Chương 595: Thể thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đại tá Mễ nhận lệnh của Lăng Tiêu, trong mắt dần hiện vẻ muốn chiến đấu, ông quay đầu nói với Lăng Lan:

"Lăng Lan, phần thi trên thế giới ảo đã xong, còn cửa thứ 3 là hiện thực."

Lăng Lan nghe vậy hiểu ra.

"Trong thế giới ảo, đội chiến hay đơn chiến đều xong rồi. Trong hiện thực không thể tiếp tục khảo nghiệm cơ giáp nữa, còn về cuộc thi lý thuyết khô khan càng không, như vậy chỉ còn một loại, thể thuật."

Đại tá Mễ gật đầu.

"Trả lời đúng."

Tên nhóc này không chỉ mạnh trên cơ, thể thuật cũng đến cấp Lĩnh Vực rồi, quả là một đội trưởng trời sinh! Đại tá Mễ càng quan sát càng thích, chỉ tiếc không thể nhập Lan Lăng nhập đội ngay...

Đáng tiếc, đội đặc chiến, không phải chỉ mình đội trưởng mạnh là được, còn phải xem chỉnh thể ra sao. Đại tá Mễ chỉ đành tiếc nuối giấu đi ý nghĩa này, tiếp tục quan sát hai năm vậy. Nếu đội viên của Lan Lăng miễn cưỡng đủ thực lực, vậy ông sẽ kết nạp. Vì Lăng Lan, ông có thể hạ tiêu chuẩn xuống thấp cũng được, ví dụ như đội viên của Lăng Lan đạt đến cơ giáp sư tiêu chuẩn là được rồi.

Lan Lăng nghe thấy Đại tá Mễ đáp đúng, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Thể thuật sao. Lan Lăng rất tin tưởng chính mình, nếu không chạm vào cao thủ hậu kỳ Lĩnh Vực là được.

"Không biết lần này, đối thủ được chọn là ai?"

Lan Lăng nhìn về đại tá Mễ, mong từ trên mặt ông phát hiện được chút manh mối. Cô quan sát mãi, Đại tá Mễ hiện ra vẻ muốn đấu, trong lòng liền thấp thỏm.

"Đừng nói là đại tá nhé..."

"Tuy rằng cậu đoán đúng, nhưng tiếc là không có khen thưởng."

Đại tá Mễ khó lắm mới trêu chọc một câu.

Nhóm Bá Đao đứng cạnh đội trưởng, lo lắng nghe hai người nói chuyện xong, trong ánh mắt lộ ra vẻ phấn chấn, thấy đội trưởng nhà mình muốn rời đi, nên gọi với lại.

"Đại đội trưởng, có thể đi xem được không?"

Đại đội trưởng đích thân ra trận, đây là cơ hội ngàn năm có một đó. Bọn họ đều là cao thủ ở cấp bậc Khí Kình hậu kỳ, nếu có thể quan sát được cao thủ cấp Lĩnh Vực đối chiến, sẽ có lợi cho việc thăng cấp của họ sau này, tất nhiên họ không muốn lỡ mất rồi.

Đại tá Mễ nhìn đám người Bá Đao, trong mặt lộ vẻ do dự. Ông không tự chủ mà liếc nhìn Lăng Lan, dù sao việc này có liên quan đến bí mật mà Lăng Lan che giấu.

Lăng Lan thì chẳng sao cả gật đầu, cô cùng đám người Bá Đao chiến một lần, dù sao cũng đã hé lộ thực lực của mình rồi, cô không để bụng việc họ thấy tiếp đâu. Hơn nữa, cô tin rằng. Nếu cha già nhà mình đã sắp xếp, chắc chắn sẽ không để cho cô rơi vào nguy hiểm gì, nếu vậy ông ấy sẽ là người đầu tiên ra tay dẹp tan. Đây là điều tốt khi có một người cha là quân đoàn trưởng nè, không có nỗi lo về sau.

Lăng Lan đồng ý làm Đại tá Mễ cảm kích trong lòng. Ông cũng suy nghĩ giống nhóm Bá Đao, nếu xem cao thủ đối chiến có thể khiến họ hiểu rất nhiều điều, đây là cơ hội khó lòng có được.

Chỉ là ông muốn bảo vệ Lăng Lan, nên đại tá Mễ nhắc nhở:

"Chỉ được năm người thôi, không được gọi thêm ai nữa."

Lời nhắc này khiến đám người Bá Đao thất vọng. Họ ban đầu là muốn gọi các chiến hữu đến xem, nhưng giờ thì không được rồi.

"Đừng tham, mấy đứa có được cơ hội này đã xem như may mắn rồi."

Đại tá Mễ không nhịn được cười mắng một câu.

Bây giờ ngẫm lại, là bọn họ may mắn đó, giữa hai trăm người, Lan Lăng lại chọn trúng năm người họ. Tuy rằng năm người họ, thực lực rất mạnh, nhưng không phải là nhất, không phải không có ai mạnh bằng nữa. Chỉ có năm người có một trận chiến cùng Lan Lăng, chỉ cần một ngày này thôi, bọn họ đã có rất nhiều lợi ích rồi, miễn bàn về sau.

Đại tá Mễ tin tưởng, chỉ cần họ cùng Lan Lăng qua lại, trong tương lai sẽ được nhiều lợi hơn nữa. Lan Lăng là con trai duy nhất của đại tướng Lăng Tiêu, cũng là người thừa kế duy nhất, sau này sẽ vào được trung tâm của Quân bộ. Bá Đao chỉ cần có được phần tình nghĩa cùng nhau kề vai sát cạnh, là có thể dùng được hết đời rồi.

Bảy người rời khỏi thế giới ảo, sau đó Đại tá Mễ dắt họ đến võ trường của đội đặc chiến.

Lăng Lan nhìn thấy ý chí chiến đấu của Đại tá Mễ, trong lòng rõ ràng hết thảy, cha già nhà cô thật sự chưa bao giờ ngừng chơi cô. Không chỉ tìm đối thủ mạnh mẽ trong thế giới ảo, trong thể thuật cũng không qua loa, tìm cho cô một vị cao thủ mạnh vậy đấy.

Lăng Lan đã đến cấp Lĩnh vực, dĩ nhiên cảm nhận được sự áp lực và uy áp của đại tá Mễ lên người cô, đối phương cũng là một cao thủ cấp Lĩnh Vực, hơn nữa đối phương còn hiểu sâu Lĩnh Vực hơn cô, nếu không áp lực không thể nào lớn như vậy được. Nếu để Lăng Lan lựa chọn, cô tất nhiên không muốn chiến với Đại tá Mễ, bởi vì đây là một trận chiến gian nan.

Nhưng Lăng Lan không phải một người sống thụt lùi, nếu nhất quyết phải làm, thì Lăng Lan sẽ toàn lực đối phó. Đây là cách chiến của cô- Không sợ khó khăn, không lùi bước.

Võ trường của Đội đặc chiến có phần ngoài sự dự liệu ban đầu của Lăng Lan, bởi nó không giống như những binh đoàn khác, biến thành lôi đài cách đấu dùng kĩ thuật cao bảo vệ. Ở đây đơn giản là một sân thể dục lớn, có tường vây quanh mà thôi.

Cánh cửa sắt khép hờ, có phần cũ kĩ. Lăng Lan còn thấy trên khe cở hơi gỉ sét, không phải một chút, mà là tràn khắp cửa. Được rồi, nói giảm nói tránh, nó chỉ là cửa sắt, mà loại chỉ cần đẩy nhẹ là sụp luôn đó.

Lăng Lan không khỏi nhớ tới kho hàng lớn khi cô đăng nhập thế giới ảo. Tóm lại, quân đoàn 23, đội đặc chiến chỗ nào nhìn cũng tạm bợ liêu xiêu, giống như một căn cứ bỏ hoang phế vậy.

Đại tá Mễ thấy sự hoài nghi trong mắt Lăng Lan, mỉm cười:

"Cậu cũng hiểu rồi?"

"Vâng, đúng là tan hoang. Nhưng mà chỉ là giống mà thôi. Cánh cửa sắt này, tin chắc người dưới cấp Lĩnh vực không cách nào phá hủy được."

Lăng Lan sờ sờ khung cửa nọ, trong lòng hiểu ra.

"Cậu cũng biết từ sau khi trường Đệ Nhất Nam Sinh bị đánh lén, các quân đoàn đều xem trọng căn cứ của mình hơn. Chỗ nào cũng gia cố phòng ngự, còn làm hơi thần bí đầy rẫy bí mật nữa, nhưng như vậy giống như mai rùa rụt đầu. Còn chúng ta thì làm thành như vậy, cho dù quân địch có thả thiết bị ghi hình vào, truyền về cũng là hình dạng này thôi."

"Trong thật có ảo, trong ảo có thật. Thật thật giả giả, để đối phương không thể nhìn thấu được."

Lăng Lan hiểu rõ.

"Đúng vậy!"

Đại tá Mễ thở dài một hơi.

"Ai bảo Liên Bang có quá nhiều quân địch, nên chúng ta không thể không đề phòng. Nhưng cậu đừng xem thường chỗ này, căn cứ ở đây không như cậu tưởng đâu."

Lăng Lan gật đầu, cô đương nhiên biết, khi vừa vào căn cứ này, Tiểu Tứ nói chỗ này đã cắt mọi tín hiệu, trừ phi là tín hiệu chuyên dụng mới vào được. Đây có lẽ là đề phòng hacker, ngăn cho căn cứ bại lộ. Bởi vì căn cứ không có tín hiệu, mới giống căn cứ bị vứt đi.

Mấy người đi vào trong, cánh cửa tự động khép lại. Ngoại trừ bọn họ, không ai có thể đi vào được nữa. Đại tá Mễ giới thiệu với Lăng Lan, mấy tường gạch nhìn thì đơn giản, nhưng mang theo giáp sấm sét, nếu muốn leo tường vào thì... Haha, sẽ bị sét đánh ngu người, cho dù không chết cũng bị thương.

Trong thao trường không có thiết bị bảo vệ, Đại tá Mễ nhắc nhở đám Bá Đao:

"Các cậu đứng xa chút, gần cửa. Nếu không cách nào trụ nổi thì đừng cậy mạnh, mở cửa sắt ra ngoài."

Câu này khiến nhóm Bá Đao quay mặt nhìn nhau, bọn họ đều là Khí Kình Trung-Hậu Kỳ thể thuật cả rồi. Chỉ cần Đại đội trưởng không khai triển Lĩnh Vực, bọn họ tất nhiên sẽ chịu được hết. Năm người Bá Đao nghĩ rằng, Lăng Lan có lợi hại thế nào cũng đến Khí Kình Hậu Kì thôi. Đại đội trưởng muốn khảo nghiệm Lăng Lan thì áp chế ở Khí Kình chứ, nếu mở Lĩnh Vực ra một giây chết luôn thì còn khảo nghiệm gì nữa.

Bọn họ không hề nghĩ đến, trận này không phải đại đội trưởng áp chế xuống Khí Kình đấu, mà là chân chính cấp Lĩnh Vực đấu. Đến khi bọn họ hiểu ra, đều bị đè rạp trên đất, suýt không thấy mặt trời ngày mai rồi.

Lăng Lan đi vào giữa sân, dẫm mặt đất cứng rắn, nói nhẹ nhàng:

"Ở đây tốt thật, đây mới có cảm giác thực chiến."

Trên lôi đài lúc nào cũng có quang thuẫn phòng hộ, Lăng Lan cảm thấy rất giả, mỗi chiêu đều do công nghệ kĩ thuật mô phỏng ra, thiếu mất tính chân thực. Lăng Lan đánh chẳng đã tay. Đại tá Mễ dẫn cô đến nơi này, vừa rộng rãi, còn làm đến nơi đến chốn thế này, Lăng Lan thật sự rất vừa lòng.

"Xem ra, cậu cũng có cảm giác giống tôi. Lôi đài gì đó giả chết, đánh không đã ghiền."

Đại tá Mễ đã đến trung tâm võ đài, trong lòng rất vui mừng, càng đánh giá cao Lăng Lan hơn.

Thể thuật không phải dùng biểu diễn, mà là chiếnđấu bằng mạng sống, nếu không cẩn thận sẽ phơi thây sa trường. Sức mạnh của họcó tính hủy diệt, chỉ dựa vào mô phỏng máy móc nọ, không thể phô ra được sátthương đáng sợ chết chóc kia. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro