Chương 1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Sữa Chua 🍀
Beta: Sora 🍑

Với hơn 300 vạn fan, hàng năm chiếm top 1 ở mảng trò chơi của Mi Rabbit Live, tới vòng chung kết Giang Hoán vẫn còn nhởn nhơ được, khả năng bắn súng cùng sự hiểu biết của anh đều có thể so được với các đại thần trong PlayerUnknown's Battlegrounds [1]. Người này không vì mục đích ăn gà là chính, mà lấy việc giết người làm vui vẻ; dù vậy thì tỷ lệ ăn gà vẫn cao như cũ. KD [2] vượt qua 7,  mùa giải trước xếp trong top 20 của toàn bộ hệ thống, người có biệt danh "Kẻ thu hoạch đầu người."

[1] từ đầy đủ của PUBG và trong tiếng trung sẽ là 绝地求生 (tuyệt địa cầu sinh)
[2] KD là viết tắt của Kills per Dies trong trận đấu PUBG Mobile. Nghĩa là số lầ bạn giết/ số lần bị giết.

Hơn nữa, tiếng tăm hiện tại có thể so với người nổi tiếng ở trên mạng, ít nhiều cũng sẽ có chút chuyện, vậy mà không ai có thể lí giải được thế giới thật của anh, chỉ có nghe đồn đại rằng tính cách Giang Hoán vô cùng quái gở không thích nói chuyện và cũng không thích cùng người khác giao lưu, đúng là "Quái nhân."

Tên stream của anh cũng là tên trò chơi trong game được gọi là "Ruthless-killer" ( sát thủ vô tình ), người thật xứng với tên. Hứa Nhược nhớ rõ mình đã từng ngưỡng mộ khi vào phòng phát sóng trực tiếp của Giang Hoán, nhưng bởi vì cô cũng chơi trò này không nhiều lắm, hơn nữa trên màn hình toàn "6666" , cô cũng lười nhìn đến mưa đạn [3], nhìn chưa đầy hai phút liền thoát khỏi phòng.

[3] mưa đạn (弹幕) đại khái chính là các dòng bình luận nó hiện trực tiếp lên màn hình stream liên tục như bắn súng. (Nguồn: yggdrasil1402)

Ấn tượng của cô đối với "Giang Hoán" này cũng chỉ dừng lại ở kỹ thuật tốt thôi.
(Kỹ thuật tốt hay "kỹ thuật tốt"vậy =)))))???? )

Có thể bởi vì Uông Điệp lại điên cuồng nhờ cô xin chữ ký như vậy, Hứa Nhược đột nhiên nảy ra chút hứng thú với Giang Hoán. Bài hát kế tiếp chính là một bản tình ca, tuy cô có chút điểm không yên, nhưng cũng may bài hát này chính là sở trưởng của cô, nên bởi vậy khi hát lên cũng cho là không tồi.

Vốn dĩ ca hát cũng rất hao tổn giọng, Hứa Nhược đã hát gần hai giờ nên có chút mệt mỏi, liền nghĩ muốn tắt phát sóng trực tiếp. Trong lúc này các dòng bình luận vẫn tiếp tục hiện lên không có dấu hiệu hạ nhiệt, có thể thấy được cuộc đọ sức giữa các bá chủ[4] của trận đấu này thực sự được mọi người chú ý rất cao.

Hứa Nhược không ngừng nhìn bình luận, có người gửi

[Giang Hoán lại ăn gà!]

[Ăn bốn mạng lận!]

Tuy rằng cô không thấy Giang Hoán phát trực tiếp, nhưng không nhịn được cảm thán nói: "Xem ra Giang Hoán này thật sự rất lợi hại nha."

Lúc này người xem cũng phát hiện Hứa Nhược đối với Giang Hóa tựa hồ có chút hứng thú, bởi vậy có người trong dòng bình luận hỏi:

[ chủ kênh cũng chơi PUBG sao? ]

"Có chơi nha." Hứa Nhược uống 1 ngụm nước, nói tiếp "Nếu không chơi tôi cảm thấy mình thật lạc lõng giữa cuộc đời này."

[ oa, vậy kỹ thuật nhất định cũng không tệ lắm nhỉ? ]

"Cũng không phải" Hứa Nhược suy tư tới lần trước giết được Hứa Triết mang nhau đi ăn gà, khoe khoang bảo: "Nếu tôi mà đầu quân vào khu trò chơi, vậy có khi có thể vượt mặt Giang Hoán kia kìa."

Cô hằng ngày khoác lác với nói đùa, các fan sớm đã nhiễm thành thói quen, mọi người cùng cô pha trò.

[ ha ha ha ha chúng ta đây liền rửa mắt mong chờ! ]

Lời nói này của Hứa Nhược tuyệt đối không có ý khinh thường Giang Hoán, chỉ là chút nghịch ngợm hằng ngày, đều có thể nghe ra đây là một câu nói vui đùa.

Chẳng qua, luôn có lượng người xem lớn đến đây để tạo náo nhiệt . Hai người suy cho cùng cũng là đại bá chủ ở mỗi khu, có nhiều người đã thích Hứa Nhược lại thích Giang Hoán liền lập tức chạy đến phòng phát trực tiếp của Giang Hoán để mật báo.

Giang Hoán bên này mới vừa kết thúc trận đấu. Bọn họ đánh trong ba giờ, sáu hiệp, trong đó Giang Hoán ăn gà bốn hiệp, xứng danh với MVP.

Trải qua trận đấu, số lượng người hâm mộ khó mà tin nổi kia của Giang Hoán đã tăng lên vài vạn. Các dòng bình luận  ở phòng trực tiếp liên tục kéo tới khó có thể mà nhìn rõ.

Giang Hoán vốn định lúc này tắt stream, nhưng fan của anh nói hôm nay xem chưa đủ,  giữa làn mưa đạn đó, Giang Hoán lại mở một ván solo.

Hứa Nhược vừa thấy có người đi mật báo cho Giang Hoán trong một loạt bình luận, lòng thầm kêu không ổn, tay chân cuống cuồng mà nhanh chóng tìm đến phòng phát trực tiếp của anh, đem điện thoại ghé lại bên tai.

Giang Hoán lúc này đang trong trận solo ở Sanhok (rừng mưa), anh nhìn một điểm trên bản đồ, căn cứ huấn luyện ― nơi này đặc biệt có nhiều người nhảy xuống, một khi đi vào rất có thể không ra được nên bị gọi là địa phận "Thành tự bế" (bootcamp đó cả nhà)

Giang Hoán không chút do dự mà nhảy xuống.

Lúc này mọi người đã bình luận vô cùng sôi nổi.

[ Anh Hoán, chị Nhược bảo địa vị của anh sẽ bị cô ấy làm lung lay! ]

[ Giang Hoán, có người khiêu chiến vị trí top 1 của anh kìa! ]
....
Giang Hoán là một người không thích nói chuyện, trong lúc anh đang nhặt đồ có rảnh liếc nhìn qua phía dòng bình luận, cũng không biết người nào trời cao đất dày dám khiêu chiến anh đây, chỉ nhàn nhã phu ra một chữ: "Ồ?"

Hứa Nhược nhìn màn hình trước mắt bị câu lạnh nhạt "Ồ" này sợ tới mức run người một lúc.

Cái này tốt, chơi lớn.

Giang Hoán cũng không ở lại lãng phí thời gian cho việc đi loot đồ, anh nhặt được một khẩu M416, cùng khẩu shotgun S686, hai tiếng "cạch cạch" thay đạn, lúc ra ngoài ném lựu đạn giết hai người ở cách anh rất gần, lại dùng M416 để giải quyết ba người trong phạm vi anh có thể thấy được.

Nhưng mà sau đó, Giang Hoán lại không có tiếp tục tìm người mới vừa bị thương, ở "thành tự bế" giữa làn mưa bom bão đạn , Giang Hoán lại quay về nơi anh đáp xuống lần đầu tiên.

Quần chúng có chút không hiểu thao tác của Giang Hoán.

[?? Làm sao vậy? ]

[ chuyện gì đang xảy ra? ]

Ngay sau đó, Hứa Nhược liền thấy Giang Hoán cầm lựu đạn, mặt hướng tới vách tường ngồi xổm ở một góc, mặt không đổi sắc mà rút vòng.

Vài giây sau, màn hình hóa đen, một hàng chữ màu vàng đặc biệt dễ thấy ― "Bạn đã tự giết chính mình bằng lựu đạn phá mảnh (lựu đạn nổ- frag grenade)."

Lời nhỏ của 🍀: có sai sót về PUBG mọi người chỉ tôi sửa nha, tại cũng chưa chơi bao giờ nên phải đi kiếm thuật ngữ trên mạng; hiu hiu mng thông cảm =(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro