Chương 11 Nhân tộc? Đó là cái gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười lăm phút sau……

Tây Già rốt cuộc cũng đã rửa tốt lợn rừng cùng con thỏ trở về  làm theo chỉ thị của Lăng Cổ Nguyệt cắt thành từng khối, rồi dừng một lá cây lớn bao lại.

Mới vừa về sơn động, liền trực tiếp đưa tới trước mặt Lăng Cổ Nguyệt nói:

“Tiểu Nguyệt Nhi, nhanh ăn đi!”

“Nội tạng…… Ngươi không rửa sạch?”
Lăng Cổ Nguyệt vẻ mặt ngốc nghếch nhìn đồ vật đang được lá cây bao bọc, liền thấy Tây Già vẻ mặt kỳ quái nói:

“Nội tạng ăn rất ngon,nếm thử đi,đây chính là nộn thịt thỏ vô cùng tươi mới đó !”

“……”

Lăng Cổ Nguyệt liền kém chút muốn nôn khan, thú quả nhiên chính là thú, cô thật sự không thể trông cậy vào tập tính sinh hoạt của bọn họ tương đồng với cô.

Từ trong tay Tây Già tiếp nhận lấy lá cây, Lăng Cổ Nguyệt đành phải kiên nhẫn đem tất cả nội tạng bên trong rửa lại sạch sẽ.

Tiếp theo trong lúc Tây Già còn chưa kịp nhận thức, liền dùng mấy cây khi nãy đã tướt nhọn hảo đem thịt xâu lại,  lại dùng con dao nhỏ ở trên mặt lớp thịt cắt vài đường, xong hết mới bắt đầu đặt trên lửa nướng chín.

“Tiểu Nguyệt Nhi ngươi đang làm cái gì a? Thịt cháy hỏng liền không thể ăn!”

Tây Già nhíu mày nhìn hành động của Lăng Cổ Nguyệt , cho rằng cô vẫn luôn bị tộc nhân bảo hộ, không hiểu ăn cơm như thế nào, lại không nghĩ Lăng Cổ Nguyệt ,quay lại nói một câu Vân đạm phong kinh.

“Thịt nướng ăn rất ngon, không tin ngươi một hồi nếm thử xem !”

Nói xong quay đầu đối với Tây Già câu môi cười , nháy mắt làm cho ý tưởng muốn ngăn cản của Tây Già liền ngừng lại, phảng phất nhìn thấy nụ cười của Lăng Cổ Nguyệt, Liền làm hắn không đành lòng ngăn cản nàng.

Cũng đúng, cùng lắm thì đến lúc đó nướng hỏng rồi, hắn giúp nàng ăn là được!

Nghĩ như thế , Tây Già đã ngồi ở bên cạnh Lăng Cổ Nguyệt, mà Lăng Cổ Nguyệt cũng tựa hồ là nhớ tới cái gì đó , không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Tây Già nói:

“Tây Già, ngươi có thể cùng ta giảng sơ lược về thế giới này được không? Bởi vì ta hiếm khi ra khỏi cửa, cho nên ……”

“Có thể! Ngươi muốn biết cái gì?”

Thấy Lăng Cổ Nguyệt chủ động hỏi hắn , Tây Già sau khi sửng sốt trong giây lát , trong nháy mắt cao hứng nói tiếp.

Mà lăng cổ nguyệt thấy hắn liền sảng khoái đáp ứng như vậy , cũng không cảm thấy kỳ quái, ngay sau đó cũng câu môi cười cười, tiếp theo liền trực tiếp hỏi.

“Các ngươi ở nơi này ,tất cả thú đều là giống ngươi đều có thể biến thân thành thú nhân sao?”

Hôm nay vào cốc ,Lăng Cổ Nguyệt liền phát hiện cái này có vấn đề nghiêm trọng , mà câu trả lời kế tiếp của Tây Già chính là xác minh ý nghĩ của cô

“Chỉ cần là thú nhân thì đều  có thể biến thân, trừ phi là loại từ nhỏ chính là thú thì không thể biến thân .”

Nói xong, Tây Già đột nhiên ý thức được cái gì đó , không khỏi đánh giá Lăng Cổ Nguyệt từ trên xuống dưới  một chút  nói:

“Đúng rồi, Tiểu Nguyệt Nhi, ngươi là tộc gì a? Ta còn không có gặp qua nguyên hình của ngươi đâu!”

“Ta là Nhân tộc…”

Lăng Cổ Nguyệt đầy đầu hắc tuyến nói . Tiếp theo liền thấy vẻ mặt kỳ quái của Tây Già , nói:

“Nhân tộc? Đó là tộc gì ? Ta chỉ nghe qua tộc vượn người !”

“Ách, các ngươi nơi này không có nhân …… Loại sao?”

“Nhân loại? Ta không có nghe nói qua……”

“……”

Giờ phút này, tâm tình Lăng Cổ Nguyệt liền phức tạp, liền theo sau bám riết không tha nói:

“Vậy các ngươi nơi này không có quốc gia, thành trì cùng thôn xóm linh tinh gì sao?”

“Thành trì có, chẳng lẽ ngươi không biết Thú Thành?”

Tây Già trong lòng khó tránh khỏi có một tia kinh hỉ, Tiểu Nguyệt Nhi không biết Thú Thành, đều đó cũng chứng minh là nàng không phải thú nhân của Thú Thành,vậy hắn liền có thể danh chính ngôn thuận lưu lại nàng……

“Thú Thành? Ngươi từng đi qua sao? Nơi đó mặt có nhân loại sao?”

Lăng Cổ Nguyệt vẻ mặt gấp đến nỗi không chờ nổi nữa rồi ,nhưng lại bị Tây Già trực tiếp phủ quyết nói:

“Ta đi qua vài lần, bất quá cũng không có nghe nói qua nhân loại mà ngươi nói .”
“……”

Lúc này Lăng Cổ Nguyệt hoàn toàn mất hết hy vọng, xem ra đại lục này thật sự chỉ có thú nhân mà hắn luôn miệng nói sao ……

Kế tiếp đó , Lăng Cổ Nguyệt lại thu thập không ít tin tức từ những gì Tây Già từng trải qua và một ít thông tin ít ỏi về thế giới này.

Nhưng đến lần thứ hai nghe thấy việc giống cái ở thế giới này thiếu đến thật sự đáng thương ,Lăng Cổ Nguyệt quả thật không biết nên nói cái gì mới hảo.

Bất quá nhớ tới lúc trước gặp qua những Hùng thú tuấn mỹ đó,  nói vậy hẳn thế giới này mỹ nữ hẳn là cũng rất nhiều lạc ……

**Vân đạm phong kinh : mây gió điềm nhiên



Vì wattpat ở điện thoại ad gặp vấn đề -_-|| , ad đang edit thì nó đá ra , ad lưu nó không cho (╥_╥) . Ra được chương này là ad mừng rơi nước mắt rồi.
Ad sẽ cố gắng tìm mọi cách để hoàn thành các hố cũ của ad và khai trương các hố mà ad đang chuẩn bị
(╥╯﹏╰╥)ง
Mọi người bỏ phiếu để tiếp thêm động lực cho ad nha,  ad cảm ơn rất nhiều và làm ơn đừng xem chùa nha!!.  Một cái nhấp bỏ phiếu không tốn quá nhiều thời gian của các bạn đâu nên đừng  quên bỏ phiếu
     
# Editor : ngải ngải

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro