₷₷₷ Chương 288 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Liên không thích nhắc đến tên ma cà rồng bị nhốt ở tầng 7. Thấy Bạch Tửu không hỏi thêm câu nào, cô liền chuyển chủ đề,

- Nghe nói gần đây sẽ có thực tập sinh đến bệnh viện của chúng ta.

- Thực tập sinh? - Bạch Tửu hỏi - Chúng ta vẫn sẽ nhận thực tập sinh ở đây ư?

- Đương nhiên chúng ta sẽ không nhận thực tập sinh, nhưng thỉnh thoảng vẫn có ngoại lệ ..

Tiểu Liên thấp giọng nói nhỏ

- Chỉ cần hậu viện đủ cứng, làm bác sĩ thực tập trong bệnh viện của chúng ta cũng không khó.

Ồ, có vẻ như người thực tập sắp tới có hậu trường đủ cứng.

Bạch Tửu không để ý lắm đến các thực tập sinh, nên cô chỉ lắng nghe thôi. Nhưng khi cô được gọi đến văn phòng của Bao Đán vào ngày hôm sau, và nhìn thấy một cô gái quen thuộc, cô nhận ra rằng suy nghĩ của mình thật sai lầm.

- Cô Bạch! _ Lạc Khúc Kỳ lúc đầu rất ngạc nhiên, sau đó cô bước đến chỗ Bạch Tửu với nụ cười ngọt ngào trên môi, cô thận trọng nói: - Không ngờ lại gặp cô ở đây.

Bạch Tửu sắc mặt đã dịu đi, cô cười,

- Không ngờ lại gặp được cô ở đây.

- Vậy là hai người quen nhau rồi. _ Bao Đán ngồi sau bàn cũng cười theo.

Lạc Khúc Kỳ quay lại và nói:

- Trước đây tôi bị một tên côn đồ quấy rối, và chính cô Bạch đã cứu tôi.

Bao Đán nhướng mày nhìn Bạch Tửu từ đầu đến chân, anh ta cho rằng với thân hình nhỏ bé của cô mà cứu người được từ trong tay một kẻ lưu manh thì thật là khó tin.

Bạch Tửu bình tĩnh hỏi:

- Viện trưởng Bao, anh gọi tôi đến đây có chuyện gì vậy?

- Là vậy._ Bao Đán bỏ đi thái độ đùa cợt của mình và nói,

- Lạc Khúc Kỳ sẽ là thực tập sinh trong viện của chúng ta trong ba tháng. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, tôi đã quyết định chọn cô làm ng hướng dẫn cho Lạc Khúc Kỳ.

Lần này Bạch Tửu cuối cùng cũng bộc lộ sự ngạc nhiên của mình, "Tôi?"

- Đúng vậy, tôi đã đọc sơ yếu lý lịch của cô, cô có vốn kiến thức phong phú và hoạt động thực tế, cũng không mắc sai lầm gì khi làm việc lâu như vậy. Để cô trở thành người cố vấn trong quá trình thực tập của Lạc Khúc Kỳ, tôi rất yên tâm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Khúc Kỳ tràn đầy vẻ hào hứng và phấn khích, nếu Bạch Tửu có thể làm hướng dẫn cho cô ấy, cô ấy cảm thấy mình nhất định sẽ học tốt hơn.

Bạch Tửu tỏ vẻ ngượng ngùng, "Tôi không có kinh nghiệm với thực tập sinh. Có lẽ là Viện trưởng Bao, anh có thể cân nhắc đổi người có tư cách hơn tôi để hướng dẫn thực tập sinh đi."

- Đừng lo lắng, Bạch Tửu, tôi tin vào thực lực của cô.

Bao Đán cười nhẹ

- Việc mang theo một thực tập sinh không quá phức tạp như cô nghĩ. Cô phải làm công việc gì, chỉ cần mang theo Lạc Khúc Kỳ là được. Bây giờ cô không phải là quản lý viên ở tầng bảy sao? Cô cũng có thể đưa Lạc Khúc Kỳ làm công việc của quản lý viên. Tôi thấy cô có thể đưa Lạc Khúc Kỳ, sau khi ăn xong, thì đến tầng cô phụ trách đi.

Anh ta không đề cập đến thân phận của quản sự ở tầng 7. Khi nhắc đến chuyện này, Bạch Tửu không khỏi nghĩ chuyện này không đơn giản như vậy. Lộ ra bộ dạng không yên lòng, bất quá cũng là làm cho Bao Đán xem, để anh ta nhìn ra cô cùng người khác phản ứng giống nhau, mà cự tuyệt nữa thì lại không tốt.

Bạch Tửu giả vờ bất lực thở dài, "Được rồi, tôi sẽ phụ trách thực tập sinh này."

Bao Đán nở một nụ cười vừa lòng.

Sau khi rời khỏi tòa nhà văn phòng, Lạc Khúc Kỳ ngập ngừng đi theo sau Bạch Tửu, vẻ mặt rất rối.

Bạch Tửu nhận thấy động tác chậm chạp của Lạc Khúc Kỳ, cô quay lại và hỏi cô ấy, "Có chuyện gì vậy? Hình như tâm trạng không tốt?"

"Tôi ..." Lạc Khúc Kỳ cẩn thận nhìn Bạch Tửu, "Tôi gây phiền phức cho cô sao?"

Dịch: Google translate

Edit: Xichtu

Có một số chỗ bị mất dấu ngoặc kép, t lười giữ shift nên chuyển thành hội thoại gạch đầu dòng. Có thể hơi khó chịu với những ng bị ám ảnh xíu xíu nhg cứ sương sương vầy nhé hihi

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro