Thế giới 1: Hào môn giả công chúa (12)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Ái Lạc Dương

Tề Tu bật máy tính lên, ấn mở một file văn kiện, bên trong có mấy thư mục được phân loại hình ảnh, âm thanh, video. Hắn mở ra một tệp tên là "Đồ ăn nhẹ dễ thương", một đoạn video lập tức phát trên màn hình.

Nội dung rất thường ngày, là mỗ nữ Tô Nhất Hạ khó được có hứng thú đi nếm thử đồ ăn ở căn tin, cười híp mắt yêu cầu thím bán mua cơm thịt kho tàu nhiều thịt ít khoai tây, bỏ thêm thịt băm ớt xanh.

Góc độ quay chụp không tốt lắm, thanh âm cực kì ồn ào, Tô Nhất Hạ cũng chỉ thấy nửa bên mặt.

Nhưng mà dạng video này bên trong văn kiện lại có trên trăm cái. Chưa kể là còn có bộ nhớ riêng ghi lại hình ảnh cùng âm thanh với số lượng gấp đôi.

Những nội dung kia, cơ hồ bao gồm chuyện hai tuần lễ Tô Nhất Hạ đi du lịch cùng cuộc sống đại học hai tháng này.

Ngày thứ hai, Thẩm Thu Dương cũng không tiếp tục dây dưa Tô Nhất Hạ làm cô còn có chút kỳ quái. Thẩm Thu Dương không nên dễ dàng từ bỏ như vậy a. Chẳng lẽ là cô không có đầy đủ mị lực của Lục Mạn Mạn?

Tô Nhất Hạ bắt đầu nghĩ lại kỹ xảo của mình chỗ nào không tốt, tìm ra chỗ thiếu sót về sau sửa lại để công việc đóng vai thuận lợi hơn. Trợ thủ trung thực đáng tin bé nhỏ 666 cũng yên lặng kiểm tra mỗi một cái hình tượng khi kí chủ cùng Thẩm Thu Dương tiếp xúc, muốn từ đó tìm ra nguyên nhân. Sau đó, ý nghĩ của các cô bị thanh âm huyên náo đánh gãy.

Phía trước một đám người vây quanh, bên trong có tiếng người tranh chấp.

Tô Nhất Hạ không phải người thích tham gia náo nhiệt, cô đang muốn đi đường vòng, phía trước liền có người cao giọng bảo cô: "Lục tiểu thư, ngài đây là tan lớp? Nghe nói Thẩm Tam thiếu gần nhất đang theo đuổi ngài, không biết ngài có hứng thú hay không nghe một chút quá khứ của hắn?"

666 đã từ bên trong người vây xem nghị luận phân tích chuyện xảy ra phía trước, "Ký chủ, là bạn gái cũ của Thẩm Thu Dương tìm tới, có vẻ là nghĩ vì lúc trước cho tiền chia tay quá ít, a, còn có quen thêm hai người khác nữa, không biết có chia tay chưa nữa."

Tô Nhất Hạ: "... Đâu có liên quan gì tới tôi."

666 cao lạnh nói: "Xác thực không liên quan chuyện của ngài."

Tô Nhất Hạ vừa nhấc mắt, hiện ra Lục Mạn Mạn kiêu căng cao ngạo đi đến, gạt đám người ra, đứng ở một bên nhìn xem Thẩm Thu Dương khẩn trương hỏi: "Cô là ai?"

Thẩm Thu Dương lúng ta lúng túng nói không nên lời, chỉ có thể quăng ánh mắt giết người trừng mấy nữ nhân, hối hận tại sao muốn ở chỗ này do dự, khoog bằng trực tiếp cho người đem mấy nữ nhân đó đuổi đi không được sao.

Nữ nhân nghe Tô Nhất Hạ hỏi lại không có chút nào sợ hãi. Cô ta hất cằm, cười nói: "Tôi là bạn gái cũ Tam thiếu, hôm nay đến xem hắn sống có tốt hay không, ". Nói xong lại chỉ chỉ hai nữ nhân bên cạnh, nói: "Hai người này là bạn gái hiện tại của Tam thiếu, nghe nói hắn hiện tại theo đuổi cô, liền muốn tới nhìn một chút, chúng ta sớm quen biết một chút cũng tốt."

"Cô là thứ gì mà cũng muốn cùng tôi quen biết?" Tô Nhất Hạ cười lạnh một tiếng, nhìn xem Thẩm Thu Dương nói: "Chơi toàn mấy thứ không sạch sẽ, thật không có tiền đồ!"

Ngữ khí cao cao tại thượng, trong lời nói trực tiếp đem mấy cái nữ nhân này trở thành đồ chơi, mặc dù các cô đúng vậy, nhưng bị vạch trần trước nhiều người, sắc mặt vẫn là khó coi.

Thẩm Thu Dương phản xạ có điều kiện đứng thẳng người, cúi thấp đầu, bị Tô Nhất Hạ không lưu tình chút nào giáo huấn, đã cảm thấy khó xử nhưng trong lòng lại có mấy phần ngọt lịm. Hắn cảm thấy, Tô Nhất Hạ không có đem những nữ nhân để trong mắt, có khả năng tha thứ chuyện phong lưu của hắn trước kia. Hắn cấp tốc nhận sai: "Mạn Mạn, kia trước kia là anh phạm sai lầm, anh cam đoan về sau cũng không tiếp tục làm loạn, em đừng nóng giận..."

Tô Nhất Hạ liếc mắt nhìn hắn: " Tại sao tôi phải tức giận?"

Cái nhìn này đạm mạc cực kì, tựa như việc này không liên quan đến mình.

Thẩm Thu Dương đầu "Ông" một tiếng, tâm lập tức lạnh. Lúc này mới nghĩ đến, nếu là Tô Nhất Hạ đối với hắn không có cảm giác chút nào, không quan tâm hắn, liền càng sẽ không để ý những cái nữ nhân có liên quan tới hắn.

Hắn cảm thấy mấy cái này nữ nhân thật cản đường. Trước kia đều là dùng tiền đuổi, các cô cũng không dám dính sát tìm phiền toái. Không biết lần này thế nào? Cũng dám nháo tới trong trường học. Hắn mất mặt cũng không tính là cái gì, Tô Nhất Hạ thái độ đối với hắn rõ ràng so với hôm qua lãnh đạm nhiều lắm!

Thẩm Thu Dương vội vội vàng vàng mở miệng: "Mạn Mạn, em nghe anh giải thích..."

Tô Nhất Hạ đưa tay ra hiệu hắn ngậm miệng. Cô không nguyện ý bởi vì loại sự tình này bị người vây xem chỉ trỏ, vứt xuống một câu "Chính ngươi giải quyết tốt" liền rời đi. Nhưng là, cô không có đi thư viện, mà là ra khỏi trường, đến quán cà phê chọn vị trí gần cửa sổ ngồi, từ nơi này vừa vặn có thể nhìn thấy cửa trường học đại học B.

Chỉ chốc lát sau, ba cái kia nữ nhân cười đi ra, đứng ở ven đường gọi xe taxi.

Tô Nhất Hạ lập tức đi đến. Nữ nhân tự xưng bạn gái trước thấy cô, phong tình vạn chủng cười: "Lục tiểu thư là muốn biết cái gì rồi? Chúng ta có thể chậm rãi trò chuyện."

Tô Nhất Hạ nhìn thẳng con mắt của cô ta, chậm rãi nói: "Chúng ta đi tới chỗ không có ai khác."

Khuôn mặt tươi cười của nữ nhân biến mất, thần sắc có chút ngốc trệ, thanh âm khô khan: "... Tốt..."

Hai nữ nhân khác phát hiện không đúng, vừa muốn nói chuyện, vừa nhìn vào hai mắt Tô Nhất Hạ, lập tức giống như là con rối không có ý thức. Cả ba người theo Tô Nhất Hạ đi vào bên trong một góc không người.

Tô Nhất Hạ thanh âm nhẹ nhàng, ngữ điệu êm ái hỏi: "Là ai, để các người tìm đến Thẩm Thu Dương?"

"Không... Biết."

Tô Nhất Hạ nhíu mày, đổi cái phương thức hỏi: " Người cho các cô chỗ tốt, để các cô tìm đến Thẩm Thu Dương làm cái gì?"

"Để Lục Mạn Mạn... Nhìn thấy..."

Đột nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Tô Nhất Hạ thấp giọng nói với các cô: "Ba giây sau, các cô sẽ tỉnh liền cảm thấy đói bụng, vì tìm phòng ăn mới đi tới nơi này."

Nói xong, cô từ một bên khác, nhanh chóng rời đi.

Sauk hi cô rời đi, một bảo tiêu mặc đồ tây đen đi đến, cau mày nói: "Các cô làm sao đến nơi này? Chuyện làm đến thế nào?"

Bạn gái cũ liếc mắt, giọng dịu dàng nói: "Làm loạn một trận thế nhưng là việc tốn thể lực, cho nên mới tới tìm xem có cái gì ăn chút , ăn uống no đủ mới có thể đáp lời a."

Nam nhân không nhúc nhích chút nào, ngăn cản nữ nhân nói rõ tình huống, móc ra ba tấm thẻ, cảnh cáo nói: "Nửa giờ sau máy bay sẽ đưa các người đi nơi khác, đem chuyện này giấu kỹ trong bụng, đừng tự cho là thông minh rồi làm chuyện dư thừa."

Bạn gái cũ lập tức nở nụ cười rất tươi, thanh âm cũng càng ỏn ẻn: "Biết nha đại ca, người ta hiểu quy củ mà, ân ~ "

Người đàn ông mặt mũi nhìn về phía trước, hô hấp không hề rối loạn. Nữ nhân ảo não, thấp giọng nói câu không hiểu phong tình.

Chờ ba nữ nhân đi, nam nhân thông qua chiếc điện thoại, đem chuyện khi đó mô tả chi tiết tình hình, trọng tâm là biểu cảm, cử động và lời nói của Tô Nhất Hạ, như thể hắn đã tận mắt chứng kiến.

Tô Nhất Hạ rời đi mang theo nghi hoặc lớn. Theo quỹ đạo ban đầu, không có chuyện bạn gái của Thẩm Thu Dương đến trường học làm loạn một màn này. Vừa rồi cô mượn năng lực 666 thôi miên ba người, chính là muốn biết là ai sai sử các cô làm như thế. Từ mấy chữ ngắn ngủn kia, tựa hồ còn cùng "Cô" có quan hệ.

Khả năng lớn nhất chính là để cô biết Thẩm Thu Dương có trải nghiệm phong phú nhiều màu sắc, giống như là thủ đoạn của tình địch, người thầm mến hoặc là thân nhân, khả năng xuất phát từ quan tâm cũng có thể là ác ý.

01/09/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro