Chương 1: Khởi đầu mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tử Thiến vừa mới xem lại cuộc đời tầm thường mà vội vã trong ký ức mình một lần, cảm thấy cái chết sắp đến gần cũng không khó tiếp nhận như trong tưởng tượng, do đó cô có thể cảm nhận một cách rõ ràng cảm giác bị cái chết hoàn toàn chiếm đoạt.

"Có phải cảm thấy cực kỳ không cam tâm khi cả đời phải sống tầm thường dưới cái bóng của người khác, thậm chí trả giá lớn cả thể xác lẫn tinh thần mà cuối cùng vẫn bị lợi dụng, trở thành một quân cờ bị vứt bỏ? Muốn có tuyệt thế dung nhan không? Muốn có dáng người hoàn mỹ không? Muốn có tài phú vô tận không? Muốn có các loại mĩ nam vây quanh không? Muốn có càng nhiều cuộc sống muôn màu muôn vẻ không? Muốn..." Âm thanh dồn dập mà lạnh nhạt, tựa như tiếng máy móc lặp đi lặp lại theo trình tự.

Tử Thiến không biết vì sao mình vẫn có thể nghe được âm thanh, không biết vì sao đến giờ mà mình vẫn còn ý thức, vừa muốn suy xét lại vừa không muốn tìm hiểu sâu về tính tin cậy trong âm thanh "lạnh nhạt" kia. Cô vốn là người suy nghĩ chậm hơn người khác nửa nhịp, vì thế câu hỏi đầu tiên còn chưa kịp nhấc lên những oán hận trong lòng cô, ngay sau đó là những cám dỗ liên tiếp dồn dập lại khiến cô gần như theo bản năng mà đồng ý.

"Muốn... muốn... muốn..." Mĩ mạo, trí tuệ, tài phú, mĩ nam, địa vị không ai sánh bằng... Có ai mà không muốn chứ? Muốn, cô muốn sống lại, muốn tất cả mọi thứ!

Sự vui mừng tột độ kích thích linh hồn yếu ớt, cho nên Tử Thiến căn bản không nghe rõ một chuỗi lời nói liên tiếp sau đó, chỉ biết ngây ra. Nhưng sau đó mọi sự không cam lòng và oán giận về cuộc đời mình không cách nào kiềm chế được lại bị khơi dậy hoàn toàn , thế nên dù cô có nghe thấy những cám dỗ cũng sẽ không để ý, giống với tất cả những linh hồn đã cắn câu khác, không có gì quan trọng hơn một cơ hội được sống lại, cũng không có gì khiến cô động lòng hơn một cuộc sống thoải mái, có thể báo thù rửa hận.

Ting, "Giao dịch hoàn thành."

Một âm thanh máy móc vang lên trong đầu cô. Đầu óc cô vẫn luôn phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp, cảm xúc vui mừng, phẫn nộ lúc trước còn chưa kịp biểu đạt hoàn toàn ra ngoài đã đột nhiên nghe thấy âm thanh "Giao dịch hoàn thành".

Giao dịch, giao dịch gì? Vừa rồi mình mua cái gì à?

Còn chưa đợi cô suy nghĩ thấu đáo về vấn đề này, trong đầu đã lập tức vang lên âm thanh máy móc.

Ting, "Số hiệu: Ảnh Tử, chuẩn bị tiến vào nội dung kịch bản <Bản thể trọng sinh>."

Mục tiêu nhiệm vụ: trong thời gian quy định hoàn thành một trong ba hạng mục định ra, tất cả giá trị của các hạng mục không thể âm, nếu không sẽ khấu trừ vào điểm các hạng mục tương đương khác, nếu không đủ sẽ trừ vào điểm kinh nghiệm của bản thể... Không hoàn thành hạng mục định ra hoặc điểm kinh nghiệm âm, linh hồn trực tiếp bị loại bỏ, tất cả năng lượng đều trở về chủ thần không gian...

Mặc dù đầu Tử Thiến phản ứng hơi chậm một chút nhưng trí nhớ cũng không tệ, cô đem nhưng tin tức thu nhận được tích lũy trong đầu, sau đó giống như con trâu nhai lại, từ từ ngẫm nghĩ, sắp xếp lại tin tức. Cho nên, kiếp trước mọi người đều cho rằng cô là một người ngốc nghếch, tính cách chậm chạp, thậm chí đến cả cha mẹ cô cũng không biết thực là con gái họ là một người "thông minh" và "có nội hàm" đến nhường nào.

Đương nhiên, "tính cách chậm chạp" cùng sự nhát gan, tự ti không hợp với gia thế và thân phận khiến cô chẳng có cơ hội bày ra "nội hàm" của mình, lập tức trở thành quân cờ của người khác rồi trở thành vật hi sinh...

"Bản thể trọng sinh", "loại bỏ", mấy từ này Tử Thiến đều hiểu, trọng sinh sao? Nếu là trọng sinh đương nhiên là sống lại cuộc đời của chính mình, nhưng vì sao lại có thêm hai chữ "bản thể"? Còn có "tất cả năng lượng đều trở về chủ thần không gian" là sao? Tử Thiến luôn có lối suy nghĩ "kỹ càng", rất nhanh phát hiện ra mấu chốt trong đó, có vẻ như cuối cùng cũng có chút lĩnh hội, khó trách người ta sẽ cho mình cám dỗ lớn đến vậy, cho mình cơ hội sống lại, cho mình cơ hội nghịch tập sao? Thì ra chủ thần không gian gì gì đó chỉ quan tâm đến "năng lượng" mà thôi. Có đều vấn đề này cũng giống như những vấn đề trước, còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận đã cảm thấy một cơn choáng váng truyền đến từ sâu thẳm linh hồn, sau đó ý thức mơ hồ bỗng nhiên trở nên càng nặng nề...

Ting, "Kết nối trò chơi thành công, kịch bản <Bản thể trọng sinh> bắt đầu..."

Tử Thiến ngạc nhiên, không phải nói là chuẩn bị đã sao? Mình mới chỉ ngây người một cái đã bắt đầu rồi? Còn có âm thanh máy móc nói "kết nối trò chơi thành công" có phải là nói quá trình linh hồn mình trở về với thể xác không? Vậy nếu mình chết thì trò chơi sẽ kết thúc sao? Khóe miệng Tử Thiến khẽ giật giật, vốn định cười tỏ vẻ mình độ lượng hay bất đắc dĩ hay vui mừng... biết nhường nào, nhưng lúc này cô chẳng có bất kì biểu cảm nào, chỉ mở to mắt thẫn thờ nhìn viền hoa văn in trên bức màn.

Đúng vậy, đây là chiếc giường công chúa của mình, là căn phòng công chúa màu hồng của mình... Một lúc lâu sau, Tử Thiến rốt cuộc cũng xác nhận chuyện mình thực sự sống lại, không đúng, là lấy hình thức "trò chơi" trở lại mới đúng. Đầu óc rốt cuộc cũng hoạt động, bắt đầu phân tích "giao dịch" của mình với âm thanh lạnh nhạt xa lạ khi linh hồn vẫn còn lơ lửng lúc trước, còn có cả âm thanh máy móc tuyên bố trò chơi bắt đầu sau đó...

Suy nghĩ cuối cùng cũng khởi động lại, không biết có phải do âm thanh "lạnh lùng" kia châm ngòi không, Tử Thiến giờ mới phát hiện bản thân không cam lòng với kiếp trước cỡ nào, nếu được làm lại một lần, cô tuyệt đối không trở thành một nữ phụ ác độc, bị hi sinh bởi một nữ chính "tiểu bạch hoa thuần khiết vô địch" vinh hoa phú quý vô hạn kia! Chí ít thì cũng không đến nỗi phải dùng mạng sống của mình đổi lại mọi nợ nần với thế giới này!

... Giống với tất cả linh hồn được lựa chọn, Tử Thiến không ngoài dự đoán biểu lộ ra sự không cam lòng và oán hận của mình, còn cả các loại suy nghĩ về dáng vẻ thực sự của thế giới huyền ảo này, chẳng qua giờ đã hoàn thành giao dịch rồi. Âm thanh tiến hành "giao dịch" với cô kia nhờ sự "thẳng thắn trực tiếp" của cô mà tiết kiệm được rất nhiều thời gian, rốt cuộc để hắn có cơ hội nghỉ ngơi một lúc.

Nếu tất cả linh hồn đều "thức thời" giống Tử Thiến, công việc của bọn hắn đã nhẹ nhàng hơn biết bao nhiêu, hắn không thích đám người tự cho rằng mình thông minh, không ngừng hỏi "Không phải tôi đã chết rồi sao? Vì sao tôi vẫn chưa chết?"; hoặc ra vẻ ngây thơ hỏi "Tôi thực sự có cơ hội được sống lại lần nữa sao?"; còn có kẻ hỏi câu càng ngu ngốc hơn "Anh là ai? Dựa vào cái gì đòi khống chế tự do của tôi?"; hiểu sâu hơn một chút lại được đằng chân lân đằng đầu, không ngừng cò kè mặc cả với chủ thần. Chẳng lẽ bọn họ không biết mỗi ngày có mấy ngàn linh hồn tiêu tan, lựa chọn một linh hồn nằm trong số đó rồi lại cho bọn họ một cơ hội nữa, không biết rằng với người được chọn mà nói đó là chuyện may mắn nhường nào sao? Cho nên, những người tỏ ra ngây thơ hỏi mấy câu như vậy có vẻ quá ấu trĩ và nông cạn rồi...

Tiếng bước chân ồn ào từ xa vang lại gần, một phụ nữ trung niên mặc trang phục đắt tiền dừng trước cửa, không ngừng đập cửa bang bang gọi với vào: "Thiến Thiến mau rời giường đi, lần trước Lan Lan bảo giới thiệu bạn trai cho con, hôm nay chính thức gặp mặt đấy, con còn không mau đi sửa soạn đi, lúc trước Lan Lan giới thiệu mấy người con đều không ưng, lần này con nhìn ảnh người ta xong mới đồng ý, đừng để đến lúc ấy rồi lại mất công, dù nói thế nào Bạch gia cũng là hào môn thế gia, nhờ Lan Lan mà người ta mới đồng ý gặp mặt..."

Tử Thiến ưm một tiếng, giống như nói khi đang mơ hồ chưa tỉnh ngủ hẳn, người phụ nữ kia nói xong liền cất bước rời đi.

Láng máng còn nghe thấy tiếng lẩm bẩm: "Hazz, ông nói xem con bé này rốt cuộc bị làm sao không biết? Hơn hai mươi tuổi đầu, người ta đã làm mẹ cả rồi, tệ nhất cũng đã yêu đương mấy lần, con bé này lại cứ như khúc gỗ, chẳng giống anh trai nó tí nào..."

"Bỏ đi, con cái lớn rồi có cách nghĩ của mình, cứ thuận theo tự nhiên đi, dù có nằm nhà chúng ta cũng nuôi được nó..."

"Ông ấy à..."

Là giọng lải nhải của cha mẹ, âm thanh khẽ trách móc còn mang theo sự nuông chiều.

Tử Thiến cảm thấy cơ thể nặng nề như chì, động một chút đều cảm thấy khó khăn, vừa rồi linh hồn lơ lửng giữa không trung, hao tổn không ít linh lực, cho nên đột nhiên tiến vào cơ thể liền cảm thấy có chút cứng ngắc ràng buộc. Đợi hô hấp lắng lại một chút, điều chỉnh lại suy nghĩ và cảm xúc rồi làm rõ tình huống hiện tại của mình, căn phòng quen thuộc, giọng nói quen thuộc, còn có cả "cuộc hẹn" khắc cốt ghi tâm sắp tới... là một năm trước khi cô giúp đỡ gia tộc, nhận lấy mọi tội danh mà nhảy lầu tự sát.

Trước "cuộc hẹn" lần này, cuộc sống của Tử Thiến vẫn luôn bình tĩnh suôn sẽ, một gia đình khá giả bình thường, diện mạo bình thường, bằng cấp bình thường, công tác bình thường,...

Lúc này Tử Thiến vừa mới tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc nhân viên văn phòng, chỉ là một viên chức nho nhỏ đổ nước bưng trà, tiện tay sửa lại tài liệu, chạy vặt xung quanh, hôm nay là thứ bảy, thường thì hai ngày tiếp theo này là quãng thời gian nghỉ ngơi, xem phim, đọc tiểu thuyết tươi đẹp của cô. Mà cuộc sống bình tĩnh đến mức có thể nói là sa đọa này lại bởi cuộc hẹn sắp tới phá nát hoàn toàn.

Tử Thiến có thể nhớ lại mọi ký ức trong cuộc đời mình, thậm chí gồm cả ký ức sau cuộc hẹn cho đến lúc tự sát... Không, không đúng, không phải nhớ lại,... Mà là nội dung kịch bản.

Khi mấy chữ này hiện ra trong đầu cô, lóe lên, cô cảm thấy trong đầu mình dường như có nhiều hơn thứ gì đó, theo bản năng liền cảm thấy thứ này rất quan trọng với mình, có lẽ có liên quan đến việc mình sống lại. Cô bỗng nhiên nhớ đến âm thanh "lạnh lùng" kia nói khi linh hồn vẫn đang phiêu lãng. Vì thế không lập tức rời giường mà trực tiếp kéo chăn quá đầu tiếp tục ngủ.

Thực tế là cô muốn lẳng lặng yên tĩnh sắp xếp lại những thứ bỗng nhiên hiện ra trong đầu mà thôi.

Dần dần, thứ đó hoàn toàn hiện ra trong đầu, là một màn hình... chính xác mà nói, đó là một màn hình trò chơi cực kỳ phức tạp. Nhìn lướt qua, Tử Thiến không khỏi kinh ngạc, tất cả mọi số liệu về cơ thể mình đều hiện trên đó!

Trí tuệ: 23 (bình quân: 50)

Sinh mệnh: 50 (bình quân: 50)

Chiều cao: 158 (bình quân: 160)

Cân nặng: 58 (bình quân: 50)

Sức mạnh: 16 (bình quân: 25)

Nhẫn nại: 8 (bình quân: 20)

Kinh nghiệm: 0 (bình quân: ...)

......

Đây là lần đầu tiên Tử Thiến hiểu biết về "thuộc tính" của cơ thể mình "cụ thể" đến thế... "Thuộc tính"? Tử Thiến lại không khỏi tự giễu, ha ha, đến cả mình cũng tự gọi cơ thể mình là thuộc tính, thì ra mình vốn coi bản thân là một vai diễn trong trò chơi này mà thôi. Số liệu trên đó, ngoại trừ Sinh mệnh có vẻ ngang hàng với người bình thường, không đúng, không phải ngang hàng, chỉ là mình còn chưa nhìn thấy điểm bình quân của tất cả mọi người mà thôi, còn lại tất cả những số liệu khác đều thấp hơn người thường rất nhiều.

Không cần nói đến chiều cao, cân nặng,... các thứ, đến cả trí tuệ kém chút nữa cũng bằng đồ ngốc luôn rồi, thực sự xấu hổ vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro