Ngụy Anh mang thai, Lam nhị trong tâm vui mừng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@Rosarin

Buổi chiều, sau khi Ôn Tình nhìn sắc mặt Ngụy Vô Tiện một mực lo lắng, cho nên xem bệnh xong cho Kim Lăng liền lập tức chạy về khách điếm, trước lúc bước vào gian phòng phát hiện bên trong có cấm chế vì vậy ở bên ngoài cửa gian phòng chờ. 

Sau nửa canh giờ, liền thấy Lam Vong Cơ ôm Ngụy Vô Tiện từ bên trong vội vã mà đi ra, Lam Vong Cơ đem người thả trên giường sau đó bắt mạch cho hắn. 

Giang Trừng tuy lo lắng Ngụy Vô Tiện nhưng trong phòng cũng nên có người dọn dẹp trận pháp, chờ hắn đem Kim Tử Hiên cùng Giang Yếm Ly an bài tốt mới đi vào phần Ngụy Vô Tiện, Ôn Tình đã đẩy bọn hắn ra bên ngoài, nói:

"Có một số việc ta muốn xác thực cùng Hàm Quang Quân, sau này hai người bọn họ có nói cho các ngươi biết hay không đều do chính bọn họ quyết định. " 

Sau đó nàng đưa cho Tư Truy một toa thuốc, để cho hắn đi bốc thuốc, đóng cửa lại đem hắn cùng Cảnh Nghi ngăn tại ngoài cửa. 

Đợi Ôn Tình đem người đẩy ra ngoài cửa liền bắt đầu thi châm cho Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ vẫn nhìn chằm chằm vào, đến lúc nàng dừng tay mới hỏi:
"Ôn cô nương, Ngụy Anh hiện tại như thế nào! " 

"Hàm Quang Quân, Ngụy công tử không có việc gì, chỉ là bởi vì mất máu quá nhiều, cộng thêm oán khí xông đến thai nhi cho nên dẫn đến thai nhi giống như bất ổn. Ta hiện tại đã thi châm đem oán khí đè xuống, sau đó cho hắn uống thuốc dưỡng thai liền không có việc gì. " 

Lời Ôn Tình nói như tảng đá kích thích ngàn tầng sóng, Lam Vong Cơ vốn luôn tỉnh táo giờ phút này cũng không cách nào tỉnh táo được, toàn thân cứng ngắc hơn nửa ngày mới tìm lại thanh âm của mình, hỏi:

"Thai nhi? " 

"Hàm Quang Quân không biết? " 

Ôn Tình nhìn bộ dạng, vẻ mặt mờ mịt của Lam Vong Cơ chợt nghĩ đến Ngụy Vô Tiện chắc còn chưa có nói cho y biết chuyện Ngụy Vô Tiện đến tìm nàng, nói cho biết nàng rằng muốn sinh tiểu hài tử, nhờ mình giúp hắn tìm được phương pháp,....tất cả đều nói cho y biết, cuối cùng nói:

"Chúc mừng Hàm Quang Quân, Ngụy công tử mang thai nhất nguyệt có thừa*. " 

*nhất nguyệt có thừa: hơn 1 tháng

"Ngụy Anh, hắn biết rõ." 

"Xem bộ dạng Ngụy công tử sợ cũng không biết mình đang mang thai. May mắn Ngụy công tử có được linh lực tương đối thâm hậu, tạo cho tử cung hình thành một cái vòng bảo hộ, thêm lần này sử dụng oán khí không lâu độ mạnh yếu cũng không lớn cho nên thai nhi cũng không bị ảnh hưởng, nhưng tuyệt không thể lặp lại lần thứ hai. " 

"Đối với thân thể hắn còn có hại? " 

"Nói thật, ta cũng là lần đầu tiên thấy nam tử mang thai, rất nhiều thứ đều là không biết bao nhiêu, nhưng mà ta sẽ tiếp tục tìm tòi nghiên cứu. " 

"Làm phiền Ôn cô nương " 

"Hàm Quang Quân, ngươi không phản đối? " 

Lam Vong Cơ thở dài, trong nội tâm là bất đắc dĩ, phản đối? Chính mình lần đó phản đối là thành công, cuối cùng còn không phải đều được dựa vào hắn. 
Lắc đầu nói:

"Hắn nếu muốn làm một chuyện, chưa từng có ai ngăn cản được." 

"Đúng vậy, vậy Hàm Quang Quân, tử cung Ngụy công tử chỉ sử dụng linh lực để chèo chống, giai đoạn trước hắn còn có thể sử dụng chút linh lực bây giờ đã đến kỳ trung hậu, tuyệt không thể sử dụng bất cứ linh lực gì, bằng không thì sinh mạng hắn và thai nhi đều có nguy hiểm. " 

"Tất cả những việc cần phải chú ý xin Ôn cô nương nói cho ta biết" 

"Bình thường phụ nữ có thai phải chú ý gì, cụ thể ta đã ghi trong quyển sách này. " 

Ôn Tình đưa cho Lam Vong Cơ một quyển sách, sau đó nói:

"Ta đi ra ngoài trước, đợi Ngụy công tử tỉnh lại ta sẽ đem thuốc tới đây" 

"Đa tạ." 

"Người ở bên ngoài, ta đã giúp ngươi đuổi rồi, về phần có nói cho đám bọn họ biết hay không đợi Ngụy công tử sau khi tỉnh lại, hai ngươi bàn bạc rồi quyết định." 

Ôn Tình sau khi nói xong liền đi ra, ở ngoài cửa cùng Giang Trừng và Cảnh Nghi thông báo một chút là vì sử dụng oán khí dẫn đến ngất xỉu để cho hai người cùng đi ra. 

Lam Vong Cơ rốt cuộc hiểu được Ngụy Vô Tiện vì sao hơn một tháng qua cũng không ngự kiếm, vì sao trong lúc đó không hề uống rượu, vì sao mỗi đêm luôn hồ đồ không muốn ngừng, vì sao gần đây tham ăn ngủ gật, cùng với những vấn đề kỳ kỳ quái quái kia. 

"Lam Trạm, nếu như ta muốn làm một việc có trái với luân thường, nhưng là tuyệt không ảnh hưởng đến bất luận kẻ nào, ngươi giúp ta? " 

"Lam Trạm, nếu như chúng ta có một bảo bối, có thể ta sẽ bị tổn thương, ngươi còn cần không? " 

"Lam Trạm, ngươi có cảm thấy chúng ta còn thiếu một đứa nhỏ, ngươi muốn có một đứa thuộc về riêng chúng ta không ? " 

"Lam Trạm......" 

Lam Vong Cơ đi đến bên giường ngồi xuống, yên lặng nhìn người đang nằm ở trên giường sắc mặt tái nhợt, tay chậm rãi vươn đến phần bụng người nọ, ở phía trên nhẹ nhàng mà vuốt ve, không dám dùng chút sức lực nào sợ làm thương tiểu gia hỏa bên trong.

Khóe miệng Lam Vong Cơ không tự giác cong lên, y như thế nào cũng không nghĩ tới ở đây sẽ có một cái gì đó cùng y huyết mạch tương liên, hài tử của y cùng Ngụy Anh, y cầm lấy tay Ngụy Vô Tiện hôn lên. 

"A........." 

Ngụy Vô Tiện rốt cuộc đã tỉnh lại, lập tức phản ứng được chuyện xảy ra lúc trước rồi chuyện mình ngất đi, một phát ngồi dậy, nếu không phải Lam Vong Cơ lập tức ngăn chặn đoán chừng lại ngã xuống. 

Hắn bắt được tay Lam Vong Cơ khẩn trương mà hỏi:

"Lam Trạm, ta không phải là đã có hài tử chứ?" 

"Ừ" 

"Vậy nó có chuyện gì sao? Ta không phải cố ý, ta không biết, sớm biết như vậy ta......" 

"Ngụy Anh, hài tử không có việc gì" 

"Thật sự, ngươi không có gạt ta" 

"Không có" 

Ngụy Vô Tiện thở dài ra một hơi, thấy sắc mặt Lam Vong Cơ biến hóa, quay qua giữ chặt tay áo của y, trái phải đong đưa, làm nũng nói:

"Lam Nhị ca ca, ta không phải muốn giấu giếm ngươi, ta chỉ là muốn cho ngươi kinh hỉ, thật sự, ngươi đừng giận có được không" 

Lam Vong Cơ ôm lấy hắn, vùi đầu vào cổ hắn nói:

"Ngụy Anh, ta không có tức giận, cám ơn ngươi! " 

Ngụy Vô Tiện nghe thanh âm Lam Vong Cơ tràn ngập ôn nhu, tâm lập tức chìm xuống, cười cười nói:

"Nhị ca ca, chúng ta không phải nói rồi sao, không cần nói cám ơn cùng xin lỗi. " 

"Ngụy Anh, ta......" 

Ngụy Vô Tiện ôm lấy y, một tay xoa đầu của y nói:

"Lam Trạm, ta biết rõ ta lại làm một việc trái với luân thường, thế nhưng là ta thật sự rất muốn sinh cho ngươi tiểu hài tử, thật sự rất muốn." 

"Không sao, ta và ngươi cùng gánh" 

"Lam Trạm, ngươi thật tốt" 

"Ngụy Anh, ngươi cũng rất tốt"

------------------------🌟 🌟 🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro