Chap 9 : Cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Ping poong........ping poong.......*

Nghe tiếng chuông, anh đứng trong bếp nhoài người ra nói với nó:

- Baechu, em mở cửa giùm anh có được không?

- Vâng. – Nó đáp rồi lon ton chạy ra mở cửa.

*Cạch...........*

- Joohyun, lâu quá không gặp, còn nhớ tôi không?- Một người đàn ông nhìn nó mỉm cười dịu dàng chào hỏi nó.

Nó nhìn chàng trai trước mặt, rất quen nhưng không nhớ nổi là ai, ôi cái trí nhớ ngắn hạn này...

- Anh là....? – Nó thật sự vì không nhớ nổi nên mới phải hỏi thế này. Ôi, chưa gì mà đã để mất hình tượng trước anh chàng đẹp trai rồi...

- Ai vậy em? – Thấy nó mở cửa lâu quá nên Baekhyun chạy ra xem thử. Khi anh nhìn sang người đối diện thì mỉm cười nói:- Chẳng phải là giám đốc công ty âm nhạc JW sao? Ngọn gió nào đưa anh tới này?

- Tôi tới tìm Joohyun. – Sau khi trả lời anh, chàng trai quay sang phía nó với khuôn mặt tối sầm- Em hứa đã xong mà quên là không được đâu đấy!

- Là anh...... Jackson?

Khi nghe nó hỏi vậy, khuôn mặt của Jackson lúc này mới dãn ra, vui vẻ nói:

- Em nhớ là được rồi.

Anh đứng bên cạnh lắc đầu ngao ngán, thật là, Baechu, trí nhớ của em càng ngày càng.......... xuống cấp.....

Anh vui vẻ :

- Vậy thì vào nhà nói chuyện thôi, khách đến mà không mời vào nhà thì kì lắm.

Sau đó Jackson liền vào nhà ngồi lên chiếc sofa rộng rãi.

- Sao? Em đã nghĩ đến đề nghị của anh chưa?- Không dài dòng, Jackson vào thẳng vấn đề.

- Thôi thì anh đã nhiệt tình như vậy thì em đành đồng ý thôi.- Nó cười dịu dàng.

- Em nói cứ như là anh bám riết lấy em không bằng.

- Vậy sao? Thế thì thôi vậy, em không tham gia nữa.

- Này, vậy sao được. Anh không cho em rút đâu!

- Với điều kiện nhé anh.

- Nếu như anh có thể đáp ứng.

- Em sẽ chỉ lưu diễn trong nước và phải cho em về nhà.

Jackson suy nghĩ rồi cũng vui vẻ gật đầu.

- Ok. Không thành vấn đề. Thế là được rồi, anh về đây. Hy vọng sẽ gặp lại anh, người thừa kế tập đoàn Kim.

- Bảo trọng.- Anh vui vẻ chào tạm biệt.

Sau khi Jackson rời đi, anh xoay qua nhìn nó "tra khảo":

- Sao em quen anh ta?

- Khi trước em gặp anh ta ở trường cũ, anh ta thấy em hát hay nên muốn em vào làm ca sĩ ở công ty anh ta.

- Ý em là JW?

- Vậy anh nghĩ là ở đâu? – Nó lườm lườm nhìn anh.

- Anh nghĩ trình độ của em khả năng vào đó là 1%.

- Này anh! Khinh thường em vừa thôi!- Nó bực mình hét lớn.

- Sau đó thì sao?- Anh đánh trống lảng.

Nó không thèm để ý đến anh nữa, kể tiếp:

- Em hẹn anh ta 2 năm sau sẽ trả lời, khi đó em muốn tìm ra anh và Yuki mới vào làng giải trí. Bây giờ em tìm thấy rồi, em phải thực hiện lời hứa của mình chứ!

– Ưm.... Ưm...- anh gật gật đầu tán thành.

- Anh này, tạm thời đừng nói với mọi người nhé! Em muốn tạo sự bất ngờ cho họ.

- Anh có thể làm trái ý em sao?

- Anh biết vậy là tốt.- Nó cười tươi.- Nhưng mà học hành anh kèm cho em nhé, có lẽ em phải bỏ học thôi.

- Không thành vấn đề.

★ Sáng hôm sau:

Hắn đến trường sớm như bình thường, đơn giản vì hk muốn nhìn mặt cái cô Baechu hổ báo kia. Chưa được bao lâu thì đã thấy tên J-hope chạy hớt hải vào lớp.

- Taehyung!!!!

- Gì vậy?- Hắn chau mày. Rõ ràng là không hài lòng với hành động vừa rồi.

- Baechu nghỉ học sao?

- Ai?- Hắn ngu ngơ.

- Joohyun ấy!

- Cô ta nghỉ sao? Tớ thấy cô ta có bị sao đâu sao lại nghỉ học. Chẳng sốt cũng chẳng bị đau bụng,....

- Hay thật! Hai tụi cậu ở chung 1 nhà mà không biết sao? Cậu ấy nghỉ luôn không phải nghỉ phép.

- Cậu đùa đấy à?

– Gọi cậu ấy mà hỏi đi.

Hắn lấy máy gọi cho nó, sau vài tiếng tút nó đã bắt máy.

"Alo "- Nó ở đầu dây bên kia.

" Cô nghỉ học sao? "

" Liên quan đến anh à? "

" Lí do? "

" Thích thì nghỉ."

"Cô không tìm được lí do nào thuyết phục hơn à? Có chuyện gì? "

" Quả nhiên là bị anh nhìn thấu. Tôi có việc bận, không thể đi học, anh Bekhyun sẽ kèm cho tôi. Còn việc gì thì sau này anh sẽ biết. Thế nhé, bye!"

Nói xong nó liền cúp máy, chưa cho hắn thời gian phản ứng.

- Ơ này.....

- Sao? Tin rồi chứ?

- Sao cũng được. Loại con gái như cô ta, không quan tâm.- hắn lạnh nhạt.

- Vậy mà cũng có người quan tâm ấy chứ!

– Ta làm gì có!

- Tớ không nói ai hết, là cậu tự nhận,hehe.- nói xong thì cậu chuồn luôn chứ ở lại để hắn xử à?

Thế là trong lớp 12A1 có tiếng hét bi phẫn của ai đó

- J-HOPE!!!!! CẬU CHẾT VỚI MÌNH!!!!!

Còn cái lớp thì lần đầu tiên thấy hắn tức giận như vậy thì thấy rất sợ hãi. Bọn con gái thì chết lên chết xuống vì dáng vẻ này của hắn quá...... đẹp trai!!!!! Còn bọn con trai thì điếng hồn....

END CHAP 9 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro