Chương 1: Xuyên Qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

______ by: KristenC TC_______________________________

  Sau giờ ngọ , ánh nắng xuyên qua những nhánh cây rậm rạp , tiếng gió sàn sạt thổi bên tai. Tùy ý ngồi tại chiếc bàn được điêu khắc tinh mỹ , nữ tử rốt cuộc mở mắt , đem hàng mi thật dày tách ra. Đôi mắt giống như ngọc lưu ly cùng mái tóc màu tím dài đến thắt lưng , gương mặt xinh đẹp , tinh xảo toát ra một cỗ phong tình mê người. Giống như , nàng chỉ cần nhìn chăm chú vào ngươi , là ngươi có thể thấy được toàn bộ thiên hạ.

Nhưng lúc này , nội tâm của nữ tử xinh đẹp đó cũng không phải không chút để ý gống như vẻ mặt , đúng vậy , Cordelia lúc này có thể nói là vô cùng buồn bực , còn mang theo chút uể oải và mất mát. Mà nguyên nhân... rất đơn giản , nàng lạc đường. Đương nhiên , nếu chính là lạc đường đơn thuần , nàng có thể xin giúp đỡ từ bác cảnh sát , nhưng là...khi nàng biến thành một tuyệt thế đại mỹ nữ , ngoại trừ kinh ngạc , trong lòng còn có một chút cảm giác không tốt..
Quả nhiên , sau đó khi nàng phát hiện ra nơi này còn tồn tại các sinh vật như ma cà rồng [quỷ hút máu] cùng ma tộc , ngược lại thật bình tĩnh...
Không có việc gì , không có việc gì ! Không phải chỉ là xuyên qua sao? Bình tĩnh , phải thật bình tĩnh! Tuy chính bản thân nàng cũng là một mỹ nữ thanh tú , nhưng không có yêu nghiệt như vậy a... Coi như là là đang thử cuộc sống mới , haha...Bình tĩnh , nhịn xuống! Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ , đôi mắt không khỏi ảm đạm xuống , làm con gái của cha mẹ , nàng thực sự bất hiếu. Nhưng nàng cũng chẳng có biện pháp gì , chỉ có một chút trí nhớ mơ hồ giống như đã được phủ bụi vài năm. Đã có một khoảng thời gian , nàng mỗi lần đều hi vọng tỉnh dậy liền có thể trở về , nhưng đáng tiếc chưa bao giờ được như ý.
Đã thử qua , cũng nên chấp nhận số mệnh. Nếu thực sự không có đường về , nàng sẽ không làm gì nữa , để mặc nó đi . Con người , không thể vĩnh viễn cố chấp...
Nghĩ đến đây, Cordelia không khỏi đau đầu. Ngay từ lúc tỉnh lại , nàng cẩn thận ứng phó với quản gia , người hầu ,... Dựa theo thái độ của bọn họ và một số từ ngữ mấu chốt như : Ayato thiếu gia , Đại phu nhân , Kanato , Cordelia ,.. cùng với một chút trí nhớ của thân thể , nàng mà còn nghĩ không ra thì quả thật chẳng khác gì đứa ngốc !
Thật là muốn khóc a! Nàng chính là người kia - vị phu nhân bi kịch phóng đãng không kiềm chế được khiến cho con bất mãn , sau đó bị chúng nó liên kết bức chết kia sao!
Hoàn hảo , hết thảy đều chưa muộn , nàng vẫn có đủ thời gian suy ngẫm xem làm thế nào mới có thể bảo vệ mạng nhỏ của nàng , thuận tiện thuần hóa mấy đứa nhỏ!
Hết chương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro