Chương 102: Môn chủ thánh nữ môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạ Vô Trần không nói gì, hắn quay đầu nhìn thiếu nữ phía sau, nam nhân vừa rồi cả người đầy lệ khí, giờ phút này tràn ngập ôn nhu, ánh mắt vô tận nhu tình.

Tất cả đều không cần phải nói...

Lão giả áo xám bỗng nhiên hiểu rõ, hắn là vì một nữ nhân không tiếc đối địch với toàn bộ Thánh cảnh, trên đời thật sự có nam nhân si tình như vậy?

Có thể vì nàng mà điên đảo thiên hạ, nam nhân này cũng sẽ không nhăn mày một chút...

Sắc mặt lão giả lập tức trở nên âm trầm.

Nam nhân cháu gái mình yêu lại vì một nữ nhân khác mà tàn nhẫn phế đi thực lực của nàng, làm sao nàng có thể chịu đựng được? Nếu nàng tỉnh lại, không biết sẽ thống khổ cỡ nào.

Có điều, lão giả cũng hiểu rõ, thực lực nam nhân này rất mạnh, nếu đấu với hắn, cùng lắm chỉ có thể lưỡng bại câu thương, như thế thì mất nhiều hơn được...

“Tiểu tử thúi, hôm nay ta tạm thời tha cho ngươi, lần sau, ta nhất quyết sẽ không bỏ qua!” sát khí trên người lão giả không giảm, nhưng so với Dạ Vô Trần lại có vẻ không ăn thua gì.

“Bổn vương cho phép ngươi rời khỏi nơi này?”

Dung nhân tuấn mỹ trầm xuống, Dạ Vô Trần nhìn theo bóng dáng lão giả áo xám mang theo Tiêu Mẫn rời đi, hắn khẽ nâng tay lên, một ngọn lửa màu đen bay về phía lão giả.

Ngọn lửa màu đen mang theo hơi thở âm lãnh khiến những người xung quanh cảm thấy lạnh lẽo.

Lão giả áo xám vội vàng né tránh, không đấu với Dạ Vô Trần, chỉ nhanh chân rời khỏi nơi này. Dạ Vô Trần vốn muốn đuổi theo giết lão nhân này, nhưng đột nhiên cảm thấy một chỗ không xa có một hơi thở cường đại chậm rãi tiến về phía này, hắn ngừng chân, sắc mặt ngưng trọng.

“Vô Trần, xảy ra chuyện gì?” Mộ Như Nguyệt cũng nhận ra Dạ Vô Trần khác thường, hơi nhíu mày, vẻ mặt có chút lo lắng.

Dạ Vô Trần xoay người đi đến chỗ Mộ Như Nguyệt, nở nụ cười tà mị, hắn nâng mặt thiếu nữ lên, dung nhan tuấn mỹ có chút lưu luyến.

“Nguyệt Nhi, xem ra ta phải rời khỏi đây một thời gian.”

“Vô Trần.” Trong lòng Mộ Như Nguyệt căng thẳng, nắm chặt tay Dạ Vô Trần, đáy lòng mơ hồ cảm thấy bất an, giống như lần này Dạ Vô Trần sẽ gặp phải nguy hiểm...

“Nguyệt Nhi, mấy ngày trước ngươi đã đồng ý gả cho ta, vì muốn cho ngươi một hôn lễ long trọng, ta vẫn luôn chuẩn bị, bây giờ sắp hoàn thành rồi, ta lại phải đi một thời gian, chờ ngày ta trở lại, chúng ta sẽ cử hành hôn lễ, được không?”

Mộ Như Nguyệt ngẩng đầu chăm chú nhìn dung nhan tuấn mỹ trước mặt, chậm rãi gật đầu: “Được, ta ở đây chờ ngươi, mặc kệ có chuyện gì cũng phải bình an trở về.”

Cuối cùng nàng vẫn không hỏi cái gì.

Nếu đã lựa chọn gả cho hắn, vậy nàng sẽ toàn tâm toàn ý tin tưởng hắn.

Dạ Vô Trần cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi thiếu nữ, không thèm để ý đến những người vây quanh, tuy rằng rất luyến tiếc nhưng hắn vẫn buông lỏng Mộ Như Nguyệt ra, ánh mắt ôn nhu nhìn nàng.

“Nguyệt Nhi, nhất định phải chờ ta trở lại, ta làm xong chuyện sẽ về bên cạnh nàng.”

Hắn nhất định phải bình an trở về, mặc kệ phát sinh chuyện gì...

Nhìn Mộ Như Nguyệt lần cuối, Dạ Vô Trần xoay người biến mất trên đường phố, rất nhanh đã xuất hiện trên một ngọn núi cách đó không xa, đồng thời, lúc này trên hư không xuất hiện một nam nhân áo đen đứng trước mặt hắn...

Nam nhân này khoảng 20 tuổi, ngũ quan tuấn mỹ như đao khắc, màu da bánh mật dưới ánh hoàng hôn sáng bóng, dáng người hắn mạnh mẽ, cổ áo mở rộng lộ ra đường cong cơ ngục mê người, cho dù là ai cũng không thể tưởng tượng được, nam nhân mới 20 tuổi này là môn chủ Thánh Nữ môn tà ác.

Dù sao môn chủ Thánh Nữ môn đã thành lập Thánh Nữ môn từ 20 năm trước, cho dù tuổi trẻ đầy hứa hẹn cũng nên là nam nhân trung niên 40, 50 tuổi, không thể vừa sinh ra liền thành lập Thánh Nữ môn cường đại được?

Nhưng mà nếu chỉ nhìn dung mạo, nam nhân này quả thật chỉ có bộ dáng 20 tuổi...

Khuyết điểm duy nhất chính là một vết sẹo trên mặt hắn phá hủy mỹ cảm, nếu không, nam nhân này cũng được coi là một mỹ nam tử.

“Không ngờ nhiều năm trước còn để lại một tạp chủng”, nam nhân cúi đầu, khóe môi gợi lên nụ cười tàn nhẫn, “Còn giết hai thủ hạ của ta, sớm biết vậy lúc trước ta nên vĩnh tuyệt hậu hoạn.”

“Đáng tiếc ngươi không làm vậy.”

Dung nhan Dạ Vô Trần không có nửa phần âm lãnh, nhưng cả người hắn tản ra âm khí khiếp người. Nhưng nam nhân kia nghe hắn nói vậy, ngửa đầu cười phá lên, tiếng cười khoa trương cuồng vọng khiến cả núi rừng đều run lên.

“Tiểu tử, lúc trước mẹ ngươi phản bội ta, hiện giờ ngươi giết thủ hạ của ta, ngươi cho rằng bổn tọa sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Ta biết ngươi muốn dùng chuyện của mình hấp dẫn sự chú ý của ta, để vị hôn thê của ngươi tạm thời được an toàn, giống như cha mẹ ngươi đều là người si tình, đáng tiếc, ta nhất định phải đoạt được vị hôn thê của ngươi, chỉ cần cùng nàng âm dương giao hợp, thực lực của ta sẽ nhanh chóng tăng lên, bất quá trước đó ta sẽ giết ngươi, để tránh cho ngươi nhìn thấy cảnh tượng kia sẽ thống khổ.”

Cả người Dạ Vô Trần âm lãnh chưa từng thấy: “Vậy cũng phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh này không, bổn vương nhất quyết không để ngươi động đến nàng một chút nào!”

“Cho nên, ngươi mới lén gạt nàng một mình đi gặp bổn tọa?” Nam nhân hiển nhiên đã sớm biết được mục đích của hắn, khẽ cong khóe môi, nở nụ cười tàn nhẫn, “Vậy bổn tọa sẽ cho ngươi nhanh xuống địa ngục.”

Lạc thú lớn nhất đời hắn chính là nhìn một đôi uyên ương âu yếm bị hắn chia rẽ, trong Thánh Nữ môn đã có biết bao nữ tử là vị hôn thê của người khác bị hắn cướp đoạt, mỗi lần hắn sủng hạnh các nàng xong, phần lớn nữ nhân đều quên đi quá khứ, toàn tâm toàn ý đuổi theo hắn.

Có điều, cổ quái nhất chình là đồ hắn đã dùng qua tuyệt đối sẽ không dùng lại lần thứ hai.

Nữ nhân cũng giống như thế.

Dạ Vô Trần lạnh lùng nhìn nam nhân trước mắt, trong Thánh Nữ môn, người duy nhất hắn kiêng kị chính là môn chủ này, bất quá...

“Muốn giết bổn vương, ngươi còn không có khả năng này.”

Đơn giản là ở nhà còn có người đang chờ hắn, cho nên tuy hắn gặp nguy hiểm ở đây nhưng hắn nhất định sẽ trở lại bên cạnh nàng...

“Chủ tử.” Lý Lộ sợ hãi nhìn Mộ Như Nguyệt sắc mặt khó coi, bộ dáng muốn nói lại không dám nói.

Mộ Như Nguyệt thu hồi suy nghĩ, ánh mắt trầm xuống, nói: “Lý Lộ, tập hợp chiến đội Thí Thiên đến đây cho ta, chúng ta chuẩn bị tiến hành huấn luyện ma quỷ.”

“A?” Lý Lộ ngẩn ra một chút, “Không phải còn nửa tháng nữa sao?”

“Không, hiện tại bắt đầu luôn!”

Nàng đã thề sẽ cùng hắn sóng vai đứng trên đỉnh cao, nhưng hôm nay có rất nhiều chuyện hắn phải một mình đối mặt, mỗi lần kẻ địch cường đại xuất hiện, nàng cũng chỉ có thể đứng phía sau hắn...

Hết chương 102

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro