Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sasuke không một chút lãng phí thời gian, đơn giản giao một số công việc cho cấp dưới lo xong, liền lập tức bay đi Tân Gia Pha. (Min: bằng cánh thiên thần a...^^~ Chys: *xua tay liên tục* nò nó no anh đi bằng niềm tin á)


Đúng theo địa chỉ mà bà nội hắn đã cho, hắn rất nhanh đi vào cửa lớn Haruno gia.


Vừa thấy Mebuki, hắn lập tức mở miệng nói: "Mẹ, con là đến tìm Sakura." Đây là lần đầu tiên hắn xưng hô như vậy với mẹ Sakura từ khi hắn cùng nàng kết hôn đến nay.


Mebuki nhìn hắn, trên mặt có cười khổ, cũng có bất đắc dĩ. "Ta nghĩ không lâu sau sẽ không còn là mẹ vợ của ngươi nữa, cho nên vẫn gọi là Dì Mebuki là được rồi!"


Về chuyện Sasuke bay tới Tân Gia Pha tìm Sakura, Uchiha lão phu nhân đã gọi điện thoại báo cho bà biết trước, đồng thời cũng nói qua lời của Sasuke đã nói với mình, bà nói Sasuke yêu Sakura.


Tuy rằng Uchiha lão phu nhân nói thật cao hứng khi thấy hai đứa nhỏ hợp lại, nhưng bà lại không nghĩ như vậy, bởi vậy nên hai giờ trước bà đã bảo nữ nhi đi qua chỗ nữ tu sĩ Marisa ở vài ngày, năm đó bọn họ mới đến Tân Gia Pha, tu sĩ đã chiếu cố rất nhiều đến họ, nay bà gặp bệnh, Sakura nên đến hảo hảo chiếu cố bà, nữ nhi tâm địa luôn thiện lương, bởi vậy lập tức đáp ứng.


Ánh mắt của Sakura cơ hồ đã hoàn toàn khôi phục, đã có thể nhìn mọi vật một cách bình thường, chỉ cần chú ý không dùng mắt quá độ, đúng hạn hội chẩn kiểm tra là không có vấn đề gì, bởi vậy bà mới yên tâm để nữ nhi ra ngoài.


Về việc bà vì sao không nói cho Sakura biết Sasuke đến tìm nàng, thậm chí cố gắng bảo nàng đi chỗ khác, không cho hai người bọn họ gặp mặt, đó là bởi vì bà biết nếu Sakura biết chuyện sẽ thực vui vẻ, nhưng liệu sẽ được bao lâu? Người làm mẹ như bà không thể vui cho được, dù sao nữ nhi lúc trước vì hắn đã chịu khổ rất nhiều rồi, bà làm sao biết sau khi Sakura và hắn ở cùng một chỗ, hắn có thể hảo hảo yêu thương nàng hay không.


Tuy nói Sasuke thích nữ nhi của bà, nhưng tình cảm của hắn chung quy không thể so sánh với Sakura thích hắn nhiều như vậy, nghe nói khi hai người ở chung, người yêu sâu hơn, yêu nhiều hơn thường là người chịu thiệt, Sakura đã vì tình cảm thầm mến này chịu thiệt mười năm rồi, kết quả không nghĩ tới sau khi kết hôn còn thảm hơn, vì vậy bà không thể để nữ nhi tiếp tục chịu thiệt thêm nữa, bà quyết định để bọn họ tách ra, đó mới là tốt nhất cho Sakura.


Sau khi Sakura cùng Sasuke ở riêng, nàng chậm chạp không chịu đáp ứng trả lời khi nào mới trở về Tân Gia Pha, lúc đó bà đã hiểu được nữ nhi còn luôn luôn chờ Sasuke, thậm chí không có tìm luật sư lập tức bàn chuyện ly hôn với hắn mà còn chờ mong, thật sự sự si tình của nữ nhi làm cho bà đau lòng không thôi.


Thật vất vả Sakura mới hạ quyết định ly hôn với Sasuke, đó cũng là bởi vì nàng nghe Sai nói đại ca hắn mỗi ngày tâm tình đều không tốt, Sakura cũng bởi vì hắn nên mới quyết định ly hôn, tất cả những việc nàng làm đều là vì Sasuke, điều này làm bà thật choáng váng! Bởi vậy bà mới nói dối thân thể không khoẻ, để Sakura hạ quyết tâm về Tân Gia Pha sống với họ nhanh một chút, dù sao nếu không rời khỏi Tokyo, thì cũng coi như chưa thực sự rời khỏi Sasuke, như vậy Sakura không thể chân chính buông tình cảm này được.


Nhưng hắn hiện tại lại tới tìm Sakura làm cái gì?


"Mẹ, con biết mẹ còn giận, con sẽ giải thích với mẹ tất cả." Sasuke ngữ khí vô cùng thành khẩn nói.


Việc hắn nói muốn giải thích làm cho Mebuki kinh ngạc, bởi vì bà biết đứa nhỏ này rất ít khi hướng người khác chịu cúi đầu nhận sai, nhưng cho dù là như thế, bà vẫn không nghĩ để nữ nhi tiếp tục dây dưa cùng hắn nữa.


"Người ngươi nên giải thích không phải ta, là Sakura."


"Con biết, cho nên con mới tới Tân Gia Pha tìm nàng." Hắn nhìn vào trong phòng, nhưng không thấy Sakura, sau đó mới bất giác hiểu một điều, mẹ vợ hắn hình như không muốn mời hắn vào nhà.


"Ngươi không cần nhìn, Sakura không ở nhà, nàng hiện tại đang ở bên ngoài."


"Nàng đang ở nơi nào?"


"Ta sẽ không nói cho ngươi." Mebuki thấy rất rõ ràng Sasuke trên mặt biểu hiện thật kinh ngạc, nhưng để bảo hộ nữ nhi của mình không bị hắn làm tổn thương nữa, bà không thể mềm lòng. "Sasuke, ta không biết vì sao ngươi đến tìm Sakura, nhưng ta còn nhớ rõ thái độ lạnh lùng chán ghét của ngươi ở hôn lễ hôm đó, thật sự là làm cho ta khắc sâu ấn tượng, nếu không phải Sakura muốn gả cho ngươi, ta tuyệt đối không bao giờ đem nữ nhi bảo bối gả cho ngươi." Nhất tưởng đến nữ nhi chịu nhiều uỷ khuất, bà thật đau khổ biết bao.


Đối với việc bị mẹ vợ chỉ trích, Sasuke không nói gì, hắn chỉ có thể nói tự làm tự chịu.


"Hiện giờ ngươi đã muốn tách ra, vậy thì tất cả nên chấm dứt ở đây thôi, không cần lại tiếp tục dây dưa, ngươi đi đi, ta sẽ không nói cho Sakura biết ngươi tới tìm nàng đâu."


Hắn nguyện ý nhận sự chỉ trích của mẹ vợ, nhưng hắn nhất định phải thấy được Sakura. "Mẹ, con thật sự yêu Sakura, cho nên xin mẹ nói cho con biết nàng ở đâu, để cho con cùng nàng gặp mặt nói chuyện."


"Không cần!" Mebuki cự tuyệt. "Nếu ngươi muốn cùng nàng nói chuyện, thì nên nói từ thời điểm còn ở Tokyo, khi đó không phải có rất nhiều cơ hội sao? Sakura thật vất cả mới hạ quyết tâm phải rời khỏi ngươi, coi như ta xin ngươi, ngươi hãy để nó yên, đứa nhỏ kia yêu ngươi thật sự vất vả."


Đối với suy nghĩ muốn bảo hộ nữ nhi của mẹ vợ, Sasuke tuy nói là có thể hiểu, nhưng lại không thể đồng tình. "Mẹ, có lẽ con đối với việc yêu Sakura nhận thức quá muộn, nhưng con thực sự rất yêu nàng, yêu nàng, con có thể cam đoan, từ nay về sau tuyệt đối không để cho nàng chịu một chút khổ sở nào, không bao giờ làm nàng khóc, con sẽ chỉ làm cho nàng hạnh phúc."


Ngữ khí và biểu tình của hắn thoạt nhìn thập phần chân thành, có một khắc, Mebuki cơ hồ tin tưởng hắn thật sự có thể làm cho nữ nhi hạnh phúc, nhưng cuối cùng bà vẫn không thể hoàn toàn yên tâm, bởi vì bà tuyệt đối không cho phép bất kì ai có khả năng làm nữ nhi tổn thương nữa.


"Sasuke, ngươi trở về Tokyo đi, về sau không cần đến tìm Sakura nữa." Nói xong bà liền đem cánh cửa đóng ngay trước mặt hắn, bà thật không muốn nữ nhi lại chịu tổn thương nữa.


Sau khi đóng cửa lại, Mebuki thấy chồng đang đứng ở cửa sổ bên cạnh. Bà biết chồng mình vẫn thực thích đứa nhỏ Sasuke này, bà sợ ông sẽ không cẩn thận nói ra Sakura đang ở nơi nào, bởi vậy bà mới yêu cầu chồng tuyệt đối không được phép đi ra, hết thảy giao cho bà xử lý.


Kizashi nhìn ra bên ngoài."Sasuke đi rồi?"


"Đúng.."


"Bà xã à, bà thấy làm như vậy thực sự được không? Thật sự không cho hai đứa nhỏ gặp mặt một lần?" Kizashi lo lắng hỏi, "Tôi vừa nghe lời nói của Sasuke, cảm giác được hắn cùng Sasuke trước kia không giống nhau, hắn thật sự yêu Sakura, nếu không hắn chắc chắn sẽ không đuổi theo đến tận Tân Gia Pha."


"Ta làm sao mà biết hắn nói yêu Sakura là thật hay giả?"


Ông nghe vậy cười cười. "Chúng ta nhìn Sasuke từ nhỏ đến lớn, hắn là đứa nhỏ như thế nào, chúng ta đều rất rõ ràng, hắn không nói dối."


"Quên đi, có lẽ hai người bọn họ hữu duyên vô phận."


Mebuki không nghĩ sẽ nhượng bộ, bởi vì bà không muốn nữ nhi phải chịu uỷ khuất nữa.


Kizashi tưởng rằng có thể thay con rể vĩ đại nói chuyện, nhưng là thấy bà xã vẻ mặt tức giận, ông cũng không có nói thêm gì nữa. Dù sao bà ấy cũng là bởi vì rất yêu thương nữ nhi, nói cho cùng, lúc trước Sasuke ở hôn lễ biểu hiện thực sự quá tệ, thế cho nên làm cho bà không thể tha thứ cho hắn.


Nếu Sasuke đối với Sakura thật sự có tâm, như vậy bọn họ ngày nào đó sẽ ở cùng nhau thôi.


**********


Cứ việc vẫn không có được sự lượng thứ của mẹ vợ, mà bà cũng kiên quyết không chịu nói ra Sakura đang ở nơi nào, nhưng Sasuke cũng không vì thế mà từ bỏ, hắn vẫn tiếp tục hai ngày liền đi Haruno gia báo danh.


"Ngươi sao lại tới nữa?" Ngày thứ ba lại nhìn thấy hắn, Mebuki thật sự không thể tin được. "Ngươi vẫn còn ở Tân Gia Pha sao, không về công ty có thể chứ?"


"Cảm ơn mẹ quan tâm, nhưng không được nhìn thấy Sakura con sẽ không trở về Tokyo."


"Ngươi trở về đi, ta sẽ không có khả năng cho ngươi thấy nó đâu, hơn nữa gần đây ta tính đưa nó rời khỏi Tân Gia Pha, cho nên ngươi không cần lại đến nữa."


Nhìn cánh cửa lại chuẩn bị đóng, Sasuke nội tâm thất bại không thôi, hơn nữa bụng hắn cũng đã đau ba ngày nay.


Xem ra mẹ Sakura là quyết tâm không nói cho hắn nàng đang ở nơi nào, mà nơi hắn có thể tìm được nàng cũng chỉ có nơi này. Hắn đi về phía trước trong chốc lát, nhưng bởi vì bụng ngày càng không thoải mái nên đành ngồi xuống ở ghế ven đường.


Hắn rốt cục nên làm thế nào thì mẹ vợ mới thay đổi thành kiến với hắn đây?


Hắn vốn nghĩ sau khi đến Tân Gia Pha, rất nhanh là có thể nhìn thấy tiểu nữ nhân kia, rất nhanh là có thể mang nàng cùng nhau trở về Tokyo, nhưng hiện tại xem ra, bọn họ trong lúc này khoảng cách vô tình càng lúc càng xa rồi, bởi vì hắn hoàn toàn không biết nàng đang ở đâu. Nàng thật sự không cần Sasuke-kun của nàng nữa sao? Vừa nghĩ đến làm hắn thật đau khổ, hắn cảm thấy bụng bắt đầu nóng rực lên đau đớn, cúi đầu đem mặt vùi vào hai tay.


Bụng hắn thật sự đau quá.....


Lúc này một chiếc xe cách Sasuke một khoảng không xa bỗng dừng lại. "Nữ tu sĩ a, làm sao vậy?" Sakura hỏi nữ tu sĩ đang lái xe.


Vài ngày trước nàng theo lời mẹ đi chiếu cố nữ tu sĩ Marisa đang sinh bệnh, thẳng đến buổi sáng hôm nay, tình trạng bệnh của tu sĩ Marisa mới có chuyển biến tốt, đã khoẻ mạnh hơn, bởi vậy nàng mới cùng với một vị tu sĩ đi mua một số đồ dùng cần thiết.


"Ta thấy nam nhân ngồi ở trên ghế kia giống như cần giúp đỡ, thoạt nhìn hình như là thân thể không khoẻ đó." Nam nhân cúi đầu xuống làm người ta không thấy rõ mặt, nhưng động tác của hắn thoạt nhìn là lạ.


"Phải không?" Sakura theo cửa sổ nhìn ra ngoài. Thật sự có một nam nhân ngồi ở trên ghế, chính là nàng cảm thấy thân ảnh kia tự hồ thực quen mắt....


Cực kì giống Sasuke-kun, nhưng Sasuke-kun làm sao có thể ở Tân Gia Pha này? Bất quá đúng như tu sĩ nói, nam nhân kia nhìn xác thực là có chút kì quái, hắn thật không thoải mái ở đâu sao?


"Con đi xuống xem một chút."


"Hảo, vậy con nên cẩn thận một chút."


Sakura xuống xe, sau đó đi về phía nam nhân đang cúi đầu chôn mặt trong lòng bàn tay, hỏi. "Tiên sinh, người có cần hỗ trợ gì sao?"


Tiếng nói ngọt ngào ôn nhu quen thuộc truyền đến, Sasuke kinh ngạc nâng mặt lên, hai người bốn mắt nhìn nhau, cùng là bộ dáng kinh ngạc, nhưng giây tiếp theo Sakura lại xoay người chạy đi.


Đúng là Sasuke-kun! Nhưng Sasuke-kun làm sao có thể ở chỗ này? Quá mức kinh ngạc làm nàng nhất thời không có phản ứng, nhưng nàng chợt nhớ tới hắn đã từng nói không bao giờ muốn gặp lại nàng, bởi vậy nàng theo bản năng liền xoay người rời đi.


"Sakura, em đứng lại đó cho anh....." (Min: đến nước này rồi nên để anh em nha ss). Sasuke hô một tiếng, đứng dậy muốn đuổi theo tiểu nữ nhân đang chạy trốn kia. Hắn thật vất vả biết bao mới có thể gặp được nàng..... Kết quả hắn mới đi được hai bước, lập tức bởi vì bụng trở nên đau nhức mà gục ngã xuống đất.


Sakura nghe thấy âm thanh quay đầu, nhìn thấy hắn ngã trên mặt đất, nàng lập tức quay trở lại.


"Sasuke-kun, anh làm sao vậy?" Nàng lo lắng chạy vội đến bên nguời Sasuke.


Nàng vừa mới tới gần, bàn tay to của hắn lập tức gắt gao cầm lấy tay nàng, nàng cảm thấy tay hắn lạnh như băng, hơn nữa sắc mặt lại tái nhợt.


"Sasuke-kun, anh không được làm em sợ, em lập tức đưa anh đến bệnh viện." Sakura khẩn trương đến nước mắt trào ra, bởi vì nàng thật không biết hắn tại sao lại bị như vậy. (Min: chính là vì tỷ a...)


"Em.... Hãy ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, không được lại rời xa anh." Sasuke đau đến mất đi ý thức, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt tay nàng không buông.


"Sasuke-kun!" (Min: ò e! ò e! tiếng xe cấp cứu... ^^~)


***********


Sasuke-kun, thực xin lỗi, xin anh hãy nhanh tỉnh lại." Sakura ghé vào bên giường bệnh của Sasuke, bàn tay nhỏ bé gắt gao cầm lấy tay hắn, hốc mắt phiếm hồng nhẹ giọng hô. Trong phòng bệnh còn có hai vợ chồng Kizashi, trên mặt biểu tình thật bất đắc dĩ.


Nhận được tin nữ nhi nói Sasuke phải vào bệnh viện, vợ chồng bọn họ vội vàng chạy tới nơi, bác sĩ nói là bị đột phát viêm dạ dày cấp tính, loại bệnh này thống khổ tới rất nhanh chóng, hơn nữa bình thường sẽ làm bệnh nhân đau đến mất đi ý thức, mà sở dĩ dẫn đến đột phát viêm dạ dày cấp tính, có thể là do có áp lực quá lớn hoặc quá mức khẩn trương.


Mebuki nhìn Sasuke sắc mặt xám trắng nằm trên giường bệnh, không biết nên nói gì. Nếu hắn đã để ý Sakura như vậy, vì sao ngay từ đầu không đối xử với nàng thật tốt, phải để đến mức bây giờ chính mình phải vào bệnh viện. (Min: quá chuẩn a, ta thích câu này, hehe...)


Kizashi thì nhìn vẻ mặt đau khổ của nữ nhi đang ghé vào giường bệnh, sau đó lại quay sang nhìn vợ mình, phát hiện biểu tình của bà không còn cứng ngắc như trước, mới mở miệng nói. "Chúng ta đi ra ngoài trước, khi Sasuke tỉnh lại, chúng ta nên để cho hai đứa trẻ tự mình hảo hảo nói chuyện với nhau."


Mebuki nhìn nữ nhi đang ngồi bên giường bệnh, cho dù bà có nói gì nữ nhi dường như cũng không nghe thấy, cũng không chịu rời đi.


Có lẽ đây là ý trời, bà không cho hai người bọn họ gặp mặt, nhưng bọn họ vẫn gặp mặt! Nhớ tới Uchiha lão phu nhân đã từng nói bọn họ nhất định sẽ ở chung một chỗ, nàng không khỏi than nhẹ.


Quên đi, cho bọn họ cơ hội một lần nữa thì tốt lắm.


Sau khi vợ chồng Kizashi rời đi không lâu, Sasuke tỉnh lại, hắn đưa mắt nhìn thấy người đang ghé vào trong giường bệnh, cảm giác được tay của mình đang được bàn tay nhỏ bé kia nắm quá chặt chẽ, dù cho thân thể vẫn không khoẻ, nhưng trên mặt hắn lộ ra tươi cười đã lâu không thấy.


Sakura giương mắt, phát hiện hắn đã tỉnh lại, nàng khẩn trương đứng lên. "Sasuke-kun, anh tỉnh rồi, có chỗ nào không thoải mái hay không? Bác sĩ nói anh do quá khẩn trương hoặc áp lực quá nhiều nên bị viêm dạ dày cấp tính, đau đến ngất đi."


Viêm dạ dày cấp tính? Sasuke nghe vậy có điểm buồn cười. Hắn cư nhiên khẩn trương đến nỗi đau đến mất đi ý thức mà té xỉu, có thể thấy được trong lòng hắn có bao nhiêu sợ hãi sẽ mất đi nàng!


"Sasuke-kun, anh có chỗ nào không thoải mái sao? Em đi giúp anh gọi thầy thuốc đến....."


"Anh không sao." Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. "Em không cần khẩn trương như vậy."


Nghe được hắn nói mình không sao, Sakura ngược lại lại khóc. "Sasuke-kun, thực xin lỗi, em không biết anh lại tới Tân Gia Pha tìm em, nếu em biết, nhất định sẽ không để anh không tìm thấy em, sẽ không để anh bị đau đến như vậy." Nàng vừa mới nghe cha nói Sasuke-kun đã tìm nàng ba ngày, cuối cùng tìm được lại té xỉu, nàng liền cảm thấy vô cùng khổ sở.


Cha nói Sasuke-kun bởi vì yêu nàng mà đuổi theo đến Tân Gia Pha, tuy rằng nàng không dám quá tin tưởng, nhưng khi nhìn thấy Sasuke-kun bỏ công việc mà hắn vẫn coi trọng chạy tới Tân Gia Pha, sau đó lại vì bởi không tìm thấy nàng mà té xỉu nàng liền tin, nàng tin tưởng hắn yêu nàng.


Trong phút chốc, những nôn nóng tích góp trong ngực hắn lâu ngày bỗng trở thành hư không. "Nếu sợ anh té xỉu, như vậy về sau không được lại làm cho anh không nhìn thấy em hoặc không tìm được em, được không?"


"Hảo." Sakura gật đầu.


"Thế này mới là Sakura ngoan của anh." Sasuke nở nụ cười.


"Sasuke-kun....." Nàng thật sự cảm giác được Sasuke-kun yêu thương của nàng đã trở lại như trước kia, Sakura cao hứng ôm lấy hắn. Nàng thật sự nhớ Sasuke-kun trước kia luôn đối với nàng ôn nhu cười.


"Thực có lỗi ngày hôm đó đối với em hung dữ như vậy, sau đó em lại rời đi, anh thật tình không phải muốn nói như vậy." Nhớ tới bà nội từng nói nàng vì hắn mà khóc, Sasuke vì chính mình tức giận nhất thời mà lên tiếng giải thích. "Bởi vì em đột nhiên mở miệng nói muốn ly hôn, tiếp theo lại nói muốn rời đi, cho nên anh rất tức giận, cho nên mới theo lời của em nói muốn em rời đi, nhưng vừa nói xong anh liền hối hận." Cho nên ông trời mới bắt hắn bị viêm dạ dày cấp tính gì gì đó làm đau đến té xỉu.


"Sasuke-kun, thực xin lỗi, em nghĩ tâm tình anh không tốt đều do em làm hại, bởi vì tại em bức anh kết hôn, lại lừa anh, cho nên em mới quyết định rời xa anh, cho anh được tự do, bởi vì em không muốn nhìn thấy anh thống khổ."


"Có lẽ anh dù có bao nhiêu tức giận chuyện em làm, nhưng cũng không thể chịu đựng được từ nay về sau không thể được nhìn thấy em, bởi vì nó sẽ làm cho anh luôn nôn nóng bất an, nếu em không muốn lại nhìn thấy anh nằm ở bệnh viện, vậy thì không được rời xa anh." Trong lời nói của hắn có một nửa là uy hiếp, nhưng hắn chính là không cho phép nàng lại rời xa hắn, nếu không hắn thực sự sẽ phát điên. (Min: Chap cuối và ca đã lộ ra một chút phúc hắc...)


"Em biết, về sau em sẽ ngoan ngoãn nghe lời, Sasuke-kun muốn em làm cái gì em sẽ làm cái đó, chuyện anh không thích em sẽ không làm." Nhớ tới mới vừa rồi thật sợ hãi, nàng tuyệt không muốn lại nhìn thấy hắn nằm trong bệnh viện.


Lời của nàng có tác dụng trấn an rất lớn, làm cho tâm tình của hắn nhất thời sáng sủa không ít, hắn bỗng phát hiện chính mình phi thường thích nghe nàng nói sẽ ngoan ngoãn nghe lời hắn.


Nhìn thấy Sasuke nở nụ cười, làm cho Sakura khoé môi cũng bất giác giơ lên. Lúm đồng tiền ngọt ngào kia, làm cho hắn nhất thời choáng váng, hắn thân thủ vuốt hai má nõn mề của nàng, động tác phi thường mềm nhẹ, cũng giống như trước kia, nhưng lại cho người ta cảm giác thâm tình hơn. "Sakura, anh yêu em, còn có, rất muốn hôn em."


Câu nói của hắn, nửa trước làm cho Sakura thực vui vẻ, còn nửa sau lại làm cho nàng thực thẹn thùng.


Nhưng thẹn thùng thì thẹn thùng, nàng vẫn thật cao hứng, Sasuke-kun nói muốn hôn nàng, xem ra hắn thật sự yêu nàng, bởi vậy nàng chủ động tới gần mặt hắn, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng hôn lên môi hắn.


Một cái hôn nhẹ như vậy không có khả năng làm cho Sasuke thoả mãn, hắn thân thủ ôm lấy thắt lưng nàng, để cho nàng sát lại gần hắn một chút, hai người triền miên nồng nhiệt hôn môi......


**********


Đêm nay Uchiha gia mở tiệc chiêu đãi tại tầng ba một khách sạn sáu sao nổi tiếng cao cấp với gần hai trăm khách mời, phụ trách thay Uchiha lão phu nhân tổ chức tiệc mừng thọ tám mươi tuổi, người quản lý hội trường tập hợp lại, tân khách phần đông, không ít những nhân vật nổi tiếng trên cả chính trường lẫn thương trường đều đến chúc mừng lão phu nhân của công ty điện tử Konoha .


Sakura mặt lễ phục bằng tơ lụa màu vàng nhạt, xinh đẹp thanh cao lại tao nhã cùng ông xã yêu quý đi tới tiệc mừng thọ của bà, mà những hành động thân mật của bọn họ, đã phá vỡ được mọi lời đồn bên ngoài về quan hệ vợ chồng họ xảy ra vấn đề.


Không lâu sau khi tiến vào hội trường, Sasuke phát hiện mình để quên điện thoại di động trong xe, sợ có chuyện quan trọng muốn liên lạc, bởi vậy hắn quay trở lại lấy, mà Sakura còn đang tìm kiếm thân ảnh của bạn tốt. Ino nói nàng sẽ cùng Sai tham dự, nhưng xem ra hai người họ còn chưa thấy đến.


Nàng tìm tìm, bỗng do không cẩn thận liền ngã về người đang đứng phía trước.


"Cẩn thận!"


Có người đỡ hai vai của nàng, tránh cho nàng một phen té ngã, khi nàng còn chưa hoàn hồn, lập tức nghe được nam nhân mang theo ý cười nói. "Như thế nào mỗi lần chúng ta gặp mặt lại đều là tình huống này nhỉ."


Thanh âm này hình như nàng đã nghe qua.... Sakura ngẩng đầu nhìn nam nhân phía trước, là một người diện mạo khá nhã nhặn xuất khí, ước chừng nam tử trẻ tuổi này chỉ hơn nàng vài tuổi, nàng vẫn cảm thấy dường như mình đã từng gặp hắn ở nơi nào, đối với lời nói của hắn lại cảm thấy tò mò.


"Ta có quen biết ngươi sao?" Nàng lăng lăng hỏi.


"Nửa năm trước khi ta vừa trở về Tokyo, cùng bằng hữu hẹn nhau tại một nhà hàng để gặp mặt, kết quả bằng hữu của ta có việc bận không thể tới, ta đi ra ngoài không cẩn thận đụng vào người. Sau đó không lâu, ta đi tham gia một buổi hoạt động bán đấu giá từ thiện lại gặp ngươi, tính cả lúc này đây, chúng ta mỗi lần gặp mặt đều không cẩn thận đụng vào đối phương, xem ra chúng ta thật là có duyên a!" Nam nhân vui vẻ cười.


Nghe thấy hắn nói như vậy, Sakura cũng nhớ lại, đối với hắn nói có duyên, nàng cũng nở nụ cười. "Nguyên lai ngươi chính là vị tiên sinh kia."


"Ánh mắt của ngươi đã thấy lại được rồi sao? Tiểu thư Haruno Sakura."


"Đúng vậy, vừa hồi phục thị lực không lâu trước đây, bất quá ngươi làm sao biết tên ta?" Nàng không nhớ đã nói tên mình cho đối phương.


Nam nhân lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho nàng. "Ta là phụ trách bộ phận quản lí của khách sạn này, Akasuna Sasori, thật cao hứng khi được làm quen với ngươi."


Nửa năm trước hắn nghe theo lời của cha, từ Mỹ trở về khách sạn nhà mình đi làm, sở dĩ biết được Sakura là ai, đó là bởi vì lần này đại thọ tám mươi của Uchiha lão phu nhân công ty điện tử Konoha là thuộc quy hoạch hắn phụ trách, bởi vậy đối với chuyện của Uchiha gia hắn đại khái biết một chút, nhìn ảnh chụp mới biết tên của nàng, mà "Sasuke-kun" của nàng chính là cháu trưởng của Uchiha lão phu nhân.


Sakura nhìn danh thiếp của hắn, lễ phép cười cười.


"Lần này tiệc mừng thọ của Uchiha lão phu nhân là do ta phụ trách, nhìn danh sách và ảnh chụp xong, mới biết được hoá ra ngươi là cháu dâu của Uchiha lão phu nhân." Đây là lần thứ ba hắn thấy Sakura, nhìn nàng mặc lễ phục như vậy, càng tăng thêm vẻ ngọt ngào động lòng người, làm cho hắn thực hâm mộ Sasuke-kun của nàng.


"Akasuna tiên sinh, ta cũng thật cao hứng khi được quen biết ngươi." Sakura cười nói, nghĩ lại quả thật nàng cùng hắn đúng là có một chút duyên phận kì diệu.


"Đúng rồi, tại sao lại chỉ thấy một mình ngươi......" Sasori nói một nửa lại đột nhiên dừng lại.


Nàng chú ý tới biểu tình quái dị của hắn, nghĩ chắc là do hắn nhìn thấy cái gì, quay đầu lại liền thấy ông xã anh tuấn đang đi đến.


"Sasuke-kun, anh đi nhanh như vậy đã trở về."


Sasuke thân mật ôm lấy eo bà xã, đem nàng gắt gao ôm ở bên người, con ngươi đen hiện lên một chút hờn giận trừng mắt nhìn nam nhân lại đến gần bà xã của hắn. Lần này đã là lần thứ ba bọn họ gặp nhau.


"Anh không phải nói không cho phép cùng người xa lạ nói chuyện sao?" Hắn bá đạo nói.


"Nhưng là Akasuna tiên sinh hắn là......"

"Mặc kệ hắn là ai, anh không cho phép em lại cùng người này nói chuyện."


Sakura liếc mắt nhìn Sasori biểu tình cứng ngắc, sau đó lại nhìn Sasuke-kun của nàng, nở nụ cười thật sâu."Hảo, em sẽ không lại cùng hắn nói chuyện." (Min: ặc, hai vợ chồng này bắt nạt người ta quá a...)


Lại nói từ khi từ Tân Pha Pha trở về, nàng bắt đầu chú ý tới ham muốn giữ lấy của Sasuke-kun đối với nàng thật phi thường mãnh liệt, đến ánh mắt hắn nhìn nàng chăm chú cũng thật nóng rực, dù là động hay bất động đều như muốn hoà tan tầm mắt của nàng, muốn nàng chỉ nhìn một mình hắn, vì sao trước kia nàng lại không phát hiện đây là yêu chứ!


Bất quá nàng thật cao hứng khi biết vì sao Sasuke-kun yêu nàng, bởi vậy nàng sẽ thật ngoan ngoãn nghe lời, nàng biết chỉ cần nàng ngoan ngoãn nghe lời hắn, như vậy hắn sẽ mãi mãi yêu thương nàng.


"Thực ngoan, anh yêu em." Sasuke hôn lên hai má xinh đẹp phấn nộn của nàng,"Bà nội đã đến đây, hiện đang ở phòng nghỉ, chúng ta đi thỉnh an lão nhân gia đi."


"Hảo."


Nhìn Sasuke cùng Sakura xoay người rời đi, nhìn bóng dáng bọn họ thân mật, Sasori không khỏi lắc đầu.


Nhiều ngày nay không gặp, cái tên "Sasuke-kun" kia của nàng tựa hồ trở nên càng cường hãn bá đạo hơn, lần trước là không cho phép nàng cùng người xa lạ nói chuyện, cần này càng quá mức, trực tiếp hạ lệnh muốn cô gái đáng yêu kia từ nay về sau không cho phép nói chuyện cùng hắn, hắn cảm thấy mình thật đáng thương, mối tình thầm mến của một nam nhi ngây thơ là hắn từ nay như bị tuyên cáo đã xong.


Hắn vốn đang có ý nghĩ xấu, nếu ngày nào đó bọn họ không còn ở bên nhau, hắn nhất định sẽ phát động theo đuổi nàng, hiện tại xem ra khả năng này không phải là nhỏ, mà là hoàn toàn không có, bởi vì vợ chồng bọn họ tình cảm như vậy, tựa hồ so với trước kia còn thân thiết ngọt ngào hơn, cũng càng làm cho người ta hâm mộ.


Cứ việc hắn đối với nam nhân kia có oán giận nho nhỏ, bất quá hắn vẫn thật cao hứng khi thấy bộ dáng vẻ mặt thật hạnh phúc của cô gái ngọt ngào kia, dù sao khi nàng như vậy là đẹp nhất.


Sasori cười cười, xoay người đi làm việc.


Kết thúc.


(ngày đăng: 27/04/2022)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro