Chương 13 chúng Hùng thú đến trước cửa tìm người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: ngải ngải

“Tiểu Nguyệt Nhi……”

Tây Già hơi nhíu nhíu mày, lăng cổ nguyệt lại trực tiếp vòng qua hắn đi ra ngoài, nhanh chóng biến mất dưới ánh trăng.

Một lát sau, Tây Già đột nhiên nhớ tới cái gì nhanh chóng tiến tới cửa động mà đi, lại không nghĩ mới vừa đi đến cửa động, đã bị mấy cái thú nhân cản lại.

“Tộc trưởng?”

Tây Già kinh ngạc nhưng không dám không cung kính gọi một tiếng, nhìn Tân Đạt tộc trưởng cùng với năm sáu giống đực đứng ở phía sau, tựa hồ hắn cũng đã đoán được ý đồ bọn họ tới đây, nhưng hắn vẫn làm bộ không hiểu, nói:

“các vị tới tìm ta có chuyện gì sao?”

“Tây Già, ta nghe thủ vệ Ni Sâm bọn họ nói, ngươi mang về một cái giống cái?”

Tộc trưởng nói vừa ra, Tây Già liền hung hăng trừng mắt liếc nhìn một thú lang đứng sau lưng Tân Đạt, mà tên thú lang Kia tựa hồ sợ hãi Tây Già mà rụt rụt thân mình.

Vẫn là tộc trưởng Tân Đạt tiến lên một bước, đánh gãy tầm mắt sắc bén của Tây Già,uy nghiêm nói:

“Tây Già, giống cái trân quý như thế , ngươi nếu thật sự mang về một giống cái, cũng không thể giấu đi!”

“Tộc trưởng,giống cái này là do ta ở trong rừng rậm nhặt được, về sau chính là của ta!”

Tây Già kiên định trả lời,mà lúc này  mấy Hùng thú đi theo Tân Đạt nghe được giống cái là được nhặt về, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại có giọng một thú nhân vang lên, nói:

“Tây Già, ngươi không thể độc chiếm giống cái!”

“Đúng vậy, nếu là nhặt về, thì hiện tại nàng ấy cũng đã là giống cái của bộ lạc chúng ta, ngươi hẳn cũng nên để nàng ấy lựa chọn bạn lữ mà nàng thích, đừng ép buộc nàng.”

Trong đó có một hổ nhân tựa hồ năng lực rất mạnh, tiến lên phía trước trực tiếp dùng lời lẽ chính đáng nói. Kỳ thật mà nói giống cái mới tới này, đều tự nhiên mà khiến chúng Hùng thú cực cảm thấy hứng thú.

Mà vị hổ nhân kia mở miệng, liền khiến mấy Hùng thú kia sôi nổi phụ hoạ nói:

“Là, hẳn nên để giống cái tự mình tuyển chọn.”

“Ngươi không thể đem giống cái giấu đi!”

“……”

Chúng thú ngươi một lời ta một lời, làm Tây Già đen mặt một đoạn, trên người tản mát ra một loại không hơi thở không tốt, lập tức làm cho từng đợt lên án công khai của bọn họ ngừng lại ngay lập tức……

Tộc trưởng Tân Đạt còn đang đắm chìm trong việc ngoài ý muốn biết được giống cái là do nhặt, rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần lại, bất đắc dĩ thở dài nói:

“Tây Già, theo lý thuyết là ngươi nhặt được, ta vốn cũng không nên nói cái gì, nhưng trong tình trạng trong tộc hiện tại, ngươi cũng biết…… Không thể không có giống cái……”

“Tộc trưởng, chuyện khác ta có thể chia sẻ, giúp đỡ tận tình, nhưng giống cái chỉ có thể là của ta!”

Dứt lời, Tây Già cũng không hề quản mọi người phản ứng như thế nào,liền trực tiếp hóa thân thành ngân lang chạy vọt vào trong bóng đêm.

Tây Già ngày thường chỉ tôn kính duy nhất một người đó là tộc trưởng, hôm nay lại không tính toán nhượng bộ, hơn nữa hắn hiện tại thập phần lo lắng an nguy của Tiểu Nguyệt Nhi , càng không có thời gian cùng bọn họ nói nhiều.

Một đường chạy theo mùi hương còn sót lại mà đuổi theo……

Lại không biết rằng lúc này Lăng Cổ Nguyệt đang ở bờ sông tắm rửa, hơn nữa bờ sông này đã có một vị khách không mời mà đến!

Trong bóng tối, một đôi đồng tử màu tím, chính trực nhìn thẳng chằm chằm vào một bóng dáng có mái tóc đen nhánh đang ở giữa sông kia.

Trong không khí có một loại thanh hương nhàn nhạt đánh úp lại. Trong bóng đêm vị Hùng Thú kia tham luyến ngửi ngửi, thật thơm quá......

Hắn cũng không biết trên người giống cái thế nhưng lại có mùi hương thơm đến như vậy, cùng với giống cái trong dĩ vãng hắn từng gặp đều không giống nhau.

Bước chân nhẹ nâng, vốn định đi vào nhìn một cái, lại không nghĩ dưới chân mới vừa phát ra một chút âm thanh, tức khắc giữa sông liền truyền đến một tiếng thanh thúy rống to,
“Ai?!!!”

Một tiếng động, Lăng Cổ Nguyệt nhanh chóng cầm lấy quần áo gột rửa sạch sẽ một kiện váy áo duy nhất bằng thủ công ( giặt bằng tay ấy), xoay người hướng bờ biển mà bơi lại.

Hảo cơ linh giống cái!

Hùng thú rõ ràng cảm thấy một tia ngoài ý muốn, phải biết rằng lấy thực lực của hắn, đừng nói giống cái, ngay cả rất nhiều cấp thấp cấp Hùng thú đều không thể phát hiện hắn.

_______________🍁🍒🍁______________

Không hiểu chỗ thì cmt ad giải đáp cho các nàng nha (*´∇`*) . Thành thật xin lỗi vì ra truyện trễ nha, wattpat của ad gặp trực trặc và giờ hình như bình thường lại rồi và sẽ ra truyện thường nha. Nhớ bình chọn và cmt nếu các nàng gặp khúc mắc hay cảm thấy khó hiểu hoặc không ưng các edit của ad thì cứ nói ad sẽ rút kinh nghiệm . Và ad nói luôn vì truyện ad làm  bị copy và đem đi thậm chí những kẻ ấy còn bảo do" họ edit" nữa nên nếu ad phát hiện ở đâu đem "con" ad đi đâu thì ad ngừng nha. Không ai thích việc " con " mình khổ sở chăm nom lại bị bắt cóc đi  đâu (。ì _ í。)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro