Chương 3: Một người chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hạ độc?"

Nghe sau lưng truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào, Chân Tiểu Tiểu vẻ mặt tiếc nuối.

"Nếu như bổn cô nương biết các ngươi sẽ tới, các ngươi bây giờ sẽ còn sống sao?"

Nói ra thật xấu hổ, thân là con gái nuôi của một đầu bếp hàng đầu, tài nấu ăn của Chân Tiểu Tiểu tuyệt đối là đứng đầu trong giới nấu ăn hắc ám, một bàn đồ ăn kia chỉ là mức độ bình thường của nàng mà thôi.

Muốn trách chỉ có thể trách Thang Khải nóng vội, nếu hắn đến muộn mấy ngày, căn bản không cần ra tay, Chân Tiểu Tiểu có thể đem quán trọ khiêm tiệm cơm đỉnh cấp này đóng cửa.

"Mối thù đoạt tiệm ta nhớ kỹ! Thang Khải, ngươi rửa sạch mông chờ đó cho ta!"

Biết tính tình Thang Khải ác độc, tuyệt đối sẽ không bỏ qua, Chân Tiểu Tiểu siết chặt nắm đấm đến nỗi vang lên tiếng răng rắc.

Ta phi! Tưởng ta là quả hồng mềm sao?

Năm ấy Lý Đại Tráng tới tiệm ăn không trả tiền, ba ngày sau gà của nhà hắn......bị mất.

Năm ấy Lưu Tam Mao trộm rau nhà nàng, nửa đêm tường nhà hắn......bị sập.

Năm ấy Ngô Kiệt Thao cố ý ngáng chân Chân Kỳ Sĩ không xin lỗi, một tuần sau chân hắn....què.

Hôm nay, nàng bị người đuổi khỏi nhà, nếu Thang Khải còn không có tự giác đến dập đầu xin lỗi, vậy cứ chờ hương khói nhà hắn đứt đoạn, đoạn tử tuyệt tôn đi!

Không đến một canh giờ, Chân Tiểu Tiểu đi đến trước cửa nhà Tử Hoàn.

Nàng một thân một mình chạy suốt một quãng đường, kéo theo một làn khói trắng mờ trong sương sớm.

"Mấy ngày nay trước tiên ở nơi này tránh rét, rồi lên kế hoạch cho tương lai."

Lý Tử Hoàn và Chân Tiểu Tiểu là bạn thân thuở nhỏ, trước khi Chân Kỳ Sĩ mất tích, Lý Tử Hoàn được Liên Sơn đạo trưởng coi trọng, thu vào trong núi truyền thụ tiên pháp.

Chuyện này toàn bộ Đông Hương chỉ có Chân Tiểu Tiểu biết, bằng không Thang Khải chưa chắc dám khi dễ đến trên đầu nàng, tiên nhân a! Một ngón tay là có thể đem toàn bộ Thang gia nghiền chết.

Lý gia đi rồi, nhưng nhà của bọn họ vẫn còn đó.

Tiểu viện độc lập với biển rừng mênh mông, bởi vì lâu ngày không người coi sóc mà rêu xanh phủ đầy, chuồng gà, chuồng heo rỗng tuếch, rách nát. Khung cảnh này không ngoài dự liệu nhưng điều Chân Tiểu Tiểu không ngờ được chính là......

Vốn dĩ nhà chính không rộng lắm, trên nóc nhà vậy mà lại xuất hiện một cái lỗ lớn do bị sét đánh!

"Không ổn a! Vậy mà bị sét đánh trúng, không biết ban đêm gió có thể lọt qua không?" Chân Tiểu Tiểu vẻ mặt lo lắng.

Mấy tháng nay thời tiết đặc biệt kì quái, đầu tiên là yêu lôi kéo dài liên tục 20 ngày, ban ngày ban mặt đem không ít thôn dân đang làm ruộng đốt thành tro bụi, sau đó lại là gió lạnh về đêm, kéo dài tận nửa tháng, ở góc đường nhiều thêm năm, sáu mươi khất cái bị chết cóng.

"Hy vọng có thể chịu được qua đêm nay." Chân Tiểu Tiểu đẩy ra cửa lớn nhà Lý gia.

Trước mắt là một mảnh hỗn độn, cái khác không nói, chỉ thấy bàn ăn lớn giữa nhà cũng bị sét đánh thành những mảnh gỗ rơi tán loạn, mà nơi vốn dĩ đặt cái bàn lại biến thành một cái lỗ lớn.

"A? Giống như có thứ gì đó rơi xuống?"

Bên cạnh hố là một túi vải, mặt trên thêu một con thuyền lớn đang lướt trong gió tuyết, trông giống đồ của nam nhân nhưng không giống của Tử Hoàn.

Đều vì hiếu kì mà gây họa!

Bị túi vải hấp dẫn, Chân Tiểu Tiểu nhịn không được tiến đến mép hố, nhìn vào bên trong xem xét, ánh mắt vừa mới nhìn tới đáy hố, liền sợ tới mức nhảy dựng lên, lông tóc trên người cũng dựng đứng.

"CMN a a a...... Này! Như thế nào lại có người chết?!"

Ngoại trừ chiếc túi vải trên mặt đất, dưới đáy hố vẫn còn một xác chết cháy đen, da dẻ nứt nẻ.

Thi thể này có chút kì quái.

Bị tiếng thét chói tai quấy rầy, bàn tay khô khốc đột nhiên di động, nó vung lên, chộp một cái đã bắt được mắt cá chân của Chân Tiểu Tiểu!

Bàn tay nóng rát với sức lực lớn, dường như muốn mang theo nàng cùng nhau thiêu đốt trong địa ngục!

...

Mỗ thần tử (hiện gọi ngốc tử, Tiểu Chúc Chúc ), ngồi ở trên giường ngọc, dùng ánh mắt bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống: Ngươi, biết tội?

Tác giả (bị trói) quỳ trên công đường: Không...... Biết......

Mỗ thần tử: Bản tôn thực chờ mong mình ở chương 2 lên sân khấu, gần như một đêm không ngủ, vẫn luôn tắm gội xông hương, kết quả...... Ngươi dám viết ta chết! Người tới a! Đem kẻ lòng dạ hiểm độc này xuống, biến thành người chết!

Thanh âm đứt quãng từ xa bay tới: Lại...... Lại cho ta một cơ hội...... Ta làm ngươi cùng nho nhỏ, chương 5...... Liền...... Viên phòng!

Thân thể chấn động (toàn thân run rẩy): Kéo trở về! Cởi trói!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro