Chương 11: Hào Môn Đại Thiếu Có Điểm Lãnh (11)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Trà Chanh Chém Gió.

A Chiêu cười tủm tỉm nhìn Tiêu Nghiên: “Cảm ơn đã khích lệ, tôi cũng cảm thấy tôi lớn lên cũng rất đẹp.”

Tiêu Nghiên: “……”

Không phải bình thường dưới tình huống này, bị khen xinh đẹp, phản ứng đối phương ít nhất cũng nên khiêm tốn một chút sao?

Cứ như vậy nhận lấy lời khen ngợi, là tình huống như thế nào?

Hắn hơi có chút hoài nghi nhìn khuôn mặt vui vẻ của A Chiêu, đối với suy đoán lúc trước của bản thân sinh ra một tia hoài nghi.

Tâm tư nữ nhân này đều hiện rõ ở trên mặt, thật sự là cùng mẹ kế hắn hợp tác để hại hắn sao?

Vẫn là nói, bộ dáng cô của hiện tại, đều là để cho hắn xem?

Tiêu Nghiên nội tâm nghiêng về phía người đằng sau.

Nếu là như vậy…

Hắn nhìn A Chiêu cười tủm tỉm không chút nào làm ra vẻ mặt, chỉ cảm thấy đáy lòng có chút lạnh cả người — có kỹ thuật diễn như vậy, lại có một khuôn mặt như vậy, đi tìm một công việc lương cao hơn, cần gì phải tới tìm hắn đâu?

A Chiêu hoàn toàn không biết, nam chủ lúc này trong lòng lại chuyển qua nhiều như vậy nói cong.

Chân tướng sự tình kỳ thật rất đơn giản: A Chiêu cảm thấy chính mình xác thật rất đẹp, cô đối với lời nói nam chủ thực đồng nhất.

Đến nỗi khiêm tốn là cái gì?

— không tồn tại!

Cùng nam chủ quan hệ tiến thêm một bước, A Chiêu chỉ cảm thấy nhiệm vụ có tiến triển, quả thực so với bản thân trong tưởng tượng càng thêm thuận lợi!

A Chiêu tâm tình thực tốt, lôi kéo Tiêu Nghiên chạy bộ suốt một giờ.

Việc này đối với Tiêu Nghiên mà nói, tuyệt đối là một tra tấn lớn.

Hắn mấy năm nay, vì để lừa gạt được Triệu Lệ, cũng không rèn luyện thân thể nhiều.

Không phải bộ dạng gầy yếu cởi quần áo ra cả người cơ bắp, toàn bộ biệt thự đều là người của Triệu Lệ, căn bản không có khả năng giấu.

Cho nên hắn là hàng thật giá thật tiêu · gà luộc · nghiên. (Edit vẫn không hiểu lắm)

Chạy bộ cả một tiếng, liền tính chạy chậm lại, nếu không hắn sắp sửa mất nửa cái mạng.

Nếu là một giờ trước, Tiêu Nghiên đã sắc mặt tái nhợt.

Như vậy đến bây giờ, sắc mặt của hắn, đã là một mảnh trắng bệch.

Tóc mái đầy mồ hôi đinh trên trán hắn, da thịt trắng đến gần như trong suốt, trên môi cũng đều mất hết huyết sắc, nhìn bộ dáng tựa hồ muốn ngã xuống.

A Chiêu nhìn nam chủ như vậy, kiên quyết không thừa nhận, bản thân mình thế nhưng nhìn Tiêu Nghiên cảm thấy được một loại mỹ nam yếu ớt?

Thật muốn khi dễ một chút, làm hắn càng thêm lộ ra biểu tình bất lực……

Không được!

A Chiêu lắc lắc đầu, đem ý tưởng kỳ kỳ quái quái trong đầu ném sang một bên.

Cô có chút lo lắng đi đến bên người Tiêu Nghiên, hỏi: “Cậu còn tốt không?”

Trình độ này cường độ, là cô cùng hệ thống thương lượng qua.

Lý luận đi lên nói, hẳn là vào lúc này Tiêu Nghiên thân thể thừa nhận trong phạm vi.

Chỉ là nhìn bộ dáng Tiêu Nghiên hiện, thật sự không được tốt mấy.

Tiêu Nghiên khẽ lắc đầu, áp xuống một cổ mùi máu tươi trong cổ họng ập lên.

Hắn trong lòng thực minh bạch: Mặc kệ nữ nhân Hứa Chiêu này mục đích là cái gì, trước mắt sự tình cô làm, đối với hắn mà nói, là một chuyện tốt.

Đã có thể hảo hảo rèn luyện thân thể gầy yếu của bản thân một phen, cũng sẽ không khiến cho Triệu Lệ hoài nghi.

Nếu Triệu Lệ hỏi, hắn cũng có thể đem sự tình đẩy lên người Hứa Chiêu.

Trong khoảng thời gian ngắn, Tiêu Nghiên trong đầu tâm niệm quay nhanh, trong giây lát, đã thay đổi một kế hoạch khác……

Hắn bộ dáng trầm mặc lại quật cường như vậy, dừng ở trong mắt A Chiêu, càng là đối với nam chủ thập phần đau lòng.

Tiêu Nghiên chính là điển hình cái loại này, khó chịu cũng không dám nói, chỉ yên lặng để bản thân cam chịu? A Chiêu thương tiếc thầm nghĩ.

“Chúng ta hôm nay tới đây thôi, chậm rãi đi trở về đi, dì Trương chắc cũng đã chuẩn bị tốt đồ ăn sáng.” A Chiêu nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro