Chương 1 : Đại tiểu thư hào môn(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lại lần nữa tỉnh lại, Diệp Thiều Hoa chỉ cảm thấy đầu mình một trận choáng váng, miễn cưỡng có thể thấy rõ mình đang ngồi ở một chiếc siêu xe, chỉ là không có trải qua cải tạo chuyên nghiệp, thật ra lãng phí tài nguyên tốt như vậy .

Đã từng là xe vương Diệp Thiều Hoa lúc này lại không có một chút ý tưởng muốn sửa lại xe, chỉ là híp mắt đánh giá hoàn cảnh chung quanh.

Cô ngồi ở ghế sau, mà ngồi trên ghế phụ là một thiếu niên khuôn mặt thập phần hoa mỹ, xuyên thấu qua kính chiếu hậu có thể nhìn đến trong mắt thiếu niên kia thập phần lạnh nhạt rõ ràng.

Mà ngoài cửa sổ xe đường phố cũng càng ngày càng phồn hoa.

Tình huống này thực không đúng.
Một giây trước quan chấp hành liên minh FBI còn đau khổ cầu cô không cần cùng bọn họ tham dự chiến sự ở F châu, sao giây tiếp theo liền xuất hiện ở chỗ này?

Diệp Thiều Hoa nhìn đôi tay có chút vết chai mỏng, cặp kia hơi mang vài phần lười biếng đột nhiên một mở to!

Trên tay cô là có kén,đều là hàng năm chơi máy tính nên lưu lại bụng kén.

Mà thân thể này, không có!

Đây không phải thân thể của cô!

【 Đinh! Hệ thống khởi động, 008 vì ký chủ phục vụ, ký chủ chuẩn bị tiếp thu cốt truyện! 】một đạo thanh âm  lạnh băng ở chỗ sâu trong óc vang lên.

Diệp Thiều Hoa còn chưa có phản ứng lại, trong đầu đã bị rót vào một đống tin tức.

Đây là cái thế giới song song, mà thân thể hiện tại này của cô năm nay mười tám, học lớp 12, cũng kêu là Diệp Thiều Hoa.

Thế giới này Diệp Thiều Hoa là đại tiểu thư Diệp gia, chẳng qua cô là đi theo ông ngoại lớn lên, sau khi ông ngoại chết cô mới được nhận về Diệp gia.

Cô giống như là cái vịt con xấu xí đi lạc vào xã hội thượng lưu, cùng toàn bộ Diệp gia không hợp nhau, đặc biệt cô ở các phương diện cũng không xuất chúng, mà cùng cô có em gái cùng cha khác mẹ kém một tuổi Diệp Kha từ nhỏ đến lớn chính là thiên tài, năm ấy mười bảy tuổi liền hợp tác với người ta tạo ra một phần mềm mới,  toàn bộ Ninh Thành đều oanh động, được người coi là thiếu nữ thiên tài IT .

Diệp Thiều Hoa so sánh với cô ta càng là tự ti đến không được.

Diệp Kha có vị hôn phu là Phó Gia Thần tuổi trẻ tuấn tài có quyền có thế, nhưng Diệp Kha trong lúc vô tình phát hiện hắn ta lại là một nam nhân trêu hoa ghẹo nguyệt, mà cô ta cũng coi trọng một con cháu của cán bộ cao cấp ở thành phố, cho nên thuyết phục cha mẹ đem hôn ước chuyển sang Diệp Thiều Hoa.

Phó Gia Thần tuấn mỹ nhiều tiền, Diệp Thiều Hoa mới mười tám nên khó tránh khỏi có hảo cảm đối với hắn,rấy nhanh bị sa lưới Phó Gia Thần, trên thực tế ánh mắt của Phó Gia Thần, sao có thể vừa mắt cái người hoàn toàn đối lập với Diệp Kha hoàn mỹ, hắn sẽ nhìn trúng một người hơi thở tối tăm không hề đặc sắc như Diệp Thiều Hoa?

Hắn chỉ là muốn mượn người này dẫn Diệp Kha chú ý, nhưng Diệp Kha đã cùng con cháu cán bộ cấp cao kia ở bên nhau, Phó Gia Thần không còn cách nào, cuối cùng ở tiệc đính hôn công khai bội hôn, còn hung hăng nhục nhã Diệp Thiều Hoa.

Xã hội thượng lưu người người đều biết,  đại tiểu thư Diệp gia là có bao nhiêu không biết trời cao đất dày.

Diệp Thiều Hoa bởi vì liên tiếp bị đả kích nên thành tích liên tục trượt xuống, cô vốn dĩ tiếng Anh không tốt, chủ nhiệm lớp không nghĩ liền nói cô  liên lụy tới lớp học , hướng trường học xin khai trừ Diệp Thiều Hoa.

Diệp Kha tiền đồ lộng lẫy, mẹ Diệp cùng ba Diệp nói Diệp Thiều Hoa sẽ làm Diệp Kha mất mặt không có cách tiến phòng thí nghiệm quốc gia,ba Diệp không hề nghĩ ngợi trực tiếp đem Diệp Thiều Hoa đuổi khỏi Diệp gia, luân phiên bị nhục nhã đả kích dẫn đến Diệp Thiều Hoa nhảy lầu tự sát.

Mà người Diệp gia cũng chỉ là qua loa làm tang sự, không có truy cứu gì, Phó Gia Thần khi biết tin tức này còn trào phúng một câu, “Tiểu Kha chính mình đầu tư một cái công trình phần mềm , cô ta thấy việc này liền tự sát, không có kháng áp lực ở cái giai tầng ngốc này sớm muộn gì cũng là chết.”

Toàn bộ chuyện xưa, Diệp Kha căn bản là không có đối với Diệp Thiều Hoa hối hận gì, những người khác cũng không có đem cô để vào mắt.

Cô cho dù chết cũng không dậy nổi một chút bọt sóng.

Cuối cùng, Diệp Kha gả cho con cháu cán bộ cao cấp kia, Phó Gia Thần đối nàng quyến luyến không quên, trừ bỏ Diệp Thiều Hoa, mỗi người đều sinh hoạt phi thường tốt đẹp.

Tiêu hóa xong mấy tin tức này.

Diệp Thiều Hoa rốt cuộc đã biết, cô là đặc công thủ tịch, trọng sinh thành cái đại tiểu thư hào môn tự sát.

【 Ký chủ,nhiệm vụ chủ tuyến của cô chính là thay đổi vận mệnh bi thảm của Diệp Thiều Hoa , vì là người mới nên hoàn thành nhiệm vụ có gấp đôi tích phân khen thưởng, thỉnh nghiêm túc làm việc.  】

“WTF?”

【 Không có đủ tích phân, cô liền không có biện pháp mua sắm đạo cụ trở về. Đương nhiên, trừ phi cô muốn trở lại hiện thực làm một cái thi thể. 】

“Vậy làm ta trở về an tĩnh làm một khối mỹ thi đi.” Diệp Thiều Hoa dựa vào phía sau.

008 cao lãnh như cũ:【 theo như tình huống hiện thực của cô,  hiện tại chỉ là cái thi thể công năng đều không có. 】

Diệp Thiều Hoa: “MMP.”

Nghe xong lời nói, Diệp Thiều Hoa sắc mặt cũng không phải đặc biệt tốt,  cô thế nhưng bị người tính kế.

Cô là Diệp Thiều Hoa, hacker đặc công đứng đầu quốc tế, ở ngoài ngàn dặm khống chế máy tính đều có thể trêu chọc toàn bộ hệ thống liên minh, là đối  tượng làm FBI đau đầu nhất, bọn họ đã từng dùng thiên la địa võng chỉ vì bẫy bắt cô lại, nhưng cô lại chạy mất.

Mà tên cô đến nay vẫn là người đứng đầu bảng bị quốc tế đuổi giết, treo giải thưởng đã tới nghịch thiên 5 trăm triệu đôla, nhưng không có cái tổ chức sát thủ nào dám dễ dàng mạo hiểm tiếp nhiệm vụ.

Diệp Thiều Hoa biết, chân tướng cô đột nhiên trọng sinh đến thân thể này , nhất định so với tưởng tượng của cô còn phức tạp hơn.

Đỉnh cấp đặc công đệ nhất tu dưỡng chính là lực thích ứng mạnh mẽ.
Nếu tạm thời không thể quay về, cô liền làm tốt nhiệm vụ này, chờ khi cô lấy đủ tích phân rồi liền trở lại hiện thực.

Để xem rốt cuộc đứa nào không có mắt động tới cô!

Xe chậm rãi dừng lại, cổng lớn xa hoa gần ngay trước mắt.

Diệp Thiều Hoa biết, lúc này toàn bộ cốt truyện vừa mới bắt đầu, trên ghế phụ chính là em trai cùng cha khác mẹ Diệp Hàm của cô, hôm nay mới vừa đem cô từ trong trấn đón trở lại Diệp gia.

Cô thấp đôi mắt, đi theo phía sau Diệp Hàm xuống xe, trong nháy mắt kia, độ ấm trong xe chợt lạnh xuống.

Lúc này vẫn là buổi sáng, ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng mây tưới xuống, nhìn đến mặt mày thập phần tinh xảo của cô, lại không ai nhìn đến đôi mắt thâm thúy kia, trong ánh mắt còn lộ ra một tia u lãnh tà nịnh.

Bọn họ mới vừa xuống xe, biệt thự cao cấp bên trong liền có đoàn người ra đón, dẫn đầu chính là nam nhân trung niên, nhìn đến Diệp Hàm, mắt hắn lộ ra từ ái, “Thiếu gia đã trở lại, phu nhân cùng tiểu thư ở trong phòng chờ ngài, Phó thiếu cũng ở đó, mau vào thôi.”

“Phó đại ca đã trở lại?” Thấy được quản gia, Diệp Hàm một mặt lạnh cũng lộ ra vài phần cười.

“Cậu ấy trước tiên hoàn thành hợp tác, liền nhanh trở về.” Quản gia vừa nói, một bên nghiêng người dẫn đường, ánh mắt khi nhìn đến Diệp Thiều Hoa đột nhiên biến lãnh, thanh âm cũng trở nên lạnh nhạt lên: “Đại tiểu thư đi cùng tôi bên này.”

Diệp Thiều Hoa một tay cắm vào trong túi quần jean, cụp mi rũ mắt mà đi theo quản gia hướng vào bên trong.

Chẳng qua cô đi đường cùng Diệp Hàm không giống nhau, Diệp Hàm trực tiếp vào cửa lớn, quản gia lại mang theo cô từ cửa sau rồi lên trên lầu, sau đó chỉ vào một gian phòng trên lầu nói: “Đây là phòng phu nhân chuẩn bị cho cô,  bên trong có quần áo mới dép mới, cô thay đồ thoải mái, hôm nay Phó thiếu cũng ở đây,  cậu ấy là vị hôn phu của nhị tiểu thư , cô không cần va chạm với khách quý.”

Diệp Thiều Hoa rũ mắt vào cửa, một đường đều không có nâng mắt lên quá mức, cực kỳ giống một người từ nhỏ sống ở huyện thành bỗng nhiên đi vào hào môn giàu có.

Nhìn như sợ hãi, sự thật là cô đang sửa sang lại tin tức 008 cho cô.

Quản gia thu hồi ánh mắt.

Diệp Thiều Hoa khép lại cửa,  nhìn lướt qua phòng Diệp gia chuẩn bị cho cô , sau đó liền thay một kiện váy màu trắng .Váy có chút lớn.

Nhưng là Diệp Thiều Hoa không phải nguyên chủ,  trên người không có hơi thở tối tăm,váy thuần trắng mặc trên người cô, lớn một chút lại vừa vặn làm cho cô có vẻ mảnh khảnh, đầu tóc đen nhánh ngang eo khoác ở sau đầu, làm cho mặt mày càng vì chung linh dục tú.

Quản gia đã ở ngoài cửa thúc giục, Diệp Thiều Hoa hơi hơi liễm mắt, thu hồi nhuệ khí quanh thân, mở cửa đi ra ngoài.

Quản gia sớm đã tới phía trước liền xem qua tư liệu của Diệp Thiều Hoa,  trong ấn tượng của hắn, Diệp Thiều Hoa bởi vì mẹ chết sớm, mà cô vẫn luôn đi theo ông bà cho nên cả người buồn bực, khí chất bình phàm, chỉ là hiện tại vừa thấy lại cảm giác người trước mặt  cùng điều tra có chút không đúng.

Bất quá người lớn lên xinh đẹp luôn là có đặc quyền, đang nhìn Diệp Thiều Hoa kia mặt có chút kinh diễm, hắn ngữ khí cũng khó được hoãn một chút, “Đại tiểu thư, cùng tôi xuống lầu .”

Dưới lầu, đoàn người ngồi ở phòng khách nói thương trường thượng sự, không khí hài hòa.

Diệp Thiều Hoa liếc mắt một cái liền thấy được thiếu nữ ngồi đưa lưng về phía cô còn ăn mặc đồng phục nhất trung Ninh Thành , cô biết đối phương chính là em gái cùng cha khác mẹ Diệp Kha.

Quản gia ở bên cạnh cô thấp giọng giới thiệu, ngữ khí thập phần tự hào, “Vị kia là phu nhân, đây là nhị tiểu thư,em gái của cô, cô ấy là người đượcTrình đại sư khích lệ,  thiên tài IT.”

Nghe đến đó, Diệp Thiều Hoa không khỏi vươn ngón tay thon dài đè ép áp lên môi mỏng, sau đó liền cười.
thiên tài IT?

Ha~, hacker đứng đầu quốc tế cũng không dám ở trước mặt cll xưng cái gì thiên tài IT.

Diệp Kha tựa hồ là nghe được thanh âm quản gia , cô ta nhìn về phía Diệp Thiều Hoa bên này, thanh âm câu nệ có lễ, “Là chị đã về .”

Bên người cô ta Phó Gia Thần cũng là  nghe Diệp Hàm nói mới biết được Diệp gia thế nhưng còn có một đại tiểu thư, có chút tò mò quay đầu nhìn một chút.

Diệp Kha ở Ninh Thành là nhân vật có tiếng, bất luận từ phương diện nào.

Diệp Thiều Hoa tuy rằng cũng là tiểu thư Diệp gia , nhưng cô hơi cúi thấp đầu, có thể nhìn đến cái mũi cùng nửa khuôn mặt, nhìn ra được độ cung hoàn mỹ.

Chợt vừa thấy cô cùng Diệp Kha đều là mỹ mạo hiếm thấy, nhưng là một người từ nhỏ ở hào môn hun đúc, cao quý lịch sự tao nhã, là thiên tài IT; một người từ nhỏ lớn lên ở huyện thành,  tối tăm nhát gan, nhất trung cũng không biết người ta đã học tới chưa, hai người đồng dạng họ Diệp, nhưng chênh lệch cũng quá lớn.

Phó Gia Thần nhìn thoáng qua Diệp Thiều Hoa rũ mắt, không hứng thú mà thu hồi ánh mắt.

Trước đây hắn nghe Diệp Hàm nhắc tới, Diệp gia đại tiểu thư này đi theo ông ngoại lớn lên, đáng tiếc không học giỏi, cô bằng cấp được quản gia điều tra là nhất trung,không lấy thế lực Diệp gia , ban chủ nhiệm lớp nhất trung đều không nghĩ sẽ nhận cô.

Nghĩ đến đây, Phó Gia Thần âm thầm lắc đầu.

Sau đó tiếp tục thấp giọng cùng Diệp Kha nói chuyện.

Diệp Kha quay mặt đi tới, ánh mắt nhìn vào Diệp Thiều Hoa, trên mặt cô ta  tươi cười phai nhạt vài phần, “Trở về vừa vặn, Gia Thần mới từ thành phố trở về, cũng mang theo quà cho chị.”

Diệp Thiều Hoa theo ánh mắt Diệp phu nhân nhìn đến nam nhân một thân màu đen chế tác hoàn mỹ âu phục ngồi bên cạnh Diệp Kha , cô biết đây là Phó Gia Thần.

Đại thiếu gia Phó gia phong tư tự nhiên bất phàm, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mày kiếm nhập tấn, dung mạo này nếu ở giới giải trí cũng là hạng nhất, cũng trách không được nguyên chủ Diệp Thiều Hoa sẽ đối với hắn nhất kiến chung tình.

Quản gia ở bên cạnh Diệp Thiều Hoa, hắn cảm giác được ánh mắt Diệp Thiều Hoa nhìn về phía Diệp Kha cùng Phó Gia Thần, đặc biệt là ánh mắt còn ở trên người Phó Gia Thần trong chốc lát.

Mày hắn nháy mắt nhíu lại, sau đó dùng một ánh mắt phi thường lãnh lệ  nhìn Diệp Thiều Hoa, thấp giọng nói: “Đại tiểu thư, Phó thiếu là vị hôn phu của nhị tiểu thư , Phó gia cùng phu nhân cũng là bạn tốt nhiều thế hệ, nếu phu nhân nguyện ý nhận cô trở về, cô nên thành thành thật thật làm đại tiểu thư Diệp gia, chỉ cần nhớ kỹ,  không nên vọng tưởng đồ vật không thuộc về mình.”

Từ từ?

Nghe xong quản gia nói, Diệp Thiều Hoa nhịn không được dùng ngón tay đào đào lỗ tai, quản gia này là đang cảnh cáo mình? Cho rằng mình ghen ghét Diệp Kha có vị hôn phu như Phó Gia Thần ? Cho nên nói chính mình không cần không biết tốt xấu, không cần vọng tưởng Phó Gia Thần, bằng không sẽ bị đưa về huyện thành?

Cô mà thèm thuồng thể loại này?

Diệp Thiều Hoa cười, sườn nghiêng mắt, ngữ khí đạm , “Ông cứ việc yên tâm, ánh mắt tôi…… Thật đúng là không kém đến vậy.”

Cô đứng ở cửa thang, khóe miệng còn câu lấy nụ cười nhợt nhạt .

Quản gia lại chú ý tới cặp kia mắt chứa hàn ý  lạnh thấu xương kia,  đồng tử ông ta co rụt lại, đây là nhìn lầm rồi? Đại tiểu thư…… lại có loại ánh mắt này?

Một lão nhân phong kiến cũ kỹ mang một thiếu nữ mà thôi, quản gia âm thầm lắc đầu, cảm thấy chính mình là hoa mắt.

Diệp phu nhân thong thả ung dung uống một ngụm trà, phát hiện Diệp Thiều Hoa còn đứng ở cửa thang lầu không dám lại đây, một bộ dạng giống như bị phồn hoa trước mặt chấn động,  bà ta rũ mắt dấu đi một tia châm chọc, lúc này mới mở miệng, “Lại đây ngồi.”

Diệp Thiều Hoa theo lời gọi bên này đi tới,  trong mắt đen nhánh nhanh chóng mà xẹt qua một đạo ám mang,bà ta thật sự nghĩ cô là thiếu nữ đi theo ông ngoại lớn lên khả năng sẽ bị huy hoàng Diệp gia cùng khí thế bất phàm của mọi người dọa sợ.

Chẳng qua cô không phải, cô là đệ nhất đặc công làm trên dưới FBI đều đau đầu!

Tưởng chấn trụ cô?

Ngượng ngùng, sát thủ đứng đầu quốc tế cũng chưa có cái bản lĩnh kia.

------ lời nói ngoài lề ---
( lời tác giả)

Một, bổn văn tuyệt không tiếp nhận sao chép, cũng không tiếp thu dung ngạnh! Nếu thật sự thích Hoa Hoa thì không cần làm mấy loại làm Hoa Hoa ghê tởm, vốn đã thực gian nan, điểm này rất quan trọng, ta đặt ở phía trước.

Hai, bổn văn là mau xuyên, khả năng các ngươi có điểm xa lạ, cho nên Hoa Hoa trước viết bắt đầu hiện đại văn các ngươi quen thuộc  tiết tấu sẽ thực nhanh, siêu sảng văn, truyện từ năm trước liền bắt đầu cấu tạo, hy vọng các người thích ^_^

Ba, này bổn văn là ở thiên hậu phía trước, trong đại bộ phận người đều biết, Hoa Hoa từ năm trước liền chuẩn bị viết mau xuyên, bất quá lúc trước đầu phiếu các ngươi đều muốn xem hiện đại, cho nên Hoa Hoa chỉ có thể trước viết một quyển thiên hậu, hiện tại một quyển, xem như cho các ngươi một công đạo ^_^

Bốn, trước chiếm hố, cụ thể đổi mới thời gian Hoa Hoa cũng không biết, nếu thích nói có thể nhiều cất chứa, vạn nhất Hoa Hoa nhìn đến cất chứa nhiều liền nhịn không được đổi mới?

Năm, có thiên hậu lễ vật thật mau chóng trò chuyện riêng với quản lý.

Sáu, trước tiên chúc mọi người năm 2018 vạn sự như ý!
.
( lời editor)
哈哈
Truyện này chính xác là được viết từ 2018 nên tác giả mới chúc 2018 vạn sự như ý, tới 2020 rồi mới edit thật muộn :(

Nhưng không seo, đối với ta thì truyện hay nên được chia sẻ với các tiểu khả ái :)))) .

Nhân tiện, đây là bộ thứ ba ta nhân thầu edit.

Các khả ái vô ủng hộ luôn hai truyện kia nha . ~~

2020,vạn sự như ý, ngàn việc suôn sẻ :)))

~~~~~~~~ Sở• Vân• Kiều~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro