₷₷₷ Chương 447 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Tửu nghĩ thời gian lần trước, lúc này cũng trễ mấy ngày rồi, liền gật đầu "Chắc là vậy ạ..."

Có bvs khg? Cô giáo khẽ hỏi.

"Nó ở ký túc xá."

"Vậy em trở về ký túc xá đi."

Bạch Tửu nói "vâng" và bước ra khỏi sân với một tay che bụng. Bởi vì gần đây biều hiện của cô quá mức ngoan ngoãn, lại có tâm học tập, được giáo viên yêu thích, nên cô giáo cũng khg nghi ngờ liệu cô có muốn tránh tập thể dục bằng cách giả vờ không thoải mái hay không.

Bạch Tửu có thể cảm thấy nhiệt lưu quen thuộc đang quấy phá. Cô lập tức về ký túc xá. Trước kia cô cũng không bị đau bụng kinh, nhiều lắm chỉ có cảm giác không thoải mái. Nhưng không biết có phải do vận động quá sức không mà cô cảm thấy bụng dưới có cảm giác đau xoắn lại.

Nhớ lúc trc cô đã nghe người khác nói mà đau đến không chịu nổi, trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu ...

Trên trán Bạch Tửu chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, cho dù muốn đến phòng y tế lấy thuốc giảm đau, cô cũng phải về ký túc xá xử lý.

"Có chuyện gì vậy?"

Trước mắt Bạch Tửu hiện ra một bóng người, cô ngước mắt lên thì thấy đó là Tiết Nguyễn trong chiếc áo phông trắng, quần denim đen và giày thể thao màu trắng.

Cậu cậu đi học rồi? Bạch Tửu vẫn còn đang kinh ngạc trước bộ dạng của cậu lúc này.

Tiết Nguyễn chỉ đơn giản "ừm" một tiếng rồi nói: "Cậu không khỏe, nên đến phòng y tế."

Mà cô đang đi phía ký túc xá.

Bạch Tửu mím môi, trầm giọng nói: "Tôi về ký túc xá trước sau đó đi bệnh xá."

Tiết Nguyễn nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, cậu không hỏi thêm, chỉ nói: "Tôi đưa cậu đi."

"Không ..." Vừa nói một tiếng, cô đã thấy cậu quay người lại, hơi cúi đầu quay lưng về phía cô, cô hơi sững sờ, khi cậu nói "đưa", có ý muốn cõng cô trở lại.

Tiết Nguyễn quay lại và nói: "Lên đi."

"Cái đó... Tôi có thể tự mình đi."

Nếu cậu còn muốn chờ cho mng chạy xong giải tán, nhìn thấy chúng tôi thế này lại đồn đại vớ vẩn, tôi có thể cùng cậu đôi co ở đây. Giọng điệu của hắn nhẹ nhàng, hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ ý đe dọa nào.

Bạch Tửu nhíu mày.

Cô cẩn thận dựa vào sau lưng cậu.

Cậu chỉ cảm thấy cô thật nhẹ, thân thể gần sát với cơ thể, thậm chí cậu còn cảm nhận được đường cong trên cơ thể cô.

Tiết Nguyễn không di chuyển một lúc.

Bạch Tửu tự hỏi, "Tiết Nguyễn?"

Thứ văng vẳng bên tai cậu là lần đầu tiên cô gọi tên cậu, ngọt ngào và béo ngậy, cho dù trà sữa có lượng đường gấp mười lần cũng không có vẻ gì sánh bằng.

Tiết Nguyễn hai tay ôm chặt hai chân, giống như cảm giác lúc trước của cậu, đôi chân của cô rất mảnh mai và yếu ớt, nếu bị đêm khiêng đi, cô cũng sẽ không còn sức để chống trả.

Ký túc xá của cấp ba ngăn cách với ký túc xá của học sinh cấp một và cấp 2. Môi trường ký túc xá của cấp ba không chỉ yên tĩnh hơn, điều kiện sống của họ cũng tốt hơn, nơi này cũng là một nơi thích hợp để trèo tường.

Thời gian tựa hồ thong thả nhưng cũng thật mau, tới dưới chân ký túc xá, Bạch tửu trượt từ trên lưng cậu xuống, cô nói cảm ơn. Nhìn thấy ánh mắt cậu đáp lại, cô không lãng phí thời gian đi tìm cô quản lý rồi lên tầng.

Editor Xichtu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro