CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary

"Muốn biết sao?" Hyeonjoon nghiêng người ghé vào tai cậu thì thầm, "Muốn biết sau khi khiêu vũ kết thúc chúng ta sẽ làm gì?"

T/N: R18.

----------------------------------

Không phải lúc để bắt đầu, cũng không phải lúc để kết thúc, không khí tại buổi tiệc đêm Berlin giống như một vở kịch chính thức đã bị hủy bỏ đột ngột.

"Cậu có muốn hủy bữa tiệc không?" Hyeonjoon bình tĩnh quay sang Minhyeong, nói với giọng điệu trêu chọc.

Minseok trong tay vẫn cầm bộ đàm liên lạc, đầu ngón tay bám chặt vào nút gọi, không để ý đến câu hỏi của Hyeonjoon, Minseok đang nghe những âm thanh ồn ào trong tai nghe, vẻ mặt căng thẳng, có một thoáng bối rối.

"Không ai biết anh ấy sẽ đến", Minhyeong nghiêm túc nói, "Chúng tôi đang điều tra."

Wooje đứng ở phía sau Hyeonjoon, tò mò quan sát hội trường với đôi mắt mở to.

Điều đáng kinh ngạc là HyukKyu đã hoàn thành việc chuyển đổi chỉ trong sáu tháng. Nhưng trên người có mùi máu tươi nghĩa là anh có thể vừa trải qua một vụ giết chóc hoặc đã tiêu thụ một lượng lớn máu tươi, dù thế nào cũng thật đáng lo ngại.

Trong đám người có rất nhiều nhân vật mặc đồng phục thợ săn màu đen đi lại, phần lớn đều có vẻ mặt nghiêm túc giống Minseok, trong khi đám ma cà rồng mặc âu phục lại có vẻ cảnh giác, né tránh họ không để lại dấu vết.

Tuy nhiên, khi Wooje nhìn Hyeonjoon, gã ma cà rồng tóc trắng này vẫn đang nhàn nhã nhấp Champagne, vẻ mặt có chút hả hê.

"Anh cảm thấy tâm tình tốt sao?" - Cậu nhịn không được hỏi.

"Đừng lo lắng, tiệc đêm thường xuyên xảy ra chuyện ngoài ý muốn." Hyeonjoon cười nói. "Nhưng đó chính là điều khiến nó vui."

Người chủ trì không thông báo bắt đầu bữa tiệc đêm, nên Wooje rón rén đi đến chiếc bàn dài không có người ngồi, bưng một chiếc đĩa tinh xảo để đồ ăn.

"Ăn ngon không?" Hyeonjoon cười hỏi cậu.

"Ngon lắm." Wooje dùng nĩa gắp một miếng giăm bông sống, đưa vào miệng nhai chậm rãi. "Sinh viên bình thường không có cơ hội ăn món này."

"Xin hãy cẩn thận, trong đó có một số là thức ăn của ma cà rồng, đừng lấy nhầm", Hyeonjoon nhìn vào bàn nói, "Cho dù ăn cũng không có vấn đề gì, chỉ là khó tiêu mà thôi."

Wooje nhanh chóng nuốt thức ăn trong miệng xuống, nhìn kỹ dưới ánh đèn mờ ảo, cậu nhận ra mình vừa ăn phải một đĩa huyết thạch lạnh ngắt, không khỏi rùng mình, cũng không còn đói nữa. Hyeonjoon nhận lấy thức ăn trong tay cậu, mỉm cười ăn.

"Anh thường xuyên dự tiệc sao?" Wooje tò mò hỏi, nhìn Hyeonjoon dùng hàm răng trắng nõn nhẹ nhàng xé từng miếng thịt.

"Ngay khi nhận được lời mời", Hyeonjoon nhún vai, "Ma cà rồng rất coi trọng những dịp xã giao. Chỉ cần nói chuyện với bạn bè, đôi khi sẽ có cơ hội việc làm mới."

"Nghe có vẻ rất hot phải không?", Wooje thờ ơ hỏi, "Tôi nghe nói hộp đêm cũng là nơi ma cà rồng săn lùng tình dục?"

Khóe miệng Hyeonjoon nhếch lên, nở nụ cười ranh mãnh. Wooje không thích đàn ông có giọng điệu phù phiếm, nhưng vẻ mặt kiêu ngạo và thờ ơ của Hyeonjoon lại không hề khó chịu chút nào.

"Muốn biết sao?", Hyeonjoon nghiêng người ghé vào tai cậu thì thầm, "Muốn biết sau khi khiêu vũ kết thúc chúng ta sẽ làm gì?"

Bàn tay thon dài của Hyeonjoon nhẹ nhàng chạm vào thắt lưng của cậu, đôi mắt sâu thẳm hoang dã nhìn chằm chằm vào cậu, mái tóc bạch kim lướt qua trước mắt Wooje, bọn họ đứng rất gần nhau, dù cố gắng giữ bình tĩnh đến đâu, Hyeonjoon cũng có thể nghe thấy nhịp tim của cậu đang tăng tốc như một con mồi sợ hãi.

Nhưng hắn là dã thú được Wooje cẩn thận cho ăn, phải đến khi cơ thể họ gần như dán chặt vào nhau, đứng giữa sảnh khiêu vũ lạnh lẽo, Wooje mới dần dần hiểu ra mục đích chăm sóc Hyeonjoon của cậu không phải hoàn toàn là thương cảm.

Hơi nóng truyền khắp cơ thể cậu dưới lớp vải bó sát của bộ vest và ham muốn khơi dậy một cơn rùng mình mỏng manh trên da cậu.

Wooje đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt mái tóc trắng quanh tai Hyeonjoon, không chút sợ hãi nhìn thẳng vào hắn.

"Được rồi", cậu lấy hết can đảm để nói, "Anh có thể tự mình chứng minh cho tôi được không?"

Họ vẫn nhảy vài điệu nhảy cùng nhau.

Bữa tiệc đêm náo nhiệt đã tiếp tục, nhưng thanh âm do dàn nhạc chơi nghe có vẻ cứng ngắc, thỉnh thoảng các nhạc công liếc nhìn SangHyuk và HyukKyu, như thể HyukKyu là một quả bom hẹn giờ có thể mất kiểm soát bất cứ lúc nào.

Hyeonjoon tự hào là một bạn nhảy kỳ cựu có khả năng dẫn dắt các điệu nhảy nhưng Wooje cố tình gài bẫy hắn, khiến họ suýt va chạm với SangHyuk trong điệu valse mở đầu. May mắn thay, HyukKyu xoay người một cách duyên dáng, tạo khoảng cách giữa hai cặp đôi vào giây phút cuối cùng.

"Bạn nên thưởng thức điệu nhảy", HyukKyu nở một nụ cười lạnh lùng vớiWooje và thì thầm nhẹ nhàng khi hai người đi ngang qua.

Wooje nghe theo thiện ý của anh, tỏ ra lịch thiệp hơn với bạn nhảy của mình, nhưng mỗi khi Hyeonjoon trêu chọc cậu về những bước nhảy cứng nhắc, cậu vẫn không thể kiềm chế được việc trả đũa bằng vài cú đạp vào ma cà rồng.


Họ lấy một chiếc ly thủy tinh lộng lẫy từ tay người phục vụ, chất lỏng màu vàng nhạt của Champagne và màu đỏ sậm của rượu vang ngẫu nhiên được đặt cạnh nhau, Hyeonjoon đặt đĩa rượu lên bàn trong phòng riêng và mỉm cười nhìn nó, Wooje cẩn thận cầm vào phần thân mảnh mai của ly Champagne, mặc dù họ không chọn bất kỳ loại cocktail nhiều màu sắc nào, nhưng Hyeonjoon vẫn thử trước rồi mới để Wooje cầm lấy ly.

"Vì an toàn", Hyeonjoon cười nói, "Có rượu trộn với máu, có rượu trộn với thứ khác, cậu hiểu không?"

Wooje nhấp một ngụm rượu, cảm thấy vị rất ngọt.

Trong nụ hôn, cậu nếm được mùi rượu cay đắng trên môi ma cà rồng và cau mày. Nhưng nụ hôn thật dễ chịu, cánh tay rắn chắc của Hyeonjoon ôm lấy cậu, hắn nhẹ nhàng tháo kính xuống, họ dựa vào chiếc ghế sô pha thoải mái trong phòng, cậu vẫn còn đủ thời gian để ngón tay luồn vào mái tóc bạch kim đã dài hơn một chút của Hyeonjoon. Bàn tay vuốt ve từ bờ vai rộng của ma cà rồng đến vòng eo thon gọn. Nhiệt độ cơ thể của hai người tăng cao xuyên qua áo sơ mi và bộ vest đang khao khát nhau. Wooje ngẩng đầu đáp lại từng nụ hôn tham lam háo hức, thở hổn hển, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng, cho đến khi bàn tay của Hyeonjoon lặng lẽ di chuyển đến trên chân cậu, ngón tay ấn vào đùi trong mềm mại, cậu mới phát ra tiếng kêu nhỏ nhẹ.

Hyeonjoon ngừng cử động, cắn nhẹ vào vành tai nóng bừng của cậu.

"Không còn chịu nổi nữa à?" Giọng nói trầm thấp của hắn khiến Wooje bất giác run rẩy, thân dưới của cậu căng cứng không chịu nổi.

Wooje nhéo cơ bụng rắn chắc của ma cà rồng để trả thù, nhưng cũng giống như lần trước cú đấm chỉ khiến bản thân bị thương, những ngón tay mảnh khảnh thường viết báo cáo trong phòng thí nghiệm của cậu không thể ấn vào được.

"Tôi không có", Wooje phản đối, mặc dù giọng nói run rẩy của cậu nghe có vẻ không thuyết phục.

Hyeonjoon thoải mái dùng tay vuốt lại mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu, nhìn có vẻ dịu dàng ân cần, nhưng sau đó lại cúi đầu hôn lên một bên cổ của Wooje, đầu lưỡi ướt và nóng hổi áp sát vào da thịt, như đang lần theo những đường mạch máu nhỏ.

Những chiếc răng nanh của ma cà rồng đã rất gần với những động mạch mỏng manh của cậu, và bản năng của cậu không ngừng thúc giục Wooje đẩy Hyeonjoon ra, đẩy cơ thể ấm áp mà cậu không biết mình đang phụ thuộc vào ra, nhưng đồng thời trong đầu cậu lại có một giọng nói điên cuồng nói: nó chưa đủ gần, chỉ cho máu thôi là chưa đủ, tôi muốn con thú hung dữ này trở thành một phần của mình.

Vì vậy, khi Hyeonjoon cúi người thấp giọng hỏi cậu có muốn đổi vị trí hay không, sự kiêng kỵ yếu đuối của cậu chỉ kéo dài trong vài giây. Ma cà rồng bình tĩnh bế cậu lên, phớt lờ những cú đá yếu ớt và phản kháng của Wooje, mở cửa sổ và nhảy ra ngoài, cười to khi nghe tiếng hét của Wooje khi cả hai rơi xuống với tốc độ cao.


Cả chiếc giường đều có mùi của Hyeonjoon, Wooje thầm nghĩ khi ngã xuống nệm. Ma cà rồng không bật đèn sau khi ném cậu lên giường, cho đến khi Wooje phàn nàn rằng cậu không nhìn thấy gì thì hắn mới miễn cưỡng bật đèn ngủ.

"Như thế này nhìn không rõ đâu", Wooje vẫn nằm trên giường và muốn cởi giày, thân trên trần trụi của Hyeonjoon đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, không nói nên lời, cổ họng khô khốc.

"Cái này thì sao?" Hyeonjoon chống hai tay sang hai bên, từ từ hạ độ cao xuống cho đến khi mũi họ gần như chạm vào nhau. Đôi mắt của kẻ săn mồi tối đến mức không thể nhìn thấy đáy, chỉ nhìn thấy nhục vọng đang khao khát xâm chiếm.

Hai má Wooje vốn đã bình tĩnh lại nóng bừng, không chịu thua kém, cậu cong đầu gối định đẩy ma cà rồng ra, nhưng Hyeonjoon dễ dàng tóm lấy cậu như thể đã đoán trước được cử động của cậu, ép cậu dang rộng chân ra một cách gọn gàng và giữ chặt. Lòng bàn tay ấm áp của hắn áp vào chiếc khóa kéo hé mở của chiếc quần vest.

Wooje hít một hơi, khi Hyeonjoon chạm vào dương vật cương cứng của mình, cậu ngẩng đầu chửi thầm, nghe Hyeonjoon cười khúc khích, vùi thân mình vào một bên cổ cậu, hơi thở ấm áp lướt qua làn da trần trụi, một đôi bàn tay to nhanh nhẹn bắt đầu cởi bỏ quần áo còn sót lại trên người Wooje.

"Dễ thương quá", Hyeonjoon hôn lên bộ ngực gầy gò lộ ra của cậu, vuốt dọc theo hàng cúc chưa cài, động tác nhẹ nhàng như không muốn để xót bất kỳ phản ứng nhỏ nào của Wooje. Hắn từ từ liếm và hôn gần điểm hồng nhạy cảm cho đến khi Wooje bắt đầu túm lấy gáy hắn và thở hổn hển không thể kiểm soát, hắn ôm lấy phần thân dưới của Wooje đang ưỡn lên theo phản xạ, liếm và di chiếc lưỡi ướt át từ bụng dưới xuống đùi non, đầu ngón tay liên tục xoa nắn bờ mông mềm mại, để lại những vết đỏ nhạt.

"A, ưm..." Wooje nhắm mắt lại, lấy hai cổ tay đan vào nhau che nửa mặt, khoái cảm từ làn da trần trụi làm cậu vô thức vặn vẹo cơ thể để tránh, nhưng Hyeonjoon một tay ngăn cậu lại. Kéo cậu về vị trí ban đầu. Sướng nhưng Wooje cứ có cảm giác muốn đá hắn.

"Wooje", Hyeonjoon tươi cười, thanh âm truyền vào tai cậu, "Sao không nhìn ta?"

"Tôi không có." Wooje thở hổn hển đáp lại, ngẩng đầu lên, từ từ mở mắt nhìn xuống, nhìn thấy Hyeonjoon cúi xuống thân dưới của mình, cậu gần như nhắm mắt lại lần nữa.

Cậu không nhịn được đưa tay chạm vào mái tóc bạch kim buông xõa của Hyeonjoon, ma cà rồng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng của cậu, há miệng ngậm lấy dương vật của cậu, dùng tay và miệng vuốt ve.

Wooje cố gắng kiềm chế phần thân dưới đang muốn đẩy về phía trước của mình, ngược lại để Hyeonjoon điều khiển nhịp điệu, đẩy cậu đến cao trào muốn xuất tinh mấy lần rồi buông ra như chưa có chuyện gì xảy ra, nên Wooje quyết định ngồi dậy, kéo Hyeonjoon vào một nụ hôn. Căn phòng đầy tiếng ám muội, ướt át của việc đôi bên vuốt ve cơ quan sinh dục của nhau. Khi Hyeonjoon bắt đầu bôi trơn, Wooje dựa vào hắn, dùng tay chạm vào phần thân dưới của hắn.

"Tôi biết cách", cậu thì thầm vào tai Hyeonjoon, má áp vào bờ vai ướt đẫm mồ hôi của đối phương, "Tôi chỉ... tôi chưa bao giờ làm điều đó với ma cà rồng."

"Tôi biết rằng anh có thể kéo dài lâu, tôi biết anh có thể kiểm soát thời gian xuất tinh, nhưng tôi muốn nhanh hơn - ưm - -"

Tiếng cười trầm thấp của  Hyeonjoon vang lên, hắn dễ dàng dùng tay kia để che cái miệng đang lảm nhảm của Wooje, thành thạo mở gói bao cao su bằng răng.

"Tôi cũng không thể đợi được, em biết không?" Hyeonjoon nhẹ nhàng mở rộng cơ thể đang căng thẳng của cậu, hai người đã ở rất gần nhau. Giọng nói trầm ấm mang sắc thái quyến rũ, thanh âm của lời nói đùa không ngần ngại xuyên thủng đầu nóng bỏng của Wooje và đốt cháy ít lý trí còn sót lại của cậu.

"Mỗi lần em cho tôi máu, vẻ mặt của em dường như đang muốn nói 'Ăn tôi nhanh đi'..." - Hắn đỡ Wooje nằm xuống, từ từ đẩy dương vật cứng rắn của mình vào trong lỗ hậu ẩm ướt, như thể đang muốn ghim chặt Wooje ngay tại chỗ.

"Tôi đã chịu đựng bao lâu rồi nhỉ?", Hyeonjoon hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của Wooje, gặm nhấm làn da mềm mại trên xương quai xanh của cậu, "Con mồi ngon như vậy mà mỗi lần gặp mặt chỉ quan tâm đến huyết áp của tôi, có quá đáng không?"

Wooje cố gắng phản đối, nhưng cậu chỉ có thể phát ra những âm thanh vụn vỡ. Hyeonjoon liên tục ra vào trong cơ thể cậu, bụng dưới càng lộ rõ sự căng trướng, đôi mắt của cậu dần dần phủ nên một lớp sương mù vì dục vọng. Khi cậu muốn vặn người để trượt ra xa, hắn tóm lấy mắt cá chân của Wooje kéo lại, và khoái cảm khi dương vật của hắn ngay lập tức chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong khiến Wooje gần như tê dại.

"Cắn em đi", cậu kéo gáy Hyeonjoon xuống, dùng giọng nói nhẹ nhàng không giống bình thường, "Anh ơi, cắn em đi."

Cậu rõ ràng nhìn thấy đồng tử đen của ma cà rồng đột nhiên giãn ra, răng nanh ấn vào môi dưới đỏ rực.

Hyeonjoon buộc cậu quay đầu có chút thô bạo, hàm răng sắc nhọn từ từ trượt dọc theo mạch máu ở một bên cổ.

Trái tim Wooje đập nhanh như muốn thoát ra khỏi lồng ngực chật hẹp, ý thức của cậu rơi vào vũng bùn nóng ẩm trước khi cao trào, hai tay ôm chặt lấy lưng ma cà rồng, đầu ngón tay run rẩy, để lại những vết cào trên tấm lưng rộng lớn. Khi răng nanh đâm vào lớp da mềm trên cổ, cậu rên nhẹ lên một tiếng, cơ thể theo bản năng muốn thoát ra, nhưng Hyeonjoon lại ôm chặt eo cậu, thân dưới tăng tốc độ, lúc đạt đến cực khoái, cậu ngửi thấy mùi hương lạ trong không khí. Nó có mùi như máu, nhưng đem lại cảm giác yên bình đến khó tả.

Giống như một con mèo lớn lười biếng, Hyeonjoon nhẹ nhàng hôn đi những giọt nước mắt trên khóe mắt, liếm nhẹ nhàng vết cắn trên một bên cổ cho đến khi vết thương từ từ lành lại.


Cậu tỉnh dậy trên một chiếc giường xa lạ, Hyeonjoon không có ở bên cạnh, nhưng quần áo trên người lại có mùi của hắn. Một chiếc áo phông màu xám, hơi rộng, cổ áo lệch sang một bên và chiếc quần thể thao màu trắng.

Có tiếng nước xả liên tục phát ra từ phòng tắm.

Wooje dụi dụi mắt, đứng dậy kéo tấm rèm nặng trịch, ánh nắng xám xịt lọt vào, trong phòng vẫn còn mang theo hơi lạnh của buổi sáng sớm.

Phòng của Hyeonjoon rất giống y phục của hắn, đơn giản sạch sẽ, chỉ chứa những vật dụng thiết thực chứ không có một bức tranh hay ảnh phong cảnh nào thường thấy ở châu Âu.

Giường ngủ bừa bộn, nhưng quần áo của hai người lại treo trong tủ, Wooje nhớ tới bộ vest màu đỏ bắt mắt là Minhyung cho mượn, chợt nhận ra Hyeonjoon đêm qua đã biến mất giữa chừng để treo quần áo.

Tiếng nước dừng lại.

Wooje quay lại, nhìn thấy Hyeonjoon mặc quần thể thao, vai khoác khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm, tấm gương sau lưng phản chiếu tấm lưng rắn chắc của hắn, trên đó hầu như không có dấu vết gì, chỉ có vài vết xước.

"Ồ, em tỉnh rồi à?", Hyeonjoon nhàn nhã hỏi cậu, "Em muốn ăn gì? Ở đây tôi không có sẵn đồ ăn, nhưng tôi có thể giúp em đặt đồ giao hàng-"

"Tôi muốn đi tập thể dục." Wooje bối rối nói.

"A?", Hyeonjoon nghi hoặc nhìn cậu, "Bây giờ à? Đã tám giờ sáng rồi đó?"

"Tôi chỉ đang nói chuyện thôi." Wooje đảo mắt.

Đã muộn, Hyeonjoon nhìn vào gương, biết ngay cậu đang nhìn cái gì, trên mặt hiện lên một nụ cười xấu xa.

"Em biết ma cà rồng hồi phục rất nhanh phải không?" - Hắn bình tĩnh đi về phía Wooje và ném chiếc khăn lên ghế.

"Đương nhiên" - Wooje muốn lùi lại, nhưng chưa được hai bước đã đụng phải tường.

"Cho nên hôm qua dù em có cào mạnh thế nào...", Hyeonjoon chống hai tay vào tường, ép cậu ở giữa, tựa hồ tâm tình rất tốt, đôi mắt nâu ấm áp lấp lánh, "Tôi đi ra ngoài sẽ không có chuyện gì, em thất vọng sao?"

Vâng một chút. Nhưng Wooje nuốt những lời này một cách khó khăn. Rõ ràng là ma cà rồng, không phải con người, có ham muốn chiếm hữu và đánh dấu lãnh thổ.

Hyeonjoon đến gần hơn, Wooje ngẩng đầu lên, nhắm mắt hôn hắn, ôm lấy cơ thể ấm áp và ẩm ướt của ma cà rồng.

"Nhìn xem." - Hyeonjoon ôm cậu xoay người, đối mặt với gương phòng tắm.

Cơn buồn ngủ của Wooje biến mất ngay lập tức và cậu thốt ra một lời chửi rủa.

Bên cổ cậu vẫn còn vết cắn, hai vết thương nhỏ dễ thấy, ngay bên ngoài cổ áo. Nhưng dưới cổ áo, từ xương quai xanh đến ngực, có những dấu hôn và vết răng của ma cà rồng, phủ đầy những vết đỏ nhạt bắt mắt.

"Dễ thương quá", Hyeonjoon thoải mái nói, ôm cậu từ phía sau, mái tóc bạch kim chạm vào cái má nóng bỏng của Wooje, "Sáng ra mặt em có vẻ sưng phải không? Nhưng nhìn vẫn rất đáng yêu."

Wooje định đánh hắn, nhưng Hyeonjoon mỉm cười nắm lấy tay cậu, chỉ vào điện thoại di động cạnh giường: "Tốt nhất là em trả lời tin nhắn trước đi? Nếu không, tiên sinh Hunter sẽ đuổi theo đến đây đấy."

Trong điện thoại quả thực tràn ngập tin nhắn của Minseok, trong đó còn có tin nhắn của Minhyung với nội dung: 'Chúc bạn vui vẻ và nhớ các biện pháp an toàn nhé :)'. Tin nhắn cuối cùng được gửi cách đây ba mươi phút, Minseok nói rằng anh ấy biết Hyeonjoon ở đâu, nếu không trả lời tin nhắn sẽ dẫn người đến phá cửa.

Wooje vội vàng đáp: 'Vừa mới thức dậy, lát nữa sẽ quay lại.'


Minseok đã gửi cho cậu một bài báo có tựa đề: 'Làm thế nào để quan hệ tình dục an toàn với ma cà rồng', và cậu gần như cùng lúc chặn Minseok và Minhyung.

Wooje thở dài ngẩng đầu lên, quyết định ăn xong rồi mới nghĩ cách đối phó với hai người. Cậu nhặt chiếc ly trên bàn đầu giường lên, đang định hỏi Hyeonjoon làm cách nào để về ký túc xá đại học thì nghe thấy tiếng vật gì đó rơi xuống đất.

Cậu bước nhanh qua hành lang, nhìn thấy Hyeonjoon đang đứng trong bếp, một chiếc cốc vỡ vụn dưới chân, ma cà rồng một tay ôm bồn rửa, một tay che miệng ho khan.

Trong lòng Wooje có một loại dự cảm mơ hồ không tốt. Ma cà rồng không thể bị cảm lạnh hoặc mắc bất kỳ bệnh truyền nhiễm nào ở người, và nếu họ mắc bệnh thì thường rất nghiêm trọng.

"Anh!", cậu cẩn thận đi qua những mảnh vỡ thủy tinh của chiếc cốc, nắm lấy vai Hyeonjoon,  "Anh có ổn không?"

Hyeonjoon ho khan không ra tiếng, muốn đẩy Wooje ra, nhưng cậu lại ngoan cố đứng im. Wooje cuối cùng cũng bình tĩnh lại, vỗ lưng vô ích, lắng nghe tiếng thở gấp gáp của ma cà rồng, nội dung đáng sợ trong giáo trình không ngừng lóe lên trong đầu cậu.

Hyeonjoon dang rộng lòng bàn tay, sắc mặt đột nhiên u ám.

Có máu trên tay hắn. Máu đỏ sậm chảy ra từ lòng bàn tay, bồn rửa mặt loang lổ vết máu.

Hắn ngẩng đầu lên, bối rối nhìn Wooje, đồng tử lóe lên màu đỏ nguy hiểm, cùng nỗi tuyệt vọng như lần đầu gặp nhau.

END.

T/N: Tác giả nói sẽ có chương tiếp theo nhưng đến giờ mình vẫn chưa thấy. Nếu có update chương mới mình sẽ tiếp tục edit nha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện ạ ^-^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro