₷₷₷ Chương 309 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ông nội quá tự tin. Ông ấy nghĩ rằng ông ấy có thể kiểm soát bạn bất cứ lúc nào, nhưng tôi biết rằng cô không phải là người chờ chết, vì vậy ... tôi đã làm điều này."

Bạch Tửu hỏi: "cô định đưa tôi cho ông nội cô à?"

- Tôi không nghĩ đến việc làm tổn thương ông, tôi chỉ lo lắng cho ông.

Tiểu Thải lo lắng nói:

- Bạch Tửu, ông nội không phải là người xấu. Vì ông ấy nghĩ rằng có điều gì đó không ổn với cô, vậy khẳng định cô đã xảy ra biến hóa mà cô không biết.

- Nếu cô khẳng định là tôi có vấn đề, tôi không có gì để nói.

Bạch Tửu đặt hộp sữa trống trong tay xuống, cô đột nhiên nở nụ cười,

- Tiểu Thải, buổi tối cô sẽ đi gặp ông ta sao?

Tiểu Thải giật mình, "Sao cô lại hỏi câu này?"

"Tôi chỉ có thể nói với cô, đến gặp ông nội của cô vào đêm khuya, tôi tin chắc cô sẽ tìm ra được ông ta đang che giấu bao nhiêu bí mật, và ..." Bạch Tửu đứng dậy, híp mắt nhìn và nói: "Cô có thể kiểm tra tập tin có tên là Dự án Ong chúa trong kho lưu trữ, sau đó cô sẽ có câu trả lời khác về việc ai sai và ai đúng."

Tiểu Thải trong nội tâm mơ hồ cảm nhận được một góc bí mật. Cô bất giác cảm thấy hoảng sợ, nhưng trước khi cô kịp nhận ra, Bạch Tửu đã quay người và bước ra khỏi siêu thị.

Tiểu Thải đứng dậy, nhìn viên pha lê nhỏ trong suốt trên bàn, do dự một lúc, cô ấy ném viên pha lê nhỏ vào thùng rác.

Một số điều phải được xác định trước khi có thể đủ điều kiện để nhận định lập trường.

Đi trên con đường đêm được thắp sáng bởi đèn đường, Bạch Tửu càng ngày càng cảm thấy mình giống như ruồi không đầu. Nếu thật sự chỉ có một mình, cô có thể làm bất cứ điều gì cô cho là đúng, nhưng vấn đề là bây giờ cô không chỉ có một mình một người.

Hẳn là phải đưa ra sự lựa chọn, nhưng nó không phải là một sự lựa chọn dễ dàng.

Cô đã đi lang thang suốt đêm.

----------

Khi mặt trời sắp mọc, Lạc Khúc Kỳ cuối cùng cũng trở về căn hộ của mình, cô mệt mỏi ấn lên đỉnh đầu vẫn chưa tìm thấy Bạch Tửu, cô không thể quên được vẻ mặt ngày càng lạnh lùng của ông nội. Lạc Khúc Kỳ rất lo lắng cho Bạch Tửu , nhưng cô ấy biết rõ hơn, chính mình không thể làm bất cứ điều gì.

"Lạc tiểu thư."

Lạc Khúc Kỳ dừng lại, cô tỉnh táo lại nhìn người đàn ông đang ngồi trên sô pha, cảnh giác lùi lại một bước.

Có lẽ tôi nên nói lời chào buổi sáng với cô. Người đàn ông đẹp trai cười xấu xa, khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.

"Là anh!" Lạc Khúc Kỳ nhận ra anh ta, "tên phạm nhân có thói quen thích quấy rối phụ nữ!"

Vẻ mặt của Giang Dật cứng đờ, sau đó sắc mặt trở nên lạnh lùng, "Tôi không làm chuyện đó với phụ nữ, cẩn thận lời nói của cô."

"Làm thế quái nào mà anh lại vào được phòng của tôi! Tôi sẽ gọi cảnh sát!" Ngay khi Lạc Khúc Kỳ lấy thẻ liên lạc ra, cô cảm thấy một luồng gió thổi qua trước mặt. Một giây tiếp theo, tay cô đã bị bắt.

Giang Dật cười xấu xa, "Tôi đây là nói cho cô biết lai lịch của cô, xem ra cô không định cảm kích?"

- Anh nói cái gì?- Lạc Khúc Kỳ sửng sốt, đối với việc một anh chàng đẹp trai lại gần cô như vậy, cô hoàn toàn không để ý tới.

Giang Dật buông tay cô ra, anh ta lùi lại một bước, liếc xéo cô một cái, nói:

- Trên bàn có một tập tài liệu, ghi kế hoạch tên là Ong Chúa, sau khi cô đọc, tự nhiên sẽ hiểu."

Lạc Khúc Kỳ nhìn trên bàn cà phê, lo lắng cùng sợ hãi trong lòng dần dần lan tràn, cô cũng không vội nhìn mà hỏi: "Mục đích của anh là gì?"

Edit beta Xichtu

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro