Chương 5: Sau khi đâm nam chính một dao (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe tiếng lải nhải của hệ thống, trong lòng Già Dương vô cùng bực bội.

Biết sớm như vậy, đáng lẽ cậu không nên đồng ý nhận nhiệm vụ này, bởi vì bây giờ cậu biết rằng bất kể cậu có làm gì, cậu sẽ chết.

Đệt——

Ít nhất nếu mà lúc đó chết thì chắc chắn sẽ chết vô cùng thoải mái, nhưng nếu hiện tại tơi vào tay nam chính, không biết hắn sẽ tra tấn như thế nào.

"Thiếu tướng, có muốn uống chút nước không?"

Già Dương gật đầu, hiện tại cậu rất khát.

Ngay sau đó đối phương liền cho cậu một chút nước, sau khi uống xong, cậu ta vẻ mặt phức tạp nói với Già Dương: "Thiếu tướng, ta đi trước, nếu ngài có chuyện gì có thể gọi điện thoại cho ta."

Già Dương: "Cảm ơn."

Đối phương lắc đầu, sau đó bưng mâm đồ ăn ra khỏi phòng giam.

Già Dương rũ mắt nhìn về phía mặt đất, trong lòng cảm thấy vô cùng nặng nề.

Tình huống trước mắt đối với cậu thực sự bất lợi, hiện tại xem ra, cha cậu sẽ không thèm quản cậu nữa.

Dựa theo quỹ đạo bình thường mà nói, gia tộc của nhân vật phản diện đều sẽ nhận kết cục như thế này.

Bây giờ dòng thời gian của thế giới này là một năm sau khi cậu trốn thoát, và trong năm này, gia tộc cậu chắc chắn đã bị nam chính động đến.

Cho nên mới nói, cha cậu tuyệt đối sẽ không quan tâm cậu nữa.

Hiện tại cậu chỉ có thể trông chờ vào mã số mà cậu đã phát đi cho thuộc hạ của nam chính để cứu hắn mới có thể thoát được một cái mạng, cũng phải tùy vào nam chính xem hắn có thể tha cho cậu không.

Hệ thống đã làm cộng sự với Già Dương nhiều năm như vậy, nó biết hầu hết mọi thứ mà Già Dương nghĩ, nó trầm tư một lúc rồi nói: 【 Nhưng mà theo kinh nghiệm của ta, ta cảm thấy không có dùng được đâu. 】

【 Cái gì? 】

【 Cơ hội dành lại mạng sống của ngươi á, ta cảm thấy không có tác dụng. Ngươi quên năm đó ngươi đã nói với nam chính những gì sao? 】 Hệ thống một bên nói, một bên tiếp tục ăn bắp rang.

Già Dương trầm mặc, tiếp theo cậu cẩn thận nghĩ lại, sau đó sắc mặt thoáng chốc có chút khó coi.

【 Nguyên lời nói của ngươi lúc đó là: "Cậu biết vì sao ta lại làm như vậy không? Bởi vì cậu không nên thích nàng, ta thích Bối Na, cho nên, cậu đi chết đi." 】

【......】

【 Ngươi có biết, nhớ thương người phụ nữ của nam chính sẽ có kết cục gì không? Càng đừng nói đến việc ngươi đâm sau lưng hắn. Cho nên ta mới nói là cái cọng rơm cứu mạng đó của ngươi cũng không cứu được bản thân đâu. 】

Bối Na là vị hôn thê mà gia tộc nam chính tuyển chọn cho hắn.

Vừa lúc ấy Già Dương không kiếm được cớ nào để ra tay, sau đó cậu đột nhiên thông minh nghĩ đến trong loại mấy truyện cẩu huyết chẳng phải có tình tiết nhân vật phản diện phản bội nam chính không phải đều là vì thích nữ chính sao? Cho nên Già Dương bắt tay vào thực hiện kế sách.

Quả nhiên, hiệu quả vô cùng lớn.

Khi đâm nam chính một dao, sắc mặt hắn không có mấy thay đổi, chỉ là hơi sững sờ. Nhưng sau khi nói những lời đó, vẻ mặt của hắn đột nhiên thay đổi, trở nên rất lạnh lùng và đáng sợ.

Sống lưng của Già Dương có chút lạnh.

Quả nhiên không có một người đàn ông nào có thể kiềm chế được khi người khác nhớ thương vợ của mình.

Già Dương im lặng ba giây, sau đó nói: 【 Ngươi còn cược ta có thể sống được mấy ngày cơ mà? Ngươi đều lấy tích phân để gây áp lực cho ta, cược ta có thể sống đến ngày thứ năm. Nhất định ta sẽ nghĩ được cách để sống sót trong năm ngày đồng thời kiếm nhiều tích phân hơn một tý, đủ để mua một lọ thuốc hồi sinh là được chứ gì. 】

Hệ thống trầm mặc một lát, sau đó mở miệng nói: 【 Có tiền đồ. 】

Già Dương có chút chịu đựng không nổi, ý thức dần dần có chút hỗn loạn. Đúng lúc này, hệ thống bỗng nhiên mở miệng nói: 【 Không đúng, hình như có người đang theo dõi ngươi. 】

Già Dương yếu ớt nói: 【 Đây là phòng giam giữ, tinh hạm có hệ thống giám sát tự động. 】

【 Không... Có vẻ như nó không chỉ là hệ thống giám sát tự động của tinh hạm này. 】 Hệ thống nói.

Nhưng đầu óc của Già Dương đã không còn có thể động não suy nghĩ, ngay khi hệ thống kết thúc Già Dương cũng đã hoàn toàn ngất đi.

Lông mi hơi dài như chiếc quạt nhỏ khẽ rũ xuống, vừa rồi lông mi của cậu đã bị mồ hôi làm ướt, lúc này nhìn Già Dương vô cùng đáng thương.

Hệ thống nhìn Già Dương không chịu đựng nổi nên cũng không gọi cậu nữa, trực tiếp biến mất vào sâu trọng đại não của Già Dương.

--

Tinh hạm đã đi qua bao nhiêu cái trùng động Già Dương cũng không rõ lắm, bởi vì cậu căn bản không cảm giác được.

Từ đó có thể thấy được tinh hạm này cao cấp như thế nào, vượt qua bao nhiêu trùng động mà một chút dao động cũng không có.

Đương nhiên, cũng có thể là bởi vì Già Dương thật sự quá mệt mỏi.

Cho đến khi Già Dương được mang xuống tinh hạm, Gia Dương nhìn La Lâm bên cạn, muốn hỏi anh ta một chút về sự tình của nam chính. Để ít nhất cậu còn chuẩn bị tâm lý.

Nhưng chưa kịp mở miệng, cậu đã cảm thấy có người đâm kim sau gáy mình.

Sau đó Già Dương bất tỉnh.

Trước khi hôn mê, Già Dương chỉ kịp thốt lên một cậu "Đệt" rồi hoàn toàn ngất đi.

Mà thời điểm khi cậu tỉnh lại, liền phát hiện bản thân đang bị nhốt trongp phòng tra tấn của quân bộ.

Già Dương: "......"

【 Hình như sự tình không ổn lắm. 】 Hệ thống nói.

Già Dương nhắm mắt: 【 Cứ đi một bước rồi tính một bước đi. 】

【 Cố lên, ta đã cược cho ngươi rồi, tận lực sống năm ngày, như vậy mới có thể kiếm đủ tích phân để mua thuốc hồi sinh. 】

【......Mẹ nó mà cố gắng. 】

【 Nói thô tục trừ 10 tích phân. 】

【 ???? 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro