₷₷₷ Chương 475 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu rõ ràng là một nam sinh, nhưng lại có mị hoặc quyến rũ giống như nữ yêu vậy

Bạch Tửu bị mê hoặc tâm trí, cô hồi lâu mới giãy giụa tay ra:

-Cậu đừng nói mấy lời khg đứng đắn đó!

Tiết Nguyễn cảm nhận được sự khẩn trương của cô.

Cô rõ ràng thích sự không đứng đắn của cậu.

Đột nhiên, trước mắt sáng ngời.

-Có điện rồi!!

Giống như lúc cúp điện, tiếng hét chói tay lại vang lên từ đám học sinh.

Bạch Tửu nhanh chóng rút bàn tay đang bị nắm ra, lần này cậu không ôm khư khư cô nữa.

Giọng nói nhẹ nhàng của cô gái vang lên nhẹ nhàng:

-Tôi không thích nam sinh hút thuốc.

-Tôi sẽ bỏ.

Âm thanh nhẹ nhàng của nam sinh cũng vang lên,

-Cậu còn điều gì khg thích sao? Tôi sẽ sửa.

Nữ sinh vẻ mặt buồn buồn:

-Tôi không thích cậu thích tôi.

-Đây là bản năng của cơ thể, không thể thay đổi được. Chàng trai cố tình bày ra vẻ mặt lạnh lùng.

Ngay sau đó, có tiếng nam nữ sinh cùng ôm cánh tay mà chà xát. Toàn thân nổi lên một tầng da gà, trăm miệng như một:

-Thật buồn nôn!

Nhìn Triệu Thiết và Trịnh nữ vương đang ngồi ghế trên, Bạch Tửu vô cảm, nét mặt của Tiết Nguyễn cũng vẫn như cũ thản nhiên khg để ý.

Nữ vương Trịnh nhìn Bạch Tửu và Tiết Nguyễn cười khúc khích:

-Được xem một bộ phim điện ảnh miễn phí nha. Tiểu đệ, trước kia thế nào mà khg biết cậu cũng có bộ dáng nói lời âu yếm như vậy đi?

Tiết Nguyễn bình tĩnh nói:

-Kỹ năng bị động trời sinh, ở điều kiện nhất định mới kích hoạt.

-Ồ, ý của cậu nói Bạch Tửu là chân mệnh thiên nữ của cậu đi?

Hoa lan chỉ của nữ vương Trịnh ngoáy loạn lên:

-Thật khg thể tin đc, thật khg thể tin đc. Khả năng nói lời âu yếm cũng thật lợi hại nha!

Triệu Thiết gật đầu phụ họa bên cạnh, đôi mắt đào hoa cũng bởi có ý cười mà càng thêm có phong tình:

-Tiểu Tửu à, tôi khuyên cậu đừng cố chấp nữa, mau chạy đến chỗ giáo bá đi.

Chỉ vì lời nói này của Triệu Thiết, Tiết Nguyễn quyết định về sau khi cậu ta bị Trịnh nữ vương đánh, cậu sẽ giúp cậu ta gọi xe cứu thương tới.

Bạch Tửu không xấu hổ trước sự trêu chọc của họ, mà nở một nụ cười hào phóng, "Đừng nói về chúng tôi, Nữ vương, miệng của cậu có vẻ hơi sưng."

Trịnh Nữ vương sửng sốt một chút, sau đó che môi, "Tôi, tôi sơ ý ngã thôi!"

Ra vậy. Bạch Tửu gật đầu nhìn Triệu Thiết vẻ mặt không được tự nhiên, cô lại cười, Môi của cậu hình như bị rách da, cũng là bị ngã đúng không?

"Không, không sai..."

Tiết Nguyễn chậm rãi nói:

-Vậy nên hai người ngã cùng nhau?

Triệu Thiết: "..."

Trịnh Nữ vương: "..."

Bạch Tửu mỉm cười, "Tuổi trẻ nha, thật sự là cái tuổi làm càn."

Triệu Thiết và Trịnh nữ vương liếc nhau, ngay sau đó cả hai đều quay mặt đi, không nhìn nhau nữa.

Dưới sự chỉ đạo của giáo viên, mọi người chậm rãi ra ngoài.

Bạch Tửu nhướng mắt nhìn người đang đứng bên cạnh, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của cậu đang nhìn xuống cô.

Cô đột nhiên hỏi: "Cậu có tự tin vào top 100 không?"

Không. Lúc này cậu bình tĩnh đáp, hoàn toàn khác với vẻ tự tin khi lúc trước đến tìm cô.

Cho dù là tự tin lắm, khi gặp chuyện quan trọng, cũng khg nhịn được mà nghi ngờ.

Bạch Tửu bật cười, cô quay người đi về phía cửa, chỉ để lại một câu: "Nếu lần này trượt, trong kỳ thi lần sau cố gắng hơn đi."

Vẻ mặt của Tiết Nguyễn đông cứng lại.

Nữ vương Trịnh phấn khích vỗ vai Tiết Nguyễn, "Tiểu đệ, cậu đây là khổ tận cam lai a!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro