Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Tuấn Nam suy xét đến tình huống kinh tế Tô gia, nên không lựa chọn tiệm cơm Tây giá cả đắt đỏ, miễn cho người ta cảm giác mình cố ra vẻ cao quý, không tăng thêm gánh nặng tâm lí cho Tô Hủ, lại nghĩ đến hai đứa nhỏ không thể ăn những món quá kích thích, liền chọn quán Tiểu Kiều Lưu Thủy trên đường Thuận Giang các món chỉ khoảng mấy trăm đồng chất lượng thức ăn cũng rất được. Như thế lại vô tình phù hợp với thói quen ăn thanh đạm của Tô Hủ.

Điều kiện hai nhà, cuộc sống cùng địa vị xã hội hoàn toàn bất đồng, nhưng chỉ cần có trẻ con nhập tiệc, không khí trên bàn cơm cũng thực nhanh chóng ấm lên, mà Triệu mẫu cũng cố tình cùng Tô Hủ kết giao, còn cố tình lựa chọn mấy đề tài Tô Hủ rành nhất là điều hương cùng nước hoa để nói.

"Lại nói, vẫn chưa bàn đến quà sinh nhật mà ngươi tặng cho Hiểu Huyên đâu." Triệu mẫu cười đến ôn hòa, "Hiểu huyên thực thích, ngày hôm sau liền kéo ta đi điều bình " Artemis ", bất quá vẫn kém so với nhân viên chuyên nghiệp, điều chế cả một ngày, cuối cùng cũng làm ra nhưng khác với bình của ngươi một trời một vực."

"Đúng vậy đúng vậy." Triệu Hiểu Huyên vội tiếp chuyện, nhìn Tô Hủ, hai mắt lấp lánh sáng lên, "Tô thúc thúc, ngài như thế nào làm được a? Cháu rõ ràng làm theo bản chỉ dẫn, nhưng không làm ra được như vậy đâu?"

Triệu Tuấn Nam nói: "Cái này cũng giống như nấu ăn, liền tính con có phương pháp, món ăn người mới làm so ra vẫn kém với đầu bếp chuyên nghiệp, nghiệp dư cùng chuyên nghiệp, kém nhau rất nhiều."

Triệu mẫu gật đầu đồng ý với lời nói của chồng, lại nhìn Tô Hủ hỏi: "Đúng rồi, tiểu Tô, phối phương ngươi đưa cho Hiểu Huyên là do chính ngươi nghĩ ra sao?" Sau khi hai nhà quen biết, Triệu Tuấn Nam cùng Triệu mẫu luôn gọi Tô Hủ là "tiểu Tô", mà Tô Hủ với vợ chồng này cũng gọi là "Triệu ca" và "Cố tỷ".

Tô Hủ ngẫm một giây, nói: "Đúng vậy."

Triệu mẫu mặt mày hớn hở nói: "Trách không được, ta dùng nước hoa cũng vài thập niên, nhưng cho tới bây giờ chưa từng ngửi qua mùi hương tương tự như bốn bình ấy. Lại nói, còn chưa biết ngươi đang làm tại công ty nào, điều hương sư ưu tú như ngươi, nguyện ý lưu lại trong nước không nhiều lắm."

Tô Hủ thoáng do dự một chút, mới nói: "Nói ra thật xấu hổ, ta hiện tại vẫn chưa có công việc chính thức, chỉ là ở nhà tùy tiện chế vài lọ đem bán ra ngoài, sống tạm thôi."

Trên thực tế, Tô Hủ vẫn chưa hiểu bữa cơm này có mục đích gì. Tinh anh xã hội như Triệu Tuấn Nam đột nhiên đến mời cha con mình ra ngoài ăn cơm, địa vị xã hội người nhà hai bên thật sai biệt, bình thường căn bản không liên quan đến nhau, nhưng nếu đơn thuần là muốn Triệu Hiểu Huyên cùng Thẩm Gia Duệ giao hảo, lý do này thực vô cùng gượng ép. Cho tới bây giờ, Tô Hủ mới bắt được trọng điểm, lập tức chuẩn bị 120% tinh thần ứng đối với Triệu mẫu.

"Sao có thể?" Triệu mẫu ra vẻ kinh ngạc nói, tiếp theo lại vì Tô Hủ mà bênh vực kẻ yếu, "Xã hội hiện nay a, quan hệ quá ít, luôn làm nhân tài mai một. Mấy công ty mỹ phẩm quốc nội chẳng thể làm ra nổi một tác phẩm, thế mà dám cự tuyệt ngươi ngoài cửa."

"Vấn đề này... Thực ra là lỗi của ta." Tô Hủ bất động thanh sắc nói, "Ta không có bất cứ giấy tờ hay văn bằng gì, không chứng minh được năng lực mình."

Triệu Tuấn Nam nói: "Thực lực cũng không phải chỉ có chúng là chứng minh được. Hiện tại những công ty trong nước chỉ chú trọng đến đồ vật bên ngoài, không chú trọng đến bản chất, mới không phất dậy phát triển được."

"Nhưng bằng cấp như là một nước cờ đầu quan trọng, không có nó, liền đến cơ hội phô diễn năng lực chính mình người ta cũng không cho." Tô Hủ tự giễu nói.

Đề tài rốt cuộc bị dẫn đến đây, Triệu mẫu rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Tiểu Tô, từ bốn bình nước hoa kia là có thể nhìn ra ngươi là một điều hương sư tài hoa, ngươi hiện tại còn trẻ, tổng không thể cam tâm cả đời bị mai một, đem tài hoa đặt ở việc điều phối tùy tiện vài loại nước hoa đem bán."

"Nếu có cơ hội, ngươi cũng hy vọng có thể phát huy thực lực chính mình đi." Tô Hủ hơi hơi cúi đầu, làm ra một bộ dáng thất hồn lạc phách, theo lời Triệu mẫu nói tiếp, "Nhưng loại cơ hội như thế sao có thể dễ dàng có được, số lượng người mong muốn như vậy thực sự quá nhiều, không thiếu một người ta."

Triệu mẫu lập tức nói: "Như thế nào lại thế, trước mắt liền có một cái cơ hội, cũng không biết ngươi có muốn không thôi."

Tới! Tô Hủ lập tức thẳng thân mình, treo lên biểu tình kinh ngạc, hỏi: "Cái gì cơ hội?"

Triệu mẫu nói: "Tiểu Tô, không biết ngươi có hứng thú tự mở phòng làm việc hay không?"

"Phòng làm việc?" Tô Hủ có chút kinh ngạc nhìn Triệu mẫu, y cho rằng đối phương muốn giới thiệu cho mình một phần công việc, không nghĩ tới thế nhưng là phòng làm việc.

Nếu đã đến nước này, Triệu mẫu liền lập tức đem ý định của mình ra nói: "Ngươi cũng biết, nước hoa cũng như quần áo, quần áo hàng hiệu tuy rằng đẹp, nhưng thiết kế theo đại trà nhiều người mặc, không suy xét đến tính cá nhân độc đáo. Nhưng mỗi người đều có nét khác biết riêng, muốn có trang phục phù hợp với chính mình, vẫn là mời người đến dựa trên phong cách của chính mình mà thiết kế. Nước hoa cũng như thế."

"Nhưng quần áo ta có thể tìm người thiết kế được, nước hoa lại không thể tìm được điều hương sư thích hợp. Rốt cuộc hiện tại chỉ có một số nước hoa định chế do các nhãn hiệu tung ra, giá cả, thời gian chế tác bao lâu không đề cập đến, chỉ nói đến việc hẹn gặp điều hương sư lâu năm, đối phương cũng không nhất định sẽ đồng ý. Mà ở trong nước, điều hương sư nhân tài cực độ khan hiếm, nếu có thực lực có thể điều chế ra nước hoa dành riêng cho ta, cũng đã sớm bị công ty lớn rinh đi, nơi nào còn thời gian và tinh lực, vạn nhất điều phối không thích hợp, còn sẽ đạp chính mình chiêu bài."

"Ta đã nghĩ cả đời này ta chỉ có thể đến quầy chuyên kinh doanh mua nước hoa, thẳng đến khi ta thấy tác phẩm của ngươi." Triệu mẫu không hề che giấu tia tán thưởng Tô Hủ trong mắt mình, "Tiểu Tô, ta nghĩ mời ngươi vì ta làm ra khoản nước hoa thuộc về mình, không biết ngươi có nguyện ý hay không. Đương nhiên, phương diện tiền bạc cứ ra giá, tuyệt không sẽ bạc đãi ngươi, ta tất nhiên không phải ép ngươi chỉ làm riêng cho mình ta, ta có rất nhiều bằng hữu có ý nghĩ như vậy, ta có thể giới thiệu ngươi với các nàng. Ngươi cảm thấy thế nào?"
Những người như Triệu mẫu đã sớm không cần lợi dụng hàng hiệu để phông chương chứng minh thân phận, cùng tài lực của mình, mà tại trình độ nào đó, không có thẻ bài mới là thẻ bài tốt nhất, một món đồ độc nhất vô nhị không sản xuất nữa so với bất kỳ hàng hiệu nào càng thể hiện thân phận của chủ sở hữu. Đối với trang sức cùng nước hoa, người giàu càng chú trọng tới hiệu quả cuối cùng, thể hiện phẩm chất cùng cách điệu của một người, không phải một kiện đồ quý Armani hay Pura có thể làm được. 

Tô Hủ trầm tư. Làm tư nhân điều hương sư, đối với hiện tại y mà nói, xác thật là một lối thoát không tồi. Y không nghĩ cả đời đều ở gian hàng bán nước hoa phỏng chế, nhưng lý lịch hiện tại của y lại không thể tìm được một phần công việc chính thức, liền tính Triệu Tuấn Nam ý tốt đề cử y làm việc tại công ty, làm một cái người mới bằng cấp đều không có, sợ là cả một khoảng thời gian dài y chỉ có thể làm trợ thủ cho người khác, lãng phí thời gian mà thôi.

Nhưng làm tư nhân điều hương sư lại khác, y có thể tùy tâm sở dục sáng tác, không có lý lịch hạn chế, cũng không có cạnh tranh trong công ty hạn chế, có thể trực tiếp bằng thực lực chính mình một phát thanh danh. Điều này đối với Tô Hủ mà nói đây là con đường cực tốt, mà chờ đến sau khi y có đủ danh tiếng, tất nhiên sẽ có công ty đến mời y, khi đó lại tiến vào công ty công tác, tự nhiên có nhiều không gian phát triển.

Triệu mẫu thấy Tô Hủ trầm mặc không nói, vội nói: "Chuyện này không cần nóng vội, ngươi có thể chậm rãi suy xét."

Tô Hủ buông đũa, ngửa đầu cười nói: "Không cần suy xét, Cố tỷ nguyện ý cho ta cơ hội lần này, ta đương nhiên không có khả năng từ chối. Tỷ lựa thời điểm, ta lại tìm tỷ thương thảo thêm về vấn đề này."

Giống như thiết kế trang phục, điều chế nước hoa tư nhân đồng dạng yêu cầu sưu tập số liệu trước khi bắt tay vào làm. Điều hương sư yêu cầu tiến hành một ít thí nghiệm cảm quan, từ sắc thái màu sắc, ảnh hưởng của bầu không khí xung quanh, các loại vật liệu — như tơ lụa, vải dệt — cảm thụ từ xúc giác, còn có mùi hương thiên nhiên đối với khứu giác, thăm dò nhận thức cùng lý giải mùi hương trong tiềm thức của người dùng. 

Cùng lúc đó, điều hương sư đối với bản thân người dụng tốt nhất cần phải có hiểu biết sâu sắc, trừ bỏ tuổi, tướng mạo cùng chức nghiệp, còn phải hiểu biết tính cách cùng sở thích, thậm chí là phong cách ăn mặc, như vậy mới có thể điều chế ra nước hoa phù hợp với đối phương nhất. Yêu cầu Triệu mẫu dành ra thời gian đủ để Tô Hủ tiến hành thí nghiệm là cần thiết. Trừ lần đó ra, quyền lợi bảo hộ hai bên, còn có một ít vấn đề pháp lí cần giải quyết.

Chờ Tô Hủ cùng Triệu mẫu định ra thời gian cùng địa điểm gặp mặt lần sau, Triệu Tuấn Nam liền mở miệng nói: "Có chuyện gì để sau hẵng bàn tiếp, một lúc làm hai việc, đối với tiêu hóa không tốt."

Tô Hủ cũng biết mấy chuyện này nghe rất nhàm chán, không thích hợp nói trên bàn cơm hơn nữa còn có trẻ con, liền thay đổi đề tài, bàn đến chuyện bọn nhỏ sắp vào trung học.

Chầu cơm này từ chủ khách đều tận hứng, sau khi ăn xong, hai nhà cùng đi xem phim, sau tan cuộc, Tô Hủ nhận lời ngồi cùng xe nhà Triệu Tuấn Nam về nhà. Tô Hủ cũng không để Triệu Tuấn Nam đưa đến tận nhà, ở cửa tiểu khu đã xuống xe, nhìn theo dáng xe rời đi, Tô Hủ mới dắt Thẩm Gia Duệ về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro