₷₷₷ Chương 378 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hành lang rất cũ, tòa nhà chắc cũng đã vài năm tuổi rồi. Bạch Tửu quan sát tình hình xung quanh dưới ánh trăng, đi xuống cầu thang, không khí dường như tràn ngập ẩm ướt khó chịu, cô cau mày đoán, đây hẳn là một nơi mà đã lâu không có ai đặt chân đến.

Không mất nhiều thời gian để Bạch Tửu rời khỏi khu kí túc xá và đứng trên một bãi đất trống, chỉ có bóng của những ngôi nhà cao tầng và bóng cây khi gió thổi. Cô không nhìn thấy ai, trong lòng không khỏi cảm tháy kỳ quái, nơi này thoạt nhìn cũng không có người canh gác. Mà cái di động kia nội dung ý vị cũng mười phần sâu xa.

"Trò chơi đã bắt đầu."

Chỉ có một dòng như vậy, liên quan đến quy tắc Trò chơi. Hình như có ai đó đã trói cô vào đây, không hiểu sao cô lại mất đi một phần trí nhớ.

Suy nghĩ đầu tiên của Bạch Tửu đương nhiên là muốn tìm một lối thoát. Nhưng tiếc thay, quanh nơi xa lạ này đều là những tòa cao ốc, giống như mê cung, dù có nhìn bao xa thì cũng chỉ có một màn đêm xám xịt.

Đi đâu cô cũng nghe thấy tiếng máy hoạt động, dọc đường thấy gỗ được xếp nhiều nơi, cô đoán chắc là xưởng chế biến gỗ nhưng không thấy ai.

Loanh quanh mãi cũng không tìm được lối thoát, ngay lúc Bạch Tửu cảm thấy khó chịu, từ xa truyền đến động tĩnh.

Cô nhìn thấy một hàng bóng người xuất hiện dưới những bóng cây đung đưa, nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là hàng bóng đó rất cao, khoảng hai mét, tay dài đến mức như muốn treo trên mặt đất. Bọn họ thong thả đi tới, điều này càng làm cho bóng đêm thêm vẻ quỷ dị.

Bạch Tửu chỉ suy nghĩ một lúc, sau đó ngồi xổm xuống sau đống gỗ, cô không biết những người trông kỳ lạ đó là ai, nhưng ít nhất ở nơi kỳ quái này, cô không nghĩ họ sẽ là người tốt.

Hàng người quái nhân tiến lại gần, từ trong bóng tối, có ba người tay dài ở hàng này, cử động của họ đều đều, giống như những con rô bốt đã được lập trình.

Lúc này, từ trong khóe mắt của Bạch Tửu, cô nhận thấy một người đang ngồi xổm sau gốc cây lớn trước mặt.

Đó là một cô gái mặc đồng phục thể thao đặc trưng của Đại Thiên triều, buộc tóc đuôi ngựa, hai tay ôm chặt miệng, toàn thân run rẩy.

Nhóm người tay dài đang đi về hướng cô gái đang trốn, khi nhóm người tay dài đi ngang qua cây to chắc chắn sẽ phát hiện ra sự tồn tại của cô gái này.

Cô gái vô cùng sợ hãi, chỉ biết che miệng để không phát ra tiếng động, hiển nhiên cô ấy cũng nhận ra Bạch Tửu, đôi mắt to đầy hoảng sợ và tuyệt vọng.

Bạch Tửu cau mày, sau đó cô nhìn người đàn ông có đôi tay dài trước mặt mình, và đặt một ngón tay lên môi ra hiệu cô gái đừng phát ra âm thanh.

Cô gái gật đầu.

Bạch Tửu lấy trong túi ra chiếc điện thoại cũ, cô liếc nhìn thời gian, mười một giờ ba phút. Cô tìm được tùy chọn thời gian và đặt báo thức lúc mười một giờ bốn phút. Sau đó, cô ném chiếc điện thoại ra xa nhất, rồi nhanh chóng ngồi xổm xuống.

Nhóm người tay dài nghe thấy động tĩnh sau lưng, xoay người ngay ngắn.

Ngay sau đó, "Đinh đinh" vang lên, xa xa có một vầng sáng.

Những người tay dài không giao tiếp mà cùng nhau giơ chân đi về phía nơi có âm thanh và ánh sáng.

Editor: Xichtu

< À tui nhớ ra rồi, phần này đã có bạn edit, tui đọc r nhưng không nhớ, vầy nên vị diện này bỏ qua nha ~~ >

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro