₷₷₷ Chương 477 ₷₷₷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong kỳ thi tuyển sinh đại học, Bạch Tửu thi ổn định, khi ra khỏi phòng thi thì gặp An Tây Thần vừa từ phòng thi đi ra, hai người chỉ gật đầu coi như chào hỏi rồi đi đường riêng.

Điều đáng nói là khi Bạch Tửu đang ở nhà chờ kết quả thi đh thì nhận được điện thoại của Tiết Nguyễn.

Bên kia điện thoại, giọng nói sạch sẽ và lười biếng của cậu truyền đến, "Tôi làm được rồi."

Thật sao? Bạch Tửu ngồi ở trên giường cười nhẹ: Nhưng tôi không muốn viết một bức thư tình dài như vậy.

Người ở đầu dây bên kia im lặng.

Ngay cả khi người không thể nhìn thấy biểu hiện của cậu ấy, Bạch Tửu thế mà có thể cảm thấy sự ủy khuất trong trầm mặc của cậu.

Cô lại cười, "Tiết Nguyễn, hẹn hò đi."

Im lặng thật lâu.

Cậu nói gì?"

Hẹn hò đi. Cô nói lại lần nữa, với giọng điệu thoải mái, Tôi nghĩ là tôi khá thích cậu.

Bạch Tửu nghe thấy âm thanh "lách cách lang cang" từ điện thoại.

Cô hơi chột dạ, "Cậu có chuyện gì vậy?"

"Không sao đâu ..." cậu nói, "chỉ là cái bàn đổ xuống đất thôi."

Cậu thật có bao nhiêu kích động.

"Vậy ... cậu có nguyện ý hẹn hò với tôi không?"

Nguyện ý. cậu nhanh chóng đáp: Khi đủ tuổi hợp pháp, chúng ta sẽ đi làm giấy đăng ký kết hôn.

Kết hôn hay gì đó ... có vẻ còn quá sớm.

Tuy nhiên, Bạch Tửu hiểu rằng nam sinh trẻ tuổi rất dễ bị kích động, cô nghe giọng nói trong điện thoại, nụ cười trên khóe miệng không ngừng cong.

"Vậy thì khi nào chúng ta có thể ... hôn nhau?"

Cô cầm điện thoại trong tay một lúc, mặc dù đã biết từ lâu cậu khg hành động theo lẽ thường, nhưng mỗi lần cô đều sẽ bị cậu làm cho á khẩu khg trả lời được.

Khi nào thì chúng ta có thể hôn nhau? cậu vẫn hỏi như một lẽ đương nhiên, Các cặp đôi là hôn nhau được rồi phải không?

Bạch Tửu có chút choáng ngợp, hắng giọng, "Chờ cậu tiến vào top 100 rồi tính sau."

Sau đó, cô cúp máy với lý do có việc cần làm.

Nếu cô ấy tiếp tục nói, cô ấy thực sự không thể ứng phó được.

---------

Chỉ một ngày sau khi họ xác nhận mối quan hệ của mình, kết quả đã được công bố.

Bạch Tửu không dám mở trang điểm của mình, vốn dĩ cô muốn nhờ Lý Chiêu, nhưng Lý Chiêu so với cô còn khẩn trương hơn.

Mặc dù Lý Chiêu đã xem kết quả thi đại học của nhiều học sinh, nhưng bà vẫn rất lo lắng khi xem kết quả của chính cháu gái mình.

Bạch Tửu nhìn chằm chằm vào trang để truy vấn kết quả một lúc lâu. Cuối cùng, cô ấy gọi điện thoại.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, người đầu dây bên kia nói: "Lo lắng à?"

Bạch Tửu không ngờ cậu lại hiểu rõ về cô như vậy, cô trầm giọng nói: "Nếu không được thủ khoa khoa học tự nhiên, tôi sẽ suy sụp mất."

Tiết Nguyễn thực sự không thể hiểu tại sao cô lại bị ám ảnh bởi việc giành được danh hiệu thủ khoa đến vậy.

"Nếu tôi làm được, cậu báo tin cho tôi. Còn nếu khg được cậu cũng đừng gọi tôi nữa", cô nói.

Tiết Nguyễn, người bị cúp điện thoại "..."

Bạch Tửu thấp thỏm ngồi vào bàn học. Thời gian mỗi phút giây trôi qua không nhận đc tin tức gì, cô liền suy nghĩ tiêu cực. Nếu khg được thủ khoa, cô sẽ thi lại, có thể cô sẽ phải học cùng ban với Tiết Nguyễn.

Ba phút sau, điện thoại của cô rung lên.

Bạch Tửu nhấp vào màn hình điện thoại di động của mình, thấy một tin nhắn.

"Xin chúc mừng, Thủ khoa Tự nhiên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro