Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn : wikidich

Editor: Miêu Yêu

"Tuy rằng khi Hoàng Hậu tức giận thật đẹp, nhưng gương thần không đáng để Hoàng Hậu giận, tức giận sẽ ảnh hưởng đến thân thể." Cố Thiển Vũ cười ngâm ngâm
Gương thần nhe răng nhếch miệng gào thét với Cố Thiển Vũ:

"Không cần ngươi lo, đây là việc của ta cùng Hoàng Hậu! "
Gương thần vừa dứt lời, Hoàng Hậu đảo chổi qua đánh bay hắn, tiếp sau đó chính là tiếng kêu cực kỳ bi thảm của gương thần.
Cố Thiển Vũ trợn trắng mắt, ai kêu ngươi miệng thối, xứng đáng!
Lấy gương thần xả giận xong, Hoàng Hậu mới ngồi trở lại bàn trang điểm, nàng ngẩng đầu lười biếng nhìn thoáng qua Cố Thiển Vũ, "Ngươi lại tới làm gì?"
Cố Thiển Vũ nói thật tự nhiên:

"Đã lâu không thấy Hoàng Hậu, cho nên lại đây thăm nàng, thuận tiện hỏi gương thần một việc."
Hoàng Hậu nhướng mày, đôi lông mày nàng vô cùng đẹp, thời điểm giơ lên khí phách sắc bén:

"Rốt cuộc tới thăm ta, hay là đến hỏi việc gương thần?"
Cố Thiển Vũ ách một cái, sau đó mới mở miệng:

"Đầu tiên thăm nàng, sau đó hỏi gương thần một vấn đề."
Hoàng Hậu liếc mắt nhìn gương thần một cái, nàng không lạnh không nhạt nói:

"Lăn trở về !"
Nghe thấy Hoàng Hậu nói, cây chổi bay đem gương thần kéo tới trên bàn trang điểm.
Thấy Hoàng Hậu lười biếng ngồi ở bàn trang điểm, cũng không soi gương, Cố Thiển Vũ lặng im một chút, sau đó mới hỏi gương thần:
"Gương kia ngự ở trên tường, đứa con thứ ba của ta hiện tại ở nơi nào?" Cố Thiển Vũ mở miệng.
"Bổn đại gia không nói cho ngươi! Nhân loại ngu xuẩn này!" Gương thần nhe răng chửi.
Trong lòng gương thần Cố Thiển Vũ chính là kẻ thù của hắn, bởi vì từ sau khi Cố Thiển Vũ xuất hiện, thái độ của Hoàng Hậu đối với hắn càng ngày càng không tốt, còn hay đập hắn.
"Ngu xuẩn là ngươi có thể nói?" Hoàng Hậu lạnh lùng nhìn thoáng qua gương thần.
Gương thần ủy khuất, "Hoàng Hậu, người tại sao luôn bênh hắn?"
"Ngươi có ý kiến?" Hoàng Hậu nhướng mày.
Gương thần không dám nói thêm nữa, hơn nửa ngày hắn mới không cam lòng không tình nguyện mà giúp Cố Thiển Vũ tìm nơi hoàng tử ếch rơi xuống.
Nhìn trên mặt kính xuất hiện từng vòng gợn sóng, trong chốc lát trên mặt gương xuất hiện hình ảnh hoàng tử ếch.
Khiến Cố Thiển Vũ cạn lời đó là hoàng tử ếch đã biến thành lại người, hắn cưỡi trên một con ngựa trắng, cùng hoàng tử Sauron xuyên qua rừng rậm, hai người vừa nói vừa cười, tràn đầy vui vẻ.
Vẻ mặt Cố Thiển Vũ buồn bực hỏi gương thần:

"Gương kia ngự ở trên tường, con trai ta biến trở về hình người như thế nào?"
"Câu hỏi của ngươi sao lại nhiều như vậy?" Gương thần nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, sau đó mới tức giận nói:

"Là hoàng tử Sauron giúp hắn biến trở về."
Cố Thiển Vũ vô cùng kinh ngạc:

"Hoàng tử ? Hắn vì sao có thể giúp tam hoàng tử biến trở về hình người? "
Gương thần cùng Hoàng Hậu cáo trạng:

"Hoàng Hậu, hắn vừa rồi nói hỏi ta một câu, giờ hỏi tới ba câu."
"Cho nên ?" Hoàng Hậu nhướng mày một chút.
Gương thần tức khắc càng thêm ủy khuất, Hoàng Hậu không yêu hắn, nói chuyện cũng sẽ không giúp hắn.
Gương thần sợ bị đánh, cho nên chỉ có thể thành thật nói cho Cố Thiển Vũ:

"Bởi vì mẫu thân hoàng tử Sauron là một vị phù thuỷ, hắn kế thừa huyết mạch của phù thuỷ, cho nên hắn có thể giúp con ếch xanh xấu xí kia giải trừ lời nguyền."
Cố Thiển Vũ nghe gương thần nói xong liền suy nghĩ sâu xa, nếu hoàng tử Sauron có năng lực phù thuỷ, hắn có phải có thể chữa khỏi tật nói lắp của công chúa Bạch Tuyết hay không?
"Gương kia ngự ở trên tường, hiện tại  bọn họ đang ở rừng rậm nào?" Cố Thiển Vũ.
Gương thần vô cùng tức giận đáp:

"Đang trên đườngtrở về, còn hai ngày có thể đến hoàng cung."
Đối với đáp án này Cố Thiển Vũ rất vừa lòng,chờ hoàng tử Sauron trở lại, nàng liền có thể thỉnh hoàng tử Sauron khám bệnh củacông chúa Bạch Tuyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro