₷₷₷ Chương 369 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam Cung Ngạo chỉ cảm nhận được luồng sát khí bàng bạc bao quanh mình, nếu hắn di chuyển, luồng sát khí đó sẽ biến thành một lưỡi dao sắc bén dễ dàng xuyên qua cơ thể hắn.

Hắn ta đúng là bị sát khí áp chế không thể nhúc nhích.

Tuy nhiên, Tinh Trầm đang mất trí vẫn đang đi đến.

Nam Cung Ngạo thầm nghĩ sư phụ sợ là tính sai quẻ rồi, đem kiếp số của hắn thành kiếp số của Tứ ca. Sớm biết thực lực sư thúc không thể đánh lại, vạn vạn không nghĩ tới thực lực ấy vượt qua cả tưởng tưởng của con người.

Đúng lúc mành chỉ treo chuông, Nam Cung Ngạo thấy trước mắt, một đạo thân ảnh vàng nhạt vụt qua.

Nữ nhân đội nhiên lao tới, không ngại tầng tầng sát khí, càng không ngại kiếm khí đang cắt qua. Một đường thẳng tắp hướng tới nam nhân kia chạy qua, hai tay ôm lấy cổ hắn, hai chân vòng quanh hông hắn, quyết đoán lưu loát treo trên người nam nhân. Sau đó nàng ngẩng đầu lên, hôn thật mạnh vào môi hắn.

Trong phút chốc, sát khí tiêu tán không còn tăm hơi.

Đôi mắt tan rã của Tinh Trầm dần có tiêu cự. Hậu tri hậu giác cảm nhận được cảm xúc, ánh mắt hắn ẩn ẩn chớp động.

Nam Cung Ngạo sững sờ.

Bạch Quả cũng sững sờ, sau khi định thần lại, nàng tiến lên một bước, Nam Cung Thương đã nắm lấy tay nàng.

Nam Cung Thương bị thương nói: "Nguy hiểm."

Nhưng Bạch Quả gấp đến giơ chân, "Làm sao nàng ấy có thể hôn hắn !?"

Nam Cung Thương cảm thấy có điều gì đó không ổn với vương phi của mình.

Tiếng gió xung quanh nhỏ dần, đá vụn cũng không còn bay nữa, mọi thứ như quay trở lại thời điểm trước cơn bão.

Bạch Tửu đã lùi lại một chút, kết thúc nụ hôn.

Tinh Trầm lông mi khẽ run lên, mày hơi nhíu, trầm mặc nhìn cô không nói lời nào.

Bạch Tửu định rời khỏi hắn, nhưng đã bị một tay ôm chặt, cô nhìn hắn.

Hắn chớp mắt, tránh mắt không dám nhìn cô lần nữa, sau tai có chút đỏ ửng.

Dễ thương.

Bạch Tửu trong lòng khinh thường, nàng ho nhẹ một tiếng, hắng giọng nói: "Ngươi không sao chứ?"

Mới rồi thần thái hờ hững của hắn như là mở ra hình thức đại khai sát giới, khiến lòng cô run sợ.

Tinh Trầm thấp giọng nói: "Ta làm thương ngươi."

Trên người cô có vài vết máu, chiếc váy màu vàng cô đang mặc cũng có vài vệt đỏ.

Bạch Tửu không chịu được sự tự trách của hắn, chỉ có thể nói: "Đừng tự trách mình, tất cả đều là vết thương nhỏ, không nghiêm trọng, hơn nữa không phải ngươi cố ý"

Nhìn thấy tính mạng của Nam Cung Ngạo lúc đó đang gặp nguy hiểm, cô không nghĩ tới, chỉ có thể dùng một chiêu thức thường dùng trong phim truyền hình để đánh thức hắn, bằng tình yêu!

May mà thủ đoạn này không sai, tuy không phải nữ chính nhưng cô vẫn thành công.

"Nàng lại còn ôm hắn!"

Nam Cung Thương nhìn Bạch Quả đang nổi trận lôi đình, cảm giác không thích hợp trong lòng càng lan rộng.

Nam Cung Ngạo nhìn Bạch Tửu cư xử thân mật với sư thúc của mình, lại nghĩ tới hành động đột ngột vừa rồi của Bạch Tửu, cuối cùng xác định hai người có quan hệ vi diệu. Hắn trầm mặc không nói, mà không thể nói được, sư thúc không hiểu tình ái lại có thể được giai nhân ưu ái, thật sự là khó tin.

Bạch Tửu nói, "Chúng ta hãy ra khỏi đây trước, được không?"

Tinh Trầm ngoan ngoãn gật đầu, bay đi với Bạch Tửu trong tay.

Bạch Tửu! Bạch Quả hất tay Nam Cung Thương ra, muốn đuổi theo, nhưng trong nháy mắt, hai người đã biến mất.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro