CHƯƠNG 33 Bạch nguyệt quan của tổng giám đốc mắc bệnh kiều(12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hoắc Phi quay lại, trên tay cầm theo cháo nấm hương thịt gà, cháo tuy là thanh đạm, nhưng hương vị lại rất là ngon.

Nhưng mà, là một người đam mê về ăn uống như Tô Đường, cho dù cháo có ngon thì nó vẫn là cháo thôi. Vẻ mặt cô chết lặng nhìn Hoắc Phi đem cháo bưng tới, thấy cô không muốn mở miệng, hắn thậm chí còn nhẫn nại dụ dỗ cô như con nít, "Tiểu Ngư Nhi, không thể kén ăn, hiện tại thân thể em không khỏe, không thể ăn những món dầu mỡ"

Tô Đường rất có cốt khí, cự tuyệt nói: "Không ăn"

Hoắc Phi nhịn xuống không có cười, cô rõ ràng là rất đói đi, chẳng qua là thấy đồ ăn hắn mang tới là cháo, chớp mắt một cái liền mất hứng, khuôn mặt nhỏ đều suy sụp, phi thường đáng yêu.

"Ngoan đi, chờ thêm vài ngày nữa thân thể tốt lên, muốn ăn cái gì, anh liền dẫn em đi ăn"

Tô Đường trầm mặt cự tuyệt, cuối cùng đem cả người lui về trong chăn.

Này tiểu tính tình, làm Hoắc Phi vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười "Thật không ăn?" Hắn nói xong, thấy đối phương thờ ơ, chỉ có thể tiếp tục nói: "Nấm hương này là nấm hương mọc tự nhiên nha rất là tươi, thịt gà là dùng gà vườn, thịt rất là tươi, nấu lên..."

Hắn lải nhải nói, như là không biêt mệt mỏi, cuối cùng Tô Đường đầu hàng.

Nàng tờ trong ổ chăn dò xét chui ra, nhấp nhấp môi, không một tiếng động nhìn hắn một hồi, mới chậm rãi nói: "Tôi ăn"

Hoắc Phi mặt đều hiện ý cười "Được cần anh đút không?"

"Không cần"

Tô Đường lúc ăn cũng an tĩnh, dưới ánh đèn, làng mi cong cong, hiện cái bóng nhàn nhạt trên má, rõ ràng là một hình ảnh bình thường, nhưng Hoắc Phi xem đến vô thức nuốt nươc miếng. Hắn nhớ ngày đó buổi tối, đôi mắt kia khi động tình có bao nhiêu quyến rũ, như thế nào khóc thút thít, như thế nào khắc sâu hình ảnh của hắn trong mắt.

Tô Đường ăn đến một nữa, lại thấy người đối diện mình đứng lên, cô khó hiểu nhìn hắn một cái, lại thấy hắn hai mắt mơ hồ "Tiểu Ngư Nhi, anh trước đó đổ mồ hôi, bây giờ anh đi tắm một lát".

Tô Đường dừng muỗng "Bệnh viện đơn sơ, Hoắc tiên sinh có thể vè nhà tắm"

Hoắc Phi nói "Anh không yên tâm em". Nói xong, quay người đi tắm.

Tô Đường nhăn lại, tổng cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, nhưng tiếp theo trong mắt là hình ảnh của cháo gà, cả người tức khắc sống không còn gì luyến tiếc.

"Thật là nhớ nam chủ hắc hóa 100%"

Hệ thống "?"

Tô Đường "Như vậy tôi có thể tự do ăn thịt, hắn còn kêu tôi uống rượu! Đó là dạng thần tiên nam chủ đó"

Hệ thống "Lăn"

Hoắc Phi ở trong phòng tắm hơn nữa giờ, trở ra, Tô Đường đã ăn xong cháo.

Cô tuy rằng không thích ăn cháo, nhưng mà lúc này dạ dày lại ấm áp, thực thoải mái, cũng làm cho cô có tinh thần chơi điện thoại, chỉ là đang đưa tay ra lấy thì lại thấy Hoắc Phi vẻ mặt khẩn trương nói "Em muốn dùng điện thoại?"

Tô Đường vẻ mặt đương nhiên nhìn hắn "Hoắc tổng có ý kiến gì à?"

Hoắc Phi nghĩ nghĩ, vẫn là nên nói thật với cô "Trên mạng có người bôi đen em". Nói xong lại vội vàng nói thêm "Nhưng mà em yên tâm, anh đã cho người xử lý"

Việc này cũng không có gì làm cô kinh ngạc, với thủ đoạn của lão thái thái, những việc này đều bình thường, thậm chí là lần đầu tiên trong yến hội kia, cũng có bàn tay của bà.

Cô mở điện thoại, quả nhiên, weibo đầu đề, cũng không biết là video tiệc của ai, vừa đúng lúc là Tề Bối cùng Tô Nhuế té ngã, tất cả bằng chứng đều chỉ về phía cô. Còn có một cảnh là ảnh đế, ngày đó trong yến hội, ảnh đế từng lễ phép quan tâm một câu, khi đó cô lui về sau một bước, nguyên bản cũng không có gì để bôi đen, nhưng qua bàn tay của các thủy quân, trực tiếp xây dựng lên tình huống.

Cô gái gầy yếu tái nhợt, gương mặt đỏ ửng, muốn nói lại thôi, xứng với một bên ảnh đế phong độ, nhìn thế nào cũng đều có gian tình.

Tề Bối cùng Tô Nhuế tuy rằng chỉ là chủ bá, nhưng cũng là chủ bá loại A, nhân khí cũng không quá kém so với nghệ sĩ, hơn nữa còn có ảnh đế, Tô Đường liền trở thành đích để mọi người chỉ trích.

"Cũng không biết từ đâu chuôi ra con gà rừng, cũng dám cho mình thêm đất diễn, ôm đi chúng ta Bạc Tranh"

"Cái người này có phải hay không có một chân với ông chủ của phần mềm phát sóng, lấy thực lực sao lại có thể được nhận định là cấp A, lừa quỷ đi"

"Xin lỗi xin lỗi, hãy nói xin lỗi Tề Bối Bối của chúng tôi"

"Tiểu Ngư Nhi hãy cút xéo khỏi phát sóng"

...

Những lời bình luận rất khó nghe, Tô Đường nhưng thật ra rất bình tĩnh, cũng chỉ là bị hắc, cô trường hợp gì mà chưa thấy qua. Nhưng mà, cô bình tĩnh, nhưng Hoắc Phi không bình tĩnh nỗi.

Hắn nhìn đồng hồ, nữa tiếng nueã là 8 giờ. 8 giờ là giờ thích hợp, lúc này phản kích, hiệu quả gấp bội.

"Em yên tâm, những người khi dễ em, anh đều sẽ không bỏ qua". Hắn nói xong lời cuối, thanh âm có chút âm trầm.

Tô Đường yên lặng nhìn hắn một cái, ngữ khí nhàn nhạt "Hoắc tiên sinh ân tình này, cho tôi cũng không dám nhận đâu"

Hoắc Phi nhàng nhạt cười, phảng phất như trở về hình dáng lúc 18 tuổi "Không qua hệ, anh cho là được"

Tô Đường "Chúng ta có phải hay không có gì đó hiểu lầm?"

Hoắc Phi "Anh thấy được". Không đầu không đuôi một câu, Tô Đường có chút nghe không hiểu, cô đang do dự có nên nói hay không, liền nghe hắn tiếp tục nói "Hoắc gia cho em 500 vạn, em liền mang tất cả đi quyên góp"

Nói xong lời cuối, thanh âm đều có chút lí nhí "Vì sao vậy"

Hắn không biết được một năm nay cô trải qua như thế nào, mai danh ẩn tích, thân thể lại không tốt, chỗ ở ở quê lại cũ, hắn xem qua lần đầu tiên cô phát sóng, những người khác đều nhìn đến con heo kia, nhưng hắn lại chú ý đến căn nhà cũ. Mạng nhện dăn đầy, cô là một người yêu sạch sẽ, sao có thể chịu đựng được hoàn cảnh đó. Không đúng, con lợn rừng hung tàn, cô làm thế nào mặt không đổi sắc đánh chết nó, hoặc là, từ trước đến giờ cô không muốn sống?

Tô Đường không biết hắn bổ não cái gì, chỉ là xem đến ánh mắt hắn càng ngày càng không thích hợp, rôt cuộc nói "Không có vì cái gì, đây là chuyện của tôi, cùng với Hoắc tiên sinh không liên quan"

Hoắc Phi sầu thảm cười "Như thế nào cùng anh không quan hệ. Nhưng mà không sao, em không nhận, anh có thể chờ"

Hắn có cả đời có thể chờ, chỉ cần cô không đẩy hắn ra.

Thời gian chẫm rãi qua đi, đảo mắt đã đến 8 giờ. Tô Đường không mở miệng nữa, cô lướt điện thoại, liền thấy vài nhân vật nỗi tiếng có dấu tích vàng phát một cái video, bên trong có hai người rõ ràng là Tô Nhuế và Tề Bối, quần áo y như hôm dự tiệc, là hình ảnh các cô cùng với một người đàn ông dầu mỡ. (ý chỉ người dàn ông trung niên mập, bụng phệ đầu hói)

Hít thuốc phiện, lại loạn tính.

Sự kiện quay ngược, làm các fan đều ngốc luôn rồi.

"Cái đệt, đây là đổi chiều, cho nên Tiểu Ngư Nhi là vô tội?"

"Lầu trên, cũng không thể nói Tiểu Ngư Nhi vô tội, cô ta cùng vưới ảnh để có điều bất chính! Nhưng mà Tô Nhuế với Tề Bối đây là điên rồi đi"

"Đây là tình huồng gì, hai nữ một nam, như vậy phì nam đem Tô Nhuế cùng Tề Bối đều "gậm" xuống?Thật là loạn"

...

Theo video xuất hiện, thì nhận được thông báo phong sát.

Công ty không ngại ảnh hưởng lên tiếng xin lỗi thuận tiện kết thúc hợp đồng của hai người.

Mà theo sát đó là cảnh sat thông báo, trước khi video được công bố họ nhận được báo án.

Liên tiếp, dính đến Tề Bối cùng Tô Nhuế căn bản không kịp đáp trả, từ đây biến mất trước tầm mắt công chúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro