2.Thế giới 1:Lão đại ma cà rồng cắn nhẹ chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chương 2-

Edit + Beta: Lĩu

Nguyễn Đường mở to hai mắt, hai tai nhiễm màu đỏ ửng, cả người như biến thành một miếng bánh ngọt nhỏ rải đầy đường, âm thanh cũng trở nên mềm mềm,"Cậu,cậu sao lại hư như thế!"

Cậu,cậu sẽ không bán thân thể đâu!

Hệ thống ho khan một tiếng, ý định làm cho bản thân trở nên nghiêm túc đúng đắn hơn,:" Hắn thích cắn cậu, mà cậu cho hắn cắn, đây không phải là dùng thân thể sưởi ấm sao, cậu nghĩ gì thế, nghĩ đến cái gì rồi ?"

"Tôi chính là một hệ thống đúng đắn."

Nguyễn Đường ngốc ngốc suy nghĩ trong chốc lát, cũng cảm thấy như thế rất có lý, là cậu nghĩ oan cho hệ thống mất rồi, cậu ngoan ngoãn xin lỗi, "Xin lỗi,là tôi hiểu lầm cậu."

Hệ thống nghiêm trang nói, "Không có gì, tôi tha thứ cho cậu, lần sau không được tái phạm nữa."

Một người một hệ thống đang nói chuyện, cửa đột nhiên bị đẩy ra, một đôi vợ chồng bước đến, Nguyễn Đường dựa theo ký ức, xác định được đây là cha mẹ của nguyên chủ.

"Ba,mẹ."

Cậu ngoan ngoãn gọi.

Người phụ nữ trong chốc lát vẻ mặt liền dịu lại, bà xoa xoa đầu Nguyễn Đường," Ma cà rồng bên kia truyền tin tức đến, nói là thân vương nhìn trúng con, kêu hai ngày sau dọn qua."

"Không được chọc giận thân vương,nếu không cả nhà chúng ta sẽ gặp tai họa, biết chưa con?"

Người đàn ông kia hừ lạnh một tiếng, "Nếu mày đã đến chỗ thân vương rồi, về sau ít qua lại với Lâm Ải, đừng cho là tao không tâm tư của mày đối với nó, coi chừng gây họa lớn!"

Nguyễn Đường ngoan ngoãn gật đầu, thấy dáng vẻ này của cậu, đôi vợ chồng mới an tâm, lại nói thêm mấy câu nữa liền rời đi.

【 Lâm Ải là bạn của nguyên chủ, cũng là người mà nguyên chủ yêu thầm. 】

Hệ thống kịp thời phổ cập khoa học cho cậu,【Quan hệ của của hai người cũng không tệ lắm. 】

Nguyễn Đường gật gật đầu, ghi nhớ kỹ.

Hai ngày sau, Nguyễn Đường bởi vì bị hút máu, một bên uống canh bổ máu, một bên nghe chỉ dẫn huấn luyện của hệ thống.

Huấn luyện về nhiệm vụ "Sưởi ấm".

Đến lúc đi, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ đầu tiên,【 Yêu cầu nói một câu ngọt ngào với mục tiêu của nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được 3 điểm. 】

Nguyễn Đường ghi nhớ trong đầu, cậu có chút lo lắng nắm chặt lòng bàn tay,ngồi trên xe chuyên dụng của ma cà rồng bên kia phái tới, sau đó bị đưa đến một căn biệt thự.

Lần này cậu không bị bịt mắt nữa nên cuối cùng cũng nhìn thấy gương mặt của Bùi Nặc-mục tiêu nhiệm vụ ở thế giới này.

Bùi Nặc ngồi trong phòng, cúi đầu nhìn cuốn sách trên tay,màu tóc hắn đen nhưng đôi mắt lại đỏ đậm, như một viên hồng ngọc trân quý nhất, dưới ánh mặt trời chiết xạ từng tia sáng.

 Khuôn mặt của hắn là một vẻ đẹp khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung được, cả người tỏa ra khí chất tao nhã mà lại thần bí, phảng phất như một quý tộc chân chính ở thế kỷ trước, xa cách và không thể với tới.

Nguyễn Đường vừa nhìn thoáng qua Bùi Nặc một cái, gương mặt liền ửng đỏ vì ngại ngùng.

Bùi Nặc ngẩng đầu nhìn lướt qua quản gia, quản gia hiểu ý liền rời đi, còn không quên săn sóc đóng cửa lại.

"Lại đây"

Bùi Nặc vẫy vẫy tay với Nguyễn Đường, giọng nói lạnh lùng trầm thấp, không chứa một chút tình cảm.

Hắn nhìn Nguyễn Đường giống như bé thú nhỏ bị dọa sợ, rụt rè nhích từng bước từng bước lại gần, đôi mắt tròn xoe trừng lớn hơn một chút, thấp thoáng ánh nước ẩn bên trong.

Nhìn rất ngoan.

"Có biết ta sẽ làm gì với em không?"

Hắn nắm cằm Nguyễn Đường, giọng điệu lãnh đạm, thế nhưng lại cất giấu một chút ý cười.

Nguyễn Đường nghĩ tới lời hệ thống nói trước kia, ngoan ngoãn nghiêng đầu, lộ ra cần cổ trắng nõn,"Muốn cắn tôi."

Như này quả thật là chủ động tự dâng mình tới cửa.

Bùi Nặc hai mắt tối sầm, đã hai ngày hắn không hút máu, lúc này có chút không khống chế được dục vọng của mình, hắn không khỏi cong cong khóe môi, răng nanh nhô ra khỏi môi đâm vào cổ của Nguyễn Đường.

Nguyễn Đường lại một lần nữa không thể khống chế mà mềm nhũn cả người, cậu lúc này như một bãi nước bị Bùi Nặc vây quanh, phảng phất có thể bị xoa nắn thành bất kì hình dạng gì.

Cảm giác kích thích kịch liệt đánh úp lại, cậu có chút không kìm nén được nức nở một tiếng, cắn quần áo trước ngực Bùi Nặc, hàm răng cắn cắn, để lại một vệt nước miếng ướt sũng.

Bùi Nặc thu hồi răng nanh lại và cẩn thận xử lý miệng vết thương của Nguyễn Đường,sau đó hắn  nắm cằm Nguyễn Đường,làm cậu phải hé miếng ra.

Hắn nắm cằm Nguyễn Đường, tựa như gặp phải vấn đề gì đó khiến hắn có chút khó hiểu,"Em thích ăn kẹo sao?"

 Nguyên Đường ngẩn ra một lúc, sau đó chớp chớp mắt, chậm rãi lắc đầu.

Bùi Nặc dường như cảm thấy kỳ quái, nhưng lại vô cùng tập trung nói với ngữ khí nghiêm túc,"Vậy tại sao em lại ngọt như vậy?"

Đôi lời của Lĩu:

Màu sắc của hồng ngọc(hay còn gọi là đá ruby)

Mọi người tưởng tượng đây là gương mặt ngơ ngác của bé Đường nè =))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro