Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, Chương 16

Dù cậu là cong hay thẳng, chuyện mà vừa về tới nhà sẽ không bao giờ tránh khỏi chính là —— xem mắt.

Lúc cậu tốt nghiệp đại học, ba mẹ ở bên kia điện thoại đã càm ràm về việc xem mắt, cậu lấy cớ sự nghiệp quan trọng nên được cho qua. Tết đến cậu và Kim Lăng áo gấm về nhà, chuyện xem mắt lại bị lật lên trang nhất.

May là trước cậu còn có một người chị, ba mẹ tạm thời gấp gáp đưa cô đi trước. Kim Lăng đành phải một mình chiến với hai người, trốn trong thư phòng cùng Kim Hạ mắt to trừng mắt nhỏ.

"Chị, chị mau đi đi."

"Em sao lại không đi?"

"Cùng đi?"

"Tỉnh lại đi. Em không nhìn thấy hình người đàn ông mà mẹ đưa cho sao, nhìn như đầu heo!"

"Người ta có tiền."

"Chị là loại người vì tiền hi sinh hạnh phúc cả đời sao!"

"Làm sao chị biết gả cho người ta sẽ có không hạnh phúc?"

"Vậy thì em đi gả đi!"

"Được."

Kim Hạ lười trả lời, được nghỉ thật tốt, mỗi ngày ngủ thẳng cẳng rồi tự động tỉnh giấc, nhưng ngủ nhiều ngược lại không có tinh thần, cả người mềm nhũn thoát lực.

Kim Hạ trả lời vô lại, Kim Lăng chống đỡ không được, gục ở trên ghế khóc huhu, Kim Hạ an ủi: "Đi gặp đi, không thích thì thôi, mẹ cũng có nói không thể không gả đâu."

"Chị muốn tự theo đuổi hạnh phúc."

"Chị một năm nay cũng đâu có thích ai?"

"Có, nhưng người ta có chủ rồi."

"..."

"Mà mẹ giới thiệu cho em một em gái nhỏ rất dễ thương, em suy nghĩ một chút đi."

"Dẹp đi, mới 18 tuổi, em còn phải đợi cô bé tốt nghiệp đại học mới có thể kết hôn."

"Hả? Nóng lòng như thế? Đâu phải chỉ có mình em 22 tuổi."

"Em và cô bé đó điện thoại tán gẫu qua rồi, hoàn toàn không có tiếng nói chung."

"Chị đây cũng gọi điện thoại cùng đầu heo kia rồi, không có tiếng nói chung liền dẹp hết đi!"

Kim Lăng thấy Kim Hạ chơi game, liền ngó xem. Trước kia Kim Hạ chơi game, cô một chút hứng thú cũng không có. Nhưng kể từ khi biết Kim Hạ và đại thần chơi chung liền khó tránh khỏi tò mò.

"Ai là đại thần?"

"Thiên Nguyên Điện Hạ. Phi Hoa Lạc là Phong Tranh, Thủy Lam Lam là Hiên Phi, Lưu Tinh Phi Vũ là Loạn Thế Lưu Tinh."

"Em zai, bọn họ đều nói em chơi game rất lợi hại."

"Tàm tạm thôi." Kim Hạ khiêm nhường nói.

"Có thể cho chị chơi chút không."

"..."

"Chị em khi còn nhỏ chơi Super Mario cùng em không hề thua à nha!"

"... Được rồi, em nói với bọn họ một tiếng."

Cái bọn họ đang đi chính là phụ bản cấp 40, chủ yếu kéo cấp cho Phi Hoa Lạc, Thủy Lam Lam, Thiên Nguyên Điện Hạ và Lưu Tinh Phi Vũ đều max level rồi, dựa vào bọn họ cũng không thành vấn đề.

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Chị tôi muốn chơi acc của tôi, mọi người tự đánh đi.

【 Đội ngũ 】 Thiên Nguyên Điện Hạ: ... Chị?

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Chị ruột.

【 Đội ngũ 】 Lưu Tinh Phi Vũ: Là mỹ nữ sao?

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Không có đẹp như anh.

Chỉ cho Kim Lăng vài thao tác đơn giản xong, Kim Hạ ra phòng khách xem TV. Trong game, Kim Lăng điều khiển Xiêm Y Xốc Xếch đánh quái lại đánh không trúng. Bốn người khác lập tức xác nhận người điều khiển chính là chị gái của đại thần.

【 Đội ngũ 】 Thiên Nguyên Điện Hạ: Chào chị của Thiểm Thiểm.

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Ha ha, đại thần, anh làm tôi cười chết, gọi tôi Tiên Bối là được.

【 Đội ngũ 】 Thiên Nguyên Điện Hạ: ! ! ! !

【 Đội ngũ 】 Lưu Tinh Phi Vũ: Tiên Bối?

【Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Kim bài Kế Hoạch Tiên Bối của Đoàn Ăn Vặt , « Chuyến tốc hành Hạnh Phúc » Tiên Bối!

【 Đội ngũ 】 Phi Hoa Lạc: Chị là chị của Thiểm Thiểm ?

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Đúng vậy, chị ruột, tôi lớn hơn nó hai tiếng.

【 Đội ngũ 】 Thủy Lam Lam: Là long phượng thai, tốt nha.

【 Đội ngũ 】 Lưu Tinh Phi Vũ: Thiểm Thiểm cũng không thèm nói.

【 Đội ngũ 】 Phi Hoa Lạc: Vậy Thiểm Thiểm là bởi vì chị nên mới vào võng phối?

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Không có, nó là nghe được thanh âm đại thần mới biết võng phối. Nhưng lúc trước em ấy giúp tôi làm sai vặt, đi hối thúc âm gì đó, cũng coi như nửa chân đạp vào võng phối đi.

【 Đội ngũ 】 Phi Hoa Lạc: Làm Sai vặt? ... Anh ấy là Thịt Viên?

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Ừ, nó cũng không nói cho mọi người biết sao? Đứa nhỏ kỳ quái.

【 Đội ngũ 】 Thủy Lam Lam: Thiên Nguyên, sao cậu không lên tiếng?

【 Đội ngũ 】 Thiên Nguyên Điện Hạ: ...

【 Đội ngũ 】 Xiêm Y Xốc Xếch: Đại thần... anh cũng không biết Thiểm Thiểm chính là Thịt Viên?

Kim Hạ xem TV một hồi, đột nhiên nhớ ra một chuyện đã quên dặn, đó chính là nói Kim Lăng đừng nói mình là Tiên Bối, nếu không chuyện cậu là Thịt Viên sợ rằng giấu không được nữa.

Cậu vào thư phòng, liền thấy vẻ mặt khóc không ra nước mắt Kim Lăng: "Em, đại thần đột nhiên rời phụ bản, nói không chơi."

"... Chị và anh ta nói cái gì?"

"Không có gì, chỉ nói gọi chị là Tiên Bối. Em cùng bọn họ chơi lâu như vậy, cũng không nói cho bọn họ biết quan hệ của chúng ta?"

"Chị có nói không?"

"Chị có tán gẫu với bọn họ, lúc bình thường căn bản không có liên lạc."

"... Chị, chị nhanh thật."

"Tại sao đại thần lại tức giận?"

"Không có gì, em cùng giải thích với anh ta một chút là được."

Vào QQ, gõ đại thần, không có trả lời. Mở YY ra, ở phòng của Lưu Tinh tìm được đại thần. Hắn đang hát một mình.

"Dù sao linh hồn tôi đã từng mảnh điêu tàn, chậm rãi chấp vá thành một người hoàn toàn không thuộc về tôi, tôi không muốn buông tay, cũng không nguyện mỗi ngày mỗi đêm mỗi giây phiêu lưu, cũng không nguyện van xin nhiều hơn nữa, giấc mộng của tôi..."

Kim Hạ lần đầu tiên nghe đại thần hát, mới biết được hắn không chỉ phối âm tốt, mà ca hát cũng rất tốt, một khúc hát như đánh thẳng vào lòng người, đem tim của cậu xoắn lại, cũng không biết là bởi vì áy náy, hay là bị giọng ca này đả động.

"Thiên Nguyên." Cậu mở mic, bình thường năm người ở chỗ này, cậu luôn là người ít nói nhất, rất ít khi chủ động nói chuyện,

"Không có âm."

"Thịt Viên."

"..."

"Cậu hai tháng qua không có hối âm tôi."

"Anh còn nhớ rõ vô danh tiểu tốt kia sao."

"Không phải là cậu sao?"

"... " Kim Hạ thở dài một tiếng, "Cho nên anh hiểu tại sao tôi muốn giết anh đi?"

"Vậy cậu còn nhớ tôi từng nói, nếu tôi biết cậu là người tổ kịch nào, tôi liền vứt hố không?"

"Anh vứt hố?"

"Cậu cho rằng tôi không dám?"

"Tùy anh."

"Tôi đây liền bỏ, nói với chị cậu, Phồn Lạc tôi không phối nữa."

Nói xong, Thiên Nguyên Sát Na tiếp tục hát, Kim Hạ thật lâu không nói câu gì, sát khí của cậu không cách nào xuyên thấu qua internet truyền đạt cho Thiên Nguyên Sát Na. Lúc cậu muốn rời khỏi YY, xoay người, thấy ánh mắt Kim Lăng gần như muốn khóc.

"Em, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

"Lúc anh ta chơi Dũng Giả Ánh Sáng, bởi vì hối âm nên bị em giết rất nhiều lần, khi đó anh ta tức giận, nói nếu biết em là người tổ kịch nào phái tới hối âm, liền vứt hố."

Kim Lăng đỡ trán: "Sao em ngốc như vậy, kiểu hối âm này đổi lại là ai cũng sẽ tức giận."

"Là chị bảo em hối âm, không giết đến logout anh ta sẽ đi thu âm sao?"

"Em giết đến logout thì anh ta sẽ biết điều mà đi phối âm sao? Nói cho cùng, là để em hả giận. Chị biết, khoảng thời gian kia em rất chán ghét đại thần... Chị cũng hiểu, gặp phải CV lười thu âm gần một năm như vậy, đổi lại ai mà không giận."

"... Rõ ràng hứa với em nộp âm, kết quả luôn lật lọng, không giao cũng không nộp, đùa bỡn em rất vui sao? Mỗi lần hối âm luôn tìm cớ bậy bạ, nhìn là muốn nổi điên."

"Aiz, em trai, chị không muốn đại thần vứt hố, làm sao bây giờ."

"Chị tự đi năn nỉ, em không quan tâm."

"Em..."

"Muốn em quản tiếp, anh ta có lẽ ngay cả Chuyến tốc hành Hạnh Phúc cũng vứt."

"... Vậy tự em nói đi."

Hai người im lặng một trận, hát xong một bài đại thần đột nhiên nói: "Thiểm Thiểm, cậu chưa có đóng mic."

"..."

"..."

Kim Hạ yên lặng tắt mạch.

Kim Lăng lại đem mạch mở ra, trực tiếp cùng Thiên Nguyên Sát Na trao đổi: "Đại thần, tôi biết anh bây giờ rất tức giận, tôi cũng không mong anh bây giờ có thể thu âm, chờ anh bớt giận sau này lại thu, có được hay không?"

"Muốn tôi ghi âm có thể...có cần tôi nói điều kiện ra không?"

"..."

Kim Hạ hỏi: "Điều kiện gì?"

"Ảnh của chị cậu."

"..."

Lửa giận tăng cao, Kim Hạ phẫn nộ, giọng lại như băng: "Anh đi chết đi."

Thiên Nguyên Sát Na bắt đầu hát bài thứ ba. Kim Hạ nói với Kim Lăng: "Nam CV trong võng phối toàn bộ chết sạch hay sao? Thay thì thay, sao không đổi được?"

Kim Lăng dùng khẩu hình miệng nói: Bởi vì anh ta —— Hot nha...

"Chỉ vậy mà chị đồng ý sao, em tuyệt đối không cho chị cầm ảnh trao đổi!"

"Thật ra thì... chị chỉ cầm ảnh khi còn nhỏ chụp cho đại thần."

"Khi còn nhỏ cũng không được."

"... Chị lấy ảnh của em cho anh ta..."

"..."

Tiếng ca của đại thần cũng im bặt, chỉ còn lại nhạc đệm khoan khoái xung quanh căn phòng băng lãnh.

Kim Hạ lạnh như băng nói: "Chị, chị lặp lại lần nữa."

"Em cũng biết chúng ta khi còn nhỏ giống nhau như đúc, mẹ lại thích đem quần áo chúng ta đổi cho nhau, không phải đem em giả thành con gái, thì chính là đem chị giả thành con trai, hiện tại ba mẹ đều không phân biệt được ảnh hồi nhỏ của chúng ta..., chị liền tùy tiện đưa thôi."

"Vậy chị xác định đó là em?"

"Ngày hôm trước chị ở nhà xem lại mấy tấm ảnh cũ, phát hiện ba mẹ ở phía sau mỗi tấm hình có đánh dấu tên, tấm hình lolita kia chị đưa cho đại thần, sau tấm hình là tên...của em, chị không phải cố ý, ảnh chụp trên máy vi tính chị thật nhìn không ra là chị hay là em mà, haha! !"

"..."

Kim Hạ giận đến mức muốn ném mic, cậu ghét hành động Kim Lăng đưa ảnh chụp cho phái nam trên mạng, trừ việc thấy hành vi này rất nhẹ dạ thì còn một nguyên nhân lớn nhất là... Kim Lăng và cậu là song sinh, cô cho bạn trên mạng ảnh chụp, cũng tức là phơi bày tướng mạo của cậu. Mặc dù đã qua thời kỳ trưởng thành, diện mạo hai người khác biệt, nhưng vẫn có thể nhận ra hai người là chị em song sinh.

Hết lần này tới lần khác Kim Lăng chụp hình COS —— những thứ này đều từ COS mà ra, dù đã qua PS nhưng vẫn giống như Kim Hạ giả thành cô, nếu Kim Lăng để mấy tấm ảnh này lọt ra, cậu tuyệt đối nổi giận.

Kim Lăng biết giới hạn của cậu, mấy năm nay cũng không dám vi phạm.

"Em lại không xấu, sao lại kiêng kỵ bị bạn trên mạng biết mặt."

Kim Hạ mắt lạnh nhìn cô, Kim Lăng tự giác im miệng.

"Chị có biết cái gì gọi là riêng tư không?"

"Chị chỉ bại lộ riêng tư của chị, lại không bại lộ của em. Bởi vì em, chị phải buông tha giấc mộng thành minh tinh của mình."

"Hình như là ba nói chị dám đi làm minh tinh liền chặt đứt chân của chị đi? Đâu có liên quan tới em."

Kim Lăng nhìn mic: "Chúng ta có nênco6micmic đóng trước rồi hãy nói chuyện riêng không?"

Thiên Nguyên Sát Na trầm giọng nói: "Tiên Bối, đi trước đi, tôi và Thiểm Thiểm có lời cần nói."

. : .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro