Sở Phong tươi cười nói.

"Ài " nhìn vào mắt Sở Phong, Nàng lại thở dài một tiếng rồi đau xót nói: "Năm nay đệ có tham gia khảo hạch đệ tử nội môn không ? Chẳng lẽ, đệ còn chưa đạt tới Linh Vũ tam trọng?"

Sở Phong cũng không trả lời, trên mặt y nguyên mang theo mỉm cười, không có ai biết rõ hắn nghĩ gì.

Thấy thế, Sở Nguyệt từ bên hông gỡ xuống một cái túi gấm, nhét trong tay của Sở Phong: " Luyện hóa nó, có lẽ sẽ giúp đệ đột phá đến tam trọng."

Sở Phong đem túi gấm mở ra, lập tức từ bên trong một cỗ linh khí bức người tán ra, thì ra bên trong là một gốc Tiên linh thảo to cỡ ngón tay cái có màu óng anh, nằm lăn lóc trong đó.

"Sư tỷ, cái này quá quý trọng rồi, ta không thể nhận." Sở Phong vội vàng trả lại cho Sở Nguyệt.

Tiên linh thảo, chính là thánh dược của võ tu, cực kỳ trân quý, đối với một võ giả cảnh giới Linh Vũ thì nó mang lại lợi ích vô cùng to lớn.

Mà Sở gia vì để cho các thiếu niên trong gia tộc nhanh chóng tăng lên tu vi nên hàng năm đều phụ cấp cho bọn họ mỗi người một gốc Tiên linh thảo.

Có lẽ gốc Tiên linh thảo này là gia tộc cấp cho Sở Nguyệt, chỉ là nàng không sử dụng mà lại đưa cho hắn. Thực sự làm cho hắn cảm đông nhưng lại càng làm cho hắn không đành lòng nhận lấy.

"Ta đưa cho ngươi, nếu ngươi không nhận thì sau này đừng gọi ta là tỷ tỷ nữa." Sở Nguyệt có chút không vui.

"Ơ, Sở Nguyệt tỷ lúc nào hào phóng như vậy nhỉ, mang cả Tiên linh thảo đi tặng người khác ?"

"Ngươi nhìn, đệ cũng là đệ đệ của tỷ a, mà vừa vặn gần đây sắp sửa đột phá Linh Vũ tứ trọng, không bằng Sư tỷ đem cái này tiên linh thảo tặng ta có được không ?"

Một tên thiếu niên tầm tuổi Sở Phong mặc trang phục nội môn đệ tử đi tới.

Hắn tên là Sở Chân, cùng tuổi với Sở Phong, năm năm trước cùng tiến vào Thanh Long Tông, chỉ có điều hai năm trước Sở Chân đã trở thành đệ tử nội môn.

"Sở Chân, ngươi đã đột phá Linh Vũ tam trọng rồi, ngưng tụ ra  Linh khí, cho dù không có gốc Tiên linh thảo này cũng có thể tu luyện như diều gặp gió."

"Mà Sở Phong biểu đệ đến nay còn chưa ngưng tụ linh khí, cây Tiên linh thảo này đối với hắn rất trọng yếu." Sở Nguyệt đem tiên linh thảo, cường bạo đút vào Sở Phong trong tay.

"Ngươi nói không sai a, đáng tiếc hắn không muốn lĩnh tình của ngươi." Sở Chân giang hai tay ra , cười lạnh nói.

"Ai nói nó đối với ta không có tác dụng." Nhưng lúc này đột nhiên Sở Phong lại mỉm cười nói, không chút khách khí đem tiên linh thảo cầm chặt trong lòng bàn tay, rồi sau đó nói thêm: "Sở Nguyệt tỷ, cái này tiên linh thảo cho là ta mượn ngươi đấy, ngày sau chắc chắn trả lại gấp đôi."

"Được, tốt." Thấy Sở Phong nhận lấy, Sở Nguyệt đã là đại hỉ, chỉ là tùy tiện đáp ứng, căn bản không muốn Sở Phong sẽ báo đáp nàng cái gì.

"Ngươi còn dám nhận, haha, Tiên linh thảo cho ngươi dùng thực sự là đem linh thảo cho trâu ăn." Bất quá Sở Phong cử động lại làm cho Sở Chân sắc mặt hết sức khó coi.

Sở Phong cười cười cũng không để ý đến hắn, mà là hướng Sở Nguyệt nói ra: "Sở Nguyệt tỷ, Khảo hạch nội môn năm nay ta sẽ tham gia."

"Hừ, chỉ bằng ngươi? Nếu ngươi có thể thông qua nội môn khảo hạch, Tiên linh thảo mà Gia tộc năm nay phụ cấp, ta sẽ đưa cho ngươi." Sở Chân xem thường liếc Sở Phong.

"Ngươi nói thật?" Sở Phong có chút không dám tin hỏi lại.

"Có Sở Nguyệt tỷ làm chứng, ngươi sợ gì ? bất quá nếu là ngươi không thể thông qua thì sao ?"

"Tiên linh thảo của ta, liền quy về ngươi." Sở Phong để lại ngoan thoại, liền tiếp theo vùi đầu vào công việc của đệ tử ngoại môn.

"Sở Chân, chúng ta đều là người một nhà, vì sao ngươi lúc nào cũng làm khó Sở Phong?" Sở Nguyệt không vui hét lên với Sở Chân.

"Người một nhà? Sở Nguyệt tỷ ngươi nên biết, tên Sở Phong căn bản cũng không phải là người của Sở gia."

"Gia nhập tông môn đã hơn năm năm còn không thể thông qua nội môn khảo hạch, quả thực chính là sỉ nhục của Sở gia ta."

"Toàn bộ Sở gia, có ai thích hắn sao ? Cũng chỉ có ngươi lúc nào cũng tốt với hắn, đem cả Tiên linh thảo của mình cho hắn." Sở Chân thật sự rất là khó hiểu.

"Gian ngoan mất linh." Sở Nguyệt có chút tức giận, trừng mắt nhìn Sở Chân, liền quay người bỏ đi.

Ngược lại Sở Chân đứng tại nguyên chỗ nở nụ cười, hắn rất là cao hứng, mặc dù gốc Tiên linh thảo của Sở Nguyệt hắn không lấy được, nhưng hắn biết chắc chắn gốc Tiên linh thảo của Sở Phong năm nay nhất định sẽ thuộc về hắn.

Đêm đã về khuya, một mảnh đen kịt, tại  khu vực nghỉ ngơi của đệ tử Ngoại môn.

Vì công việc bận rộn cả ngày, nên tất cả mọi người rất mệt mỏi sớm đã ngủ say, chỉ có gian phòng của Sở Phong là còn ánh đèn.

Hắn ngồi xếp bằng ở đầu giường, cầm trên tay gốc Tiên linh thảo mà Sở Nguyệt đưa cho hắn hồi chiều, hạ giọng nói: "Hi vọng gốc Tiên linh thảo này có thể khiến ngươi no bụng."

Nói xong, Sở Phong hai mắt nhắm lại, đem gốc tiên linh thảo kẹp tại giữa song chưởng, bấm ra một đạo pháp quyết kỳ lạ.

Mà tại giờ khắc này, linh khí bên trong tiên linh thảo bắt đầu từ trong lòng bàn tay của Sở Phong chảy vào trong cơ thể, cuối cùng hội tụ trong đan điền.

Cùng lúc đó, trong đan điền của Sở Phong lại truyền đến thanh âm nhấm nuốt, tựa như có thứ gì đó đang ăn uống trong đan điền của hắn .....

Nếu như ai có thể nhìn xuyên thấu qua làn da của hắn thì sẽ phát hiện tại chỗ sâu bên trong đan điền của Sở Phong lại bị một đoàn lôi điện chiếm cứ.

Truyện do Đường Đèo edit tại wattpat.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro