Thuyền nhỏ đong đưa (15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Động tĩnh trong tân phòng rốt cuộc chậm rãi ngừng lại, mà cách một bức tường Lý Điền Nghị lại mở to mắt trằn trọc khó ngủ. Ông nghe tiếng con dâu yêu kiều rên rỉ cùng tiếng gầm rống của con trai, hạ thân sớm đã cương cứng một cây thiết nóng.

Lưu Uyển Tú nằm kế bên vì một ngày bận rộn, dính giường liền ngủ say, ông sao có thể vì dục vọng của mình mà lại đánh thức vợ dậy, nhưng bà bên tai là tiếng rên rỉ của con dâu, ông thật sự ngượng ngùng duỗi tay xuống vuốt ve tự an ủi một chút. Lý Điền Nghị tay phải nắm lấy côn thịt, ánh mắt trông mong mà nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen chậm rãi được ánh trăng chiếu sáng...

Lưu Uyển Tú một đêm ngon giấc, mở mắt ra liền nhìn thấy chồng mình vẻ mặt kích động nhìn mình chằm chằm, giống như một con sói đói, côn thịt to lớn chọc thẳng vào bụng mình. Bà lập tức đỏ mặt, như hoa đào tháng ba, hờn dỗi nói: "Mới sáng sớm đã không đứng đắn... Em phải nhanh dậy nấu cơm cho vợ chồng son bọn họ nữa kìa." Nói xong liền đứng dậy.

Lý Điền Nghị không đáp lại, một phen nắm chặt kéo vợ mình trở về, tay ném qua thân thể, bà liền bị kéo lại giường.

"Ai da," Lưu Uyển Tú bị ném một cú nặng nề lên giường, kinh hô một tiếng: "Xuống tay không biết nặng nhẹ, nhẹ một chút anh liền chết sao!"

Lý Điền Nghị trong cổ họng như có lửa, thoáng nhìn qua thịt mềm trắng nõn bên hông vợ, ánh mắt liền có chút phát ngốc mà bình tĩnh lại. Da thịt trên người Lưu Uyển Tú, hơn hai mươi năm vẫn như một ngày, vẫn trắng như năm nào, lòng bàn tay ông liền dừng ở thịt mềm bên hông vợ, lần mò tìm được bộ ngực cao ngất sờ loạn một trận.

"Đừng... Điền Nghị......Con trai bọn họ sắp thức dậy rồi...." Trong lòng Lưu Uyển Tú hoảng loạn như tơ vò, nắm lấy bàn tay hữu lực của nam nhân, trong miệng hô hấp dồn dập kêu lên.

"Còn sớm mà! Tối qua chúng nó lăn lộn cả đêm, sao có thể dậy sớm như vậy chứ..." Lý Điền Nghị bất mãn nói, nhào lên trên thân hình mềm mại của vợ mình thở hổn hển, bàn tay đầy vết chai sạn trộm chui vào quần lót của bà.

Lưu Uyển Tú cảm giác được hoa châu bị mọt bàn tay thô ráp xoa nắn, cả liền lập tức run lên một chút.

Lý Điền Nghị một ấy kéo quần lót vợ xuống dưới, một tay dán ở khe huyệt sờ soạng, trên mặt hướng hở, ngón tay thô lệ giật giật, mật dịch trơn ướt liền chảy ra, "Như thế nào nhiều nước như vậy, có phải em cũng sớm nhớ bảo bối lớn hay không a?" Lý Điền Nghị cười hỏi bà.

Lưu Uyển Tú không khỏi thẹn thùng liếc nam nhân nhà mình một cái: "Còn không nhanh lên...".

Lý Điền Nghị liếm mút hai vú trắng nõn của Lưu Uyển Tú, hơi thở ẩm ướt tràn đầy lửa nóng phun ở trên người bà. Hai viên anh đào bị nam nhân mút đến cứng rắn, hai bầu vú trắng nõn của bị xoa nắn đến đỏ bừng, phía trên đó chi chít dấu hôn, môi hôn che trời lấp đất của Lý Điền Nghị dừng bên trong đùi non của Lưu Uyển Tú, bà mẫn cảm không ngừng khép lại hai chân, tiếng rên rỉ mềm mại yêu liều chui vào lỗ tai Lý Điền Nghị, Lý Điền Nghị chậm rãi tới gần địa phương tư mật nhất của vợ mình, Lưu Uyển Tú khẩn trương đến mức không dám thở dốc...

Lý Điền Nghị chậm rãi hôn lên hoa huyệt của Lưu Uyển Tú, tiếp theo liền vươn lưỡi liếm láp, Lưu Uyển Tú lập tức thoải mái nắm chặt tóc ông, "An a.....Điền Nghị.....A....."

Lý Điền Nghị đối với việc hầu hạ Lưu Uyển Tú sớm đã quen thuộc từng ngõ ngách, ông nắm rõ mọi điểm mẫn cảm của vợ, biết dùng đạo lực bao nhiêu làm đủ để vợ thoải mái, lại bao nhiêu để bà điên cuồng.

Ngực Lưu Uyển Tú phập phồng kịch liệt, thở hổn hển, nơi tư mật bị Lý Điền Nghị liếm láp, ái dịch bên trong đã lan tràn, chậm rãi thấm ướt toàn bộ tiểu huyệt, Lý Điền Nghị lập tức cắm vào hai ngón tay, điên cuồng mà thọc vào rút ra, làm cho xuân thuỷ vẩy lên tung toé, trên bãi cỏ đen nhánh dính những giọt nước trong suốt.

"A.....thật thoải mái.....sâu một chút a....."

Lý Điền Nghị tăng thêm một ngón tay, dùng sức đẩy vào, so với ngón tay với côn thịt, căn bản là đệ tử gặp sư phụ, tự nhiên là Lưu Uyển Tú không thể nào thỏa mãn, bên trong tê dại hư không, bà càng muốn côn thịt thô to đến đâm vào hoa huyệt dâm đãng của mình.

Lý Điền Nghị đột nhiên đứng lên, quần cũng không cởi, trực tiếp lôi kéo đi xuống, vội vàng móc ra côn thịt, đỡ côn thịt cứng rắn chống lên hoa huyệt mềm mại của vợ mình, một chút lại một chút động đậy mông tiến vào, đẩy mạnh vào một đoạn, tiếp theo động thắt lưng, đem toàn bộ côn thịt nhét vào trong.

Côn thịt to lớn đâm lút cán trong hoa huyệt, Lưu Uyển Tú liền sướng đến cao giọng rên rỉ, bà thật tự nhiên đem hai chân vòng qua eo trượng phu kẹp chặt lại. Thịt huyệt bên trong bị côn thịt thô to nhét đến tràn đầy, Lưu Uyển Tú có chút thở không nổi, trong lòng hiện lên một tia sáng tỏ: "Lão già bại hoại ..... A.....sao lại tàn nhẫn như thế.....có phải đêm qua ông bị con dâu câu ra lửa, hiện tại phát tiết hết lên người tôi...."

"Nói bậy gì đó!" Lý Điền Nghị gầm lên một tiếng, trực tiếp dùng sức tổng tiến công.

"Tôi nói bậy?"

"Còn không phải sao? Vậy tính là gì? Uyển Tú, giấm này em cũng dám ăn sao?" Lý Điền Nghị từ ngoài đâm thẳng vào trong, huyệt động càng thêm ướt át.

Lưu Uyển Tú hừ một tiếng nói: "Mới không phải...." còn chưa kịp nói hết liền thở dốc không ngừng, thanh âm vừa dồn dập lại áp lực.

Lý Điền Nghi trên eo hữu lực, nặng nề va chạm vài cái, côn thịt nóng ẩm trượt trên đường hầm không chút khe hở bao bọc, hai người thân mật gắn chặt với nhau, hắn dừng một lát liền bắt đầu luật động không ngừng. Bị vật cứng mãnh liệt cắm vào, lại dùng sức rút ra, nơi nữ tính bị côn thịt lửa nóng không ngừng cắm rút, thoải mái đến ngón chân đều cuộn tròn lại.

Hô hấp Lý Điền Nghị nóng bỏng, dán ở bên tai Lưu Uyển Tú, nhiệt khí ẩm ướt như muốn đốt cháy bà, tự như côn thịt của hắn, vẫn luôn thiêu cháy bà từ tận trong lòng.

Nam nhân nâng mông Lưu Uyển Tú lên, đôi tay dùng sức vuốt ve, lại không ngừng đem côn thịt của mình cắm đến chỗ sâu nhất bên trong bà, Lưu Uyển Tú không ngừng nẩy người lên nghênh đón sự xâm lược ngang ngược của trượng phu.

Lưu Uyển Tú phấn khởi cực độ, Lý Điền Nghị hữu lực xâm chiếm hung hăng cọ xát vách tường thịt bên trong bà, sinh ra từng luồng điện giật khoái cảm cực hạn, vô cùng sung sướng thoải mái: " Ân a.....Điền Nghị.....sướng quá.....thật thoải mái...." Lưu Uyển Tú bị Lý Điền Nghị đâm đến mức rên rỉ đứt quãng, khó nói một câu hoàn chỉnh.

"Thích bị anh đâm đến vậy sao?" Thanh âm trầm khàn của Lý Điền Nghị tràn đầy dục vọng, ở trên giường lại càng thêm phần gợi cảm, trêu chọc thần kinh Lưu Uyển Tú.

" Ân a......thích....Điền Nghị.....thật lớn...."

Lý Điền Nghị càng thêm ra sức vận động pit-tông, Lưu Uyển Tú bị làm đến thân thể xóc nảy không chịu nổi, lui ra phía sau một chút, lại bị Lý Điền Nghị kéo ngược trở về, tiếp tục công cuộc thọc vào rút ra, côn thịt sưng đỏ không ngừng ra vào hoa huyệt, cắm đến tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía. Kỳ thực thê tử ông đoán đúng ba phần, lửa này còn không phải do hai người cách vách câu ra hay sao.....

—————

Lời tác giả: quả nhiên viết chuyện đôi vợ chồng gài có cảm giác hơn a, hoàn toàn không dừng được.

=> yên tâm không NP, loạn luân các thứ đâu nha, ta chỉ nuốt được thể loại 1x1 thôi, sạch sắc sủng nhé, báo trước các nàng vững tâm cho những chương sau, tất cả chỉ là tình thú của đôi vợ chồng trẻ mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro