Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng sử dụng hoa hồng để tạo nước hoa nhưng tùy vào cách điều chế lại tạo ra mùi hương bất đồng, BVLGARI ở khoản nước hoa này tiền vị dùng blackberry(1) cùng tử la lan(2) đem mùi hương hoa hồng Damascena(3) áp xuống, tạo ra mùi hương nồng hậu nhưng không quá đậm, thanh nhã mà không làm mất đi mùi hòa hồng truyền thống. Đây giống như là sự khiêu khích đến từ cô gái thành thục mà gợi cảm, lại không nùng liệt làm cho người ta cảm thấy choáng váng, ngược lại ôn nhu điệu thấp mê người, thậm chí còn có một ít nghịch ngợm hoạt bát.

(Nùng liệt: nùng hay nồng đậm/liệt trong mãnh liệt)

(1) Blackberry (Mâm xôi đen/ Dâu đen): là giống dâu tương tự dâu tằm ở Việt Nam,nhưng to hơn kể cả về tổng thể lẫn múi trên quả. Loại Blackberry khi chín có màu đen thẫm đặc trưng, lúc non màu xanh, sau dần sang đỏ cuối cùng là đen.

(2) Tử la lan (hoa chuông tình yêu): cây có dạng thân củ, thân thấp từ 12-15cm, hoa hình chuông khá to, cánh hoa mềm mượt như nhung có nhiều màu sắc sặc sỡ như đỏ tía, hồng, hồng nhạt, trắng..., lá hình thuôn hoặc oval, cây rất khoe sắc do có ít lá và nhiều hoa to nở cùng lúc.

(3) Hồng Damascena (tên gọi lấy theo thủ đô Damascus của Syria): là thuộc một loài cây bụi rụng lá cao tới 2,2 m với thân có nhiều gai cong, nhọn và cứng. Chúng được canh tác chủ yếu ở các quốc gia Trung Đông như Bulgari hay Syria và sau này là một số quốc gia châu Âu khác như Pháp, Anh.

Hương hoa hồng là mùi hương thường xuyên được sử dụng trong điều chế nước hoa, mà BVLGARI này là loại nước hoa mà nàng ưng ý nhất lựa trọn từ trong vô số các khoản nước hoa cùng loại .

Từ khi Triệu mẫu tùy ý phun ra, đã qua đi vài phút, mùi hương hoa hồng Damascena dần tan, mà hoa nhài, hoa hợp hoan(4) cùng hoa hồng phía Nam nước Pháp phối hợp xảo diệu với nhau tạo ra một loại mùi tươi mát tinh tế, từng tia từng tia xuyên thấu qua hương thơm lúc đầu dần tản ra tới.

(4) Cây hợp hoan (hay gọi cây bồ kết tây): là cây thân gỗ, có lá giống như lông chim, lá lớn do nhiều lá nhỏ hợp thành, đêm đến lá nhỏ khép lại với nhau thành từng cặp do đặc tính tự nhiên này nên thường được gọi là hợp hôn, dạ hợp...

Trên thị trường đại bộ phận nước hoa giả đều do người điều chế sử dụng mùi hương công nghiệp pha chế tạo thành,nếu chỉ ngửi sơ cơ hồ có thể lấy giả tráo thật, nhưng qua một khoảng thời gian mùi hương mất đi chỉ còn vị đơn điệu sơ cứng rẻ tiền làm bại lộ  thân phận hàng giả của sản phẩm.

Nhưng một bình này, rõ ràng cũng những nước hoa phỏng chế đó bất đồng, nếu không phải do chi tiết trên bình làm bại lộ, với khứu giác bình thường, ít nhất Triệu mẫu không thể phát hiện có gì khác nhau.

Chẳng lẽ mình lầm? Triệu mẫu hồ nghi nhìn bình trong tay, ngay sau đó rời khỏi phòng ngủ con gái, trở lại phòng mình lấy bình BVLGARI vẫn chưa dùng hết đến. Chính phẩm cùng hàng phỏng chế đặt cạnh nhau, liếc mắt liền nhận ra sự khác biệt.

Chính là hương vị này... Triệu mẫu vươn tay tùy tiện lấy một tờ giấy tới, ở mặt trên xịt BVLGARI của mình lên. Nàng hít thật sâu để cảm nhận, cuối cùng vẫn không tìm ra bất luận cái gì bất đồng.

Nếu bình nước hoa kia là chính phẩm, vì cái gì phải đổi bình khác? Cho dù có tặng người khác cũng đâu cần phải làm điều thừa như vậy. Nhưng nếu là phỏng chế, thì đã đạt tới trình độ này, thì vị điều hương sư có phỏng chế ra mùi hương nước hoa đại bài một cách hoàn mỹ như vậy không phải đã sớm bị các công ty khiêng đi rồi sao, làm sao có thời giờ làm hàng giả để bán?

Nàng nhanh chóng nghĩ đến bốn bình nước hoa kia, mấy loại này không giống những loại mùi thiên nhiên chỉ bắt chước một cách đơn điệu hay đơn thuần lấy mùi hoa chồng nhau tạo mùi hương thanh tân thoải mái, vội dùng khứu giác một lần nữa, vẫn như cũ làm cho người ta khắc sâu ấn tượng. Chỉ là do bình BVLGARI phỏng chế kia bắt mất lực chú ý, tư duy chui rúc vào sừng trâu*, trong lúc nhất thời quên mất những thứ này đều xuất dưới tay một người.
( *tư duy chui rúc vào sừng trâu: suy nghĩ rập khuôn dùng định kiến để nhận định người khác)

Triệu mẫu cẩn thận hồi tưởng một phen, cuối cùng phát hiện nàng chưa từng ngửi qua bất luận mùi hương nào tương tự như bốn bình kia. Bốn bình nước hoa ấy, mỗi một bình tuy đơn giản nhưng không làm mất đi sự tinh tế thành thục của nước hoa.

Nếu nói đây là nước hoa tự chế... Nàng biểu tình vô cùng phức tạp nhìn bình nước hoa chế tác thô sơ trong tay. Có thể phỏng chế mùi hương nước hoa phức tạp như vậy một cách hoàn mỹ, thực lực đương nhiên không tầm thường, lại còn có thể sáng tạo ra nước hoa của riêng mình, thuyết minh sức sáng tạo của hắn cũng bất phàm.

"Không nghĩ tới ba ba của đứa bé kia lại là một điều hương sư xuất sắc." Triệu mẫu lầm bầm cảm thán, trong lòng có chút tâm tư.

Thời điểm Triệu phụ trở lại phòng, nhìn đến vợ đang ngồi trước bàn trang điểm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn vào không trung có chút ngốc.

"Suy nhĩ cái gì mà chăm chú như vậy?" Triệu phụ mở tủ chuẩn bị quần áo tắm rửa.

Triệu mẫu chần chờ một lát, liềm đem suy nghĩ của mình nói ra, cuối cùng lại nói: "Nếu tất cả đều là tác phẩm của y, em thật sự không nghĩ ra tại sao đến bây giờ y vẫn chưa bị các công ty đào đi."

"Cho nên?" Triệu phụ đơn giản ngồi xuống, "Như thế nào, lão bà đại nhân tính hành thiện? Muốn anh giúp y giới thiệu một phần công tác?"

Triệu mẫu lắc đầu nói: "Em chính là nghĩ, nếu y thực sự có thực lực, em nghĩ muốn điều phối nước hoa cho mình, điều chế nước hoa độc nhất dành riêng cho em."

"Honey, các điều hương sư nổi danh thế giới cũng không thỏa mãn em sao?" Triệu phụ cười nói, "Cuối tuần này anh đi Paris công tác, thuận đường đưa em đến Grass càn quét vài khoản hương thế nào?"

"Này không giống nhau." Triệu mẫu nói, "Có thể tìm thấy nhà thiết kế phục trang dành riêng cho mình, ai sẽ đi cửa hàng mua quần áo, nói không chừng lúc nào đó liền sẽ đụng hàng. Nước hoa cũng chính như vậy, anh không biết cùng người khác xịt cùng khoản nước hoa xấu hổ đến mức nào đâu!"

"Nữ nhân a..." Triệu phụ lẩm bẩm nói. Tuy rằng bởi vì công tác, Triệu phụ cũng như các nam nhân khác ăn mặc tạm chấp nhận được, nhưng này đó hoàn toàn là công lao của Triệu mẫu, hắn đối với khoản này không có chú ý nhiều, cho nên không thể lý giải nỗi nổi lòng đến cả nước hoa cũng không thể đụng hàng với người khác của thê tử.

Triệu mẫu mặc kệ hắn, nói: "Em muốn có cơ hội gặp mặt Thẩm tiên sinh, thăm dò khả năng của y. Anh xem lấy cớ mời y tới nhà ăn cơm hay là vẫn dùng cớ khác?"

Triệu phụ nói: "Nếu mời về nhà, hay là ra ngoài đi, lại nói... Anh nhớ rõ đứa trẻ kia thành tích khá tốt, Hiểu Huyên kể qua mỗi ngày có chuyện gì không hiểu đều sẽ nói với đứa bé ấy, chúng ta nói muốn cảm ơn Thẩm Gia Duệ mấy năm nay đều trợ giúp nàng, chờ khai giảng lại cùng học chung, về sau còn muốn giúp đỡ Hiểu Huyên nhiều hơn. Đúng rồi, vị kia không phải họ Thẩm, y là cha kế Thẩm Gia Duệ, hình như họ Chu gì đó, anh sẽ hỏi Hiểu Huyên lại."

"Từ từ, anh nói lời này có chút không đúng a." Triệu mẫu cười nói, "Như thế nào, anh tính toán tác hợp hai đứa nhỏ a?"

"Nơi nào là anh tác hợp, Hiểu Huyên nghĩ cái gì em không biết sao?" Triệu phụ buông tay nói, "Hơn nữa đứa bé Thẩm Gia Duệ có ảnh hưởng tích cực đến Hiểu Huyên, đứa bé ấy mỗi này ở trường học xem không ít tác phẩm thâm thúy tối nghĩa còn có các tác phẩm từ tiếng nước ngoài, Hiểu Huyên cực kỳ sùng bái, cũng bắt đầu học theo mà học tiếng Anh, hiện tại đều không hề xem những cái gì mà《 công chúa cùng nhóm mỹ nam phu quân của mình 》hay《 chọc phải băng sơn giáo thảo 》 linh tinh tiểu thuyết."

"Còn không phải là anh mua cho con sao." Triệu mẫu trừng mắt nhìn hắn, "Em đã nói, mấy thứ sách ấy một chút giá trị nhân văn cũng không có, không thể cho trẻ con xem. Anh đã nói gì, con muốn xem thì cứ xem, tiểu cô nương bây giờ đều thích xem mấy cái này, sau đó mua cả tá cho con, lúc nào cũng ở trước mặt con giả làm người tốt!"

"Anh sai rồi, về sau không mua, không bao giờ mua." Triệu phụ nhanh chóng nhận sai, nhấc tay đầu hàng, "Em nghĩ khi nào thì mời họ ăn cơm? Định thời gian tốt, anh còn đi đặt nhà hàng."

Vì thế vào buổi chiều ngày hôm sau, Tô Hủ ở nhà nghênh đón hai vị khách không ngờ được: hai cha con Triệu Hiểu Huyên.

"Tô thúc thúc, cảm ơn quà của ngài." Triệu Hiểu Huyên ngoan ngoãn đứng ở huyền môn chào hỏi, ngọt ngào đối với Tô Hủ cười, lại hướng y giới thiệu, "Đây là ba ba cháu."

"Tô tiên sinh, chài ngài, ta là ba củaTriệu Hiểu Huyên." Triệu phụ hướng Tô Hủ vươn tay, người sau có điểm mờ mịt cũng vươn tay cùng hắn cầm, nói, "Chào ngài, Triệu tiên sinh."

"Đây là danh thiếp của ta." Triệu phụ móc ra một tờ danh thiếp đưa qua, Tô Hủ đưa tay tiếp nhận, cẩn thận đọc. Chính giữa danh thiếp in ba chữ "Triệu Tuấn Nam" thật to, ngay sát phía dưới đề hàng chữ nhỏ "CEO", lại tiếp phía dưới, ngay phía dưới là một hàng chữ lệ "Công ty TNHH khoa học kỹ thuật Thượng Hoa".

Thoạt nhìn thiệt cao cấp nha... Tô Hủ vuốt tấm danh thiếp, nhìn logo công ty, trong lòng cảm thán... Từ từ, Thượng Hoa? Thượng Hoa!

Tô Hủ nuốt một ngụm nước miếng, bất chấp lễ nghi, thật cẩn thận hỏi: "Triệu tiên sinh, cái này Thượng Hoa, là tập đoàn Thượng Hoa của Thẩm thị?"

Triệu Tuấn Nam không nghĩ nhiều, cho rằng Tô Hủ chưa từng thấy qua công ty lớn, bị chức vụ hắn dọa tới rồi, liền cười càng thêm thân thiết hòa ái, sợ cấp gia trưởng bạn học con mình ấn tượng xấu: "Ông chủ của ta xác thật họ Thẩm."

"Thẩm, Thẩm Thừa Tuyên?"

"Đúng vậy, chính là hắn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro