Thế giới 1: Hào môn giả công chúa (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ái Lạc Dương

 "Chuẩn bị xong chưa?"

"Chuẩn bị xong."

"Truyền tống bắt đầu, đếm ngược 3......2......1, truyền tống xong. Thỉnh ký chủ kịp thời điều chỉnh trạng thái, nghiêm túc làm việc."

Cảm giác quen thuộc khi linh hồn bị đè ép qua đi, Tô Nhất Hạ mở to mắt, đối với đồng bọn công tác cùng mình một chút đều không keo kiệt mà khích lệ: "666, hệ thống đặc quyền quả nhiên không giống bình thường. Tôi trước kia dùng hệ thống công cộng truyền tống xong đầu sẽ choáng váng ba phút. Có lần, thời gian chọn không chính xác, chưa kịp định thần thì tôi đây đã bị một đao đâm chết, hại tôi dùng "quay ngược thời gian" mới không làm cho nhiệm vụ thất bại, khiến tôi đau lòng chết đi được."

Nhưng đối tượng mà cô khích lệ lại là đóa hoa cao lãnh. Chờ Tô Nhất Hạ vừa nói xong, âm thanh máy móc lạnh băng liền vang lên: "Thỉnh ký chủ tiếp thu cốt truyện, một phút đồng hồ sau bắt đầu nhiệm vụ."

"Vội vã như vậy a?"

Nam thần cao lãnh 666 trả lời: "Ký chủ, cô trước kia sắm vai nhân vật đều là lên sân khấu không vượt qua mười lần vai phụ pháo hôi, cho nên có thời gian làm cô chậm rãi điều chỉnh. Nhưng là hiện giờ cô là nhân viên công tác chuyên tổ vai ác BOSS. Vai ác BOSS suất diễn nhiều, thời gian làm việc dài, tiếp xúc nhân vật nhiều, sắm vai rất khó khăn, tỉ lệ sai suất thấp, công tác cường độ cao. Vì công tác thuận lợi, mời cô giữ thái độ đoan chính, nghiêm túc, nghiêm cẩn nghiêm khắc kiềm chế bản thân."

Tô Nhất Hạ: "......" Tôi liền như vậy thuận miệng nói.

Tô Nhất Hạ là nhân viên sắm vai nhân vật chuyên nghiệp. Sau khi cô thi đậu đại học liền kiêm chức cái này. Công việc này tuy rằng đối với thời gian công tác yêu cầu cao, nhưng mà tiền lương cũng không thấp. Tô Nhất Hạ vào công ty. Về sau, từ lúc xuất hiện liền lãnh việc diễn vai quần chúng, lời kịch pháo hôi , đã có tình tiết vai phụ. Trải qua hơn một ngàn thế giới, hoàn thành mức độ ủy thác của mỗi nhân vật đều là tối ưu.

Bởi vì cô công tác cẩn trọng , thái độ xuất sắc cùng năng lực trong nghề tốt. Tô Nhất Hạ thập phần tự hào mà trở thành vị đầu tiên khi còn là học sinh được thăng chức , từ tổ dự bị đi tới chuyên tổ vai ác BOSS, không chỉ có tăng tiền lương, đưa ra đãi ngộ, còn cho cô trang bị một cái hệ thống đặc quyền-cũng chính là đóa hoa cao lãnh 666.

Nghe nói thành viên chuyên tổ vai ác mỗi người đều thuộc giới tinh anh trong nghề, đều là những lão tiền bối truyền kỳ . Có thể cùng bọn họ ở cùng tổ công tác, Tô Nhất Hạ quả thực tự hào, đồng thời cũng có áp lực rất lớn. Đây là lúc sau khi cô thăng chức, bắt đầu trải qua cái thế giới nhiệm vụ thứ nhất. Tô Nhất Hạ kiên cường lại theo đuổi hoàn mỹ, lập chí muốn đánh một màn xinh đẹp mở đầu.

Đại khái hiểu biết tính cách tân cộng sự 666, Nhất Hạ bắt đầu tiếp thu cốt truyện thế giới này.

Thế giới này dựa theo bối cảnh hiện đại, khoác áo da hào môn vinh quang đi tới cốt truyện cẩu huyết tiểu bạch thỏ. Nữ chính An Kỳ làm công ở tiệm trà sữa được nam chính Tề Tu anh hùng cứu mỹ nhân. Bị mấy tên lưu manh vây quanh động tay động chân, nữ chính cầu cứu không có kết quả. Lòng tràn đầy tuyệt vọng là lúc, Tề Tu tựa như chiến thần từ trên trời giáng xuống, dứt khoát lưu loát mà giải quyết mấy người, kêu xe taxi đưa cô đến bệnh viện. Khuôn mặt hắn tuấn mỹ, biểu tình ôn hòa, nói lời trấn an đã để lại trong lòng An Kỳ ấn tượng không thể xóa nhòa.

Vốn tưởng rằng đó chỉ là một hồi tình cờ gặp gỡ không có kết quả. Nhưng lúc khai giảng , An Kỳ ở lễ chào mừng tân sinh thế nhưng lại phát hiện Tề Tu làm chính tịch Hội Học sinh lên tiếng phát biểu làm tình cảm giấu kín trong long cô nhen nhóm. An Kỳ cho rằng đây là hai cái duyên phận của bọn họ. Cô bắt đầu theo đuổi Tề Tu, cho dù hắn là quý công tử xuất thân hào môn, nhân phẩm cùng học thức ưu tú, tài hoa hơn người. Mà cô chỉ là gia cảnh bần hàn trừ bỏ đọc sách, cái gì cũng không bằng cô bé lọ lem.

Việc An Kỳ bám riết theo đuổi không tha cùng một loạt trùng hợp lại tạo nên lãng mạn ngoài ý muốn. Về sau, Tề Tu đối với việc theo đuổi công khai cùng chấp nhất này của học muội cũng sinh ra tình cảm, bắt đầu chính động tìm hiểu cô. Càng tìm hiểu lại càng bị cô hấp dẫn, vì cô mê muội. Hai người rốt cuộc từ một bên nhiệt tình biến thành lưỡng tình tương duyệt*.

*Ý chỉ hai người đều đồng lòng yêu nhau

Nếu phát triển như vậy sẽ là một con chim sẻ bay lên biến thành phượng hoàng, hoặc là hiện thực bản cô bé lọ lem chuyện xưa. Nhưng lúc hai người rơi vào cảnh tình yêu đẹp, một thiếu nữ ở đâu tự xưng là vị hôn thê của Tề Tu- Lục Mạn Mạn hùng hổ tìm tới cửa, cảnh cáo An Kỳ- cóc nghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Đang chìm trong tình yêu cuồng nhiệt, An Kỳ đương nhiên sẽ không lùi bước. Nhưng vào ngày hôm sau, cô trên đường đi học liền bị người đánh một trận, nhịn đau tới. Rồi ở trường học bị các bạn học chửi rủa hắt nước bẩn. Bẩm báo lão sư nơi đó, lão sư không những không có xử phạt những học sinh đó mà còn làm An Kỳ thôi học.

An Kỳ cả người ướt đẫm đứng ở cửa trường học, bị Lục Mạn Mạn châm chọc muốn cô nhận rõ thân phận chính mình, nếu không phía sau lại có thủ đoạn lợi hại hơn chờ cô. An Kỳ lòng tràn đầy mờ mịt thống khổ, muốn tìm bạn trai kể khổ tìm kiếm an ủi, lại phát hiện Tề Tu di động tắt máy. Cô ở cổng trường học đợi một ngày mới phát hiện Tề Tu căn bản không có tới trường học. An Kỳ muốn đi tìm hắn, lại phát hiện cô căn bản không biết nhà hắn đang ở nơi nào. Cô thất hồn lạc phách về đến nhà, lại bị mẹ đánh một bạt tay, nói cô làm tiểu tam mất hết mặt mũi bọn họ, trực tiếp đem cô đuổi khỏi cửa.

Không chỗ để đi, An Kỳ co người ở bồn hoa đường cái run bần bật. Cuối cùng, chống cự không được ngày đông giá rét cùng đêm khuya lạnh lẽo, dưới tình huống tâm đối với người nhà cùng Tề Tu tuyệt vọng liền ngất đi. Sau đó, được nam phụ đi ngang qua nhặt trở về.

Lúc sau, trải qua một loạt hiểu lầm hãm hại cùng yêu hận đan xen, nam nữ chính cảm tình ngược lại không giảm, sinh tử đều ngăn cản không được quyết tâm bọn họ ở bên nhau. Nhưng mà Tề phụ Tề mẫu kiên quyết phản đối, bọn họ nhất định con trai phải cưới một nữ nhân môn đăng hộ đối, gia thế hiển hách có thể làm Tề thị nâng cao một bước, tỷ như một thân tiểu công chúa Lục gia Lục Mạn Mạn hưởng trăm ngàn sủng ái. Mà An Kỳ một chút bối cảnh đều không có, cái chức tình nhân của con trai làm bọn họ đều ghét bỏ. Nếu con trai ương ngạnh muốn cưới, bọn họ liền lấy cái chết đe dọa.

Sự tình đi vào ngõ cụt, Tề Tu muốn tình yêu, nhưng cũng không có thể làm cha mẹ vì thế mất đi sinh mệnh. Tề Tu cùng An Kỳ ở Lễ Tình Nhân ngày đó kết hợp, trắng đêm liều chết triền miên, tựa như cuồng hoan trước tận thế. Sau hừng đông, hai người trầm mặc từ biệt, quyết định về sau không bao giờ gặp lại.

Hai người bên nhau tình sâu vô cùng, lại sắp ly biệt trở thành người xa lạ.Bỗng nhiên xuất hiện bước ngoặt, cha Lục bị tai nạn xe cộ, cần truyền một lượng máu lớn. Nhưng mà, cha Lục là nhóm máu hiếm AB-RH âm tính. Kho máu bệnh viện số lượng không đủ. Mà hài tử hắn Lục Viễn cùng Lục Mạn Mạn nhóm máu đều không hợp, mọi người ở đây nôn nóng tuyệt vọng hết sức. Trùng hợp, An Kỳ đi ngang qua nói cô nhóm máu là AB-RH âm tính, hơn nữa tự nguyện vì cha Lục cung cấp máu. Có mẫu máu phù hợp, cha Lục trải qua cấp cứu, sinh mệnh thoát khỏi nguy hiểm. Ông tỉnh lại, sau khi nhìn mặt An Kỳ cùng vợ có vài phần tương tự, liền lặng lẽ phái người làm xét nghiệm ADN.

Giám định kết quả, An Kỳ cùng vợ chồng Lục gia đều có 99. 99% có thể là con gái ruột.

Kinh hỉ thật lớn từ trên trời rơi xuống, cha Lục tức khắc quyết định nhận lại con gái. Mà khi biết tin, Tề Tu lại là ngoài cuộc tỉnh táo. Hắn bắt đầu tự hỏi chẳng lẽ năm đó Lục gia sinh hạ chính là song bào thai. Nhưng vì cái gì An Kỳ bị lưu lạc bên ngoài?. Có nghi vấn, Tề Tu liền bắt đầu điều tra. Một lần tra này, liền tra ra đứa con gái ở Lục gia Lục Mạn Mạn cũng không phải cùng huyết thống. An Kỳ mới là nữ nhi Lục gia. Năm đó hai đứa nhỏ bị hộ sĩ bệnh viện trộm thay đổi, Lục Mạn Mạn mới là nữ nhi thân sinh của cha mẹ nuôi An Kỳ.

Lục ba ba đem An Kỳ trở về Lục gia, viết tên vào gia phả, cũng đổi danh gọi là Lục Kỳ Kỳ. Ở trong yến hội còn đem 15% cổ phần Lục thị cho An Kỳ làm bồi thường, cùng người thừa kế Lục Viễn trong tay cổ phần nhiều như nhau! Cha mẹ Lục gia cùng Lục Viễn cùng An Kỳ ở chung tựa như không có hai mươi năm thất lạc. Họ giống nhau, đều đối với An Kỳ thập phần thân cận yêu thích. Mà Lục Mạn Mạn tuy rằng tên không có bị sửa, nhưng lại không cho phép ở tại Lục gia. Hai người cơ hồ hoán đổi cảnh ngộ.

Một nhà vui mừng một nhà sầu. Vốn dĩ cực lực phản đối An Kỳ cùng Tề Tu, về sau, cha mẹ Tề gia nhìn cha Lục coi trọng An Kỳ lập tức liền bảo con trai mau chóng cùng An Kỳ định ra hôn sự. Dưới tình huống hai nhà đều có ý, bọn họ một tháng sau liền tổ chức đính hôn. Thế nhưng trước khi đính hôn lại phát hiện An Kỳ đã có thai hai tháng. Vì thế, nửa tháng sau, bọn họ tổ chức lễ kết hôn, sau đó sinh hoạt hạnh phúc mỹ mãn ở bên nhau.

Mà vị tiểu thư Lục Mạn Mạn bị đuổi ra Lục gia, thường xuyên bị cha mẹ An gia đánh chửi, còn bị những người do mình khi dễ trước kia trả thù. Cuối cùng rơi vào đường cùng bỏ học chạy trốn, lại ở trên đường bị người đánh bất tỉnh. Tỉnh lại đã bị một tên say đè ở trên giường. Xong việc, cô mới biết được là Tề Tu đem cô bán ở nhà chứa, ép cô mỗi ngày tiếp khách. Bởi vì trước kia cô tìm người thiếu chút nữa đem An Kỳ cưỡng gian, đây là trả thù.

Lục Mạn Mạn ở chỗ này qua một năm, mỗi ngày sống không bằng chết. Cuối cùng thừa dịp người trông giữ cô lơi lỏng chạy thoát đi ra ngoài. Sau đó trà trộn vào Tề gia, muốn giết chết nữ nhi của Tề Tu cùng An Kỳ làm cho bọn họ thống khổ cả đời lại bị người hầu kịp thời phát hiện. Hài tử tánh mạng vô ưu, nhưng là lại tổn thương phổi cùng đường hô hấp, về sau vẫn luôn là bệnh ương ương, cả đời cũng chưa chữa khỏi.

Điều này khiến Tề Tu nổi giận, cho người đem Lục Mạn Mạn hành hung một trận, ném ở sông chết đuối.

Cốt truyện đến đây kết thúc. Nhân vật mà Tô Nhất Hạ muốn sắm vai, chính là từ đầu làm đến đuôi, cuối cùng nhận kết cục thê thảm Lục Mạn Mạn.

666 nói: "Lục Mạn Mạn kiêu căng ương ngạnh, không học vấn không nghề nghiệp, thích nhất định phải có được, chán ghét nhất định phải hung hăng phá hủy, tùy hứng ích kỷ. Ký chủ, cô muốn nắm chắc tốt tính cách nhân vật, ngàn vạn không thể OOC!"

"Ừ, yên tâm đi."

Tô Nhất Hạ lên tiếng, nghe được dưới lầu có động tĩnh, cô đẩy cửa ra, đỡ lan can đi xuống nhìn xung quanh, trên mặt biểu tình đã hoàn toàn thay đổi. Hơi hơi nâng cằm, mặt mày mang theo kiêu căng. Khi nhìn đến người dưới lầu, trên mặt cô xuất hiện ra vui sướng, kêu lên: "A Tu ca, anh tới rồi!"

Dưới lầu, nam nhân đang cùng Lục Viễn nói chuyện với nhau khẽ nhíu nhíu mày, trong mắt nhanh chóng xẹt qua phiền chán, không màng lễ phép liền phải đứng dậy cáo từ nhưng bả vai lại bị đè lại. Lục Viễn bất đắc dĩ cười nói: "A Tu, Mạn Mạn nhìn thấy cậu thật cao hứng, cậu cùng nó trò chuyện, làm nó đừng mỗi ngày chỉ lo chơi đùa, nó nghe cậu. Anh mong cậu giúp đỡ". Nói xong, Lục Viễn đi hai bước rồi ôm chặt thiếu nữ từ hai bậc cầu thang cuối cùng nhảy xuống dưới quát lớn nhưng giọng nói cũng tràn đầy là sủng nịch: "Chậm một chút, té ngã làm sao bây giờ? A Tu cũng sẽ không chạy, nó đang muốn cùng em nói một chút sự tình vào đại học."

Tô Nhất Hạ ánh mắt sáng lên, từ trong lòng ngực Lục Viễn chui ra, tới túm chặt tay Tề Tu, hỏi: "A Tu ca, là em có thể cùng anh cùng nhau vào đại học A sao?!"

Tề Tu lông mày lại vừa nhíu, hắn chỉ chỉ phía sau sô pha, thanh đạm nói: "Em ngồi xuống."

Tô Nhất Hạ vui rạo rực mà ngồi xuống, vừa ngẩng đầu, Tề Tu lại đi tới sô pha cách xa nhất ngồi. Cô đang muốn đi cùng qua nhưng Tề Tu nhàn nhạt liếc mắt nhìn qua một cái. Khí thế trong đó lập tức làm động tác cô khựng lại, nghĩ thầm không hổ là nam chính, hào quang nháy mắt hạ gục hết thảy. Ánh mắt này không phải thường nhân là có khả năng có được.

Tề Tu thấy ánh mắt cô ủy khuất, liền không kiên nhẫn, trực tiếp mở miệng: "Đại học A tuyển sinh nghiêm khắc, chưa bao giờ thu nhận học sinh dưới điểm chuẩn, cũng không có việc đi cửa sau. Lục bá phụ an bài cho em đại học B, nơi đó hoàn cảnh dạy học cùng năng lực giáo viên cũng là trình độ cao ở trong nước. Rất nhiều người sự nghiệp thành danh cũng ở đại học B. Em đi nơi đó, còn có thể tìm được mấy người bằng hữu."

Lời này nói khó nghe là cô không xứng đi đại học A, thành thành thật thật đi đại học B nhận cái bằng tốt nghiệp là được!

Nhưng mà Lục Mạn Mạn là nghe không hiểu lời châm chọc này, Tô Nhất Hạ cũng chỉ có thể nghe không hiểu. Cô nhìn về phía Lục Viễn, nói: "Ca, đại học A không thu em nhất định là cho tiền không đủ nhiều, anh làm ba ba quyên nhiều thêm mấy đống nữa, bọn họ khẳng định sẽ thu!"

26/4/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro