Chương 5: Nữ vương hotsearch: Ảnh đế, sủng trên đầu quả tim! (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sủng Ái bỗng đứng lên rời khỏi, thân thể nặng kí của Mã đổng sự trực tiếp ngã nhào lên giường. Nếu không phải cái nệm đủ mềm, Mã đổng sự chắc chắn sẽ nhào xuống đất như chó ăn phân.

Sắc mặt Mã dổng sự thay đổi, cố gắng xoay người bò dậy, chỉ vào mũi Sủng Ái mắng: "Tiện nhân! Mày có biết có bao nhiêu nữ diễn viên muốn bò lên giường tao không? Hôm nay mày tự đưa tới cửa, tao còn tưởng mày hiểu chuyện, đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"

Sủng Ái cười ha hả, minh diễm như hoa nở, khiến cho ánh mắt Mã đổng sự càng thêm lửa nóng
"Cô ngoan ngoãn lại đây, hầu hạn tôi cho tốt." Mã đổng sự cho rằng cô đã suy nghĩ cẩn thận, hào phóng nói: " Về sau tài nguyên giới giải trí, đều cho cô."

Trong giới giải trí, nam nữ thật sự thuần khiết không nhiều lắm, dù nam hay nữ, muốn đi lên đều phải có người lót đường, có thể lấy được tài nguyên tốt mới có thể "hồng" lên.
*hồng: ở đây nghĩa là nổi tiếng.

Phụ nữ cũng vậy, nam nhân cũng thế, đều không khác nhau.

Có rất nhiều nữ diễn viên nổi tiếng bề ngoài nhìn chả có gì, thực tế lại bị người giàu có nào đó bao dưỡng.

Nếu may mắn, gặp được người tử tế, thì sẽ nuôi bạn như nuôi chim hoàng yến, còn bất hạnh ấy hả, ha hả, người ta sẽ coi bạn chẳng khác gì con chó mà chơi.

Mã đổng sự thực sự đã nhớ thương Thư Nhã rất lâu, tuy nhiên mãi vẫn không có cơ hội xuống tay. Nay Thư Nhã tự đưa tới cửa, nào có đạo lý không "chơi".

Cái gì mà nữ thần cao lãnh băng thanh ngọc khiết, còn không phải đều hạ tiện giống mấy nữ minh tinh tuyến tám

"Thư Nhã ~" Mã đổng sự không kìm được lửa nóng trong lòng, muốn lập tức "chơi" cô. Tưởng tượng đến cảnh nữ thần quốc dân nằm dưới thân hắn, tùy tiện hắn "làm", loại cảm giác này khiến hắn lao về phía Sủng Ái như lang như hổ.

Ánh mắt Sủng ÁI lãnh đạm nhìn người đang bổ nhào tới, khóe miệng giương lên cười lạnh.
Mã đổng sự chỉ cảm thấy hoa mắt, còn chưa kịp phản ứng, hắn đã ngã thật mạnh xuống sàn nhà. Đau đớn từ sau lưng truyền đến mà hắn như con heo bị giết kêu lên.

Sủng Ái bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống, miệng cười như hoa: "Tao cần mày cho tài nguyên? Hửm?"

Một tiếng 'hửm' mị hoặc, trêu chọc người khô nóng, chính là đau đớn trên người khiến sắc mặt hắn trắng bệch.

"Thư Nhã! Mày dám đánh tao?! Mày không muốn lăn lộn ở giới giải trí à?!" Mã đổng sự tức giận gào lên.

Chân Sủng Ái đạp lên ngực hắn, hung hăng nghiền, sắc mặt Mã đổng sự lập tức trở nên xanh tím, hô hấp không thông.

"Ách... Ách..." Ánh mắt Mã đổng sự chẳng còn hung ác, mà lại lộ ra hoảng loạn cùng sợ hãi, gian nan nói: "Buông ra... Mày muốn giết người?!"

Sủng Ái ha hả cười nói: "Đừng lo, tao sẽ không giết mày, dù sao... giết người là phạm pháp..."

Mã đổng sự thở dài nhẹ nhõm, nhưng câu nói tiếp theo của Sủng Ái, làm hắn như rơi vào địa ngục.

"Tao chỉ phế mày thôi."

Nói xong, cô nâng giày cao gót trên chân lên dùng sức dẫm gót vào hạ thể người đàn ông.


"A a a ——" Mã đổng sự thê lương kêu to, sắc mặt xanh trắng, không ngừng toát ra mồ hôi hột.

Sủng Ái buông chân ra, cười ôn hòa nhìn Mã đổng sự lăn qua lăn lại trên mặt đất.

Hừ ~

Thật khó nghe.

Còn khó nghe hơn cả tiếng giết heo.


【 Ký chủ lại chưa từng nghe qua tiếng giết heo. 】 Phấn Cửu Cửu phun tào nói.

"Phấn Cửu Cửu ngươi thật ngốc, ngôn ngữ Hoa Hạ bác đại tinh thâm, tiếng giết heo là so sánh mà thôi..."

【......】 Thật là một ký chủ độc miệng.

"Phanh ——"

Cửa bị phá mở, một đống người xông vào, nhấp nhoáng ánh đèn camera lóa mắt.
Răng rắc, răng rắc, tiếng chụp ảnh vang lên không ngừng.

"Chị Thư Nhã!" Một cô gái xách túi đẫm nước mắt xông tới, "Chị không sao chứ? Mã đổng sự có làm gì chị không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro