₷₷₷ Chương 268 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

edit beta: Xichtu

Bạch Tửu nghi mình nhìn lầm, cô lại nhìn xuống đất, móng tay vừa cắt vẫn còn trên đất, liền nhìn ngón tay của anh, móng ở ngón trỏ bàn tay phải dường như không có sự biến hóa, căn bản không nhìn ra trước đó có dấu hiệu cắt tỉa.

Cô lại dũa móng tay cho anh, đó là thật, không phải ảo giác của cô.

Bạch Tửu nhìn vào khuôn mặt anh và im lặng một lúc.

Doãn Lạc không hiểu sự im lặng của cô, ánh mắt anh bình tĩnh và khó hiểu.

"Cơ thể của anh ... chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Trong mắt anh hiện lên một tia bàng hoàng, không hiểu được ý tứ của câu mà cô đột nhiên hỏi.

"Chỉ là tay của anh ... em cắt ngắn móng tay cho anh, nhưng giây tiếp theo nó liền mọc lại."

Nguyên lai là cô muốn nói cái này.

Doãn Lạc chợt nhận ra, nhưng rồi anh lắc đầu.

Ý của anh rất rõ ràng, mặc dù anh biết cô hỏi gì, nhưng thực có lỗi, anh vẫn không biết câu trả lời là gì.

Bạch Tửu thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh không có vẻ gì là làm bộ, nên cô từ bỏ việc hỏi anh vấn đề mà chính anh còn không biết nữa. Tuy nhiên, cô nghĩ đến tin tức mà mình đã nghe trước đây, không biết có phải là Bao Đán hay Tiểu Liên, bọn họ đều nói là do anh hút máu, bất quá sau khi mất kiểm soát, thân thể thay đổi, sẽ không già đi, không ăn cũng sẽ không chết, thời gian dường như dừng lại trên anh.

Đúng hơn, chính là thời gian cơ thể anh dừng lại vào ngày đó mười lăm năm trước. Tóc móng anh sẽ không dài ra nữa, mà khi một bộ phận nào đó trên cơ thể anh bị tổn thương, thì nơi đó sẽ trở lại hình dáng ban đầu.

Nói cách khác, anh không đạt được sự bất tử theo một nghĩa nào đó?

Bạch Tửu có thể được coi là người hiểu lý do tại sao viện nghiên cứu giam anh trong mười lăm năm, và sẽ không từ bỏ thí nghiệm ngay cả khi thí nghiệm không có tiến triển gì. Nếu có thể dựa vào anh nghiên cứu ra sự tình đối với lời đoán diệt tộc thì càng có ý nghĩa hơn, đây tuyệt đối là đại sự khiến toàn thế giới chấn động.

Bạch Tửu lắc đầu tự nhủ không nên nghĩ nhiều như vậy, mọi chuyện chỉ là suy đoán của cô. Cô còn chưa tiếp xúc với thí nghiệm trên đảo, một số chuyện không thể kết luận, cô từ bỏ việc cắt móng tay. Cất móc khóa.

Anh đưa hai tay ra.

Bạch Tửu đứng dậy cười nói: "Không cắt nữa, đứng dậy đi."

Vì vậy, anh đứng dậy khỏi mặt đất. Trong nháy mắt, Bạch Tửu vốn đang nhìn xuống cũng chỉ có thể ngẩn đầu ngước nhìn anh. Anh thật sự rất cao, ít nhất cũng vượt qua mết 85, mà tính cả giày cao gót, Bạch Tửu cũng chỉ có 1m65. Đứng bên cạnh anh cảm giác như một nhóc con, nhưng cũng may khí thế của cô cũng khg yếu.

Nhưng họ đã đứng quá gần.

Bạch Tửu lùi lại một bước.

Anh tiến lên một bước.

Bạch Tửu im lặng một lúc, sau đó lùi lại một bước.

Không ngạc nhiên khi anh tiến thêm một bước nữa.

Bạch Tửu không còn cách nào khác đành phải lui đến bên giường, cô vươn tay giữ khoảng cách với anh, "Được rồi, đừng tới đây."

Nhưng dường như anh đã hiểu sai ý của bàn tay đang đưa ra của cô. anh vận dụng hết trí óc của mình, sau khi đưa ra câu trả lời, anh nắm lấy bàn tay đang đưa ra của cô và đặt lên bụng dưới của mình.

Khi vừa đụng tới bụng của anh, tay Bạch Tửu hơi run lên. Nguyên nhân đơn giản là cô lại một làn nữa cảm nhận được phần cơ bụng mà cô lưu luyến.

Gần như ngay lập tức, tâm trí cô quay cuồng, hơn nữa còn không thể không ở trong lòng mà cảm thán một câu ...

Cảm xúc thực sự tốt.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro