biểu ca biểu muội 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3053: Biểu ca biểu muội 6





Đối với lời vấn an của biểu muội, Phó Ý Trí chỉ lạnh nhạt gật đầu.

Ngày trước Phó Ý Trí đối với biểu muội này còn có chút khách sáo, từ sau khi biết cha mẹ và lão phu nhân muốn biểu muội này làm thê tử của minh, một chút khách sáo ấy cũng biến mất không còn gì.

Nói cho cùng là giận cá chém thớt.

Ninh Thư ngoài mặt cấn thật rụt rè, trong lòng cười khẩy, nói cứ như ai muốn gả cho người không bằng.

Hầu phu nhân với sắc mặt ốm yếu nở nụ cười,nhìn kĩ khuôn mặt tươi cười cứng ngắc đầy vẻ không cam lòng, gọi Ninh Thư đến.

Ninh Thư cúi đầu đi đến trước mặt Hầu phu nhân. Bà ta thấy dáng vẻ này của Ninh Thư, trong lòng càng không vừa ý, nữ tử mồ côi cả người toát ra khí chất nghèo nàn như thế này làm sao xứng với con bà.

Hầu phu nhân nằm lấy tay Ninh Thư, nhẹ nhàng nói: " Thải San đến Hầu phủ được một thời gian rồi nhỉ, con có muốnở lạiluôn đây không?"Ninh Thư: Bà bảo tôi trả lời thế nào. Yes đều không được." Con cũng đã đến tuổi thành thân rồi, ta thấy con và biếu ca của con rất hợp nhau, nếu con đồng ý vài hôm nữa các con liền thành thân."Ninh Thư nhìn qua Phó Ý Trí đang khoanhtay thản nhiên như chuyện không liên quan đến mình, nói: " Cữu mẫu, như thể không tốt làm Lão phu nhân nói: " Có gì mà không tốt, các conmột đứa là cháu trai của ta, một đứa là cháu gái ngoại của ta, là một đôi trời ban."Ninh Thư: Cháu gái ngoại, cháu trai.. nghe biến thái sao sao ấy.

Sinh con ra dễ dị tật lắm.

"Nếu con đồng ý, chọn một ngày lành liền thành thân." Hầu phu nhân nén giận nói, cưới một đứa cô nhi, rõ ràng là sỉ nhục con trai bà.

Lại còn là chính thê, cho dù trong lòng con trai bà có người khác, không hề yêu cô ta nhưng vẫn khiến Hầu phu nhân tức ná thở.

Ninh Thư trong lòng trợn trắng mất, gấp gáp ghê, qua loa ghê, tự dưng thành thân, lại còn mang dáng vẻ tùy tiện như thể.

Nói thật, giao dịch này cũng không tồi, trở thành Hầu thiếu phu nhân, không lo ăn lo mặc, có người hầu hạ, hưởng vinh hoa phú quý.

Nhưng thân là nữ phụ, lúc nào đó không khéo còn phải ra sức vì nữ chính, cái danh thê tử của mình có khi còn mang theo cả xúi quẩy.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ thâm tình với Tam Vương phi của Phó Ý Trí hiện giờ, ngoại trừ sức hấp dẫn của nữ chính lớn đã thành thân rồi còn có bao nhiêu nam nhân nhung nhớ, còn có khả năng lớn hơn sau này nữ chính gặp nạn, đám nam nhân này sẽ giúp nữ chính.

Tuy không biết sẽ xảy ra chuyện gì, Ninh Thư nhạy bén cho rằng phía trước chính là một cải hố.

Ninh Thư cúi đầu đáp: " Cha mẹ con đều mất, thời gian để tang vẫn chưa hết."

Bị từ chối, biểu cảm của Hầu phu nhân càng lạnh lùng hơn, cứng rắn nói: " Còn có nửa năm nữa, ta nghĩ cha mẹ con sẽ không trách đâu."

NinhThư ngẩng đầu lên, nói với Phó Ý Trí:" Biểu ca, huynh muốn cưới muội thật hả?"Phó Ý Trí chỉ đáp: " Người trong nhà đều muốn cưới muội về.

"Chỉnói " người trong nhà" không hề nói bản thân.

NinhThưhành lễ với trưởng bối trong nhà, nỏi: " Thải San muốn thủ hiếu cha mẹ, hơn nữa Thái San chỉ là một cô nhi, với biểu ca không môn đăng hộ đối, biểu ca xứng đáng với một cô gái tốt hơn, Thải San không thể thành thân với biểu ca.”Phó Ý Trí nhìn Ninh Thư một cái, ánh mắt có chút ngạc nhiên, đại khái không ngờ Ninh Thư sẽ từ chối, dựa theo tình cảnh của nàng, đây chính là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.

Hầu phu nhân hài lòng vì Ninh Thư biết thân biết phận, nhưng cũng tức giận cô không thức thời, ở đây làm gì có chỗ cho ngươi từ chối

Hầu phu nhân không thuận mắt cô cháu gái này, bất luận đối phương từ chối hay đồng ý đều khiến bà không thoải mái. Nhất là sắp thành mẹ chồng nàng dâu, mẹ chồng nàng dâutrước giờ đều không hòa hợp.

Nha đầu này đúng là ăn may nếu không một cô nhi làm ao được làm Hầu phu nhân

Ninh Thư tỏ ra cực kì cảm kích trước sự yêu mến của Hầu phủ dành cho mình, sau đó dứt khoát từ chối, lí do là để tang cha mẹ.

Lời từ chốikhông ai lường trước được khiến không khí trởnên gượng gạo. Cuối cùng Phó Y Trí lên tiếng:"Nếu biểu muội đã không đồng ý thì không nên làm khó muội ấy nữa." Hầu phu nhân biết, con trai chỉ không muốn kết hôn mà thôi.

Lão phu nhân xua tay, bảo Ninh Thư và Phó Ý Trí đi ra ngoài, xem ra sẽ không cưỡng ép Ninh Thư gả cho Phó Ý Trí nữa.

Ninh Thư và Phó Ý Trí lần lượt đi ra khỏi viện, trên người Phó Ý Trí mang vẻ lạnh lùng người sống chớ tới gần, giống như việc Tam Vương phi thành thân đã lấy đi hết tất cả sinh.

Ninh Thư bĩu môi, thật thâm tình, thâm tình đến có điểm làm cho người ta buồn nôn.

Phó Ý Trí cùng Ninh Thư chắp tay một liền đi, Đông Tuyết thấy Phó Ý Trí đi, vội vàng đụng lên đến, đỡ Ninh Thư xuống thang.

Ninh Thư quay đầu nhìn thoáng qua sân lão thái thái, có thể thuyết phục nhi tử / tôn tử của mình cưới một bé gái mồ côi, đã nâng lên rất lớn dũng khí. Như vậy một cự tuyệt, kia cỗ khí liền tiết, cũng kéo không xuống đến mặt nhất định để bé gái mồ côi gả cho Hầu phủ ưu tú người thừa kế, không thì nói thật giống như Phó Ý Trí không ai muốn đồng dạng.

Trở lại trong phòng, Đông Tuyết cho Ninh Thư châm trà, hỏi: "Tiểu thư, phu nhân bảo ngươi đi qua làm chi đâu, còn không cho nô tỳ đi vào." Ninh Thư chỉ là nói: "Hỏi ta lúc nào ra hiếu, muốn tìm người nào nhà." Đông Tuyết thở dài, "Nếu như tiểu thư cùng biểu thiếu gia thành thân tốt biết bao nhiêu đâu, ở đây có tiểu thư ngoại tổ mẫu cùng cữu cữu, bị ủy khuất cũng có người làm chỗ dựa."

"Nếu như đến nhà khác, ai..." Ninh Thư ngược lại là cảm thấy, đến nhà khác, Hầu phủ sẽ còn hơi đối nàng chiếu cố một ít, một khi thật trở thành người một nhà, ở trong đó cắt không đứt lý còn loạn làm như thế nào làm.

Nếu như tại nhà khác bị ủy khuất, Hầu phủ còn có thể nói vài lời.

Thật gả tại Hầu phủ, không có như vậy sắc màu rực rỡ.

Ninh Thư suy đoán người ủy thác sợ là ứng thừa vụ hôn nhân này, có thể thành công lưu tại Hầu phủ. Mà này sau lại xảy ra chuyện gì? Không có ký ức nhiệm vụ chính là phiền, so không có tâm nguyện người làm nhiệm vụ còn khó làm.

Liền chuyện xưa hướng đi đều không rõ ràng.

Quả nhiên sau, Hầu phủ Gia chủ liền không có nhắc lại hôn sự nàng cùng Phó Ý Trí.

Rốt cuộc không nỡ để nhi tử lấy một bé gái mồ côi, vẫn là giữ đạo hiếu bé gái mồ côi, nói không nên lời đi thanh danh bất hảo.

Tiểu Hầu gia cưới còn chưa ra hiếu biểu muội, trăm thiện hiếu làm đầu, cổ nhân nặng nhất hiếu đạo, tổn hại chính là Phó Ý Trí thanh danh.

Sau đó Ninh Thư ngày vẫn là như vậy không có chút rung động nào, chân không bước ra khỏi nhà. Đông Tuyết mỗi ngày không có việc gì liền cùng trong phủ nha hoàn tán gẫu, nghe được một chút việc hay, đều sẽ trở về cùng Ninh Thư nói chuyện phiếm.

Cũng coi là này nhàm chán hậu trạch một ít niềm vui thú, bao quát trong kinh đô chuyện gì xảy ra, nhà ai chủ mẫu đánh giết bán ra tiểu thiếp .

Trừ ra một ít đường đường chính chính quý thiếp, không thể hưu không thể mua, một chút từ nha hoàn đề lên tiểu thiếp, văn tự bán mình đều tại chủ mẫu trong tay nắm lấy, bán ra gì không phải liền là chuyện một câu nói. Gần nhất kinh đô tin tức là Tam vương phi phu phụ cỡ nào ân ái, cỡ nào cầm sắt hòa minh, dẫn tới không ít khuê trung nữ tử đối Tam vương gia hâm mộ.

Trước kia như thế nào không biết Tam vương gia là tốt như vậy nam nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro