Chương 63: Nữ phụ nghịch tập (ngoại truyện)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Chicken Twins
Beta: HD

“Nhiệm vụ hoàn thành 100, cho điểm nhiệm vụ 90. Đạt được 90 tích phân. Hoàn thành tâm nguyện ký thể, đạt được 15 điểm phân phối. Xin hỏi ký chủ, người muốn phân phối điểm này không?"

Điền Mật không ngờ, nhiệm vụ lần này lại được 90 điểm, còn có 15 điểm phân phối, từ trước tới giờ, đây là lần đầu tiên cô được nhiều điểm phân phối đến vậy.

''Ký chủ đã hoàn thành rất tốt tâm nguyện của ký thể, cho nên mới được nhiều điểm phân phối như vậy.''

Điền Mật gật đầu: ''5 điểm phân phối đến thể lực, 10 điểm phân phối đến sức quyến rũ đi.''

Màn hình xuất hiện:
Tái nhập dữ liệu ký chủ:

Họ tên: Điền Mật
Giới tính: Nữ
Tuổi: 30
Cấp bậc: 7
Hình dạng: 82 (Điểm tối đa 100)
Làn da: 78 (Điểm tối đa 100)
Dáng người: 80 (Điểm tối đa 100)
Trí lực: 70 (Điểm tối đa 100)
Thể lực: 65 (Điểm tối đa 100)
Mị lực: 69 (Điểm tối đa 100)
Tinh thông: Bác sĩ ngoại khoa
Kỹ năng đặc biệt: Ánh mắt thâm tình (Sử dụng vĩnh viễn), thẹn thùng (Sử dụng vĩnh viễn), lê hoa đái vũ (Sử dụng vĩnh viễn), ách ngữ (Sử dụng vĩnh viễn)
Đạo cụ đặc biệt: Không gian
Tích phân: 0

''Ký chủ có cần nghỉ ngơi một chút không?''

''Không cần đâu.''

''Được, đang tiếp nhận nhiệm vụ -- nhiệm vụ tiếp nhận thành công -- đang truyền tải nhiệm vụ đến ký chủ --''

''Truyền tải thành công -- đang tải nội dung nhiệm vụ --'' ---

Từ sau khi Điền Mật kết hôn, Hạ Thiên Dật đem 70% cổ phần tập đoàn Hạ thị trên danh nghĩa của ông chuyển sang cho Điền Mật. Ông còn chuyển đến nhà họ Dung để ở, với danh nghĩa muốn bồi dưỡng tình cảm với con gái.

Vừa kết hôn không lâu, Điền Mật đã có thai, hiện tại Dung gia chỉ còn Dung phu nhân cai quản, mấy năm trước, Dung lão gia đã qua đời. Bây giờ, Dung phu nhân rất thích Điền Mật, bà rất hối hận vì sao trước đây bà không đồng ý chuyện Dung Vũ Thần và Điền Mật quen nhau! Hại bọn họ lãng phí mất sáu năm trời, may mắn may mắn, thật may mắn Điền Mật đã được định sẵn sẽ trở thành con dâu của bà. Nhưng cái ông già họ Hạ này, thật sự là quá đáng ghét! Chỉ thích làm trái ý bà! Bà nói Điền Mật nên ăn nhiều rau quả, ông ta lại nói Điền Mật nên ăn nhiều thịt! Hiện tại, hai người vẫn đang trong phòng bếp tranh cãi nhau.

''Tôi nói rồi, canh này rất tốt cho Mật Mật, tốt cho xương cốt của con bé!''

Dung phu nhân vẫn luôn là một người phụ nữ dịu dàng, nhưng từ khi gặp Hạ Thiên Dật, tính tình liền trở nên nóng nảy.

''Tôi cũng nói cho bà biết, ngày nào bà cũng nấu cái bát canh nhạt nhẽo vô vị này! Bà là muốn ngược đãi con gái tôi phải không!'' Giọng nói của Hạ Thiên Dật cũng có chút lớn. Ông thấy con gái ông mang thai, cần phải tẩm bổ thật nhiều, hơn nữa ông cho rằng, Điền Mật đã sống vất vả hai mươi mấy năm qua, dù thế nào thì ông cũng phải bù đắp lại cho con bé. Mà cái bà Dung phu nhân này, ngày thường nhìn qua trông cũng dịu dàng quý phái. Ở chung một thời gian mới biết được, hóa ra là một người phụ nữ chanh chua.

Hôm nay, Dung Vũ Thần không đến công ty, Điền Mật nôn nghén khá nặng cho nên anh mang tất cả công việc ở công ty về nhà làm. Nghe thấy mẹ và cha vợ lại tiếp tục tranh cãi, Dung Vũ Thần và Điền Mật ăn ý liếc nhìn nhau, nở nụ cười.

Sau khi tham dự hôn lễ của Điền Mật, Quý Minh Phàm quay về nước F. Nước Z đã không còn lý do để anh ở lại nữa. Mẹ Quý Minh Phàm thấy con trai mình trở về, bà rất vui mừng. Mẹ của Quý Minh Phàm là một người phụ nữ xinh đẹp cổ điển, hầu như ngày nào bà cũng mặc sườn xám. Trước khi kết hôn với cha anh, cho dù là ai cũng không thể nghĩ đến, người phụ nữ này sẽ đồng ý kết hôn với một người nước F.

Bà ôm lấy Quý Minh Phàm sau đó vội vàng nói: ''Minh Phàm, con trở về thật đúng lúc, vị hôn thê của con cũng vừa mới đến nhà chúng ta. Hôn ước của hai đứa đã được ước định từ nhỏ, mẹ và cha con đều cảm thấy các con nên kết hôn rồi.''

Quý Minh Phàm bất đắc dĩ liếc nhìn mẹ mình, anh biết mình có một vị hôn thê. Thậm chí hai người bọn họ còn chơi chung với nhau khi còn nhỏ, nhưng cho tới bây giờ anh chưa từng thích cô. Cô ấy giống như một đứa bé trai, trước đây anh còn xem cô như anh em tốt của mình. Sau đó, khi lớn hơn một chút, tâm tính của anh thay đổi, không muốn tiếp xúc với vị hôn thê này nữa. Trong lòng anh vẫn luôn thích người dịu dàng điềm đạm giống như Điền Mật vậy, ngay cả khi nói chuyện cũng mang theo ý cười. Anh không thích vị hôn thê quanh năm cắt tóc đầu đinh như hệt đàn ông. Nghĩ vậy, Quý Minh Phàm có chút buồn phiền, nhíu mày. Mặc dù bây giờ Điền Mật đã kết hôn, anh cũng từ bỏ rồi, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là anh sẽ chấp nhận kết hôn với vị hôn thê kia.

Một cô gái trẻ trung bước đi ra từ phía sau lưng mẹ Quý, dáng người cô nóng bỏng có thể sánh ngang với siêu người mẫu, mái tóc màu vàng kim lượn sóng dài đến eo, khuôn mặt tinh xảo có chút kiên cường, nhìn qua rất xinh đẹp.

''Hey, Minh Phàm, đã lâu không gặp!''

''Katy?!" Quý Minh Phàm ngạc nhiên kêu lên, anh thực sự không thể tin được, cô gái trước mặt này lại là vị hôn thê trong ấn tượng của anh, người luôn cắt tóc đầu đinh, mặc áo T-Shirt và quần rách.

Katy cong khóe môi, cô biết rằng, Quý Minh Phàm nhìn thấy cô như vậy, nhất định sẽ rất ngạc nhiên. Cô cũng không còn cách nào khác, thật ra ngay từ nhỏ cô đã rất thích vị hôn phu này. Nhưng tính cách của cô khá cẩu thả, lại xấu hổ không muốn Quý Minh Phàm biết. Sau này, cô biết được Quý Minh Phàm thích một cô gái ở nước Z, cô tức giận đi tìm cô gái kia. Thật ra lúc đó cô rất muốn đánh cho cô gái kia một trận, sau đó cảnh cáo cô ta cách xa Quý Minh Phàm một chút. Nhưng lần đầu tiên khi cô gặp cô gái đó, cô đột nhiên hiểu ra, vì sao Quý Minh Phàm lại thích cô gái kia. Bắt đầu từ lúc đó, cô nuôi tóc dài, ném toàn bộ quần áo trước kia của mình đi, bắt đầu mặc váy, đi giày cao gót. Học lễ nghi thục nữ.

Ban đầu Quý Minh Phàm có chút ngạc nhiên với sự thay đổi của Katy, sau đó nhanh chóng khôi phục lại tinh thần. Hướng về phía Katy gật đầu chào rồi quay trở về phòng của mình. Katy xoay người lại nhìn theo bóng lưng Quý Minh Phàm, trong ánh mắt kiên định tràn đầy hy vọng. Sau đó, Katy bắt đầu giai đoạn theo đuổi hạnh phúc của mình.

Hạ Chỉ điên rồi, cô bị điên từ tháng thứ hai khi bắt đầu vào nhà tù dành cho người tàn tật. Người khuyết tật vốn tâm lý không bình thường, huống chi là người khuyết tật phạm pháp. Mặc dù hai chân Hạ Chỉ không còn nhưng khuôn mặt cô vẫn rất xinh đẹp, rất nhiều tù nhân trong trại giam ghen ghét cô. Vì vậy, bọn họ bắt đầu hành hạ Hạ Chỉ, mới đầu, họ giả vờ vô tình đụng phải xe đẩy của cô, hại cô ngã sấp xuống đất. Sau đó cũng chẳng thèm để ý cô nằm trên mặt đất đau đớn mà lớn tiếng cười nhạo cô. Có lúc biết được cô đang ăn cơm rồi giả bộ đi ngang qua bàn cô, sau đó nhổ một ngụm nước bọt vào bát của cô, khiến cho cô không thể tiếp tục ăn được nữa. Có lần, khi cô đang tắm, họ âm thầm tăng nhiệt độ của nước lên làm cho da đầu, khuôn mặt và nửa thân trên của cô đều bị phỏng. Lúc đầu cô còn đi tố cáo, nhưng mỗi lần tố cáo xong, cô sẽ bị bọn họ đánh đập dữ dội, tất cả những trận đòn đó đều không nhìn ra vết thương nhưng lại đau gần chết. Sau này, cô không dám đi tố cáo nữa, mỗi lần bị đánh xong, cô chỉ dám lén lút khóc. Cô rất muốn về nhà, trở về nhà của mình, cô không muốn ở cái địa phương quái quỷ này nữa! Thời điểm Hạ phu nhân vào nhà giam cũng không tốt hơn là mấy, Hạ Thiên Dật mua chuộc quản ngục đặc biệt 'Chiếu cố' bà ta. Không quá mười năm, Hạ phu nhân liền qua đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro