Chương 1: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hủ Nương

Bị một lực đánh vào, nhiệt độ nóng rực, tiếng nổ mạnh mẽ, thân thể bị mất khống chế, còn có tiếng thét hỗn loạn vô cùng chói tai, tiếng khóc cùng tiếng la hét đan xen......

Giả Dật đột nhiên mở mắt ngồi dậy che lại trán, ngực phập phồng kịch liệt, hắn có chút mơ màng trước hình ảnh vô cùng rõ ràng trong đầu. Hắn có một ảo giác rằng bản thân sẽ thở không nổi.

"Cậu tỉnh rồi sao!"

Âm thanh thình lình bật ra khiến tinh thần vốn đã căng chặt của Giả Dật run lên, lập tức hắn liền theo phương hướng âm thanh nhìn qua.

Văn minh nhân loại phát triển tới nay, năng lực tiếp thu các sinh vật này nọ đều tăng bậc. Địa cầu đã là quá khứ, con người đã di cư đến Địa Tinh, hơn nữa còn gia nhập liên minh tinh tế. Hiện tại, đối với các loại sinh vật không rõ cùng khoa học kỹ thuật mới, mọi người đã thấy nhiều đến mức không thèm để ý. 

Giả Dật rất mau đã bình tĩnh lại, dùng ánh mắt nhìn sơ qua bốn phía một chút mới đem lực chú ý về phía trên, giữa không trung là một vật giống như quang cầu. Cái này chính là ánh sáng duy nhất tồn tại trong không gian hiện tại, thứ vừa mới phát ra tiếng cũng chính là nó.

"Đây là đâu?"

Bốn phía đều là màu đen, tất cả mọi thứ mà Giả Dật có thể nhìn đến chính là quang cầu trước mắt. Nếu thứ này đã chủ động mở miệng nói chuyện, như vậy hắn tin rằng nó chắc chắn có thể hiểu hắn nói gì.

"Nơi này là Lãnh vực của Thần, là một địa phương cô lập thời gian và không gian, do Thần cố ý sáng lập cho chúng thần hầu nghỉ ngơi ." Rõ ràng là giọng nói trẻ con mềm mềm mại mại lại dùng ngữ khí đông cứng làm người ta cảm giác quái dị không rõ.

"Vì sao tao lại xuất hiện ở đây? Tao cũng không phải thần hầu gì đó." Giả Dật ngữ khí tùy ý, tựa hồ không có quá nhiều sợ hãi với hiện trạng của bản thân.

Huống chi từ đã trải qua quá trình di chuyển từ Trái Đất đến Địa Tinh, đã có rất ít nhân loại tiếp tục tin tưởng thần linh tồn tại bởi vì ở lúc nhân loại cần sự trợ giúp nhất, thần cũng không hề xuất hiện. Mà Giả Dật, vừa vặn cũng người theo thuyết vô thần.

"Thân thể của cậu ngay tại vụ nổ mạnh kia làm bị thương nghiêm trọng, linh hồn cậu bị bắt thoát ly thân thể, ngoài ý muốn bay vào nơi này." Quang cầu giải thích có thể nói là  ngắn gọn sáng tỏ, ý tứ cũng rất rõ ràng, nó biết Giả Dật là ai, cũng biết Giả Dật đã trải qua cái gì.

Nhưng Giả Dật hiển nhiên lại quan tâm chuyện khác, "Tao làm sao mới có thể trở về?"

"Nếu không phải thân thể cậu không chịu nổi, cậu cũng sẽ không xuất hiện ở đây, sao còn có thể trở lại chứ." 

Ngữ điệu quang cầu nhẹ nhàng hơn một chút, còn xoay quanh Giả Dật hai vòng, dường như là không rõ sao Giả Dật lại ngốc như vậy, đạo lý đơn giản như này cũng không hiểu.

Giả Dật giơ tay sờ sờ trán, lại bóp mu bàn tay một chút, rốt cuộc xác định một sự thật, "Cho nên tao chết rồi à?"

"Vẫn chưa chết nha." Quang cầu tạm dừng một chút, sau đó tiếp tục xoay quanh Giả Dật.

"Cho nên, đối với mày, tao rốt có giá trị lợi dụng gì?" Dù cho dưới tình huống như thế, đầu Giả Dật cũng vẫn thanh tỉnh.

"Tui là Nhạc Nhạc số 2, là Duy Tự Giả (người duy trì trật tự) mà Chủ Thần sáng tạo, cũng chính là thần hầu." 

Làm xong vụ giới thiệu muộn, Nhạc Nhạc số 2 dừng một chút, có lẽ là nghĩ tới lời Giả Dật vừa mới nói, khó có được  giải thích một cách tường tận: "Chủ Thần sáng tạo rất nhiều thế giới, mỗi thế giới đều có ý thức của chính mình và quỹ đạo vận hành riêng. Tuy nhiên tựa như trình tự máy tính, trong quá trình vận hành thế giới khó tránh khỏi sẽ sinh ra một ít lệch lạc. Có chút lệch lạc cũng không ảnh hưởng gì, giống như là trình tự rác. Nhưng cũng có chút lệch lạc lại có khả năng làm cho thế giới không thể vận hành, giống như virus. Vì giải quyết vấn đề này, Chủ Thần sáng tạo bọn tui. Nhưng tui là thứ ngoại lệ, giống như cậu vào nơi này là ngoài ý muốn. Tui lúc được sáng tạo ra đã bị khuyết tật, không thể giống các Duy Tự Giả khác ở chỗ trực tiếp tiến hành chính đốn sau khi tự phát hiện vấn đề. Cho nên hiện tại tui yêu cầu cậu trợ giúp tui chỉnh đốn các thế giới. Ý thức thế giới sẽ tự động cung cấp một bộ phận năng lượng cho tui. Khi có đủ năng lượng, tui có thể chủ động tiến vào thế giới của cậu giúp cậu chữa trị thân thể, sau đó cậu cũng có thể trở về."

Mấy vấn đề muốn hỏi đều có đáp án, đồng thời còn đưa ra giao dịch gần như là hạng nhất với Giả Dật. Giả Dật trầm ngâm một lát, vẫn nhịn không được hỏi một câu: "Nếu tao thất bại thì sao?"

"Kết quả không thể lường trước được. Có lẽ sẽ bị ý thức thế giới đẩy ra, có lẽ sẽ bởi vì thế giới không thể vận hành mà bị kẹt lại, cũng có khả năng sẽ hỏng cùng thế giới kia." Nhạc nhạc số 2 thành thật nói.

Ở lúc nó cho rằng Giả Dật sẽ cự tuyệt, chuẩn bị nói tiếp thì Giả Dật đã trực tiếp đồng ý.

Cùng với ngồi tại nơi đen thui này chờ chết, hắn thà chấp nhận thử làm liều một lần, nếu có thất bại cũng mạnh mẽ hơn so với ở chỗ này. Trên đây là ý nghĩ Giả Dật ngay lúc đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro